16/7/2011
--
Trước
Mile Square Park -Orange County California
====================================
Thời gian vụt qua như tên bay, như vó ngựa, như bóng câu - Mới ngày nào cả gia đình chân ướt, chân ráo vừa thoát cảnh tù trong, tù ngoài tại VN. Rời VN qua chương trình HO thứ 14 – Vào nước Mỹ cuối tháng 12 năm 1992, cả gia đình gồm hai vợ chồng thêm 6 đứa con còn độc thân đều trên tuổi 18. Đây là điều may mắn vô cùng - Tạ ơn Chúa và nước Mỹ cứu gia đình tôi vừa thoát cảnh đen tối nhất trong cuộc đờị. Qua mười năm: tù, tội, đói, khát bao nhiêu thứ tội vạ đó nói lên sự xác xơ con người không còn là người, ngay cả thân bằng quyến thuộc khi gặp nhau họ cũng ngoảnh mặt làm ngơ !
Đặt chân lên đất Mỹ mới đó mà 16 năm trôi qua thật nhanh, cả một trời mở rộng thênh thang, như chim xổ lồng; gặp lại bạn bè cũ, mừng vui khôn xiết. Theo kế hoạch đầu tiên, chương trình ấn định học ESL tại Cambosdian Family School, Santa Ana. Ngày ngày cố gắng học hành, trong lúc theo học ESL nhà Trường khuyên con em nếu công ty cần người – cứ nạp đơn xin đi làm. Vừa làm vừa học. Ở VN sống trong cảnh nghèo đói quá lâu, nay có dịp vừa học vừa làm thì quá ân sủng. Do đó các con tôi làm, vừa học lo cho tương lại.. Nhưng đây là dấu hiệu thất bại trong việc học hành. Rút kinh nghiệm các em nào đi học chuyên sẽ đổ đạt đàng hoàn đúng là ở Mỹ. Có học là có thành công. Một khung trời tiến bộ. Một chân trời khoa học sẵn sàng mở rộng cho những người ham học.
Riêng tôi lê gót thêm 3 năm tại Trường Golden West College, vừa học English vừa đi ngành Computer. Đang nửa chừng học hành, các con ngày càng khôn lớn lại lo dựng vợ gã chồng; nên nghỉ học ở nhà phụ giúp cho con, cháu. Nay vừa đúng tuổi hưởng hưu, nhờ có chút hiểu biết computer, giai đoạn này Hội Thân Hữu Ninh Thuận đã hoạt động hơn 9 năm, gặp lại bạn bè PhanRang. PhanRang là nơi tôi sống 7 năm sau cùng liên tiếp cho đến ngày mất nước. Công sức, gồm cả máu và nước mắt quyện nhau luôn khắc ghi vào tim gan cùng chan hòa với bạn bè, với em út ở các đơn vị; trong đó tôi nhớ lại bạn Bùi hữu Kiệt, bạn Trần công Triệt, là những người lúc nào cũng hết lòng vì nhiệm vụ. Các anh xứng đáng những người trai thế hệ hiên ngang, hùng dũng xuất thân từ Trường Võ Bị Đà Lạt đã hiến dâng thân mình cho Tổ Quốc. Và tôi cũng từng sống và hiểu biết nhiều bạn hữu.. không thể nêu lên hết nơi đây, tình người PhanRang như anh em một nhà.
Lúc bấy giờ Hội Thân Hữu Ninh Thuận, ngày càng thêm đông đồng hương hội nhập về Cali liên tục; các anh Hội trưởng ai cũng muốn có một Đặc San ít nhất một năm ra 1 lần. Chính tôi là người không ngần ngại giúp cho các anh tiền nhiệm như anh Bảo, anh Đáng là những anh đương Quyền Hội Trưởng phụ giúp Layout tờ Đặc San kể cả đóng góp bài vở và hướng dẫn về kỷ thuật. Nhờ đó sau này khắp nơi, tờ Đặc San Ninh Thuận tung bay khắp các nẻo đường trên các Tiểu Bang Hoa Kỳ và các nước khác để thắt chặt tình thân hữu. Đây là việc làm có ý nghĩa và tôi rất vui mừng đã chia sẻ cùng các bạn bè PhanRang.
Nhưng việc làm không suôn sẻ như mong đợị. Hầu hết các Hội Thân Hữu, các Đoàn thể kể cả tổ chức lớn là Cộng Đồng người Việt tại Hoa Kỳ thường gặp phải những trở ngại như nhau:
- Nội quy lập không rõ ràng.
- Chi tiết tổ chức không đầy đủ.
- Bản Nội qui không thảo luận công khai, phổ biến chỉ hạn chế.
- Quyền hành và trách nhiệm ấn định cho từng người không minh bạch.
- Lắm khi thành viên chỉ là người cùng phe cánh. Do đó dễ lung lạc – làm sai kế họach.
Rất tiếc bản thân Hội nhà Ninh Thuận gần đây đã trải qua thời kỳ dao động có những lúc không vui ! Xin các anh có trách nhiệm chia sẻ đóng góp ý kiến cùng nhau đưa Hội ngày thêm hoàn hảo hơn. Phải nhớ rằng Hội là dây liên lạc – là nơi chia sẻ giữa những người tị nạn cộng sản. Ông Hội Trưởng là người phải có tinh thần chống cộng. Phải làm gương tốt cho Hội.
Hiện nay anh Hội Trưởng Ất cũng chẳng xa lạ, anh cũng từng phục vụ trong Chiến Đoàn 1 Điạ Phương PhanRang, trong lúc tôi điều hành Chiến đoàn. Tôi còn nhớ rõ. Lúc gia đình vừa đến Orange County, Cali. Hai ông bà Ất đã đến an ủi viếng thăm, chúng tôi cả gia đình rất xúc động. Riêng tôi cảm kích vô cùng và không bao giờ quên nghĩa cử đẹp của ông bà.
Cần nói thêm lúc đổi về Ninh Thuận, tôi gặp Trung tá T, đàn anh trước tôi một khóa, anh cởi mở vui tính, xì xoà mọi việc; tôi từng ở đơn vị Sư đoàn 5 BB, sau khi bị thương tích được chuyển về Trung Tâm Huấn Luyện Vạn Kiếp thời gian ở đây cũng khá lâu. Sau này, tôi xin về PhanRang gần nhà. Tỉnh Ninh Thuận là gốc rễ cội nguồn của vị Tổng Thống đương nhiệm, lúc làm việc xa đã nghe danh Ninh Thuận. Làm việc nơi đây không phải dễ, trong đơn vị chưa hẳn những người dưới quyền họ lúc nào cũng tuân phục. Vậy hãy coi chừng và đề phòng mọi bất trắc có thể xảy ra trong khi thi hành công vụ. Tôi cũng thường bị khiển trách bị phạt nhiều lần, vì lúc nào cũng muốn làm vừa lòng bạn bè. Phải nói là Trung tá T cũng là người hiền lành luôn giúp đỡ anh em, khi cần nếu anh có phương tiện, có cơ hội giúp ngay. Vì vậy anh có nhiều đàn em, kể cả bạn bè, anh luôn thể hiện người tốt, hiền lành. Tuy nhiên vì hiền là bẩm tính, nên việc làng nước nhiều khi anh gặp những chuyện không phải anh làm lại mang tiếng. Cũng vì thừa tính dễ dãi, nên đàn em nhiều lúc đã lợi dụng anh, có một thời anh nặng vì tình nhẹ vì lý, nên anh em ít gần gủi ...
Nói đến tỉnh Ninh Thuận là phải nhắc đến Ông Đại Tá Trần văn Tự, vị đầu tỉnh có tiếng thanh liêm chính trực, kế hoạch chống Cs xâm nhập ấp hữu hiệu. Ông phục vụ tại tỉnh Ninh Thuận kế hoạch chống cộng sản hơn cả các vị tiền nhiệm. Mỗi lần địch xâm nhập hầu như bỏ lại xác tại trận. Tiếng tăm ông cũng vang một thời. Ông phạt tôi cũng nhiều lần và chính ông cũng đỡ tôi dậy. Vì lẽ, ông làm việc xét qua nhãn quan của người có kinh nghiệm lịch lãm, một cấp chỉ huy có tinh thần Quốc gia Dân tộc, mọi việc ông tự quyết đoán và ít khi ông nghe theo thành phần nịnh bợ..
Ninh Thuận bỏ ngõ không phải do Ông hành động – chính do kế hoạch Trung ương lệnh - Phải nói Đại Tá Tự là người chống cộng quyết liệt – vì lẽ theo tinh thần Thân sinh Ông là Cụ Trần văn Thạch cũng là người có tên tuổi đi vào lịch sử. Sau 13 năm trong ngục tù Cs – đôi khi gặp lại ông rất ôn tồn, vui vẻ nhận lấy thương đau bi thảm của đất nước!. Phục vụ dưới thời ông là điều vinh dự cho riêng cá nhân tôi; sự thưởng phạt rất công minh – không phe phái lăng nhăng – Tuy nhiên có lúc ông cũng bị mang tai tiếng .. Chắc chắn là không ai vẹn toàn trong lúc thi hành nhiệm vụ. Giờ đây ông cũng an cư thiền tịnh lo việc tu hành, cầu xin ơn trên Trời Phật độ cho ông thêm nhiều sức khỏe tu luyện sớm đạt được công quả.
Nói đến Cs ai cũng chán ghét, nhiều lúc bà con không còn muốn nhắc đến Cs làm gì ! Bởi hiện nay xa xứ lo làm ăn, lo tương lai con cháu .. Người mình cũng dễ quên; nhưng đừng khêu gợi chọc giận họ. Tôì còn nhớ tại Vùng Little Saigon, trong khu chợ Bolsa cũ, có tên Trần Trường điên điên khùng khùng, mang hình Hồ tặc, và cờ máu trang hoàng trong cửa hiệu của anh với bàn thờ có đủ hình ảnh cờ xí chọc giận bà con khi đi chợ qua cửa hiệu anh, ngạc nhiên mọi người đều dừng chân đứng lại. Phản ứng của đồng bào là không chấp nhận tên tay sai Cs nằm vùng đang khiêu khích người dân tị nạn, bởi tên Hồ chí Minh vọng ngoại mang cả bảng hiệu CS Quốc tế làm tay sai cho Nga – Tàu đọa đày cả Dân tộc VN cho đến nay là trên 60 năm dài !!. Những người dân tị nạn CS, mỗi gia đình người nào cũng có người chết trong ngục tù, trong ám hại, trong bức tử, trong cuộc chiến v.v.. Dân vùng Little Saigon, kể cả các vùng phụ cận, thay nhau ngày đêm đều có mặt tại hiện trường chống hình Hồ tặc, và cờ máu liên tiếp 53 ngày đêm lúc nào cũng có nhiều đồng hương tham dự. Đủ các thành phần ông già, bà cả, thanh thiếu niên, nam nữ đông nghẹt người. Cuộc biểu giương tinh thần chống cộng cao độ có đêm gay cấn số người tràn ngập các lối đi trên các trục lộ hướng về Chợ Bolsa nhộn nhịp như sắp có những trận chiến sắp sảy ra. Thật khó diễn tả nào hơn là lòng căm hờn của toàn dân tị nạn, không tha thứ hành động Trần Trường đang làm tay sai Cs. Sau cùng chính quyền địa phương đã giải quyết bằng cách khám phá cơ sở kinh doanh này làm ăn bất chính sang băng lậu !
Bài thơ sau đây diễn tả không khí trong các ngày tranh đấu trên phố Bolsa:
Bolsa bừng dậy
Bolsa nắng ấm, đẹp, mờ sương khói
Đông về gió lạnh buốt tim ai ?
Nơi đây máu chảy hòa lệ nhỏ
Xé cờ đỏ, giẫm nát mặt Hồ
Bolsa lửa đốt lòng căm giận
Già trẻ nối nhau, siết chặt tay
Đứng lên chen nhau cùng diệt cộng
Cờ vàng ba sọc đỏ phơi phới bay ..
Nói thêm về Cộng Đồng, dân cư ngụ ở đâu cũng muốn có một Cộng Đồng vững mạnh sẵn sàng đáp ứng hoàn cảnh của địa phương để giúp dân mình tồn tại lâu dài và song hành phát triển cùng dân điạ phương và xa hơn nữa là giúp nước nhà sớm dứt cảnh độc quyền cai trị cuả Cs. Ấy thế đã 33 – 34 năm trời, qua bao nhiêu lần sinh hoạt, qua bao lần tranh đấu gay go vẫn thất bại để có một Cộng Đồng Thống Nhất ổn định điều hành chung mọi việc. Thê thảm thay! Tại Nam Cali có lúc đến 3 Cộng Đồng sinh hoạt. Người dân không còn xem các ông bà ấy kí lô nào cả ! Bởi họ phản lại Dân Chủ - Phản lại tập thể Cộng Đồng. Người dân không còn tin tưởng Cộng Đồng, về sau này có những việc khẩn cấp – cần giải quyết vấn đề quan trọng – nhờ các anh tự nguyện đứng ra kết đoàn tạo một không khí lành mạnh dấn thân đảm trách mọi việc. Ví dụ: -Tổ chức chống nghị quyết 36 vc, chống tuần báo ViệtWeekly những tên tay sai Cs luồn lách trong Cộng Đồng đánh phá HO, đăng bài ca tụng chế độ Cộng sản; phỏng vấn đặc biệt những tên chóp bu Cộng sản như: - Võ văn Kiệt, những tên Lãnh sự quán v.v.. Họ đánh bóng cho giặc không khác nào tự nguyện làm tay sai cho giặc !.
.Thất bại này dẫn đến thất bại khác, đối với chính quyền địa phương họ xem Cộng Đồng như những anh hề để dùng những lúc tổ chức các mùa tranh cử, giúp họ kiếm phiếu, hoặc tổ chức vui mừng các ngày lễ hội; riêng các việc làm quan trong khác không được dự phần, vì CĐ không đủ tư cách. Có câu chuyện đã xảy ra rất mỉa mai. Có dạo nọ, chính quyền địa phương mời tất cả các Cộng Đồng người thiểu số tham dự sinh hoạt gì đó ?. Riêng CĐVN không được mời. Sự việc chính quyền địa phương xem thường Cộng Đồng, không có tính công bằng đối với các Cộng Đồng khác như: Trung Hoa, Nhựt Bổn, Mễ, ĐạiHàn, v.v.. Thế thì các ông bà trong CĐ ta hờn giận dẫn nhau khiếu nại, trách móc đủ điều.. Cuối cùng họ giải đáp rằng: - Lý do các ông không được dự phần vì không biết phải chọn trong 3 CĐ bằng cách nào để có một CĐ chính thức như các CĐ khác !. Thấy tội nghiệp cho các ông bà quá ngu ngơ, quá tham lam làm những việc không còn xứng đáng có chút tinh thần trách nhiệm nào cả !Bài học này chắc các ông bà đã học kỹ, vậy xin đề nghị cả ba CĐ bằng cách nào sớm nhất.
Ngồi lại bàn bạc và nên xóa bỏ làm lại, sau khi hội, nếu CĐ nào còn ngoan cố không chịu xóa bàn làm lại, chúng ta phải quyết liệt chống đến cùng - Bằng nhiều hình thức như biểu tình đứng trước cơ sở họ, từ 5 – 10 người không cần nhiều, phản đối cho đến khi gỡ bảng hiệu mới thôi. Ta có thể lấy điển hình các cuộc biểu tình gần đây như các anh Ngô Kỷ - Đoàn Trọng - Trần thế Cung và nhiều đồng hương thường tham dự chống Nhật Báo Người Việt. Nó có tác động rất lớn làm cho họ phải nhức đầu tê tái ê chề . .
Chống nhật báo Người Việt là việc làm khó. Lý do họ là cơ sở truyền thông tiếng nói khá lâu trong CĐ. Họ có tài chánh, có nhân lực hùng hậu, đóng góp nhiều công tác truyền thông trong CĐ. Tuy nhiên gần đây họ có những sai phạm làm người dân khó hiểu?. Như xưa kia chính phủ VNCH cũng có những sai phạm đến nổi chống đỡ không hữu hiệu kế hoạch phản tình báo của địch. Nào Huỳnh văn Trọng, Vũ Ngọc Nhạ v.v.. đã nằm tận trong Phủ Tổng Thống. Các sĩ quan phản tình báo của ta rất giỏi mới diệt được thành phần nguy hiểm này. Đối với Nhật Báo Người Việt, họ cũng khôn ngoan kín đáo, thỉnh thoảng họ nhấp thử một sự việc như vô tình, như vô tội vạ; nếu đồng hương phản đối, họ có thể nói đó là nhầm lẫn về mặt kỷ thuật – Nhưng nhiều lần cũng làm cho đồng hương có ấn tượng xấu, không chấp nhận sự sơ xuất lỗi lầm mà họ bào chữa. Nhất là sau nầy ông Đỗ ngọc Yến đã chết rồì – thì những người đang thừa hành họ cũng không ngại gì đổ hết tội lỗi đó cho người chết..
Theo tin tức đoàn biểu tình còn tiếp tục biểu tình, có luật sư đứng ra chống lại bên báo Người Việt kiện đoàn biểu tình và báo Người Việt kiện đích danh anh Ngô Kỷ, anh Đoàn Trọng, anh Trần thế Cung. Việc này chắc còn dài, khó mà quyết đoán ai thắng ai thua ? Nếu còn kéo dài dài thì bên có sẵn tiền tài; chắc là mỗi ngày họ sẽ kéo thêm người ủng hộ. Như gần đây báo Người Việt tổ chức mời gọi đồng hương xem TV, các cuộc tranh giải thể thao quốc tế mục đích thêm người hổ trợ. Rồi có người đã đứng ra cãi vã và muốn xô xát, muốn dùng cả xe tung vào đoàn biểu tình. Và người ta lại thấy rất rõ như Trung tá Phạm đình Cung có gửi thư ngỏ đến các hệ thống truyền thông báo chí chê trách đoàn biểu tình. Anh lại đòi cất dẹp bàn thờ của đoàn biểu tình.
Thưa ông Trung tá Phạm đình Cung,Ông Ngô Kỷ - Đoàn Trọng - Trần thế Cung và đoàn biểu tình không ngu dại dùng bàn thờ các Tướng lãnh tuẫn tiết trang trí như chậu rửa chân của báo Người Việt đã từng làm đâu!. Đoàn biểu tình hằng ngày thờ phượng các Tướng lãnh để nung nấu ý chí phục thù, quật khởi - sẵn sàng chống bọn Cs nằm vùng đang xâm nhập chống phá CĐ; chính NQ 36 của Vc, đang đổ thêm tiền bạc, thêm người cài vào CĐ để làm rối loạn CĐ, phá nát CĐ bằng tiền bạc, bằng thêm người ngu dại chạy theo lợi nhuận. Trung tá Cung nhớ rằng sau lưng đoàn biểu tình là gần 200 đoàn thể, đảng phái lớn nhỏ có đủ cấp bậc trong QĐ chắc là lớn hơn ông nhiều, và họ ở tù lúc nào cũng giữ thể diện liêm sĩ – không phải như Trung tá Cung – lúc nghiêng bên này lúc ngã bên kia !. Hành động của Trung tá chẳng khác như con quạ đi khập khiễng. Trung tá Cung cứ hỏi những anh em ở trại Z30D ai mà không biết Trung tá ?! Trung tá Cung có quyền ủng hộ báo Người Việt không ai cấm đoán. Tuy nhiên ông đừng nghe báo Người Việt nói, mà chỉ nhìn số hình ảnh ông Yến là cả nhóm họ cũng náo động hết chối cãi rồi ! Mong lắm thay !
Trong thời gian 16 năm sống trên đất Mỹ, thật ra có nhiều chuyện quan trọng xảy ra, nhưng đối với tôi là người thuộc nhóm thầm lặng, chỉ nói lên những điều mắt thấy tai nghe – Mong rằng tiếng nói này cũng phản ảnh chung số vấn đề bà con thường lưu tâm trong CĐ - Mục đích muốn CĐ ngày một tiến bộ. Và nếu có va chạm đến ai, tôi cũng thành thật xin lỗi.
Huy Vân
=====================
=====================================
Tội Ác Cộng Sản: The Soviet Story from saigonner on Vimeo.
----------------------------------------------- Tội Ác Cộng Sản: The Soviet Story Tội Ác Cộng Sản: The Soviet Story http://vimeo.com/12057428 Võ-nguyên-Giáp báo cáo xong vấn đề quân sự, HCM lên diễn đàn. Ông ta nói: “Các đồng chí vừa nghe báo cáo của đồng chí Giáp, các đồng chí thấy – và trước khi nghe cũng đã thấy – Quân đội ta từ chỗ yếu tiến đến chỗ mạnh, từ chỗ nhỏ tiến đến chỗ to, từ không thắng tiến đến thắng, từ thắng ít đến thắng nhiều, rồi từ thắng nhiều tiến đến thắng lợi hoàn toàn. Đó là vì đâu? Là vì trong chính trị, cũng như trong mọi mặt công tác khác, Đảng ta có một chủ nghĩa cách mạng nhất, sáng suốt nhất, đó là chủ nghĩa của ba ông kia kìa”. HCM vươn tay chỉ và hướng mặt về phía hình của Marx, Engels, Lénine. “Đó là nhờ chúng ta, toàn giai cấp lao động thế giới, toàn quân đội nhân dân thế giới có một ông Tổng tư lệnh là ông kia kìa.” HCM vươn tay chỉ và hướng mặt về phía hình của Staline. Đại hội vỗ tay và cùng đứng dậy hô lớn: “Đồng chí Staline muôn năm!” (HỌC TẬP - Nội san Đảng Bộ Liên Khu Bốn, chỉ lưu hành trong nội bộ - số 35 năm thứ tư, tháng 4, 1951, trang 1-8)
No comments:
Post a Comment