66 Năm Đêm Dài Quá Độ XHCN… Bao Giờ Trời Lại
Sáng?
Âu Dương
Thệ
66 năm Cách mạng Tháng 8 đẻ ra 5 vua tập
thể mới: Trọng, Dũng, Sang, Hùng, Anh !
“Tư bản đỏ hiện rõ tim đen
Xã hội đen
đến thời vận đỏ
Cuộc bán mua đến cả giang sơn
Chơi canh bạc đỏ đen thế
kỷ”! (Hà Sĩ Phu, đất nước lại đứng lên!)
Những người cầm đầu chế độ độc tài toàn trị vừa ngồi trên
các ghế cao đang chuẩn bị khăn đống mũ cao áo dài để cúi đầu trước người sáng
lập chế độ, cũng như để phủ dụ thần dân về những kì tích của 66 năm “Cách mạng
mùa Thu”. Nhưng tới dự các buổi lễ này mỗi người mang một tâm trạng riêng, một
suy nghĩ khác và một ước mơ riêng. 14 uỷ viên Bộ chính trị Khoá 11 với những tài
luồn lách và gầm ngừ lẫn nhau, vừa leo lên đỉnh quyền lực quay lại nhìn xuống
phía dưới thì thấy dân càng vội vã tránh xa, quần chúng đảng viên đang bàn về
cách tự diễn biến thế nào cho xuôi, cho êm, còn thế giới bên ngoài đang đặt
những dấu hỏi lớn về khả năng và ý đồ của họ!
Nhưng quyền lực và tiền bạc
đang làm tối mắt họ, nên họ phải lì lợm để giữ ghế cố đấm ăn xôi. Cho nên mỗi
người theo cách suy tính riêng, hành động riêng, đồng sàng nhưng dị mộng. Đối
với bên ngoài thì họ vẫn làm tưởng như chung lưng đấu cật, nhưng thực ra mỗi
người đều nuôi tham vọng riêng. Tâm trạng bất an và không dám nhận trách nhiệm
này phản ảnh rất trung thực Thông báo của Uỷ ban Nhân dân Hà nội ngày18.8 cấm
không cho trí thức, thanh niên và nhân dân tụ tập biểu tình chống Trung quốc,
nhưng lại không nhân vật nào dám kí tên và không có cả số lưu trữ! Nay nó đã vỡ
ra là, lệnh này từ cấp cao nhất của chế độ đã đưa xuống theo yêu sách của Bắc
kinh, được coi như là điều kiện tiên quyết để có cuộc họp bàn về “Đối thoại
chiến lược quốc phòng an ninh Việt-Trung” lần thứ 5 ở Bắc kinh vào ngày 28.8
giữa Thứ trưởng Quốc phòng Trung tướng Nguyễn Chí Vịnh và Phó Tổng tham mưu
trưởng Trung quốc Thượng tướng Mã Hiểu Thiên. Và từ đó mới mở đường cho chuyến
đi Bắc kinh sắp tới mà Nguyễn Phú Trọng đã khao khát từ lâu. 14 uỷ viên Bộ chính
trị Khoá 11 quấn quýt vào vài vua tập thể. Mỗi người tìm một uỷ viên Bộ chính
trị có quyền lực nhất để dựa vào nhau củng cố quyền lực, chấn áp và canh phòng
lẫn nhau!
Tổng bí thư sợ há miệng mắc
quai
Mới nắm được chức Tổng bí thư không lâu nhưng Bắc kinh đã
vuốt râu không nể mặt, hai lần liên tiếp cho các tầu hải quân đội lốt tầu hải
giám xâm phạm trắng trợn hải phận của VN và còn ngăn cản không cho VN khai thác
tài nguyên trong phần lãnh hải của VN. Bắc kinh coi biển Đông như cái ao của
Trung quốc. Nguyễn Phú Trọng trong tư cách Tổng bí thư và Bí thư Quân uỷ Trung
ương vẫn án binh bất động, mặc dầu bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ là
trách nhiệm hàng đầu của ông. Không những thế, suốt mấy tháng nay Nguyễn Phú
Trọng vẫn phải ngậm miệng như thóc không có một lời nào công khai chống lại các
hành động xâm lấn ngang ngược của những người đỡ đầu ở Bắc kinh. Vì trước đó đã
chót miệng tuyên bố trong cuộc họp của Uỷ ban Thường vụ Quốc hội mà ông ta cầm
đầu là, “tình hình biển Đông không có gì mới cả”, vẫn yên lặng, để cấm Quốc hội
không được phép bàn tới!
Suốt cả chục năm qua trên bước đường leo lên danh vọng,
ông Trọng vẫn chỉ biết đặt Bắc kinh lên bàn thờ: Đảng cộng sản Trung quốc trụ
được thì Đảng cộng sản VN cũng trụ được! Trong khi nhóm cầm quyền ở Bắc kinh coi
Nguyễn Phú Trọng chẳng ra gì cả thì Nguyễn Phú Trọng vẫn tỏ thái độ cúi đầu quì
gối mỗi lần Hồ Cẩm Đào hạch sách hay quở mắng. Chẳng thế vào cuối tháng 6 khi
Bắc kinh bắn tin qua tờ Hoàn cầu thời báo (cơ quan của Trung ương Đảng cộng sản
Trung quốc) doạ cho VN một bài học thứ hai thì Nguyễn Phú Trọng đã vội vàng hấp
tấp cử Thứ trưởng Ngoại giao Hồ Xuân Sơn sang thần phục Bắc kinh và “khẳng định
Việt Nam luôn coi trọng quan hệ đối tác hợp tác chiến lược toàn diện với Trung
Quốc theo phương châm 16 chữ và tinh thần 4 tốt”! Không hiểu vì tính lú lẫn hay
do mất tư cách cho nên mới đây Nguyễn Phú Trọng vẫn hãnh diện tuyên bố ngay
trước các đảng viên về việc đã được Hồ Cẩm Đào cử đặc phái viên sang Hà nội chúc
mừng ngay sau khi Nguyễn Phú Trọng được bầu làm Tổng bí thư: “Chưa bao giờ ngay
sau Đại hội, một số đảng anh em như … Đảng Cộng sản Trung quốc cử đặc phái viên
của Tổng bí thư, Chủ tịch nước sang gặp Tổng bí thư ta để trực tiếp chúc mừng
thành công của Đại hội”!
Hồ Cẩm Đào nhìn thấu lòng dạ và bản lĩnh của Nguyễn Phú
Trọng không phải là hùm thật, nên chỉ coi như một đứa con nít xoa đầu cho cái
kẹo. Cho nên họ Hồ đã vẽ bức tranh đen về các nguy cơ do ảnh hưởng của Cách mạng
Hoa nhài ở Trung Đông và áp lực quốc tế, nhất là các nước dân chủ đa nguyên,
đang đe doạ tương lai của hai Đảng CS Trung quốc và VN và đặt điều kiện tiên
quyết cho ông Trọng, nếu muốn được Bắc kinh trương dù bảo vệ thì phải có thái độ
rõ ràng trong các việc: Không để Mĩ can thiệp vào vấn đề tranh chấp biển Đông,
không được để các cuộc biểu tình chống Trung quốc tiếp tục ở VN và chỉ trong
trường hợp này Nguyễn Phú Trọng mới được sang chầu Bắc kinh! Theo các bản tin
của các Thông tấn xã Trung quốc và VN thì trong chuyến thăm của Nguyễn Chí Vịnh
vào cuối tháng 8 các điều kiện tiên quyết trên đã được thoã mãn. Cho nên có lẽ
trong chuyến thăm Hà nội vào đầu tuần tới (5-9.9) của Ủy viên Quốc vụ Trung Quốc
Đới Bỉnh Quốc thì Nguyễn Phú Trọng sẽ nhận được lời mời chính thức của Hồ Cẩm
Đào!
Riêng với nhân dân trong nước thì Nguyễn Phú Trọng như
con thò lò sáu mặt. Câm như hến trước các cuộc đàn áp và giam giữ của công an và
sự xuyên tạc cũng như chụp mũ của các báo và đài của chế độ đối với các cuộc
biểu tình chống xâm lấn của Trung quốc của trí thức và thanh niên trong suốt
nhiều tuần lề vừa qua. Trong khi ấy mới đây lại để cho Đinh Thế Huynh, cánh tay
mặt của ông Trọng và phụ trách công tác tư tưởng-báo chí, tổ chức một hội nghị
quan trọng để bàn về chính sách đãi ngộ trí thức. Trong dịp này chính Nguyễn Phú
Trọng trọng đã nhấn mạnh, đây là một ban trung ương đầu tiên ông đã tới làm việc
trong tư cách Tổng bí thư mới. Trong phần phát biểu ông Trọng tuy làm như tỏ ra
quan tâm và trăn trở về các chính sách của đảng không đãi ngộ xứng đáng và trân
trọng với các giới chuyên viên, trí thức. Nhưng mặt khác Nguyễn Phú Trọng không
lên tiếng phản đối hàng loạt bài báo và đài đã lên tiếng thoá mạ trí thức yêu
nước. Cho nên tỏ vẻ quan tâm tới quyền lợi của giới chuyên viên trí thức chỉ là
bề ngoài, thâm ý chính của Nguyễn Phú Trọng trong hội nghị này là muốn đề cao
vai trò của Ban Tuyên giáo trung ương dưới quyền của người thân tín Đinh Thế
Huynh trong thời gian ông làm Tổng bí thư. Vì trong thực tế trong các tháng gần
đây Đinh Thế Huynh đã đưa ra nhiều biện pháp để tìm cách bịt miệng cán bộ đảng
viên, canh chừng báo chí và để cho những tên bồi bút đội lốt giáo sư, giảng viên
lên tiếng đe doạ, thoá mạ và chụp mũ những trí thức yêu nước, kể cả nhiều cán bộ
đảng viên còn biết giữ tự trọng!
Mới vài ngày trước Nguyễn Phú Trọng còn về thăm một số
tỉnh ở Đồng bằng sông Cửu long để tỏ ra quan tâm tới nông dân, vựa lúa của cả
nước và là nguồn thu ngoại tệ lớn cho ngân sách nhà nước qua xuất cảng gạo và
hải sản. Nhưng chính nơi này, ngay báo chí lề phải cũng xác nhận là, tuy nông
dân đóng góp rất lớn cho ngân sách quốc gia nhưng đời sống của nông dân đã nghèo
đói nay vẫn nghèo đói thêm. Vì nhiều lí do từ phía nhà cầm quyền: Đầu tư cho
nông nghiệp ở mức rất thấp, các Công ti Lương thực của Nhà nước chỉ chèn ép nông
dân và những người cầm đầu Hội Nông dân (do Chính phủ chỉ huy) chỉ ăn theo nói
theo đảng, không bảo vệ quyền lợi chính đáng của nông dân. Tuy nhiên trong những
ngày đi thăm mấy tỉnh ở Đồng bằng sông Cửu long tuyệt nhiên không thấy Nguyễn
Phú Trọng lên tiếng phê bình những chính sách sai trái và bất công đang làm
thiệt hại lớn tới đời sống hàng chục triệu nông dân. Trái lại, Nguyễn Phú Trọng
lại cổ động cho việc tái lập chế độ kinh tế tập thể XHCN trong nông nghiệp,
nghĩa là khuyến khích vực dậy các hợp tác xã trong thời gian tới. Ai cũng biết,
chính sách kinh tế tập thể trong nông nghiệp sau 1975 đã đưa tới nạn đói khủng
khiếp ở VN trong thập niên 80 của thế kỉ trước.
Nói tóm lại, những hoạt động trong đối ngoại, kinh tế,
đãi ngộ nhân tài và giáo dục-tư tưởng của Nguyễn Phú Trọng từ khi làm Tổng bí
thư đã tự chứng tỏ thái độ tiếp tục cúi đầu thần phục phương Bắc, tính bảo thủ
lỗi thời của con đường XHCN và bệnh ngạo mạn khinh thường các giới chuyên viên,
trí thức của người Cộng sản giáo điều cầm đầu chế độ độc tài toàn trị! Như vậy
ông Trọng đã đặt thứ tự ưu tiên cho quyền lực và địa vị của cá nhân mình cao hơn
mọi thứ khác, trong đó kể cả quyền lợi của đất nước và hạnh phúc của nhân dân.
Đây là tiêu chuẩn chọn lựa giá trị trong mọi tính toán và hành động của Nguyễn
Phú Trọng từ trước tới nay!
Thủ tướng chỉ là thùng rỗng kêu
to
Trong nhiệm kì đầu 5 năm làm Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã
tự coi mình như một tể tướng có tài kinh bang tế thế, nên đã ôm mọi việc trong
chính phủ vào tay mình, giải tán Ban cố vấn Thủ tướng và đuổi các chuyên viên về
vườn! Hai nhiệm vụ chính nằm trong tay của ông là phát triển kinh tế và ngăn
chặn tham nhũng. Để thực hiện các mục tiêu này ông Dũng đưa ra chủ trương lớn
coi các tập đoàn kinh tế và tổng công ti nhà nước là những “quả đấm mạnh”, đầu
tư rộng rãi hàng trăm ngàn tỉ đồng và giành nhiều chính sách ưu đãi khác. Nhưng
hiện nay các tập đoàn kinh tế nhà nước đang trở thành nơi gậm nhấm phần lớn ngân
sách quốc gia, làm ăn lại thua lỗ, tiêu giệt các nguyên tắc cạnh tranh để phát
triển kinh tế lành mạnh và vững vàng. Đồng thời các nơi này còn đang là những
cái ổ nuôi tham nhũng, bè phái và sứ quân của các cán bộ có quyền lực. Thay vì
là “quả đấm mạnh” cho phát triển đất nước, nó đang trở thành những quả tạ đè lên
vai người dân!
Làm Trưởng ban Chỉ đạo Trung ương phòng và chống tham nhũng,
nhưng Nguyễn Tấn Dũng đã thoả hiệp với những người có quyền lực khác trong Bộ
chính trị để khoá sổ vụ tham nhũng động trời PMU 18, mà trong đó từ gia đình cựu
Tổng bí thư Nông Đức Mạnh tới các cán bộ cao cấp ở trung ương, các bộ và các
ngành; tự tha bổng lẫn nhau trong vụ tập đoàn Vinashin nợ nần lớn làm ngân sách
quốc gia thất thoát tới 4,5 tỉ US Dollar; bỏ tù các nhà báo dám nói thực viết
thực, bắt báo chí phải đi theo “lề phải”, bắt giam hàng trăm chuyên viên, trí
thức trẻ và những người tố cáo tham nhũng, lạm quyền của các quan đỏ. Trong
nhiệm kì đầu 5 năm làm Thủ tướng, Nguyễn Tấn Dũng đã trở thành quán quân bắt
người khác chính kiến!
Suốt 5 năm làm Thủ tướng, Nguyễn Tấn Dũng đã đưa ra những
biện pháp kinh tế tài chánh cực kì mâu thuẫn, phản ảnh tính cách giải quyết tình
thế, đầu voi đuôi chột, lúng túng, giật gấu vá vai: Ngông cuồng và thiển cận
trong năm 2007 chỉ trong vòng vài tháng đã bỏ hàng trăm ngàn tỉ đồng để mua 9 tỉ
Mĩ kim làm dự trữ ngoại tệ vào nên đã gây ra lạm phát phi mã trên 25% trong năm
2007-08. Mỗi năm bỏ hàng trăm ngàn tỉ đồng vào cái thùng không đáy của các tập
đoàn kinh tế nhà nước, thả cửa cho các nhà thầu Trung quốc trúng thầu các công
trình quan trọng, thả cửa cho các tư bản nước ngoài bòn rút sức lao động của
công nhân VN, thả cửa cho các tổng công ti lương thực nhà nước bóc lột và ăn
chặn nông dân! Chống lạm phát bằng cách cắt đầu tư công, nhưng các tập đoàn nhà
nước vẫn tự do phung phí, tăng lãi xuất ngân hàng nhà nước lên chóng mặt; nhưng
trong khi đó lại tăng giá ồ ạt xăng dầu, phân bón, lương bổng…cho nên nạn lạm
phát phi mã nay đang bung trở lại, leo tới trên 23%, làm cho bao nhiêu triệu
công nhân và những người ăn lương đang phải vật lộn trong cuộc sống lầm
than!
Năm 2006 khi lên làm Thủ tướng cái gì Nguyễn Tấn Dũng
cũng muốn nhất hết: Tăng trưởng kinh tế cao nhất, chống tham nhũng hiệu quả
nhất, báo chí tự do nhất, quí sự thật nhất và ghét dối trá nhất. Nhưng giữa năm
2011 cuối nhiệm kì đầu tiên 5 năm làm Thủ tướng thì Nguyễn Tấn Dũng đã đưa lạm
pháp tại VN đừng đầu ở châu Á, nợ nước ngoài cao nhất, nhập nhiêu từ Trung quốc
khủng khiếp nhất. Tham nhũng cũng bị liệt vào đội sổ ở Á châu. Mức tăng trưởng
kinh tế phải hạ thấp xuống từ năm này sang năm khác! Như vậy Nguyễn Tấn Dũng đã
tự chứng tỏ là người bất lực và dối trá nhất trong số các Thủ tướng của chế độ
này từ trước tới nay!
Nhưng sự thực tưởng như đùa, 5 năm thất bại thảm thê cả
trong kinh tế lẫn chống tham nhũng, phí phạm ngân sách quốc gia hàng trăm ngàn
tỉ đồng, nhưng Nguyễn Tấn Dũng không bị cách chức, không bị tù tội, lại được làm
Thủ tướng nhiệm kì nữa! Trong các tuần lễ đầu của nhiệm kì hai Nguyễn Tấn Dũng
lại đưa ra những tuyên bố yêu nước rất hùng hổ, như quyết bảo vệ chủ quyền quốc
gia và toàn vẹn lãnh thổ, mặc dầu trong hai cuộc hải quân Trung quốc xâm phạm
hải phận VN, cũng như Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Tấn Dũng trong tư cách là Thủ
tướng đã câm như hến, ngay cả ở Cà mâu –quê hương của ông- và nhiều nơi khác ở
VN hàng chục ngàn người Trung quốc đang làm lậu, trong khi công nhân VN phải
chịu cảnh thất nghiệp!
Chẳng những thế, Nguyễn Tấn Dũng vừa phải để cho Tướng
Nguyễn Chí Vịnh sang Bắc kinh xác nhận là không được tìm cách quốc tế hoá cuộc
tranh chấp biển Đông, nghĩa là để Bắc kinh cầm lái, “Việt Nam không có ý định
quốc tế hóa các vấn đề giữa Việt Nam và Trung Quốc vì chính lợi ích của chúng
tôi”; đồng thời còn hứa với Bắc kinh “ kiên quyết xử lý vấn đề tụ tập đông người
ở Việt Nam với tinh thần không để sự việc tái diễn.” Ngoài ra tướng Vịnh cũng
còn cho biết, hai bên đã bàn về mối nguy chung cho hai chế độ CS do ảnh hưởng
của Cách mạng Hoa nhài của nhiều nước Trung Đông. Nghĩa là từ nay Hà nội sẽ xích
lại thêm với Bắc kinh, vì thế áp lực của Bắc kinh sẽ khủng khiếp hơn và các cuộc
trấn áp các cuộc biểu tình yêu nước của nhân dân VN sẽ thô bạo
hơn!
Ngoài ra, bản chất thò lò nhiều mặt của Nguyễn Tấn Dũng
cũng không thua gì Nguyễn Phú Trọng. Trong những ngày vừa qua Nguyễn Tấn Dũng
cũng bắt chước ông Trọng lật đật chạy ngược chạy xuôi gặp gỡ hết trí thức này
tới tổ chức chuyên viên khác, lại làm ra điều là lần này biết lắng nghe thật,
biết quí trọng nhân tài thật!
Chủ tịch nước dơ cao đánh
khẽ
Trong tư cách là Uỷ viên Thường trực Ban bí thư chỉ sau
Nông Đức Mạnh, nên 5 năm qua nhiệm vụ chính của Trương Tấn Sang là khai triển
các Nghị quyết của Đại hội 10 thành hiện thực từ đối ngoại, kinh tế tới nội trị,
trong đó cả việc tuyển chọn cán bộ có tài đức vào các chức vụ then chốt. Nhưng
sau 5 năm ông Sang đã không hoàn thành được lãnh vực nào cả, chỉ ôm cặp cho Nông
Đức Mạnh. Các vấn nạn lớn không giảm mà ngày còn nguy kịch hơn: Bá quyền Trung
quốc không chỉ bành trước công khai trên biển Đông, mà còn bóc lột tài nguyên
của VN ở Tây nguyên và các khu rừng đầu nguồn, đồng thời cài người trong mọi cấp
từ trong Đảng tới Chính phủ; các đảng viên có trí tuệ và nhiệt huyết bị ngược
đãi và bị bỏ rơi! Cho nên tệ trạng các quan tham nhũng đã phát triển nhanh như
bầy sâu xâu xé tài sản của đất nước và làm giầu bất chính trên mồ hôi nước mắt
của nhân dân. Chính Trương Tấn Sang cũng đã phải nhìn nhận căn bệnh bất trị
này:
“Trước đây chỉ một con sâu làm rầu nồi canh, nay thì nhiều con sâu lắm.
Nghe mà thấy xấu hổ, không nhẽ cứ để hoài như vậy. Mai kia người ta nói một bầy
sâu, tất cả là sâu hết thì đâu có được. Một con sâu đã nguy hiểm rồi, một bầy
sâu là ‘chết’ cái đất nước này”.
Tuy nhiên ông Sang chỉ nhìn nhận công khai tệ trạng này
vào đầu tháng 5 khi ông chuẩn bị nhẩy lên ghế Chủ tịch nước. Cách nói này chỉ
mong lấy điểm đối với đảng viên và ru ngủ lấy lòng nhân dân mà thôi, chứ tuyệt
nhiên không có nhiệt tâm và thiện chí gì cả. Vì nếu có thực tâm và tự trọng thì
Trương Tấn Sang phải trả lời rõ các câu hỏi có đầu có đuôi: Ai đã nuôi bầy sâu?
Ai để bầy sâu sinh sôi nẩy nở? Ai bất lực không giệt được bầy sâu? Ngoài ra, nếu
thực sự biết “xẩu hổ” thì tại sao Trương Tấn Sang vẫn hồ hởi nhận cái ghế Chủ
tịch nước để chỉ ngồi chơi xơi nước và ăn bát vàng, có tiếng nhưng chẳng có
miếng gì cả?
Chủ tịch Quốc hội thích khoác
lác
Nếu Thủ tướng là cái thùng rỗng kêu to thì cựu Phó Thủ
tướng thứ nhất và tân Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng cũng là uỷ viên Bộ
chính trị thích nói khoác lác nhất, đó là nhận xét của dư luận rộng rãi trong
Đảng cũng như trong nhân dân. Từ Uỷ viên Trung ương khoá 8 rồi giữ chức Bộ
trưởng Tài chánh béo bở, biết cách chi tiền cho các vua tập thể, nên ông đã nhẩy
được lên ghế trong Bộ chính trị khoá 10 và giữ chức Phó Thủ tướng Thứ nhất phụ
trách lãnh vực kinh tế. Nhưng suốt từ 2006 ông chỉ như cái đuôi của Nguyễn Tấn
Dũng, những gì khó nhai khó nuốt thì Nguyễn Tấn Dũng để lại cho Nguyễn Sinh
Hùng. Trong các vụ như dự án đường xe lửa cao tốc, Vinashin, tới biển Đông
Nguyễn Sinh Hùng đã phải gánh vác thay cho Nguyễn Tấn Dũng trong các cuộc chất
vấn trước Quốc hội. Cho nên những thất bại trong kinh tế như lạm phát phi mã,
các tập đoàn làm ăn thua lỗ và chống tham nhũng cũng là trách nhiệm của Nguyễn
Sinh Hùng.
Trong Quốc hội Khoá 13 Nguyễn Sinh Hùng nhẩy lên ghế Chủ
tịch Quốc hội thay Nguyễn Phú Trọng. Nhưng cũng như người tiền nhiệm, Nguyễn
Sinh Hùng đã ngăn cản không cho Quốc hội được thảo luận công khai vấn để biển
Đông, mặc dầu khi ông nhậm chức Chủ tịch Quốc hội vấn đề này trở nên nóng bỏng
nhất sau khi Bắc kinh đã hai lần cho hải quân Trung quốc xâm nhập hải phận và
phá hoại hoạt động kinh tế của VN. Cũng thời gian này các cuộc biểu tình của trí
thức và thanh niên phản đối Trung quốc xâm lấn đã bị công an đàn áp và báo chí
chế độ xuyên tạc. Nhiều kiến nghị và thư ngỏ của trí thức và thanh niên gởi trực
tiếp cho Chủ tịch Quốc hội yêu cầu đưa vấn đề biển Đông và các cuộc đàn áp của
công an ra thảo luận, nhưng Nguyễn Sinh Hùng cũng giữ thái độ im như thóc không
khác Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Tấn Dũng!
Trong một xã hội chính trị lành mạnh như ở các nước Dân
chủ Đa nguyên thì Nguyễn Sinh Hùng đã bị cách chức từ lâu. Nhưng trong chế độ
độc tài toàn trị thì ông Hùng lại nhẩy cao hơn nữa và đang là một trong các vua
tập thể nhiều quyền nhưng lại vô trách nhiệm!
Bí thư Thường trực tẩm ngẩm tầm
ngầm
Suốt trong thời làm bộ trưởng Công an Lê Hồng Anh tuyên
bố rất ít nhưng hành động âm thầm lại rất quyết liệt, nham hiểm và tàn bạo.
Trong suốt hơn 9 năm đứng đầu ngành công an ông Anh đã tăng cường bộ máy công an
mật vụ phình ra nhanh khủng khiếp như tế bào bị bệnh ung thư và giành được nhiều
ưu đãi tiền bạc và tiện nghi. Các cuộc điều tra của Công an trong các vụ chống
tham nhũng đã bị chỉ huy từ trên, nếu cần thì cho xếp lại hồ sơ và bỏ tù cả thủ
trưởng điều tra (như Tướng Phạm Xuân Quắc, thủ trưởng cơ quan điều tra của bộ
Công an trong vụ tham nhũng động trời PMU 18 đã bị mất chức và còn bị ra
toà).
Đối với nhân dân và các người dân chủ thì trong thời gian
làm bộ trưởng Công an Lê Hồng Anh sẵn sàng để cấp dưới sử dụng những biện pháp
bất lương nhất, như bịt miệng Linh mục Nguyễn Văn Lý trước toà án , dùng cả
những thủ đoạn nhơ nhuốc nhất như dùng bao cao su đã sử dụng để bắt Luật sư Cù
Huy Hà Vũ; cho vực dậy phương pháp tố khổ phản văn minh nhất để bắt các dân khu
phố nhục mạ những người khác chính kiến trong các khu phố ; cho công an làm bọn
côn đồ đàn áp, gây thương tích những người dân chủ, các tu sĩ và phá các cuộc lễ
tôn giáo…
Các hoạt động của công an mật vụ dưới thời Lê Hồng Anh
hoàn toàn đi ngược với tiêu chí của các Đại hội đảng là làm cho xã hội “dân chủ,
văn minh”. Thực sự nó đã trở thành chế độ công an trị nghiêm khắc và tàn bạo
nhất ở VN từ trước tới nay. Nhưng Lê Hồng Anh lại còn nhẩy cao hơn nữa, nay trở
thành người thứ hai trong chế độ độc tài toàn trị sau Nguyễn Phú Trọng. Trong
dịp này ông Anh còn lợi dụng quyền lực phong Bí thư tỉnh uỷ Kiên giang (quê của
Lê Hồng Anh) Bùi Quang Bền lên Trung tướng và đưa về làm Thứ trưởng Bộ Công an
để giữ vây cánh. Cũng như trước đây chính Lê Hồng Anh là Bí thư tỉnh uỷ Kiên
giang rồi được phong làm Đại tướng để cầm đầu bộ Công an.
Như vậy có thể chờ
đợi Lê Hồng Anh trong tư cách là Thường trực Ban bí thư làm khác những gì ông đã
gây ra cho nhân dân trong suốt gần 10 năm làm bộ trưởng Công an, hay phải tính
đến một thực tế là, thời gian tới các biện pháp khủng bố và đàn áp sẽ tàn bạo
hơn và tồi tệ hơn?
***
Trên đây là tư cách “đạo đức cách mạng” theo kiểu
XHCN, thái độ vô trách nhiệm và giành giựt quyền lực bằng mọi giá, mọi thủ đoạn
và thành tích phá nước hại dân ít nhất là suốt 5 năm qua của 5 vua tập thể đang
nắm quyền lực trong chế độ độc tài toàn trị ở VN. Tha hoá đạo đức và mất lương
tâm của những người có quyền lực và các tệ trạng xã hội đang bung ra ở mọi cấp,
mọi ngành ở VN suốt trên 6 thập niên dưới chế độ độc tài toàn trị với các vua
tập thể còn tệ hại và nguy hiểm hơn chế độ quân chủ chỉ có một vua. Ngay cả cố
Thủ tướng Võ Văn Kiệt và cựu Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn An qua kinh nghiệm của
chính bản thân cũng đã vạch rõ: Các vua tập thể này có rất nhiều quyền nhưng lại
là những người vô trách nhiệm nhất! Đứng trước những thất bại hay khó khăn lớn,
họ đổ cho đấy là quyết định chung của tập thể, nên cá nhân họ không có trách
nhiệm gì cả, cuối cùng huề cả làng, cùng lắm thì tự tha bổng lẫn cho nhau như
trong vụ Vinashin, hay nếu cần thì dùng quyền lực khoanh lại như vụ PMU 18, bịt
miệng báo chí và tống giam những ai dám chống lại họ!
Một điều rõ ràng nữa là
các vua tập thể không có thiện chí và cũng không đủ khả năng để hoá giải các căn
bệnh và những tệ trạng xã hội của chế độ độc tài toàn trị . Vì một lẽ dễ hiểu,
chính các vua tập thể này là con đẻ của chế độ độc tài toàn trị! Cho nên những
khẩu hiệu thật kêu và các biện pháp tưởng như rất cương quyết chỉ là tầm bình
phong che dấu tội ác và trong thực tế chỉ như gãi ghẻ ngoài da mà thôi. Điển
hình nhất là, càng chống tham nhũng thì bọn quan tham càng bung ra như bầy sâu,
càng chống lạm pháp thì lạm phát càng phi mã hơn, càng đề cao dân chủ văn minh
thì bộ máy công an mật vụ càng phình to ra, đàn áp trí thức, thanh niên, tu sĩ
và nhân dân một cách quỉ quyệt và tàn bạo hơn, các biện pháp kiểm duyệt báo chí
và bịt miệng nhà báo càng lì lợm hơn!
Hiện nay vì lo sợ trước sức mạnh vũ bão của cuộc Cách
mạng Hoa nhài từ các nước Trung Đông sẽ ảnh hưởng tới VN và Trung quốc, nên có
những dấu hiệu rõ ràng cho thấy, các vua tập thể của hai chế độ độc tài toàn trị
ở VN và Trung quốc sẽ xích lại thêm với nhau theo tiêu chí “Bắc kinh trụ được
thì Hà nội cũng trụ được”! Cuộc hội đàm của Nguyễn Chí Vịnh và Mã Hiểu Thiên ở
Bắc kinh vào cuối tháng 8 đã cho thấy, việc tranh chấp biển Đông sẽ bị xếp xuống
dưới sự tồn tại của chế độ toàn trị. Nghĩa là chủ quyền đất nước, toàn vẹn lãnh
thổ và bảo vệ tài nguyên của VN không quí bằng, nếu Bắc kinh bao bọc và đỡ đầu
cho các vua tập thể ở HN đương đầu trước sự chống đối của nhân dân VN, đi tiên
phong là các trí thức và thanh niên, kể cả các đảng viên còn biết quí lòng tự
trọng, và sự phản đối của các nước dân chủ. Ý đồ này đã được Nguyễn Chí Vịnh nói
với Mã Hiểu Thiên ngày 28.8:
“Nếu Việt Nam cần sự ủng hộ, đồng cảm, hợp tác và phát
triển thì còn có ai hơn một nước Trung Quốc Xã hội chủ nghĩa láng giềng, với hơn
1 tỷ 350 triệu dân, đang phát triển, có vị thế và uy tín ngày càng cao trên thế
giới…”! ?
(Tạp
chí Dân chủ & Phát triển điện tử: www.dcpt.org hay www.dcvapt.net)
No comments:
Post a Comment