Kizoa slideshow: MERRY CHRISTMAS & HAPPY NEW YEAR 2012
F-35B Ship Suitability Testing
Canh buom vuon xuan
Tuesday, June 14, 2011
'Death by China - Confronting the Dragon & AMERICAN: Support MADE IN USA (up fr. Diane Sawyer report) -cn --- FROM: trinh bui
Hiệp ước thương mại Việt Mỹ diễn nghĩa (trang 247b).
Hồi thứ nhất
Cọng đảng tan, đang thời thịnh trị,
Vua Huê Kỳ bàn chuyện cư an tư nguy.
Năm Kỷ Mão (1999), nhằm vào năm trị vì thứ bảy của vua Clinton. Nước Huê Kỳ đang thời thịnh trị, bốn phương thái hòa. Nhà vua vô cùng mãn ý nên có hơi lơ là trong việc trị vì thiên hạ, tự cho phép mình vui chơi tí chút với người đẹp Lewinsky trong hậu cung. Chẳng may chuyện bị tiết lộ ra ngoài, dân chúng đàm tiếu thậm tệ. Các quan trong triều thuộc cánh Cọng huề toan làm lớn chuyện để phế truất nhà vua nhưng nhân dân xét thấy chuyện không đáng nên cũng cho qua .
Trong khi đó 18 quan đại thần trong Ủy ban Hoạch định chính sách Quốc gia ngày đêm nghiên cứu tình hình đặng đối phó với chư liệt quốc trong thiên hạ. Các quan cho rằng nước Nga la Tư đại thù nay không còn đáng lo lắng nữa, họ đang chia năm xẻ bảy xâu xé nhau. Vả lại họ đang nợ đầm nợ đìa chư liệt cường trên thế giới, chuyện phục cường của họ thì còn lâu. Chỉ còn một nước lớn duy nhất là nước Trung Huê đang trên đà phục thịnh, dân họ đông, đất họ rộng, tài nguyên thiên nhiên phong phú. Còn về tài năng của họ thì cách đây khoảng 30 năm có một đai gia của Huê Kỳ đã lên tiếng báo động trong quyển sách “Hiểm họa da vàng”. Đại gia này căn cứ vào các hệ quả của môn di truyền học mà tiên đoán rằng sau này thiên hạ sẽ bị thống trị bởi các dân tộc da vàng. Vì lẽ đó mà các quan đại thần trong Cơ mật Viện đã chú tâm bàn mưu tính kế đặng đối phó với nước Trung Huê .
Nhắc lại dưới triều vua Nixon có quan đại thần Kissinger bàn mưu bắt tay với Trung Huê để kéo nước này ra khỏi liên minh với nước đại địch Nga La Tư. Từ đó Huê Kỳ ký một hiệp ước mậu dịch với nước Trung Huê nhưng cố kềm hãm không cho nước này dựa vào kinh tế của Huê Kỳ mà phát triển. Trước đó nữa, thời sau đệ nhị thế chiến có đại quan Marshall chủ trương đổ tiền của cho nước Pháp, Đức, Nhật, Nam Hàn, Đài Loan đặng các nước này trở nên mạnh mà đối đầu với cọng đảng quốc tế. Quả nhiên các nước này nhờ sự giao thương hỗ trợ của Huê Kỳ mà nhanh chóng trở nên giàu mạnh. Giờ đây 18 quan đại thần không dại gì mà đổ của cho 1 tỷ 2 dân Trung Huê trở nên mạnh như Đài Loan hay Hương Cảng. Nếu tính mỗi tỉnh Trung Huê là một Đài Loan, Hương Cảng hay Tân gia Ba thì các đại gia Huê Kỳ chỉ có nước về nhà mà buôn thúng bán bưng với nhau mất thôi. Bởi lẽ đó mà mức độ giao dịch thương mại giữa hai nước không có một kế sách rộng lớn, lâu dài.
Về phần vua quan của nước Trung Huê cũng không vừa gì, ngoài mặt họ giả ngây bắt tay làm ăn cầm chừng với Huê Kỳ nhưng bên trong họ lòn mọi ngã mà họ có thể lòn được. Cái gì đút lót được thì họ đút lót, cái gì đánh cắp được thì họ đánh cắp; cái gì buôn lậu, bán lận được thì họ buôn bán. Nhắc lại hồi mới ký hiệp ước tự do mậu dịch, đại quan Kissinger mơ ước là hàng năm hàng hóa của Mỹ sẽ nhập vào Trung Huê với thương số từ 10 tỉ đến 20 tỉ. Nhưng sau 10 năm tính sổ lại thì những năm cao nhất là năm 80-85 chỉ đạt được từ 850 đến 950 triệu mà thôi. Ngược lại, từ đó đến 1990 hàng của Trung Huê đều đặn nhập vào Huê Kỳ mỗi năm từ 3 đến 4 tỉ Mỹ kim. Và đến 1994 thì số hàng của Trung Hoa nhập vào Hoa Kỳ trội hơn số hàng mua của Hoa Kỳ là 16 tỉ, dự trù con số chệnh lệch mậu dịch này cho năm 2000 là 80 tỉ.
Đã vậy họ lại còn tung gián điệp kinh tế, gián điệp khoa học, gián điệp quân sự vào Huê Kỳ đặng dòm ngó bí mật của nước này. Quan Hạ viện của đơn vị Long Beach là Christopher Cox viết một bản phúc trình cho biết Trung Huê đã tìm cách đánh cắp những bí mật như sau: 1) W-88, công thức chế các loại hỏa tiễn có tầm hoạt động xa. 2) Công thức chế bom trung hòa tử (Neutron). 3) Antisubmarin warfar, loại vũ khí chống tàu ngầm chỉ có Huê Kỳ mới có. Hay đặng tin này nhân dân Huê Kỳ nổi cơn thịnh nộ. Ngày 1 tháng 9-99 viện Haris công bố kết quả một cuộc thăm dò cho thấy 63% người Huê Kỳ cho rằng: “Trung Huê không những là nước bất thân thiện với Huê Kỳ mà còn là kẻ thù số một của Huê Kỳ nữa”.
Nghe được lời bàn tán của dân chúng, vua Clinton rất lấy làm lo, bèn hội với 18 quan đại thần trong Cơ mật viện đặng mà duyệt lại kế hoạch đối phó với nước Trung Huê. Các quan lần lượt trình bày các kế sách có từ trước tới giờ:
Thứ 1 : Tạo điều kiện cho nước Trung Huê tiếp tục theo đuổi chế độ Cọng sản vì chế độ này vừa khắc nghiệt vừa ngu dốt chỉ làm cho nước Trung Huê không tàn mạt thì cũng chậm tiến chớ khó mà ngóc đầu lên nổi.
Thứ 2 : Bao vây, ngăn chận các hướng phát triển kinh tế của Trung Huê với các nước lân bang bằng cách thành lập các liên minh kinh tế thật chặt chẻ với Nam Hàn, Nhật, Đài Loan. Tái lập tổ chức liên phòng Đông Nam Á ( Sheato) nhưng có thêm Cọng đảng An Nam, Ai Lao, Cao Mên, Miến Điện. Xúi các nước này liên minh kinh tế với nhau để đối đầu với hướng phát triển kinh tế về phía Nam của Trung Huê.
Thứ 3 : Kích động Trung Huê chạy đua vũ trang bằng cách trang bị thêm hỏa tiễn, tàu bay cho Nam Hàn, Đài Loan và Nhật Bổn. Trang bị thêm tàu thuyền và tổ chức các cuộc thực tập hành quân trên biển Nam Hải cho nhóm ASEAN. Buộc Trung Huê phải giảm ngân sách phát triển kinh tế để chạy đua vũ trang, thiết lập hạm đội và nghiên cứu hệ thống phòng thủ chống phi đạn. Nếu Trung Huê chấp nhận chạỵ đua vũ trang thì các nước xung quanh sẽ chạy theo và lúc đó Huê Kỳ sẽ bán được nhiều vũ khí cũng như máy bay, tàu thuyền.
Thứ 4 : Kích động Cọng Đảng An Nam chống lại triều đình Trung Huê. Nếu để cho Cọng đảng An Nam trở thành một chư hầu của Trung Huê thì các nước chung quanh rất lo sợ. Trái lại, nếu có Cọng đảng An Nam đứng mũi chịu sào làm tiền đồn chống lại Trung Huê thì các nước ASEAN rất yên tâm vì dù sao Cọng đảng An Nam cũng đã có thành tích chống lại Trung Huê rất hiệu nghiệm.
... ...
Lời bàn : (trang 253b).
Không phải cho đến năm 1999 thì các nhà hoạch định chính sách của Hoa Kỳ mới nghĩ tới dùng Việt Nam như một đối lực với Trung Quốc. Họ đã nghĩ tới điều này từ đầu thập niên 1990, sau khi chủ nghĩa Cọng sản không còn là nguy cơ đe dọa các nước tư bản. Thời Thế giới còn phân cực thì các đại gia tư bản như Anh, Pháp, Đức, Ý, Nhật phải để cho Hoa Kỳ trọn quyền chỉ huy trong công biệc điều hành thương mại trên toàn thế giới nhằm bao vậy kinh tế khối Cọng sản “trong cuộc chiến tranh không khoan nhượng, ai thắng ai”. Nhưng khi hệ thống Cọng sản sụp đổ thì xảy ra tình trạng Nga và các nước Cọng sản Đông Âu thiếu hàng hóa trầm trọng trong khi nhân công tại các nước này lại quá rẻ so với Tây Âu cho nên các nước Tây Âu muốn trực tiếp đổ hàng hóa của họ vào các nước Cọng sản mà kiếm lời, đồng thời cũng muốn bỏ của đầu tư vào Đông Âu để khai thác giá nhân công rẻ.
Tuy nhiên các đại gia kinh tế Hoa Kỳ không chấp nhận, viện lý do là trái với các hiệp ước kinh tế mà các nước đã ký kết trước đây. Vì vậy các nước Châu Âu trong tổ chức “Cộng Đồng Châu Âu” kêu gọi một “Trật tự Thế giới Mới”, lập ra tổ chức “Thị trường chung Châu Âu” để khỏi phải lệ thuộc vào hệ thống điều phối thương mại của Hoa Kỳ. Họ sẽ thuê công nhân các nước Đông Âu với giá rẻ nhằm hạ giá thành sản phẩm của họ để khỏi phải mua hàng giá cao của Hoa Kỳ hoặc có thể bán ngược vào các nước bạn hàng lâu nay của Hoa Kỳ, nhất là các nước cựu thuộc địa của Anh, Pháp, Tây Ban Nha và Hòa Lan.
Để đối phó lại với chủ trương của Châu Âu, Hoa Kỳ lập tức mở ra “Thị trường chung Bắc Mỹ” để dùng giá nhân công rẻ của Mexico mà hạ giá thành sản phẩm xuống nhằm tiếp tục khống chế thị trường Nam Mỹ, Châu Phi và Trung Đông. Quyết định này đưa Châu Âu và Hoa Kỳ đang từ vị thế hợp tác thương mại trở thành đối thủ cạnh tranh thương mại. Vì vậy Châu Âu quyết định trao đổi hàng hóa với Trung Quốc, một lãnh thổ đông khách hàng nhất thế giới và nhiều nhân công với giá rẻ nhất thế giới. Trong khi đó nếu các công ty Hoa Kỳ đổ xô vào thuê nhân công của Mexico thì giá nhân công tại đây sẽ tăng mạnh so với hiện tại và không ai đoán được giá nhân công sẽ lên tới bao nhiêu, chắc chắn là sẽ cao hơn Trung Quốc rất xa.
Một khi Trung Quốc có được kỹ thuật sản xuất tân tiến của Châu Âu thì Hoa Kỳ không thể nào địch lại Trung Quốc. Hai yếu tố “quyết định” trong sản xuất kinh doanh là thị trường tiêu thụ (bán được nhiều) và lực lượng nhân công đông (giá thành sản phẩm rẻ); mà cả hai yếu tố này Trung Quốc đều nắm ưu thế. Do vậy, thay vì chuyển vốn đầu tư cho Thị trường chung Bắc Mỹ, Hoa Kỳ đưa toàn bộ vốn đầu tư để mở một “Thị trường Đông Nam Á” (ASEAN) nhằm sử dụng thị trường tiêu thụ cũng như thị trường nhân công của các nước Đông Nam Á để làm đối trọng kinh tế với Trung Quốc..
Ngay tức khắc khẩu hiệu “5 con rồng Á Châu” được hô hào mạnh mẻ để kêu gọi giới đầu tư Hoa Kỳ và Nhật Bản đổ của vào làm giàu tại các nước Đông Nam Á. Kế hoạch này kéo luôn hai nước quan trọng là Việt Nam và Miến Điện vào mặt trận cạnh tranh kinh tế với Trung Hoa. Từ đó xuất hiện chủ trương cho phép cựu thù Việt Nam được cùng chung phát triển với các con rồng Đông Nam Á.
Tuy nhiên vì quá vội trong kế hoạch phát triển các con rồng Á Châu cho nên các đại gia kinh tế Hoa Kỳ thay vì đổ máy móc vào Đông Nam Á thì họ lại đổ tài chánh vào các nước này, tạo ra tình trạng giá trị chứng khoán tăng vùn vụt trong khi giá trị sản xuất chưa kịp tăng. Kết quả là các đại gia kinh tế thi nhau kiếm lời trên chứng khoán chứ không kiếm lời trên hoạt động sản xuất, giống như là đi đánh bạc chứ không phải đi làm ăn. Điều này đưa tới chuyện phải tới là thị trường tài chánh trong khu vực Đông Nam Á bị sụp đổ, kế hoạch phát triển các con rồng Đông Nam Á của Hoa Kỳ bị phá sản. Sau đó người ta phải kết hợp ASEAN với Nhật, Đại Hàn, Úc, Trung Quốc và Hoa Kỳ thành một tổ chức thị trường chung cho vùng Đông Á gọi là “Diễn đàn kinh tế Châu Á, Thái Bình Dương” (APEC). Tổ chức này nhằm phân định khu vực đầu tư và thị trường trao đổi hàng hóa trong khu vực Thái Bình Dương.
Tổ chức APEC chỉ là một kế hoạch lỏng lẻo và tạm thời chứ không phải là một kế hoạch bền vững bởi vì quyền lợi của các quốc gia hội viên đối nghịch nhau. Nhất là giữa Nhật, Hoa Kỳ và Trung Quốc. Vì vậy các nước luôn luôn tạo tâm lý nghi kỵ lẫn nhau trong dư luận quần chúng. Phía Trung Quốc khơi dậy tâm lý chống Nhật qua mối thù tàn ác trong Thế chiến Thứ 2, sử dụng chiêu bài đòi Nhật phải xin lỗi và bồi thường về những hành vi tàn ác của quân đội Nhật trong chiến tranh. Về phía Nhật thì khơi dậy tâm lý người Trung Hoa luôn luôn có ý định xâm lăng và tiêu diệt dân tộc Nhật Bản mỗi khi họ có điều kiện. Về phía Hoa Kỳ thì khơi dậy trong dân chúng Hoa Kỳ tâm lý bài xích chế độ không có nhân quyền. Ngược lại Trung Quốc cũng khơi dậy tinh thần chống “đầu sỏ đế quốc tư bản Mỹ”. Nghĩa là các quốc gia hội viên của APEC chỉ dùng diễn đàn chung để khiếu nại hay tố cáo lẫn nhau mỗi khi có một thành viên cố tình lợi dụng kẻ hở của điều lệ chung để mưu lợi riêng. Đúng như tên gọi của tổ chức là Diễn đàn kinh tế Châu Á, Thái Bình Dương.
Về phía nhân dân Hoa Kỳ, chiếu theo tinh thần các điều lệ của APEC, các ông trùm tư bản Hoa Kỳ đòi phải được mua hàng của Trung Quốc cũng như được đầu tư sản xuất tại Trung Quốc, bởi vì nếu Hoa Kỳ không làm thì Châu Âu cũng làm. Trong khi đó về phía Châu Âu các ông trùm tư bản Châu Âu cũng muốn được như Hoa Kỳ. Họ đòi hỏi Liên Minh Châu Âu phải có một thỏa thuận hợp tác kinh tế với Trung Quốc giống như Hoa Kỳ. Điều này chắc chắn đưa tới kết quả là toàn thế giới hè nhau giúp cho Trung Quốc phát triển và trở nên hùng mạnh. Và không ai tiên đoán được thế giới sẽ ra sao một khi Trung Quốc trở nên hùng mạnh.
Đến nông nỗi này thì Hoa Kỳ và các nước giàu, kể cả Trung Quốc, phải ngồi lại với nhau để thống nhất một kế hoạch “Thị trường chung Thế giới”chứ không thể để xảy ra tình trạng cạnh tranh khu vực, chèn ép lẫn nhau, phá hoại lẫn nhau, đưa tới hậu quả là cùng thiệt hại. Cuối cùng thì “Tổ chức Thương mại Thế giới” (WTO) ra đời nhằm điều tiết kế hoạch sản xuất và trao đổi sản phẩm trên toàn cầu. Theo tinh thần của WTO mọi quốc gia có dư thừa vốn làm ăn có quyền đem vốn của mình vào một nước hội viên trong WTO để mở cơ sở sản xuất hoặc mở cơ sở buôn bán, tuân theo luật lệ chung của WTO, trên nguyên tắc bình đẳng và hợp lý. Như vậy các đại gia Hoa Kỳ có quyền vào Trung Quốc làm ăn và ngược lại các đại gia Trung Quốc có quyền vào Hoa Kỳ buôn bán mà không bị khống chế bởi hàng rào quan thuế. Cũng vì vậy mà WTO còn được gọi là “Thị trường mậu dịch tự do”.
Kể từ nhiệm kỳ thứ 2 của Tổng thống Clinton thì các đại tài phiệt Hoa Kỳ có khuynh hướng muốn vào làm ăn tại Trung Hoa vì có lời trông thấy. Nhưng những nhà hoạch định chính sách quốc gia Hoa Kỳ buộc phải chống lại chuyện này, bởi vì như vậy là giúp Trung Quốc nhanh chóng trở thành một đại cường kinh tế, có nghĩa là thời đại Hoa Kỳ thống trị thị trường thế giới sẽ phải cáo chung. Và chắc chắn Trung Quốc sẽ dùng lợi thế kinh tế của mình để khống chế chính trị toàn cầu. Vì vậy, chuyện trước mắt của phía Hoa Kỳ là thay vì đổ của đầu tư vào Trung Quốc để kiếm lời thì tốt hơn hết là nên đầu tư vào Việt Nam, cũng kiếm được lời như tại Trung Quốc mà không sợ nguy cơ giúp cho Trung Quốc trở thành bá chủ. Đây là nguyên nhân cơ bản của mối quan hệ thương mại Mỹ Việt.
Tuy nhiên khuynh hướng đầu tư vào Việt Nam lại có một vướng mắc quan trọng. Các đại gia kinh tế Hoa Kỳ có tâm lý không muốn làm ăn với Việt Nam bởi vì họ luôn luôn bị ám ảnh với ấn tượng là chính phủ CSVN không có tín nhiệm (Credit) về các cam kết của họ. Mỗi khi một doanh nhân Hoa Kỳ muốn vào làm ăn tại một nước nào thì họ thường đi kiếm một người Mỹ có gốc từ nước đó để hỏi ý kiến hoặc rủ cùng nhau bỏ vốn làm ăn (partner), nhưng hễ mở lời hỏi một người Việt thì luôn luôn nghe thấy một lời khuyên: “Sau khi bắt tay với một người CSVN thì anh luôn luôn phải kiểm tra lại xem bàn tay của anh có còn đủ 5 ngón hay không, nhiều khi nó mất một ngón mà anh không hay”. Ngược lại phía Việt Nam cũng luôn luôn đặt câu hỏi: “Thằng Mỹ là tay đại cáo già, hễ một khi nó muốn bắt tay mình thì có nghĩa là nó đang dòm ngó một món gì đó trong nhà của mình, nó không bao giờ bỏ tiền ra để rủ mình đi nhậu đâu. Do đó nhiều khi nó rủ mình đi nhậu mà cuối cùng mình phải là người trả tiền cho chầu nhậu đó”.
Ngoài ra, phía CSVN cũng lo sợ Hoa Kỳ sẽ dùng áp lực kinh tế mà buộc phải đi tới liên minh quân sự. Điều này sẽ đặt Trung Quốc vào trong tình trạng phải chạy đua vũ trang, vì một khi chạy đua vũ trang thì phải cắt bớt tài khoản của phát triển kinh tế. Rõ ràng là Trung Quốc không chấp nhận chuyện này. Do đó tập thể lãnh đạo CSVN không muốn vì đồng tiền mà trở thành một tiền đồn chống Trung Quốc của Hoa Kỳ. Ngày xưa làm mũi xung kích cho Stalin và Mao Trạch Đông vì lý tưởng Cọng sản, nhưng nay thì không thể đem lý tưởng chống cộng ra để hô hào chống Trung Quốc. Trong tình cảnh đó, CSVN đành phải dùng một tay bắt tay với Hoa Kỳ, còn tay kia thì nắm tay Trung Quốc.
Cách nắm tay hai bên của CSVN khiến cho các ông chủ ngân hàng của Hoa Kỳ không yên tâm đổ tiền đầu tư vào Việt Nam. Vì vậy vấn đề của chính phủ Hoa Kỳ là làm sao thuyết phục được tập đoàn lãnh đạo CSVN để bảo đảm rằng họ không thể nửa chừng trở mặt chạy theo Trung Quốc. Trong trường hợp họ chạy theo Trung Quốc thì hóa ra là nuôi heo cho cọp ăn.
Nhưng liệu Hoa Kỳ có đủ khả năng thuyết phục được tập đoàn lãnh đạo CSVN hay không?
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Chúc Mừng Năm Mới - Diễn Hành Hoa Hồng từ California
Chúc Mừng Năm Mới - Diễn Hành Hoa Hồng từ California
3rd Brigade Combat Team Change of Command
Nhạc Phẩm Anh La Ai - Anh Là Ai
"Làm truyền thông, quí vị không có nhiệm vụ phải bảo vệ!" - Vũ Công Lý
Biểu tình lên án VietWeekly và đồng bọn làm tay sai cho Việt Cộng.
Phải Lên Tiếng-Sinh Viên VN bảo Vệ Hoàng Sa,Trường Sa-Ngô Nguyễn Trần
Tôi yêu Tổ quốc tôi
Tin tuc So . net " Viet Nam doi chu quyen Hoang Sa
Lich Su To Quoc Viet Nam
Nam Cali bieu tinh chong Cong ham ban nuoc cua Pham van Dong tren 4000 nguoi tham du
Tai Nam California luc 6PM 14 thang 9 nam 2011, hang ngan dong huong da dung chat khu Tuong Dai Chien Si Viet My, tham du cuoc bieu tinh phan doi TC xam lang VN; vach mat bon CSVN ban nuoc !! Va tranh dau cho nhan quyen VN voi chu de " Dem Thap Nen Niem Tin ".
14-9-11:Bieu tinh chong Tau cong va vc ban nuoc dang bien VN
DapLoisongNui.MP4
Lời Kêu Gọi Thanh Niên Việt Nam Yêu Nước
Tự Đốt Xe Phản Đối VC Bán Nước Tại Siêu Thị Co.op Mart, VT
Lao động Trung Quốc quậy phá nhà dân tại Nghi Sơn, Thanh Hóa
Tội ác bán nước của CSVN- Quốc Hận 30/4/1975 - Phần 5
Bản lĩnh người yêu nước : Biểu tình trong đồn CA
26-8-2011 Tin Vietnam:Wikileak, bieu tinh tai Hanoi ky 11
Demonstration Against China August 21/ Biểu Tình Chống Trung Quốc ngày 21/8
Toàn cảnh cuộc trấn áp biểu tình ngày 17/07
Toi Ac Cong San 2
Biểu tình tại Hà Nội 7/8/11
bieu tinh phan doi TQ tai Sai Gon 6
19-6-2011 tin tuc Vietnam - Sbtn - Bieu tinh chong Tau cong:Saigon & Hanoi
Browse Movies Upload Dậy mà đi hởi đồng bào ơi
6/12/11 Liên Mạng Tranh Đấu cho VN
Saigon bieu tinh demonstration 19/6/2011
Xuong duong cung canh hoa Lai
Demonstration agaist China's aggression in NY June 25th 2011
Video: Biểu tình chống TQ tại Hà Nội 3/7/11
Thanh nien Co Vang va dong bao VN Nam Cali xuong duong
Biểu Tình Chống Trung Quốc tại VN ngày 05.06.2011
Biểu tình phản đối Trung Quốc gây hấn trên biển Đông ngày 5/6/2011
LẤY LẠI HOÀNG SA - TRƯỜNG SA
chùa Hang đảo Lý Sơn - 6 drduongdinhhung Subsc
Tôi Đã Thức Tỉnh - Lê Nguyễn Huy Trần
Mậu Thân, Anh Nhớ Gì Không?
- HUẾ 68 (Nhạc và lời Vĩnh Điện) Tiếng hát Bảo Triều
------------
http://www.bacaytruc.com
Tưởng Niệm Huế Tết Mậu Thân (1968)
LIÊN MẠNG HOA LÀI TRANH ĐẤU CHO VIỆT NAM
6/5/11
LIÊN MẠNG HOA LÀI TRANH ĐẤU CHO VIỆT NAM
Tình hình trong nước mấy ngày qua, nhộn nhịp chuẩn bị biểu tình vào
ngày 5 tháng 6/ 2011 tại hai thành phố Sàigon và Hà nội, trước các tòa Đại sứ quán Trung cộng để nói lên sự quyết tâm của toàn dân:
- Phản đối Nhà nước CS quá nhu nhược làm tay sai cho Tàu công đang
hiếp đáp dân lành. Trên biển cả, trong giới hạn Quốc tế đã khằng định theo các hiệp ước qui định, dân chúng VN sống từ đời ông cha để lại chưa bao giờ có một nước nào dám ngang nhiên ngăn cấm việc làm ăn vì cuộc sống độ nhật thường ngày.
- Ngày nay Trung cộng ỷ nước lớn giàu mạnh, lại muốn chiếm đoạt cả miền thềm lục địa VN. Cấm dân làm ăn sinh sống trên biển và hải đảo VN có từ cha ông để lai.
- Người dân biết lượng sức mình, VN chỉ bằng cái chén, Trung cộng là
thúng thì hỏi bằng cách nào mà VN chống đỡ ?!
- Chúng tôi chỉ cần xin các nước trong Liên Hiệp Quốc giúp đỡ và giải quyết công bằng cho con dân VN.
2/ Và hiện nay chúng tôi đồng thông báo cho toàn thế giới chính thức biết rằng: - Chúng tôi nhất quyết chống lại Nhà nước CSVN là tay sai của Đảng CS Nga- Tàu.
3/ Toàn dân VN chỉ mong có một nước VN : - Độc Lập - TựDo - Dân Chủ- Phú Cường. Không lệ thuộc bất cứ nước nào.
4/ Toàn dân VN trong và ngoải nước đồng xuống đường cùng một ngày hôm nay để biểu thị tính thông cảm, tình Đồng bào ruột thịt để nói lên tiếng nói chung: - Đảng CSVN chỉ là tay Sai thủ đắc, che giấu làm Việt gian cho Đảng CSQT Nga - Tàu mà thôi !
5/ Trong suốt 64-65 năm qua, dưới chế độ CS chưa bao giờ có Độc lập - Tự Do - Dân chủ. Toàn dân VN hôm nay đồng nói lên nguyện vọng chung : - Chúng tôi cần Quốc tế hóa VN. Không để các nước lớn lợi dụng Đảng phái riêng tư mà làm thiệt hại nước nhỏ bé VN ?!
Trân trọng,
===================================
No comments:
Post a Comment