Thủ đô Sài Gòn
              Chị Hồ Thị Bích Khương lại bị “tai nạn giao thông” rất nghiêm  trọng và đáng ngờ trên đường từ Hà Nội trở về Nghệ An !! 
    Nguyễn Khắc Toàn 
                        Ngày 13/7/2009 chị Bích Khương được người em trai ruột               của mình chở bằng xe máy Honđa từ quê nhà ở xã Nam Anh, huyện Nam               Đàn, tỉnh Nghệ An ra thủ đô Hà Nội để khám chữa bệnh đau mắt, đồng               thời 2 chị em sẽ tranh thủ thăm người em gái út đang sinh sống tại               thành phố này từ nhiều năm qua. Sau khi làm xong một số công việc               căn bản, sáng ngày 14/7/2009 chị Hồ Bích Khương có mượn xe máy của               chú em trai để ghé thăm tôi - nhà báo Nguyễn Khắc Toàn và trước đó               là một số bà con dân oan đang khiếu kiện tại vườn hoa Mai Xuân               Thưởng – Hà Nội.   
 
.
                     Đến buổi trưa cùng ngày người em trai của chị tên là Hồ               Duy Toàn do sốt ruột công việc ở quê nhà, nên từ vị trí nhà cô em               gái út trên đường Giải Phóng cũng tại Hà Nội đã gọi điện thúc giục               chị ruột mình mang ngay xe máy để cùng trở về Nghệ An gấp.  Vì lúc               đó Bích Khương chưa thể trở về ngay được nên cậu em trai đã tức               tốc đi ra bến đón xe đò để trở về quê rất gấp gáp vào khoảng lúc               từ 12- 13 giờ. Do đó cậu em này đã để lại chị ruột của mình cùng               chiếc xe máy mà Bích Khương đang trên đường trở về nhà cô em út có               tên Hồ Thị Huyền trên đường Giải Phóng và dự định cũng trở về quê               cùng cậu em trai ngay.  Khi về đến đây thì được biết cậu em trai               đã rời Hà Nội được hơn 1 giờ đồng hồ, vì thế nên khoảng hơn 14 giờ               chiều Bích Khương bắt đầu xuất phát từ Hà Nội bằng chiếc xe máy mà               2 chị em cô đã đi ra Hà Nội hôm trước vào ngày 13/7/2009 như đã               nói trên…                      
 
.
  Trước khi chia tay rời thủ đô, tôi đã đích thân tiễn một               đoạn khá dài đến cuối phố Bà Triệu để chỉ đường cho chị ra hướng               ngoại ô thành phố. Tôi còn chu đáo khuyên Bích Khương hãy nên đưa               cả xe máy lên tàu hoả để trở về TP Vinh, tỉnh Nghệ An để từ đó xe               đi tiếp gần 20 km về Nam Đàn là an toàn nhất, bởi lý do an ninh cá               nhân là vì chị đang là nhân vật đấu tranh với chế độ độc tài khá               quyết liệt mà trong lao tù công an c ủa đảng và nhà nước đã hoàn               toàn bó tay, bất lực… Ngoài lý do trên ra, tôi còn nói rõ chặng               đường Hà Nội - Nghệ An dài hơn 300 km, xe cộ lưu thông nhiều rất               dễ bị tai nạn giao thông dọc đường mà không thể lường trước được               các nguy hiểm đang rình rập chờ đón phiá trước…  Bên cạnh việc dặn               dò, cảnh báo như vậy ra, trong tôi linh cảm thấy có gì sẽ không an               lành trong chuyến trở về quê này của chị, nên còn nhắc Hồ Bích               Khương khi đã về an toàn tới quê nhà phải điện thoại thông báo gấp               cho tôi biết tin để yên tâm….                       
 
.
 Đến khoảng 19 giờ 30 phút tối 14/7/2009, trong khi cả               gia đình tôi đang ăn cơm tối thì bất ngờ có cuộc điện thoại của               một người dân giọng nói nam giới có tên là Thanh báo tin cho anh               biết nội dung như sau :                       “ Em là 1 người dân ở Thanh Hoá, thuộc huyện Hà Trung thấy               có số máy của một chị phụ nữ khoảng hơn 40 tuổi,  trong điện thoại               chị  ấy có cuộc gọi đi đến  số  máy của anh, nên em lấy ra để gọi               báo tin cho anh biết chị ấy đã bị tai nạn giao thông rất nghiêm               trọng. Lúc ấy chị ấy bị đập đầu xuống đường mê man bất tỉnh không               biết gì nữa do xe ô tô biển số 37…. của tỉnh Nghệ An tông vào cách               đây 1 giờ đồng hồ và  xe ấy đã bỏ chạy về hướng trong Thanh Hoá,               Nghệ An…, còn chiếc xe máy bị văng ra xa nơi chị ấy đã bị tai nạn.               Em và nhiều người dân gần đấy chứng kiến thấy vậy đã đưa chị ấy đi               cấp cứu trong bệnh viện huyện Hà Trung và  chiếc xe máy của chị ấy               em đã giao cho công an huyện Hà Trung coi giữ, quản lý… Vậy em               thông tin cho anh biết để báo gia đình chị ấy đến giải  quyết                tiếp hậu quả vụ tai nạn này nhé…”                       Ngay sau biết hung tin đó tôi đã thông báo qua điện thoại               cho chị ruột của Bích Khương là chị Hồ Thị Lan ở quê nhà để gia               đình biết mà ứng giúp và hỗ trợ khẩn cấp. Đến 23 giờ 30 phút đêm               cùng ngày 14/7/2009, người thanh niên đã giúp đỡ đưa chị Khương               vào bệnh viện khi chị bị nạn báo tin xin ý kiến tôi để quyết định               phải đưa gấp chị ra bệnh viện quân y số 5 taị thị xã Ninh Bình để               cứu chữa vì chấn thương rất nặng mà cơ sở y tế ở Hà Trung không               thể cứu chữa được. 
 
.
Cũng ngay trong đêm tối ấy, mấy chị em ruột               Bích Khương đã đón xe khách lên đường đi gấp ra thị xã Ninh Bình               để tiếp ứng cứu chữa người em mình đã bị tai nạn. Khoảng 02 giờ 30               sáng ngày 15/7/2009 xe cấp cứu của bệnh viện huyện Hà Trung đã đưa               Bích Khương ra tới quân y viện Ninh Bình an toàn và người thanh               niên tên Thanh nói trên đã gọi điện thông báo cho cả cho tôi và               gia đình chị Bích Khương biết.                      Từ đó tại quân y viện này họ đã khám xét vết thương của               Bích Khương và sơ bộ kết luận chị bị gẫy xương vai làm 3 khúc, đầu               gối bị xây xát, lưng bị bầm dập do va chạm mạnh và nhiều chấn               thương khác khắp người. Ngoài ra họ tiếp tục theo dõi thêm chị có               bị chấn thương sọ não không khi bị chiếc ô tô tông vào và quật ngã               vật xuống vệ đường, vì từ khi xảy ra tai nạn chị đã ói mửa liên               tục. 
 
.
Đồng thời các y bác sĩ quân y đã quyết định vào sớm ngày thứ               6 – 17/7/2009 sẽ đưa Bích Khương lên bàn phẫu thuật để đóng đinh               cố định các vết gẫy của xương vai như nói trên và hôm qua công               đoạn chữa trị này đã tạm hoàn thành. Từ hôm qua tại Hà Nội, tôi đã               gọi điện thoại thăm hỏi tình hình sau khi mổ để đóng đinh và nẹp               cố định vết thương do gẫy xương vai thì được chị cả của Bích               Khương là Hồ Thị Bích Liên cho biết thêm :  “Sau khi mổ xong               Khương đã sốt ly bì thân nhiệt rất cao tới 40 độ C và tiếp tục mê               man bất tỉnh không biết gì cả…và đã có một Hoà thượng trong Sài               Gòn gọi điện thăm hỏi về chị Khương”.                      
 
.
Ngay sau khi xảy ra tai nạn nghiêm trọng trên đây, tôi đã               khẩn cấp thông báo cho chị Baỏ Khánh bên Úc Châu, Hoà Thượng Thích               Không Tánh, kỹ sư Đỗ Nam Hải, anh Phan Đình Minh, giaó sư Nguyễn               Chính Kết bên Hoa Kỳ….để mọi người biết và cùng bàn cách hỗ trợ               một tay giúp đỡ hoàn cảnh của Bích Khương. Mặt khác ngay hôm sau               16/7/2009, tôi cũng gọi điện thông tin cho anh Hoàng Trung Kiên từ               thị xã Ninh Bình hãy vào thăm chị Khương gấp và anh Kiên đã đến               chia sẻ, an ủi với chị ngay từ hôm qua. 
 
.
Đáng lưu ý là, do công an               VN theo dõi nghe lén được điện thoại trao đổi của tất cả mọi               người, nên từ hôm chị Khương bị nạn họ đã cử 1 vài nhân viên an               ninh lảng vảng quanh nhà tôi tại Hà Nội để theo dõi xem tôi có đi               Ninh Bình thăm Bích Khương hay không. Còn vào buổi sáng sớm ngày               16/7/2009 thì xuất hiện khoảng 1-2 công an Ninh Bình đã đến tận               nhà để thăm dò anh Hoàng Trung Kiên xem có đến thăm hỏi chị Khương               đang cấp cứu trong quân y viện hay không.                      Bệnh viện quân y 5 - tại Ninh Bình đã cho người nhà chị               Khương biết vì chấn thương khá nặng nên có thể phải nằm viện lâu               dài để cho lành vết thương và 6 tháng sau sẽ tháo nẹp hoặc phải mổ               lại. Viện quân y này cũng cho biết chi phí cho việc này khá tốn               kém trong khi gia đình Hồ Bích Khương lại quá nghèo khổ và hoàn               cảnh lạị vừa mới ra tù hôm 26/4/2009 nên chẳng có tiền bạc gì đáng               kể….
 
.
 Hiện nay  tất cả mấy chị em ruột của gia đình Bích Khương đã               đóng góp được gần 15 triệu đồng VN thì đã phải chi tiêu cho các               thủ tục viện phí ban đầu là gần 10 triệu đồng thì chị mới được mổ               như sáng qua.                        Trước hoàn cảnh ngặt nghèo, khó khăn vô cùng như vậy nên               với tư cách một nhà báo, tôi đã phải trực tiếp vận động kêu gọi               trên Viêt Nam Sydney Radio do chị Baỏ Khánh điều hành và Diễn đàn               thảo luận về hiện tình đất nước do anh Nguyễn Nam Phong dẫn chương               trình để mong hỗ trợ tối đa cứu mạng sống cho chị Bích Khương               trong lúc quá hiểm nghèo này.                       Gia đình chị Bích Khương còn được những ngừơi dân chứng               kiến từ đầu vụ tai nạn trên đây và bản thân chị Khương lúc tỉnh               dậy vào sáng ngày 15/7 và 16/7 cho biết thêm một số các chi tiết               quan trọng đáng chú ý  như sau :                       Khoảng 18 giờ đến 18 giờ 30 phút chiều tối ngày 14/7/2009,               khi còn cách thị xã Thanh Hoá 27 km trên điạ bàn huyện Hà Trung               thì bất ngờ chị Bích Khương có nhận được một cú điện thoại của               cháu bé tên Hoa từ quê nhà gọi ra. Vì thế nên Bích Khương đã tạm                dừng xe máy và có táp vào lề đường để nghe cuộc điện thoại nói               trên, thế rồi chỉ ít phút sau chiếc xe tải mang biển số 37… là của               tỉnh Nghệ An từ đằng sau đã tông thẳng vào chị gây ra tai nạn thảm               khốc như kể trên.                      
 
.
Trước khi rời Hà Nội quay về Nghệ An thì Khương đã nhận               được mấy cuộc điện thoại của 1 người không quen biết, nói là muốn               gặp chị vào lúc 2 giờ chiều để “xin tham gia” vào Phong trào dân               chủ VN và chị khẳng định đây là điện thoại của công an Nghệ An               đóng vai 1 người dân để giở trò gì đó đen tối với mình mà thôi…                        Tiếp sau đó người đàn ông này đã còn gọi liên tiếp vào               điện thoại của chị với hàm ý như thúc giục hãy phóng nhanh về sớm               để họ được gặp chị và như cố tình quấy rối khi chị đang điều khiển               phương tiện trên đường đầy bất trắc. Việc làm này của kẻ giấu mặt               kia là để mục đích gì vậy ?  Các số điện thoại của người đàn ông               xa lạ này hiện nay vẫn còn lưu trong máy của Bích Khương.  
 
.
Sau khi               xảy ra tai nạn kinh hoàng trên, thì toàn bộ giấy tờ xe máy, chứng               minh thư công dân, bằng lái xe và một số ít tiền bạc Bích Khương               để trong bóp và chiếc túi nhỏ đã bị mất ngay tại hiện trường. Vì               thế công an huyện Hà Trung đã yêu cầu cậu em Hồ Duy Toàn phải quay               về địa phương xin xác nhận của chính quyền xã Nam Anh mới cho nhận               lại chiếc xe máy bị nạn hôm đó….!!!                     
 
.
 Câu hỏi nghi vấn được đặt ra là, vậy tai nạn lần này đối               với chị là ngẫu nhiên, là vô tình hay có bàn tay của ai, của thế               lực đen tối nào đứng đằng sau đã dàn dựng sắp đặt đến tài tình như               vậy ???  Các số máy điện thoại gọi liên tục vào cho chị tại Hà Nội               và trên đường chị đi xe máy trở về Nghệ An có dụng ý gì xấu không,               và nó có liên quan đến vụ tai nạn giao thông trên đây không ?  Nếu               đây là một sự chủ ý có tính toán đối với chiến sĩ tranh đấu bất               khuất Hồ Thị Bích Khương thì thật là một hành vi đê hèn và là tội               ác đẫm máu không thể dung thứ được !!!                      
 
.
Chúng ta còn nhớ cách đây hơn 2 năm vào đầu năm 2007 chị               Hồ Bích Khương cũng đã bị một “tai nạn” bất ngờ đầy bí ẩn khi chị               vừa rời tiệm internet công cộng tại thị trấn Nam Đàn, vụ này đã               làm chị bị trọng thương khá nặng phaỉ nằm viện hơn 10 ngày. Ngày               hôm đó kẻ lạ mặt đã dùng chiếc xe máy tông thẳng vào xe đạp gây               cho chị thương tích và đã lấy đi của chị 1 USB có chưá nhiều bài               viết nội dung kêu gọi dân chủ, tự do nhân quyền và phê phán nhà               nước CSVN độc đoán chuyên chế, mất cùng còn có 1 điện thoại di               động chị đang dùng…và chỉ ít tháng sau chị đã bị bắt giam xử tù 2               năm. 
 
.
Còn lần tai nạn này là lần thứ hai chị bị hậu quả nặng nề hơn               trước rất nhiều. Tương tự như vậy, tại Hà Nội còn có chị Dương Thị               Xuân cũng là một thành viên Phong trào đấu tranh dân chủ Việt Nam,               thì cuối năm 2006 cũng đã bị tai nạn do xe máy bất ngờ đâm thẳng               vào người gây thương tích khá nặng khi chị đang dùng xe đạp đi lại               trong làn đường dành cho xe thô sơ trên trục đường Thanh Niên ven               Hồ Tây.  Và vụ án giao thông rất kỳ cục này thì thủ phạm dùng xe               biển số đã được che giấu đi để nhìn không rõ cũng bỏ chạy mất tăm               mặc dù nạn nhân có báo công an giao thông để điều tra làm rõ vụ               việc…                       
 
.
Như vậy là ở Việt Nam tính mạng của những người đấu tranh               dân chủ và bất đồng chính kiến với ĐCSVN dù chỉ tư cách độc lập,               không đảng phái chính trị và bày tỏ rất ôn hoà thì họ luôn luôn bị               nguy hiểm như vậy đấy !!!  
 
.
                     Như công luận đã còn đã biết, chị Hồ Bích Khương là thành               viên của khối 8406 và Phong trào đấu tranh dân chủ rất can trường               từ nhiều năm qua. Trong lao tù và trước các toà án chế độ  CSVN               trong cả 2 lần vào các năm 2005 và 2008, chị đã nêu cao khí phách               kiên cường, uy dũng không biết khiếp nhược cúi đầu trước bạo lực,               cường quyền. Chị là một tấm gương về mọi mặt cho tất cả các chiến               sĩ đấu tranh dân chủ quốc nội dù thân phận chỉ là giới nữ và học               vấn còn nhiều hạn chế. Tuy thế, nhưng chị đấu tranh bền bỉ, kiên               trì không biết đầu hàng khiếp đảm trước mọi đòn roi, nhục hình của               bạo quyền. 
 
.
Chị đã đóng góp nhiều bài viết rất có giá trị cho công               cuộc vận động dân chủ và công lý đang trong giai đoạn quyết liệt               gay go trước mọi hoàn cảnh, như trước khi vào tù, trong lao tù và               ngay khi vừa bước ra khỏi cổng nhà tù XHCN tại VN…. Trường hợp của               chị  quả là một hạt nhân đấu tranh rất quý báu, thật hiếm hoi rất               cần sự bảo vệ, nâng niu trân trọng và xứng đáng được giúp đỡ về               mọi mặt.                       
 
.
 Trong thời gian bị đoạ đầy 2 năm vừa qua, chị đã được               nhiều tổ chức, hội đoàn, cá nhân ở hải ngoại và trong nước hỗ trợ               tinh thần hay tài chính để thăm nuôi rất tích cực và nhiệt tình               tiêu biểu như : Khối 1706, đài phát thanh Việt Nam Sydney Radio,               Khối 1906 ở Úc Châu, Nhóm thân hữu tiểu bang Oregon – Hoa Kỳ do               anh Nguyễn Hà Tịnh, đài phát thanh SaiGon Đalat, Chị Bảo Khánh,               Anh Trần Hồng Quân, anh “Hẹn nhé Sài Gòn”, đài Chân Trời Mới, Đài               RFA, chị Nha Trang Kim Tuyến ở Âu Châu, nhà thơ Nguyên Hoàng Bảo               Việt ở Giơnevơ - Thuỵ Sĩ, Liên hội nhân quyền Việt Nam tại Thuỵ               Sĩ, Nghệ sĩ Phan Đình Minh, các anh Nguyễn Tiến Đức, Ngô Kỷ, Nhóm               Robet Trần, Nguyễn Nam Phong… ở Hoa Kỳ, các quý vị Việt Kiều khác               ở Úc như chị Nguyễn Thị Hồng, ông Trần Văn Quân ở Hoa Kỳ…vv….                       Ở trong nước có các nhà tu hành và đấu tranh dân chủ như               : Linh mục Phan Văn Lợi, Hoà thượng Thích Không Tánh, cụ bà Hoàng               Minh Chính, nhà văn Hoàng Tiến, tôi - nhà báo Nguyễn Khắc Toàn, kỹ               sư Đỗ Nam Hải, ông Trần Anh Kim, các cô Vũ Thanh Phương, Lư Thu               Duyên, Dương Th ị Xuân,  anh Lê Thanh Tùng…vv…                       
 
.
Đặc biệt vừa qua chị đã vinh dự được toàn thể các vị Ban               điều hành khối 8406 nhất trí đề cử với Mạng lưới nhân quyền Việt               Nam tại hải ngoại xét tặng giải thưởng Nhân quyền của tổ chức này               năm 2009 vì những đóng góp trong đấu tranh thực tế rất anh dũng,               gan dạ của mình từ trước đến nay. Hồ sơ lý lịch, cùng thành tích               đấu tranh của Bích Khương để đệ nạp cho Mạng lưới nhân quyền Việt               Nam và Khối 8406 do tôi đang khẩn trương hoàn tất kịp thời hạn xét               duyệt.  Mặt khác bên cạnh đó, Giáo sư Nguyễn Thanh Trang - người               điều phối chính của Mạng lưới NQVN tại Hải ngoại cũng đề nghị trực               tiếp với cá  nhân tôi hãy giới thiệu đề cử những người sẽ được               nhận giải năm nay, và trong suy nghĩ của tôi thì Bích Khương cũng               hoàn toàn xứng đáng là một ứng trong những ứng cử viên rất sáng               gía, đầy triển vọng.                     
 
.
  Trên tinh thần đó, hôm nay tôi tha thiết kêu gọi mọi tấm               lòng hảo tâm đã và đang phấn đấu không ngưng nghỉ vì sự nghiệp               tranh đấu dân chủ hoá nước nhà của đất nước chúng ta, trong khối               đồng bào ta ở cả trong và ngoài nước hãy giúp đỡ cảnh ngộ của Bích               Khương trong lúc hiểm nguy, gian khó này để cứu lấy một mạng sống               của nữ chiến sĩ tranh đấu kiên cường bất khuất vô song Hồ Thị Bích               Khương !!!.                        
 
.
Mọi sự hỗ trợ hãy liên hệ về trực tiếp với chị ruột là bà               Hồ Thị Lan 52 tuổi, địa chị xóm 3, xã Xuân Hoà, huyện Nam Đàn,               tỉnh Nghệ An, điện thoại liên lạc : 038-350-1716. Ngoài ra quý vị               còn có thể gọi về các số máy sau của thân nhân đang chăm sóc chị               trong bệnh viện để hỏi thêm chi tiết :                    
 
.
1/ Người chị cả ruột của Hồ Bích Khương là bà Hồ Thị Bích               Liên, 58 tuổi điện thoại số : 0955-650-549                  
 
.
2/ Em trai ruột của Bích Khương là Hồ Duy Toàn, số điện               thoại 0987-245-719                Cuối cùng trân trọng cám ơn tất cả quý vị và quý đồng bào đã quan               tâm giúp đỡ.              
 
.
Nhà báo tự do Nguyễn Khắc Toàn                              
 
.
Hà Nội - hồi 23 giờ 30 phút đêm ngày 18 tháng 7 năm 2009
              .
Nếu chính phủ nầy bị lật đổ, chỉ cần một chu kỳ (12 năm), cộng sản               sẽ thôn tính miến Nam. Và sau đó, phải đến ba chu kỳ nữa thì nhân               dân Việt Nam mới thoát được ách cộng sản.              NGÔ ĐÌNH NHU (1963) 
.
               Đừng trông chờ vào đảng phái, chỉ có tôn giáo mới vận động được               quần chúng. Tôn giáo đứng ra đấu tranh thì tín đồ đứng dậy, tín đồ               đứng dậy thì toàn dân sẽ vùng lên. Bạo quyền càng đàn áp thì khí               thế đấu tranh sẽ như Than Hồng Được Gió.              
 
 Nguyễn Khắc Anh Tâm (2009) 
             ------------ --------- --------- --------- --------- -----             
 
 Cộng đồng Việt hải ngoại quyết tâm:                            - Không hòa giải với nghị viên Việt Tân Madison Nguyễn              - Không ghi danh cử tri với  đảng Dân Chủ Mỹ              - Không đam mê cờ bạc. Tẩy chay các quảng cáo sòng bài.              - Không về thăm quê nhà VN, trừ khi cha/mẹ đau nặng, hấp hối, vừa               mới chết.              - Không quên số phận của 3 nữ tù nhân chính trị Phạm Thanh Nghiên,               Lê thị Kim Thu, Lê thị Công Nhân.              
- Không  quên: Đừng nghe những gì cộng sản nói, hãy nhìn những gì      cộng sàn làm.
  
 
 
 
 
===================================================
===========================================================
 
No comments:
Post a Comment