LÝ ĐẠI NGUYÊN
Từ ngày bước vào Nhà Trắng, tổng thống Hoa kỳ, Barack Obama và chính phủ Dân Chủ của ông đã tỏ dấu theo đuổi chính sách ngọai giao mềm dẻo hòa hoãn, đến độ mềm nhũng với tất cả các nước thân lẫn sơ, ngoại trừ các nhóm khủng bố quốc tế. Nhất là đối với Trung cộng, một chủ nợ khổng lồ của Mỹ thì chính sách ngoại giao nhân quyền của Mỹ đã trở thành nhão nhoét. Khiến cho các nước trong vùng Đông Nam Á và Thái Bình Dương không dám tin vào chủ trương “Trở Lại Á châu” của Mỹ. Chính quyền Quốc Dân Đảng Đài Loan của tổng thống Mã Anh Cửu tiếp tục xiết chặt quan hệ giao thương với Trung cộng. Chính phủ Dân Chủ cánh tả Nhật bản của thủ tướng Hatoyama, tận tình hòa giải với Bắc kinh, và muốn xét lại việc quân đội Mỹ đóng tại Okinawa của Nhật.
Bỗng nhiên ngày 12/01/2010, công ty Google, một tập đoàn internet khổng lồ quốc tế, cho hay: “đã phát hiện những vụ tấn công mạng một cách tinh vi hồi trung tuần tháng 12/09 nhằm vào các tài khoản Gmail của các nhà hoạt động nhân quyền ở Trung quốc, và ít nhất còn có 20 công ty lớn khác cũng bị tin tặc tấn công tương tự”. Google không cụ thể cáo buộc chính phủ Trung cộng, nhưng họ không còn sẵn lòng kiểm duyệt công cụ tìm kiếm các trang mạng được sử dụng tại Trung quốc, google.cn, như chính phủ yêu cầu. Google tuyên bố; “Có thể sẽ chấm dứt hoạt động tại Trung quốc”. Lập tức ngày 13/01/10, ngoại trưởng Mỹ, Hillary Clinton lên tiếng: “Những cáo buộc của Google đặt ra những câu hỏi và quan ngại nghiêm trọng, và muốn nghe một lời giải thích từ Trung quốc”. Ngày14/01/10 phát ngôn nhân Tòa Bạch Ốc, Robert Gibb tuyên bố: “Nhà Trắng ủng hộ quyết định của tập đoàn Google”. Trả lời các ký giả, liệu việc này có làm ảnh hưởng tới quan hệ giữa Hoa kỳ và Trung quốc không? Ông Gibb nói: “Tổng thống Obama tin tưởng mạnh mẽ về những quyền phổ quát của mọi người trên toàn cầu, không một quốc gia nào được quyền ngăn chặn”. Ông Neelie Kroes, phụ trách về cạnh tranh của Liên Âu cũng lên tiếng bày tỏ quan ngại đối với chính sách kiểm duyệt Internet của Trung cộng và khẳng định: “Tầm quan trọng của việc một hệ thống mạng mở không bị ngăn chặn”. Công ty Yahoo có phần hùn lớn trong tập đoàn internet Alibaba của Trung cộng, tuyên bố: “Sát cánh với Google”. Xem ra, nếu các tập đoàn Internet quốc tế đồng loạt cùng bỏ chạy khỏi Trung quốc, thì các nhà đầu tư và giao thương quốc tế có còn dám tin tưởng vào hệ thống thông tin một chiều bưng bít của Trung cộng nữa hay không? Trung cộng lập tức rơi vào tình trạng tự cô lập như Liên xô ngày nào.
Trong lúc đó, chính phủ Hoa kỳ cương quyết bảo vệ hợp đồng 6,4 tỷ đôla bán vũ khí cho Đài Loan, dù Trung cộng phản ứng điên cuồng đòi trả đũa. Hôm 30/01/10, bộ ngoại giao Mỹ ra thông cáo: “Việc bán vũ khí sẽ đóng góp cho an ninh và ổn định giữa Đài loan và Trung quốc”. Bắckinh tuyên bố: “sẽ ngưng trao đổi quốc phòng với Washington, xem xét lại việc hợp tác trên nhiều lãnh vực quan trọng, và cấm vận các công ty vũ khí”. Đài loan hoan nghênh quyết định của Mỹ. Tổng thống Mã Anh Cửu nói: “Hợp đồng bán vũ khí sẽ khiến Đài loan tự tin hơn để có thêm các hoạt động trao đổi với Trung quốc”. Theo hãng tin Kanwa của Đài Loan cho biết: Những tên lửa Changjin CJ 10 của Trung quốc đã được chuyển tới cho binh đoàn 215 đóng tại Liễu Châu Quảng Tây Trung quốc. Tầm bắn của các tên lửa này từ 1.500 km đến 2.000 km, với tốc độ 3.000 km giờ, có khả năng mang đầu đạn hạt nhân. Khống chế một phạm vi rộng lớn bao gồm Bắc Ân độ, Đài loan, Triều tiên, đảo Okinawa Nhật Bản và Việt-nam. Cùng lúc, Bắc Hàn liên tục pháo kích vào vùng biển đang còn tranh chấp với Nam Hàn. Tất nhiên trong tình thế này, Nhật bản không thể bỏ rơi được quân lực Hoa kỳ. Các nước trong khu vực Á châu dù muốn hay không, cũng phải lo tăng cường sức mạnh quân sự để tự phòng vệ, và trông vào sức mạnh quân sự Mỹ làm lực cản đối với Trung cộng. Cuộc tập dượt Hải quân quy mô lớn do Ấn độ chủ trì, với các nước Á châu Thái Bình Dương tham dự, kéo dài 4 ngày từ 04/02/10, gồm Australia, Bangladesh, Indonesia, Malaysia, Miến Điện, Singapore, Sri Lanka, Thái Lan. Hải quân Brunei, Philippine, Việt nam và New Zealand chỉ tham gia diễn tập. Trước đó Việt nam đã mua tàu ngầm, máy bay của Nga lên tới 1,8 tỷ đôla. Hình như nhờ vào việc biết trước để mua được vàng với giá rẻ, bán ra lời được 1,7 tỷ đôla. Thế là kéo được Nga vào sân chơi “Chiến Lược Phòng Thủ Toàn Cầu của Mỹ” tại Á châu.
Ngày 31/01/2010, truyền thông Hoa kỳ cho hay, nước này đang đẩy nhanh việc triển khai hệ thống chống phi đạn tại 4 quốc gia vùng vịnh Ba Tư, gồm Qatar, Kuwait, các Tiểu Vương Quốc Ả Rập và Bahrain. Đồng thời tăng cường sự hiện diện của Hải quân với các tàu đặc biệt có khả năng bắn hạ phi đạn, nhằm áp lực lên Iran. Ngày 03/02/10, tổng thống Iran, Mahmoud Ahmadinejad tuyên bố: “Iran sẵn sàng chuyển uranium ra nước ngoài để tiếp tục làm giầu theo thỏa thuận đã đạt được với phương Tây”. Thế là kéo được Nga và Âu châu vào sân chơi Trung Cận Đông. Trước đây Iran đã chống lại việc này, nên Mỹ đang vận động đưa ra các biện pháp chế tài mới. Nhưng Trung cộng không đồng ý mạnh tay hơn. Nay Mỹ tỏ dấu hiệu quyết liệt với Trung cộng qua việc tái tục bán vũ khí cho ĐàiLoan, trong khi mối quan hệ giữa Mỹ-Tầu có tranh cãi về vấn đề thương mại và kiểm soát Internet. Cũng như việc tổng thống Obama vẫn tiếp kiến Đức Đạt Lại Lạt Ma, bất chấp sự phản đối của Trung cộng, khiến cho Trung cộng lâm vào thế cô đơn phải lo thủ thế trong chiến lược toàn cầu mới của Mỹ.
Đến đây nhận thấy rằng, dù ông Obama đã bạc đầu về các gói “kích cầu kinh tế”, đánh vật với chương trình “bảo hiểm y tế toàn dân”, xem ra vẫn chưa làm nên cơm cháo gì, vì đây chỉ là sản phẩm của độc đảng Dân Chủ, tự nó đã phạm vào nguyên tắc lưỡng đảng và phạm vào lãnh vực “Quyền Tự Do Cá Nhân Bất Khả Xâm Phạm” của truyền thống và Hiến Pháp Mỹ, nên có thể ông và đảng Dân chủ của ông sẽ bị trả giá rất nặng chưa biết chừng. Nhưng về mặt “Chiến Lược Toàn Cầu” thì nước Mỹ vẫn lừng lững vận hành đi tới. Tổng thống Obama đã biết chọn đại tướng James Jones - thuộc đảng Cộng hòa do TT Bush cha bổ nhiệm làm Tham Mưu Trưởng Lục Quân Hoa kỳ - làm cố vấn, cầm đầu Hội Đồng An Ninh Quốc Gia với ban tham mưu gồm 200 nhân viên thượng thặng về chiến lược và chính sách, đông nhất trong các đời tổng thống trước nay. Giữ ông Robert Gates ở lại chức Bộ Trưởng Quốc Phòng, tiếp tục chính sách quốc phòng từ thời TT Bush.
Nghĩa là mặt Kinh Tế và Ngoại Giao thì có thể linh động, nhưng về mặt chiến lược an ninh quốc phòng thì không thay đổi. Nước Mỹ vẫn là Siêu Cường Quân Sự Toàn Cầu, sẵn sàng chống khủng bố, ngăn bành trướng và khuyến khích các nước tự phòng vệ để làm cùn nhụt mộng xâm lăng của đế quốc Tầuđỏ. Nhưng các nước Áchâu, trong đó, nhất là Việt nam có tự cứu mình nổi hay không, là do có thực sự Dân Chủ Hoá Chế Độ được hay không mà thôi.
Tro ve dau trang
No comments:
Post a Comment