VHLA
On Thu, 8/4/11, Thi Le LE
Subject: LÝ ĐẠI NGUYÊN : CHUI VÀO NÁCH MỸ ĐÁ XÉO TẦU CỘNG MÀ VẪN ĐÀN ÁP NHÂN QUYỀN. THUA!
To: All Viet folks
Date: Thursday, August 4, 2011, 1:18 PM
LÝ ĐẠI NGUYÊN : CHUI VÀO NÁCH MỸ ĐÁ XÉO TẦU CỘNG MÀ VẪN ĐÀN ÁP NHÂN QUYỀN. THUA!
Kính chuyển đọc với nhận định:
1/ Biển Đông quả là khúc xương làm hóc cổ họng Trung Quốc. Tàu cộng những tưởng rằng "ép " được Hồ Xuân Sơn ký thoả ước gì gì đó ngày 25/6/11 tại Bắc Kinh về Biển Đông là "ăn chắc" rồi nhưng khốn nỗi hạm đội 7 của Mỹ cứ "chình ình" ở Tây Thái Bình Dương nên dàn khoan dầu khổng lồ làm rồi, kéo tới đâu đó ở Biển Đông rồi mà không dám khoan. Bởi vì bố trí khoan rồi mà tầu chiến Mỹ cứ "Xế xìn-Tô hầu" (chạy tới-chạy lui) trên đường hàng hải quốc tế thì dàn khoan còn "làm ăn" gì đươc. Đúng là hóc: "Khạc chẳng ra cho/Nuốt chẳng vào"
2/ Việt Cộng sau khi họp giữa Hồ Xuân Sơn và Đới Bỉnh Quốc nói trên, đã có những biện pháp Cứng rắn hơn với những người biểu tình, với những nhà chống đối ôn hoà như bắt giam giữ trở lại cha Nguyễn Văn Lý, y án TS luật Cù Huy Hà Vũ ,vi Trung cộng đã làm như vậy mà ...."Mỹ có dám làm gì đâu?, Đừng lo, nếu Mỹ có làm gì thì ....đã có tao! Tao đòi nó trả nợ là nó teo ngay!" Nợ thì phải chờ đáo hạn mới đòi được, sao có thể đòi "ngang xương"? Có lời của thiên triều, hay là có LỆNH của Thiên triều nên VC ríu ríu nghe theo. Chỉ khi nào Mỹ đưa nước CHXHCN VN vào chế độ CPC thì bấy giờ Việt Cộng mới biết là lỡ dại nghe ...
quả thật là dại dột.
3/ Muốn biết sự thể thế nào xin xem hồi sau sẽ rõ (Mao Tôn Cương tân thời.
Kính
TDT
CUỘC ĐUA TUY ÊM ĐỀM MÀ QUYẾT LIỆT
GIỮA MỸ VÀ TẦU TẠI VIỆT NAM
Từ đầu năm nay, cuộc bang giao thuận thảo giữa Hoakỳ và Trungcộng bắt đầu rẽ sang khúc ngoặt mới đầy sóng gió. Từ việc chính quyền Mỹ, Obama chính thức ủng hộ quyết định của tập đoàn Google, ngày 12/01/2010. lên án tin tặc của Trungcộng tấn công vào những tài khoản Gmail của các nhà hoạt động nhân quyền ở Trungcộng, và Google để dọa ‘chấm dứt hoạt động tại Trungcộng’. Qua việc chính phủ Mỹ quyết định tái tục bán vũ khí cho Đàiloan. Ngày 30/01/2010, bộ Ngoại Giao Mỹ ra thông báo: “Việc bán vũ khí sẽ góp phần cho an ninh và ổn định giữa Đàiloan và Trungquốc”. Bắckinh lập tức phản pháo: “Sẽ ngưng trao đổi quốc phòng với Washington, xem xét lại việc hợp tác trên nhiều lãnh vực quan trọng, và cấm vận các công ty vũ khí của Mỹ”. Đến việc tổng thống Mỹ, Barack Obama tiếp Đức Đạt Lai Lại Ma lãnh tụ tinh thần Tây Tạng tại Toà Bạch Ốc, ngày 18/02/2010. Mặc dù trước đó giới chức Trungcộng đã cảnh báo tổng thống Mỹ rằng: “Nếu ông gặp Đalai Lama thì sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến nền tảng chính trị của quan hệ giữa Trungquốc và Hoakỳ”.
Bắckinh tỏ thái độ hết sức phẫn nộ về việc Mỹ bán vũ khí cho Đàiloan và tổng thống Mỹ chính thức tiếp Lãnh Tụ Tinh Thần Quốc Dân Tây Tạng, họ xem đó là Mỹ trắng trợn can thiệp vào nội bộ của họ. Ngày 23/02/10, phát ngôn viên bộ Ngoaị Giao Trungcộng, Tần Cương tái khẳng định rằng: “Các biện pháp trừng phạt những công ty Mỹ sẽ được xúc tiến, vì vụ Hoakỳ bán vũ khí cho Đàiloan. Ngoài ra Trungquốc còn tức giận về các lập trường với một số vấn đề, trong đó có thương mại, nhân quyền và các cáo buộc tin tặc của Trungquốc nhằm vào các tổ chức của Hoakỳ”. Trong khi, Hoakỳ, Liên Âu, và Nga đang cứu xét việc áp đặt biện pháp chế tài mới lên Iran, vì chương trình hạt nhân của họ thì Trungcộng đã phản đối các biện pháp chế tài đó. Tần Cương nói: “Bắckinh, một đồng minh thân cận của Iran với các quyền lợi dầu khí tại nước này. Đã ghi chú về báo cáo của Cơ Quan Nguyên Tử Năng Quốc Tế nói rằng Tehran có thể đang chế tạo một đầu đạn hạt nhân”. Tuy nhiên, Tần Cương vẫn cho rằng: “Trungquốc, một trong 5 nước có quyền phủ quyết trong Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc, hy vọng vấn đề hạt nhân của Iran sẽ được giải quyết qua đường lối ngoại giao”.
Nghĩa là trên chính trường quốc tế, Trungcộng đã khẳng định vị thế “Đối Lập Chính Trị” với Hoakỳ. Liên Âu và Nga trong vấn đề nguyên tử của Iran. Từ đó chỉ còn một bước nhỏ là rơi vào vị thế “Đối Trọng Chiến Lược” với Liên Minh Dân Chủ trên toàn cầu. Tuy nhiên phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao TrungCộng, Mã Tiêu Húc đã lên tiếng bác bỏ lập luận của một ký giả cho rằng: Đường lối cứng rắn của Trungquốc trên trường quốc tế có thể phản ánh mưu tính đảm nhận vai trò lãnh đạo nhiều hơn trong các vấn đề thế giới. Ông Húc nói: “Trungquốc không hề tìm cách đóng vai trò lãnh đạo thế giới, hiện tại hay trong tương lai cũng vậy”… “Trungquốc không muốn can thiệp vào các vấn đề nội bộ của nước khác, và cũng không cho phép nước nào phá hoại an ninh và toàn vẹn lãnh thổ của mình”.
Thế nhưng trong thực tế phũ phàng bỉ ổi thì Trungcộng đang ráo riết thao túng nội bộ của Cộngđảng, nhà cầm quyền Hànội và đe dọa phá hoại an ninh và toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải, tài nguyên, thị trường, và văn hóa của Việtnam. Mặc cho uất khí ngất trời, rợp đất của toàn dân, toàn quân và những đảng viên cộng sản còn lương tri và tình tự dân tộc, trước cuộc tàm thực xâm lăng toàn diện của Trungcộng. Bắckinh vẫn ngang nhiên ra lệnh cho nhóm tay sai Nông Đức Mạnh, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Phú Trọng, Tô Huy Rứa, Nguyễn Chí Vịnh… và bọn côn đồ Công An lưu manh, công khai đánh phá các Tôn Giáo, tiếp tục đàn áp Dân Oan, khóa miệng Truyền Thông, dùng tòa án phi pháp để kết án những người đòi Tự Do Dân Chủ. Chúng không cần che dấu chủ trương “Đồng Hóa Việtnam vào với Trunghoa”. Giữa ngày Tết Canh Dần linh thiêng của dân tộc, chúng bắt dân ta phải hát lên bài ca mất nước: “Việtnam Trunghoa, núi liền núi, sông liền sông, chung một biển Đông với tình hữu nghị sáng như rạng đông…Chung một ý, chung một lòng, đường ta đi hồng màu cờ thắng lợi. Nhân dân ta ca muôn năm Hồ Chí Minh, Mao Trạch Đông”… Thôi hết rồi! Bớ, Tô Huy Rứa! Bớ, Cộng Đảng! Còn đâu nữa Dân Tộc Việt Nam Độc Lập ngàn đời anh hùng?
Trong khi đó, Hoakỳ vẫn lừng lững tiếp tục tiến vào Việtnam. Năm 2009, Hoakỳ trở thành nhà đầu tư lớn nhất tại Việtnam, với số vốn đăng ký 9,8 tỷ USD, chiếm 45.6 % tổng số vốn đầu tư quốc tế vào Việtnam. Hoakỳ và Việtnam đã bắt đầu thảo luận một Hiệp Định Đầu Tư Song Phương sẽ kết thúc trong năm nay. Như vậy vốn đầu tư của Hoakỳ vào Việtnam sẽ càng vững mạnh thêm. Biết rằng, trên nguyên tắc bảo hiểm của nước Mỹ. Vốn đầu tư của Hoakỳ đặt ở đâu thì trách nhiệm an ninh của chính phủ Mỹ phải bảo vệ ở đó. Chính vì vậy mà từ nhiền năm nay, Mỹ đã đặt liên hệ quốc phòng với Việtnam song song với đối tác kinh tế. Quốc phòng tiến vững tới đâu thì vốn đầu tư Mỹ tăng trưởng tới đó. Khi Mỹ trở thành nhà đầu tư số một tại Việtnam thì về mặt quốc phòng cũng phải ở ngang tầm mức đó. Trước sức mạnh quân sự của Trungcộng luôn đe dọa Việtnam, giới quân sự Việtnam rất muốn có vũ khí tối tân vượt trội của Mỹ để phòng thủ, nhưng giới cầm đầu và cơ quan tình báo của Việtcộng vẫn còn nằm trong tay Trungcộng khống chế. Nên Mỹ không dại gì để các loại vũ khí tối tân bí mật của mình bị Việtcộng hiến dâng cho Trungcộng, do đó chỉ hứa cung cấp những khí tài không sát thương, nhường cho Nga việc cung cấp tàu ngầm, máy bay và Ấnđộ giúp việc huấn luyện chuyên môn cho Việtcộng. Điều quan trọng là Mỹ đã mua ngay 1 tỷ USD công khố phiếu của Việtcộng, để họ có đô la chi trả cho Nga. Làm vậy Việtnam có lý do duy trì được mối quan hệ quốc phòng với Mỹ-Nga-Ấn-ASEAN và cả Trungcộng, trong lúc Trungcộng chưa trở thành “Đối Trọng Chiến Lược”với tất cả.
Xem vậy, cuộc đua giữa Mỹ, Tầu tại Việtnam, tuy bây giờ còn rất êm đềm về mặt nổi, nhưng vẫn quyết liệt trên thực tế về mặt chìm. Trong khi toàn dân, toàn quân quyết chống Trungcộng xâm lăng, thì Trungcộng ra sức dùng tay sai nắm quyền lực đảng, nhân danh đảng cộng sản lãnh đạo Việtnam, để thi hành kế hoạch tàm thực của Trungcộng. Còn Mỹ thì dựa vào sức mạnh đầu tư và khuynh hướng dân chủ hóa của Việtnam, để duy trì phát triển ảnh hưởng. Nếu xu hướng chống Tầu xâm lăng của đảng viên cộng sản lên cao, thì trong kỳ Đại Hội Đảng sắp tới, những kẻ thân Tầu sẽ thất thế. Còn nếu họ vẫn duy trì nổi điạ vị, thì Việtnam sẽ lâm nguy. Đây là việc buộc chính quyền Obama phải tìm ra đáp số cho bài toán “Hoakỳ trở lại Á châu”.
No comments:
Post a Comment