Những thằng bán nước lại nhí nhô!
Xem kết quả:
/ 0
Bình thườngTuyệt vời
Bình Luận: Bắc Kinh không đánh, dọa hù thôi:
Việt Cộng hèn ngu dám chống Trời!
Chỉ giỏi đè đầu dân, khủng bố!
Đâu tài đối mặt địch, vung roi!
“Chữ vàng” xích cổ thành trâu chó!
“Bốn tốt” xiềng chân hoá chuột dơi!
Mấy đứa già nua gần xuống lỗ:
To mồm, cũng láo phét khơi khơi!
Cao trào Thực dân Âu Châu đi chiếm thuộc địa sắp đến hồi cáo chung,
những nhà cách mạng Việt Nam trẻ như Trương Tử Anh, Lý Đông A…đã nhìn
thấy trước nguy cơ mất nước về tay một thứ Thực dân mới là Trung Hoa dù
nước nầy được cai trị với bất cứ thể chế nào, nguy hiểm nhất vẫn là chế
độ độc tài đảng trị Cộng Sản vô cùng tàn bạo, sắt máu. Cũng như dân tộc
Trung Hoa vì khát khao độc lập nên đa số đã ủng hộ trùm khủng bố khát
máu Mao Trạch Đông, nhiều thành phần người dân Việt cũng đã mù quáng tôn
thờ tên đại Việt gian khủng bố Hồ Chí Minh làm minh chủ. Mao và đảng CS
Tầu âm mưu cướp Việt Nam nên chúng đã rắp tâm nuôi dưỡng Hồ Việt gian
làm tay sai đắc lực để tiêu diệt hết mọi mầm mống chống lại Tầu, những
nhà chính trị, cách mạng VN nào biết được dã tâm của chúng.
Tầu Cộng đã mượn tay Hồ Việt gian để tiêu diệt những người yêu nước
lỗi lạc như Lý Đông A, Trương Tử Anh…Những nhà chính trị về sau nầy như
Ngô Đình Nhu cũng đã thấy trước nguy cơ nầy, cho nên Hồ Việt gian đã hạ
quyết tâm đánh cho đến người VN cuối cùng với sự yểm trợ không hạn chế
của khối CS nhất là của Tầu Cộng để cướp trọn cả nước mà đem dâng.
Hồ Việt gian đã khéo léo che đậy và lừa bịp trong mưu đồ bán nước, kể
cả việc giết người để bịt miệng, khủng bố để gieo kinh hoàng, sợ hãi.
Những thế hệ tiếp nối Hồ cũng theo sách lược đó để cai trị. Dù có lúc
công cuộc bán nước của chúng bị bại lộ nhưng cường lực của chúng đã vững
chắc nên người dân cũng không làm gì được với chúng nó.
Tầu Cộng biết rất rõ đầu óc ngu xuẩn thiển cận, bụng dạ đê hèn khiếp
nhược của Việt Cộng đối với chúng. Tầu Cộng cũng đo được lòng tham vô
đáy, tính gian ác không cùng của Viẹt Cộng đối với dân Việt nên chúng sử
dụng sách lược vừa dụ dỗ lừa phỉnh vừa hăm he hù dọa là bọn tôi tớ VC
từng bước chui vào bẫy xiếc. Dù hiện nay Tầu Cộng có vẻ hung hăng hơn ở
Biển Đông bởi vì chúng cần tranh thủ thế đứng trước khi Hoa Kỳ đủ thì
giờ củng cố vị thế ở đây, nhưng chúng sẽ không xua quân ồ ạt đánh chiếm.
Làm như thế chúng là nó có tự chặt tay chân, một bộ phận đảng viên và
quân đội VC có thể quay súng tiêu diệt những tên Việt gian tay sai đầu
sỏ và đám tình báo gián điệp nội ứng trước khi chống quân xâm lăng Tầu
Cộng.
Một bài bình luận trên báo mạng chính thức của Tầu Cộng (14/5/2011) mà tác giả Dương Danh Di trích dịch một phần “Vì sao Trung Quốc chưa dùng vũ lực với Việt Nam” đã nêu rõ ý đồ và nhiều thủ đoạn mà Tầu Cộng đã và đang thực hiện đối với Việt Nam.
Bài báo cho rằng 80% dư luận dân Tầu Cộng muốn ưu tiên đánh VN bởi vì họ được tuyên truyền rằng “VN (là một trong 5 nước) xâm chiếm chủ quyền bãi đảo của TQ nhiều nhất” và “sức mạnh tổng hợp quốc gia của VN là yếu nhất”
nếu xẩy ra cuộc chiến VN chắc chắn sớm thảm bại. Nhưng Tầu Cộng còn
chần chừ chưa sử dụng vũ lực là vì ngại sẽ có sự can thiệp của Mỹ, Nhật
họp với các nước Asean. Cho nên thượng sách đối với “những
tranh chấp biên giới và tranh chấp đảo bãi giữa hai nước Trung, Việt,
phương thức tốt nhất của Trung Quốc là thông qua hiệp thương hòa bình.”
Bài báo nhận định rằng:
“Cuộc chiến tranh Trung Việt cuối những năm 70 đã làm
người Việt Nam triệt để tỉnh ngộ, toàn bộ miền bắc Việt Nam bị quân đội
Trung Quốc đưa về thời đại bán nguyên thủy, mười năm sau chiến tranh, có
thể nói Việt Nam đã tiêu hao hết sức mạnh đất nước…
… Sau chiến tranh, hiện nay Việt Nam đang ra sức bắt
chước Trung Quốc tích cực phát triển kinh tế, toàn bộ Việt Nam là một
thứ văn hóa tạp nham gồm văn hóa Trung Quốc, văn hóa Pháp và văn hóa bản
địa Việt Nam và mấy năm gần đây ảnh hưởng của Trung Quốc đã được đi sâu
vững chắc.”
Về tranh chấp Biển Đông tác giả chủ trương đem tiền mua chuộc, gọi là “Kinh tế đổi lấy chủ quyền” mộthình thái xâm lăng bằng kinh tế mà Tầu Cộng đã thực hiện trên đất liền như “bauxit Tây Nguyên, thuê rừng đầu nguồn, xây dựng những khu đô thị phố Tầu…”
Bài báo cũng không quên nhắc lại những thành tích cũ :
“Vào những năm 60 của thế kỷ trước trong khó khăn trong,
ngoài nước, Trung Quốc đã dốc hết sức nước thậm chí không tiếc dùng mạng
sống của quân nhân Trung Quốc để giúp đỡ nhân dân Việt Nam chống lại
cuộc xâm lược dã man của Mỹ chẳng lẽ chỉ để giúp đỡ nhân dân Việt Nam
thôi ư? Sợ rằng không phải hoàn toàn như vậy! ”
Đó là dã tâm “giúp CSVN đuổi Mỹ xâm lược” của Tầu Cộng và chứng minh ý chí, lòng dạ của bọn chó săn Hồ Chí Minh, Lê Duẩn: “Ta đánh Tây đuổi Mỹ là đánh đuổi cho Liên Xô, Trung Quốc!”
Ngày nay Tầu Cộng đã giàu có cho nên: “không cần dốc hết
sức nước càng không phải hy sinh tính mạng quân đội Trung Quốc, dù về
kinh tế có chịu tổn thất đôi chút gì đó mà có thể làm được: chủ quyền
lãnh thổ quốc gia, chủ quyền vùng biển, an ninh quốc gia cũng như an
toàn cho con đường vận chuyển năng lượng thì có thể nói là Trung Quốc đã
là người thắng lớn rồi.”
Tầu Cộng đã không cần giấu diếm chủ trương xâm lăng bằng “kinh tế, văn hóa” không riêng gì đối với VN mà cả khu vực và trên thế giới.
Nếu VN không tuân thủ sách lược của Tầu Cộng thì:
“ cuộc chiến Trung Vịệt là không thể nào tránh khỏi. Mà
một khi đã khai chiến thì không chỉ là vấn đề tranh chấp các đảo bãi
Biển Đông, quân đội Trung Quốc sẽ tiến hành đả kích nặng nề có tính tổn
thương nguyên khí đối với lực lượng vũ trang Việt Nam và còn phải làm
tốt việc chuẩn bị tư tưởng tiến hành quyết chiến với Mỹ tại Biển Đông
hoặc trong biên giới Việt Nam.”
Bài bình luận đe dọa xóa sổ VN:
“ Đã đánh nhau là phải triệt để giải quyết tranh chấp
lãnh thổ và đảo bãi giữa hai nước Trung Việt, tiếp thu bài học “thắng
lợi nhưng không chia cắt” trong chiến tranh đánh trả tự vệ với Việt Nam
lần trước, làm cho sự sinh tồn của Việt Nam một lần nữa không thể nào
thoát khỏi ỷ lại vào Trung Quốc.”
……….
(Dương Danh Dy dịch)
Bởi vậy tại hội nghị Shangri-la 10 ở Singarore, bộ trưởng quốc phòng
Tầu Cộng Lương Quang Liệt phủ nhận vụ cắt cáp tàu thăm dò dầu khí của VN
là không do quân đội Tầu Cộng (chắc là do nhân dân “tự phát” Tầu Cộng!) khi nghe Phùng Quang Thanh tỏ ý than phiền về vụ nầy.
Báo VNExpress (5/6/2011) “VN đưa vụ tàu bị cắt cáp ra diễn đàn an ninh châu Á” Thực chất chỉ là những lời lẽ quỵ lụy van xin trong bài diễn văn Thanh đọc trước hội nghị:
“Tình hình Biển Đông nhìn chung vẫn ổn định, nhưng đôi khi vẫn
xảy ra các va chạm, gây lo ngại cho các quốc gia ven biển, gần đây nhất
là vụ ngày 26/05/2011, tàu khảo sát Bình Minh 02 của Việt Nam bị cắt cáp
thăm dò khi đang hoạt động thăm dò dầu khí bình thường trong vùng đặc
quyền kinh tế 200 hải lý của Việt Nam, gây lo ngại đến việc duy trì hòa
bình, ổn định ở Biển Đông cũng như khu vực và trên thế giới. Việt Nam đã
kiên trì giải quyết vụ việc trên bằng biện pháp hòa bình theo luật pháp
quốc tế và nguyên tắc bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, giữ gìn hòa bình, ổn
định trên Biển Đông và giữ mối quan hệ hữu nghị với các nước láng giềng.
Chúng tôi mong muốn những sự việc tương tự không tái diễn.”
Và cuộc gặp bên lề giữa Phùng Quang Thanh và Lương Quang Liệt mà báo đảng gọi là “tiếp xúc song phương” là để Thanh ca ngợi chùm dây xích “chữ vàng, bốn tốt” trước khi than phiền, năn nỉ quan thầy:
Trong cuộc gặp, Phùng Quang Thanh “đánh giá quan hệ Việt – Trung
đang phát triển tốt đẹp. Đảng, Nhà nước, Quân đội và Nhân dân Việt Nam
hết sức coi trọng quan hệ đoàn kết, hữu nghị, hợp tác toàn diện với
Trung Quốc. Tuy nhiên, trong quan hệ tốt đẹp giữa 2 nước còn tồn tại vấn
đề tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông và đôi khi vẫn xảy ra những vụ việc
đáng tiếc mà 2 bên không mong muốn.
Phùng Quang Thanh đề nghị quân đội hai nước bình tĩnh, kiềm chế,
không để xảy ra xung đột, gương mẫu thực hiện cam kết của lãnh đạo cấp
cao hai nước, đó là phấn đấu trở thành những người đồng chí tốt, láng
giềng tốt, bạn bè tốt và đối tác tốt của nhau.
Về phần mình, Thượng tướng Lương Quang Liệt đã nhất trí với đánh giá
của Đại tướng Phùng Quang Thanh về việc quan hệ Việt – Trung đang phát
triển tốt đẹp. Theo Thượng tướng Lương Quang Liệt, quan điểm của Trung
Quốc về vấn đề tranh chấp ở Biển Đông với Việt Nam là giải quyết thông
qua đàm phán ngoại giao.(Bee.net.vn 4/6/2011)
*
“Về phần tờ China Daily, nhật báo chính thức của Trung Quốc,
trong một bản tin đăng trên mạng đề ngày 4/6 lại khẳng định là hôm qua,
Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam khi gặp đồng nhiệm Trung Quốc đã tuyên bố
ủng hộ giải quyết tranh chấp trên Biển Đông thông qua đối thoại song
phương và không có sự can thiệp của một bên thứ ba.
Theo tờ China Daily, Phùng Quang Thanh gọi Trung Quốc là « một
người anh tốt, một đối tác tốt, một người bạn tốt và một đồng chí tốt »,
tuyên bố quân đội hai nước Việt Trung « vẫn có truyền thống hữu nghị và
sẽ đẩy mạnh trao đổi trong nhiều lĩnh vực ». Tờ báo này còn trích dẫn
một chuyên gia thuộc Đại học Ngoại giao Trung Quốc, nhận định rằng phát
biểu của Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam là « hợp lý và gần như phù hợp
với lập trường của Trung Quốc trên vấn đề này ». (Rfi 4/6/2011)
*
Vì vậy, mặc dù:
“Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Robert Gates hôm 4/6 đã cảnh báo
rằng, có những “quan ngại ngày càng gia tăng” về hành động khiêu khích
gần đây của Trung Quốc ở Biển Đông và các vùng biển tranh chấp khác tại
châu Á.” (vnnet )
Và Mỹ cũng tuyên bố sẽ tăng cường hợp tác quân sự với các nước kể cả VN, thì VC vẫn theo đuôi Tầu Cộng với luận điệu “Trung Quốc cam kết duy trì, ủng hộ hòa bình và ổn định ở Biển Đông!”
Trong bài phát biểu tại hội nghị, Lương khẳng định “Trung Quốc
không phải là mối đe dọa đối với hòa bình ở châu Á. Quân đội Trung Quốc
đang phát triển các loại vũ khí mới song mục đích chú yếu là để bảo vệ
chủ quyền của đất nước.”
Bất chấp sự thật:
“Philippines cáo buộc Trung Quốc đe dọa hòa bình và ổn định khu
vực. Manila dẫn các vụ việc từ tháng 2 tới tháng 5 khi đó hải quân Trung
Quốc được cho là nổ súng nhằm vào ngư dân Philippines, đe dọa một tàu
khai thác dầu của nước này và xây dựng công trình ở khu vực mà
Philippines nói là có chủ quyền ở Trường Sa.
Việt Nam tuần này cũng hai lần phản đối Trung Quốc sau các sự
kiện tàu Trung Quốc cắt cáp tàu Việt Nam và nổ súng uy hiếp ngư dân Việt
Nam trên Biển Đông.”
Ngày 3/6 phát ngôn viên Tầu Cộng Hồng Lỗi phủ nhận việc nỗ súng uy
hiếp ngư dân VN. Để phụ họa với giọng điệu của Lưu Quang Liệt ở diễn đàn
hội nghị.
Vô tình hay chủ ý hai bài tham luận của Liệt và Thanh có cùng giọng
lưỡi, nhiều điểm tương đồng, trừ vài chi tiết khác biệt một bên là nước
lớn quan thầy, một bên là chư hầu phiên quốc!
Phùng Quang Thanh từ binh nhì leo lên đại tướng, nhìn mồm
tướng “thuyền úp” của Thanh thì có thể đoán được nhân cách và tài năng!
Đồng bào Mường Nhé chỉ biểu tình ôn hòa, bất bạo động Thanh đã điều cả trực thăng lên khủng bố, đàn áp. Trong khi “nhân dân tự phát Tầu Cộng” bạo động cắt cáp ngoài hải phận thì Thanh: “kiên trì giải quyết bằng biện pháp hòa bình!”
Quá ô nhục! Giả thử Thanh cũng “giải quyết hòa bình” như thế
với đồng bào Mường Nhé thì nay còn có thể biện minh được. Hèn hạ là ở
chỗ đó! Trong khi Phi Luật Tân, Mã Lai dám đem máy bay, tàu chiến ra xua
đuổi hải tặc Tầu Cộng xâm phạm lãnh hải của họ.
*
Những vụ việc vừa qua, bọn đầu sỏ bộ chính trị trốn tránh đâu cả, chỉ
có mấy tên già nua sắp chết như Đồng Sĩ Nguyên, Lê Đức Anh được báo chí
lôi ra “phỏng vấn”
Đồng Sĩ Nguyên (trung tướng, cưụ phó thủ tướng VC: “Việt Nam không sợ yếu mà vì yêu chuộng hòa bình, nhân đạo. VN không hiếu chiến”
Khi tàn sát dân, Nguyên có “nhân đạo” không? VN không hiếu chiến,
nhưng Việt Cộng thì không những hiếu chiến mà còn tàn bạo với đồng bào!
Đến nước nầy mà Nguyên vẫn cho: “đây là chuyện xảy ra giữa hai
nước láng giềng anh em, hai nước xã hội chủ nghĩa, hai nước do Đảng Cộng
sản lãnh đạo làm tôi rất trăn trở.”
Để giải quyết Nguyên đề nghị “Đảng ta và đảng bạn nên thông qua
việc lãnh đạo cấp cao hai bên ngồi lại thảo luận nhiều ngày, nhiều
tháng, nhiều năm cũng được và lấy việc thương thảo kiên trì để giải
quyết bất đồng.”
Hỏi “ Trường hợp Trung Quốc vẫn leo thang hành động trên thì sẽ làm như thế nào?’
Nguyên lấy “tư tưởng Hồ Chí Minh” rằng “không có gì tốt bằng con
đường giải quyết vấn đề tranh chấp một cách hòa bình, có lý, có tình,
cuối cùng vẫn đi đến thành công. Họ leo lên đường này, ta sẽ theo đường
khác vì còn có pháp luật quốc tế, dư luận quốc tế. Nhưng trên hết luật
lệ là tình người, là tình hữu nghị hai nước.” ( Báo NLĐ)
Cùng luận điệu như Đồng Sĩ Nguyên, cựu chủ tịch cặp rằng cạo mủ Lê
Đức Anh, kẻ đã cùng với hoạn lợn Đỗ Mười thành lập Tổng cục 2 tình báo
tay sai cho Tầu Cộng, Anh chột tuyên bố: “Nếu sợ thì mất chủ quyền” Khi đương quyền Lê Đức Anh, Đỗ Mười… từng qua Bắc Kinh quỳ lạy!
Anh chột lập đi lập lại “chủ quyền”:
“Phải đối thoại với người ta trước khi đưa ra Tòa án quốc tế.
Phải cố gắng tối đa để không xảy ra xung đột vũ trang. Trừ trường
hợp mất chủ quyền, phải bảo vệ. Bảo vệ chủ quyền là số 1. Giữ gìn hữu
nghị với họ là số 2. Nói chung, phải giữ gìn hòa bình, ổn định để
phát triển. Ta nói họ không nghe mà họ quyết vi phạm thì ta phải tự vệ,
tự vệ để bảo vệ chủ quyền.” (Tự vệ bằng cách quỳ lạy và dâng nộp?)
Về cách nước nhỏ đối phó với nước lớn, Lê Đức Anh nói “Thời nào
cũng hay. Thời Lý hay, thời Trần giỏi, thời Nguyễn Huệ đặc sắc. Nhưng
đỉnh cao là thời đại Hồ Chí Minh. Phải học từ lịch sử cách
làm sao bảo vệ được Tổ quốc mà không bị tổn thất nhiều,” (2/6/2011)
Theo cách hiểu biết lịch sử của Lê Đức Anh thời Lý thời
Trần thời Nguyễn Huệ là những thời bán nước như thời đại bán nước Hồ Chí
Minh, cũng là thời đại bán nước “đỉnh cao!”
*
Trước sau như một, Việt Cộng vẫn bằng mọi giá giữ cho đảng sống còn,
khoe khoang một vài chiếc máy bay, tàu ngầm, phi đạn mua đưọc của Nga
nói là để tự vệ, thực chất là để hù dọa và lừa gạt dân chúng. Chúng nó
thừa hiểu rằng chúng không thể đương cự nổi dù chỉ một trận chiến ngắn
ngủi nếu Tầu Cộng phát đông. Con đường tồn tại của chúng chỉ còn cách
quỵ lụy lòn lách quan thầy, đôi khi giả cương để yêu sách vòi vĩnh, để
rồi bị đe nẹt lại phải co vòi lạy lục. Bằng chứng là những người yêu
nước thật sự vẫn bị bắt bớ đàn áp. Trong khi chúng nó biết khó lòng đè
bẹp lòng phẫn nộ của dân chúng nên giả lèo lái những cuộc biểu tình ở
Sài Gòn và Hà Nội ngày 5/6/2011 để phản đối Tầu Cộng, theo ý của chúng,
rồi TTX VC phủ nhận để chạy tội với Bắc Kinh:
“Về việc một số người tụ tập gần ĐSQ Trung Quốc
Những người này tụ tập trật tự, bày tỏ thái độ một cách
ôn hòa, và sau khi được các các cơ quan chức năng của giải thích, họ đã
tự giải tán, ra về.
Ngày 5/6, một số phương tiện truyền thông ở ngoài nước loan tin
về việc đã xảy ra “các cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc” trước cửa Đại
sứ quán Trung Quốc ở Hà Nội và Tổng Lãnh sự quán Trung Quốc ở Thành phố
Hồ Chí Minh.
Đó là thông tin sai sự thật.” (TTXVC)
No comments:
Post a Comment