Fw: Úc: Melbourne: Đêm Thắp Nến Cầu Nguyện Cho Quê Hương.
Melbourne: Đêm Thắp Nến Cầu Nguyện Cho Quê Hương
Là một ngày trong tuần nhưng đồng hương đã đến khá đông đủ tại Đền Thờ Quốc Tổ vào tối 14/09/2011 để bày tỏ lòng căm phẩn đối với công hàm bán nước do Phạm văn Đồng (thừa lệnh và đại diện cho đảng CSVN) ký vào ngày 14/09/1958.
Sau những "Lời kêu gọi khẩn thiết" của ông Lê Đình Anh (xin xem bài đính kèm) là phần nói chuyện của ông Nguyễn Thế Phong với những chứng cứ không thể chối cải về việc bán nước một cách công khai hoặc lén lút của đảng CSVN. Kế đến, với một tấm lòng đầy nhiệt huyết ông Nguyễn văn Bon đã thiết tha và mạnh mẽ kêu gọi sự đồng lòng của tất cả người dân Việt trong cũng ngoài nước hãy đứng lên giải thể đảng CSVN trước khi quá trể (xin nghe phần âm thanh).
Trước nguy cơ mất nước và để hun đúc một tinh thần bất khuất đồng hương đã hùng hồn cùng nhau ca những bài nhạc đấu tranh đầy lòng ái quốc: Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ, Thề Không Phản Bội Quê Hương, Cả Nước Đấu Tranh, Phải Lên Tiếng.
Sau lễ thắp nến, ngoài những bài nói chuyện, ngoài những lời kêu gọi là phần hội thảo sôi nổi của đồng hương đã kéo dài mãi đến tận gần nửa đêm. Điều này đã nói lên được sự thao thức, trăn trở, lo âu, ... với một tấm lòng nặng trĩu của những đứa con xa xứ đối với Mẹ Việt Nam.
Một số hình ảnh của Đêm Thắp Nến Cầu Nguyện Cho Quê Hương –
https://picasaweb.google.com/n.9oo9le/EmThapNenCauNguyenChoQueHuong
Melbourne, 14.09.2011
---
Lời kêu gọi khẩn thiết
Hỡi toàn thể đồng bào!
Việt Nam ta bốn nghìn năm giữ nước, non sông vang dội tiếng oai hùng. Lời tiên tổ:
‘’Nam quốc sơn hà Nam đế cư!
Tuyệt nhiên định phận tại thiên thư.’’
Cớ sao ngày nay, là con Hồng cháu Lạc, đem núi sông dâng hiến cho người, tủi hổ nước non?
Nào máu hồng nhuộm từng mạch đất, từ Trưng, Triệu, Đinh, Lý, Trần, Lê, Nguyễn, sử xanh còn ghi chép rõ ràng, điểm thắm giang sơn từ muôn thuở.
Ta hãy nghe Bình Ngô đại cáo:
‘’... Như nước Đại Việt ta từ trước, vốn xưng nền văn hiến đã lâu.
Cõi bờ sông núi đã riêng, phong tục Bắc, Nam cũng khác.
Trải Đinh, Lê, Lý, Trần nối đời dựng nước, cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên đều chủ một phương.
Dẫu cường nhược có lúc khác nhau, song hào kiệt đời nào cũng có.
Nhớ lại thuở Mùa Thu tranh đấu,
‘’Toàn dân nghe chăng sơn hà nguy biến!‘’
Trước tiếng gọi của non sông hừng hực, dậy lòng ái quốc muôn người, hằng vạn thanh niên đứng lên, xả thân vì Tổ Quốc, quyết chí hiên ngang cùng khói lửa, đánh đuổi quân thù. Hàng triệu sinh linh hy sinh, bảo vệ nước non, gìn giữ cõi bờ, từ rừng xanh biển thẳm đến đồng ruộng sông ngòi, từng con lạch con kênh, từng nẻo đường đất nước. Nước non oai hùng độc lập, nhưng tự do hạnh phúc đã về đâu?
Đảng Cộng sản của Mùa Thu tranh đấu, nay quay đầu ngược đãi, thống trị 85 triệu đồng bào, coi dân như cỏ rác, đất nước như đồ chơi. Dân khí kiệt quệ, đạo đức suy vi, người người lánh nạn. Cầm quyền thì thối nát, cầm cố nước nhà, vay tiền mượn nợ, xuất cảng dân nghèo làm nô lệ bốn phương, rồi vênh vênh tự kiêu là ‘’ưu việt’’! Nay còn cắt đất, dâng biển cho ngoại bang để mưu đồ muôn năm trường trị, để ngoại bang ngang nhiên vào lãnh hải của mình bắt giết con dân Việt. Tội lớn tày trời, nước Biển Đông nghìn thu không rửa sạch, trúc Trường Sơn muôn thuở vẫn chưa phai.
Máu dân tộc đã đổ thắm trên từng giòng mạch đất, xương chất chồng rải rác khắp non sông, mà Dân chủ, Tự do, ấm no hạnh phúc, chỉ là tuyên truyền huyễn hoặc hư không. Đâu những người gục ngã, anh linh xưa rờn rợn khắp non sông, để cống hiến cho ‘’Không có gì quý hơn độc lập tự do’’. Nay Độc lập đâu mà Tự do đâu? Nước độc lập mà cõi bờ bị mất! Dân hạnh phúc tự do, vẫn đo bằng thúng sắn, chén cơm ngô!
Nói chi đến nhân quyền, nhân cách, đạo đức làm người, trong ‘’chế độ ưu việt’’ không bằng ong kiến! Nói chi đến bảo vệ cõi bờ giang sơn gấm vóc! Kẻ thống trị nhởn nhơ vơ vét, quần là áo lụa, bóc lột dân nghèo sang đoạt của công, từ vô sản bỗng chốc thành tư bản, vương giả xa hoa, bạc tiền vung vãi ! Tủi hổ thay cho Tổ Quốc, nhục nhã thay cho Tiền nhân đã đổ máu hồng dựng nước!
Nào ải Nam Quan, suối Phi Khanh với rừng thiêng Cao Bắc Lạng !
Nào Núi rừng Trường Sơn, một dãy xanh cõi bờ mở nước!
Nào Mũi Cà Mau, Sông Tiền, Sông Hậu, Phú Quốc, Hà Tiên !
Giang sơn ta đó! Niềm tự hào bốn nghìn năm giữ nước.
Nay hận thay ! Giang sơn bị cắt, cõi bờ bị mất. Đau đớn thay! Mẹ Việt Nam chia lìa da thịt. Con dân Việt Nam ơi, ngươi có còn tự do được khóc hay không? Hãy ngước nhìn về phương Bắc, căm hận thay, ải Nam Quan, vết oai hùng ngàn năm lưu dấu, thác Bản Giốc, giang sơn cẩm tú đã về đâu?
Hỡi những kẻ phản bội Mùa Thu kháng chiến, sáu mươi năm thống trị, ngươi đã mặc sức trầm luân dân tộc Việt, nay còn ươn hèn đem bán đứng quê cha? Hỡi những anh em Mùa Thu kháng chiến, ta phải làm gì để cứu lấy quê hương? Tội bán nước, trời xanh không dung thứ, nhân dân nguyền rủa, giống nòi khinh.
Hỡi đồng bào nghe chăng ‘’Tổ quốc lâm nguy, cõi bờ đang mất!’’
Toàn dân ta một nhà thề nguyền cứu nước!
Phụ chú:
Xem www.eia.doe.gov/cabs/schina.html
(oil and natural gas bên tay mặt)
Trung Quốc ước lượng số dầu thô ở Trường Sa và Hoàng Sa 105 tỷ thùng, riêng Trường Sa lượng dầu khí tương đương với 225 tỷ thùng dầu. Trị giá 105 + 225 = 330 tỷ x US$75 (1 thùng) = $US24 750
Năm 2009 dân số VN kể luôn trẻ em mới sanh 85.789.573, Trung Quốc đã lấy của mổi người Việt Nam : $US288.498 tương đương với 5 tỷ 308 triệu 363 ngàn đồng . Nếu chia cho 3 nước có cùng lãnh hải Mã Lai, Phi Luật Tân, thì mỗi người dân Việt Nam vẫn còn 1 tỷ 769 triệu 454 ngàn đồng
http://www.lyhuong.net/uc/index.php/shcd/1418-1418
No comments:
Post a Comment