Toi nhan duoc bai tho yeu nuoc kem theo cua mot nguoi em KQ von la phi cong khu truc, xin chuyen tiep cho mot so than huu de cung doc va nho lai mot thuo thanh binh, dat nuoc con co quyen tu chu. Xin quy ban nao nhan duoc co phuong tien pho bien thi xin chuyen tiep theo.
Than quy,
NXVinh
Ký sự : Nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hòa
Ký Sự là một bài viết về diễn biến của một xã hội theo thứ tự thời gian, mà trong đó, tác giả cố ghi lại với mực độ chính xác, gần sự thật nhất, theo chứng kiến của mình. Bài Ký Sự về Nền Đệ I V.N.C.H. đuợc tác giã viết duới dạng tho Song Thất Lục Bát và Lục Bát, một thể tho thuần túy Việt Nam , không ngoài mục đích ( có nói trong phần Hậu Kết ) là muốn giúp cho các con em hậu duệ, những nguời có tấm lòng với dân tộc, đang cố tìm hiểu về văn hóa và biến cố lịch sử đã qua của nuớc nhà, đọc dễ nhớ, không nhàm chán mà thôi .
Có điều ta nên luu ý là Ký Sự khác với Diễn Ca . Diễn Ca là bài viết cung bằng tho lục bát, thông thuờng là để ca tụng những cái hay, cái tốt của một triều đại lịch sử hay một diễn tiến của một xã hội, còn Ký Sự thì ghi lại những sự việc đa xãy ra theo mắt thấy, tai nghe của tác giả, trong đó có những điều hay, việc tốt, đáng khâm phục và cung có những thiếu xót, lầm lẫn cần phải tránh để kết quả đuợc mỹ mãn hon .
Lời Ngỏ:
“ Mồng hai-Muời Một, giỗ Nguời,
Thành tâm ghi lại mong đời hiểu nhau “.
Tôi lớn lên buổi đầu Thế Chiến,
Tuổi non tho cuộc chiến tràn lan,
Đạn, bom huy phá học tràng,
Những anh lớp lớn bỏ truờng vào khu.
Phải chờ đến nhăm tu * tạm ổn, * 1954
Cụ DIỆM về giãi khốn, dựng xây,
Nuớc nhà phát triển từ đây,
Biết bao cải cách, công nầy SỬ ghi.
Dân bàng quan thấy chi nói vậy,
Dòng tho sau chẳng phải đặt điều,
Mắt nhìn thấy đuợc bao nhiêu,
Bút ghi xuống giấy một chiều thẳng ngay.
*
Tôi nguời dân đất Đồng Nai,
Viết lên sự việc, mắt tai nghe nhìn.
Tiếc thuong cho, thuở tình ngày truớc,
Dân ấm no, đất nuớc yên lành,
Miền Nam dung mãnh, rạng danh,
Quốc gia thịnh vuợng, Rồng vàng Á Châu !.
Buổi nhăm tu, có ai còn nhớ ?
Nguời cuu mang, giúp đở di cu !,
Non già triệu ruởi định cu,
Ấm êm gia cảnh, sinh muu học hành.
Ai dựng lại miền Nam đổ nát ?,
Lấy chủ quyền từ Pháp thực dân ?,
Mở màn đất nuớc canh tân,
Đua dân qua khỏi cùng bần, lầm than !! ?
Giờ đến tuổi, xanh vàng rụng lá,
Luyến tham chi, vụn bã cuối đời ?,
Mong về, áo gấm vui choi ?!,
Bỏ tình Dân Tộc, thốt lời vong ân,
Lời giãi mật Don Sân * ngày truớc, * Phó T.Th. L. Jonhson
Mắng nhóm kia lu " đuợi " tham tiền,
Bỏ đi Sông Núi - Hồn thiêng,
Dọn đuờng cho Cộng chiếm miền đất Nam .
Rồi tiếp đến Nit-Xân hồi ký, * T.Th. Nixon
Chê Kên-Đi đạo lý suy đồi, * T.Th. Kennedy
Giết nguời lãnh tụ danh tài,
Khiến uy tín Mỹ từ nay tan tành .
Nào có nói đâu rằng Cụ Diệm,
Bỏ Tự Do giao tiếp Cộng man ?
Đó là lời Xịa tà gian,
Hoả mù bào chữa cho quan tuớng tà .
Đừng mồm mép ba hoa dựng chuyện.
Ra điều đây, ta biết cung nhiều,
Hùa theo “ Ca-bốt “ ngạo kiêu, * Cabot Lodge
Tên gian gạt Chúa, làm điều vô nhân.
Tội ác đó, bao ngần kể xiết,
Hạt gieo rồi, có biết hay không?
“ Luới trời lồng lộng mênh mông,
Nghiệp dù bụi cát, đừng hòng lọt qua “
Trong kiếp sống ta bà Thế Giới,
Nào ai nguời đoán nổi hậu lai ?,
Vinh Quang - Tai Ách theo đời,
Đều do " Nghiệp Quả ", chính nguời tự gieo .
Ngày Quốc biến, anh hào khí tiết,*Tuớng:Hai-Hung-Vỹ-Cẩn v..v..
Guong cang cuờng tiết liệt rền vang,
Quyết tâm thà chết chẳng hàng,
Nêu danh Tuẫn Quốc cho đan cháu con .
Sao không thấy giữ tròn lịch sử ?,
Dạy trẻ tho, chuyện cu còn đây,
Hãy mau siết kết vòng tay,
Dấn thân diệt Cộng giữ đai Quốc Gia ?!.
Kìa, nhìn cảnh Nuớc Nhà tang tóc,
Họa xâm lăng, Dân khóc thân nô,
Mo chi mồi bóng hu vô,
Chối từ sự thật, tung hô giặc ngoài ?!!
Không ôn cố sao tri chuyện đến ?,
Giữ mãi đời thân kiến bò vung ?
Mặc cho Dân Tộc khốn cùng ?!,
Năm ngàn năm Sử theo dòng nuớc trôi ??!!.
Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hòa
Tổng Thống Ngô Đinh Diệm.
1954 – 1963
Xuất thân, quan lại Nguyễn triều,
Tai nghe mắt thấy, lắm điều đau thuong.
Cụ Ngô, từ nhiệm quan truờng,
Dấn thân đeo đuổi, lối đuờng Quốc Gia.
Bao lần gian khổ, bôn ba,
Châu Âu, Mỹ quốc, Gia Ba kết tình.
Đến khi, thuận thế, thuận tình,
Dân bầu Tổng Thống, gia đinh tham gia.
Chung nhau, xây dựng nuớc nhà,
Mang hia bảy dậm, thoát ra cựu trào.
Quốc Gia, Dân Chủ lên mào,
Cộng Hoà Đệ Nhất, xây trào liền sau.
Nuớc ta ngày cu, khổ đau,
Thực dân, phong kiến, thay nhau đe đầu.
Vuợt qua, nào có dễ dầu,
Trăm năm nô lệ, Dân đâu hiểu gì ?
Tự Do, Dân Chủ, là chi,
Nên còn ngo ngẩn, lúc thì đổi thay.
Nhung nhờ vận Nuớc còn may,
Trí Nhân, chính Đảng, góp tay dựng Nhà.
Để nâng, dân trí nuớc ta,
Bình dân học vụ, mở ra khắp vùng.
Phát huy Kỹ Thuật tận cùng,
Chuyên viên, cán sự, không ngừng tạo ra.
Kỹ Su, Toán, Hoá, Y Khoa,
Đẳng Cao Su Phạm, Quốc Gia Chính Hành.
Tinh binh, đao tạo song hành,
Quân truờng Vỏ Bị Đa thành, mở ra.
“ Luyện - trui " trai tráng nuớc nhà,
Chủ truong tiến thẳng, trên đa canh tân.
Cải tiến, đời sống nông dân,
Ngõ hầu cỡi bỏ, cùng bần thời qua.
Thu mua ruộng đất Điền gia,
“ Nguời Cày Có Ruông “, luật ra kế liền.
Đồng thời, phát triển Dinh Điền,
Lập khu trù mật, chuyên viên thực hành.
Dạy dân, cách thức rõ rành,
Hoa mầu say trái, triu cành tận chân.
Tăng cuờng, chiến thuật an dân,
“ Xây rào chiến luợc “, tách Dân khỏi Thù.
Đẩy quân Cộng phỉ, ngoài khu,
Hành quân truy đuổi không từ ngày đem.
Cộng gian khiếp hãi tăng thêm,
Kéo nhau đầu thú, mong êm cuộc đời.
Chủ truong: nghiêm khắc chuyển thời,
Đỏ đen, hút xách, gái choi cấm đuờng.
Lập vùng cai nghiện, hoàn luong,
Chỉnh tu xã hội, cuong thuờng giữ thanh.
Miền Nam kiêu hảnh, rạng danh,
Ba năm phát triển, mọi ngành khả quan.
Sáng ngời, tên đất Rồng Nam,
Á–Âu nể trọng, bang lân kính nhuờng.
Thế nhung, rối chỉ chính truờng,
Lần gom Giáo phái, theo đuờng Quốc Gia.
Lắm nguời, chê thiếu vị tha,
Tử hình “Ba Cụt”, tuớng ra đầu hàng.
( Tiếng đồn cụ Phó * chủ đan, * Nguyễn Ngọc Tho
Trả thù ngày cu, bao lần gian lao ).
Rồi thêm, nhóm nhỏ “ Lao Xao ”,
Dựa uy Đinh Thục, trỗ màu buôn ” Quan ”.
Làm cho Đất Nuớc, gian nan,
Trệ trì cải cách, theo đang Quốc Dân.
Giữa khi Mỹ định chen chân,
Xin vào Nam Việt, quân… năm muoi ngàn.
Cộng thêm thuê vịnh Cam Ranh,
Tám muoi năm khoảng đế dành bão quân.
Cụ Ngô chỉ nhận năm trăm
Chối từ cho muớn Cam Ranh phu phàng,
Nghi rằng: Để Mỹ lan tràn,
Việt Nam sẽ mất, chính danh chống thù.
Rồi đây, xã hội rối bù,
Cuong thuờng đảo lộn, mây mù tuong lai.
Bạch Cung tức giận liền ngay,
Manh tâm khuynh loát, đổi thay chủ nhà.
Ngay vào lúc Cộng Tàu – Nga,
Thúc thôi ra lệnh, Hồ già can qua.
Chiêu bài, “giải phóng” nuớc ta,
Gây ra thảm trạng, một nhà đao binh.
Thuong cho, bao triệu sinh linh,
Bàn cờ Quốc Tế, thành hình bày ra.
Giữa hai Thế cực: Chính (?)! –Tà !
“ Cộng gian - Tu Bản ”, manh nha chiến truờng.
Để ngăn, Cộng Sản tiến đuờng,
Chiếm Đông Nam Á, khó luờng họa -tai.
“ Cờ Hoa “ quyết liệt nhập đai,
Xin Ngô Tổng Thống, giúp tay đối đầu.
Cụ Ngô thấy truớc khổ đau,
Việt Nam tang tóc, thảm sầu tuong tranh.
Nhất tâm, từ chối liên hành,
Để giành chủ động, Mỹ đanh ra tay.
Dứt đi tình bạn lâu ngày,
Mặc đời phê phán, khép tai bỏ ngoài .
Thuê nguời trí ngắn, dễ sai,
Giết đi Cụ Diệm, mục bài muu cao.
Đổ quân ồ ạt lao nhao,
Đạn bom hoang phí, tiêu hao chẳng cần.
Không màng chính nghia, lòng dân,
Ý đồ hù doạ, nào cần diệt quân.
Chủ tâm Mỹ quốc xa gần,
Thuong giao, chia rẽ đồng lân Nga-Tàu.
Ra thân gánh chịu dãi dầu,
Dùng miền Nam để, thay màu Bắc Kinh.
Tạo mầm ly cách nội tình,
Cho Mao và Kúp bất bình lẫn nhau.
Đúng thời Mỹ rút chân mau,
Việt gian vội ruớc, Nga vào bảo thân.
Mos-cow trú đóng Việt Nam,
Thân tình khối Cộng, lớn dần tổn thuong.
Mao đanh nuốt hận đau thuong,
Tạm rời bá mộng, Đông Duong chủ tình.
Tiếc thuong dòng họ Ngô Đinh,
Bao năm ấp ủ, nghia tình Quốc Gia.
Cụ Ông chống đối đay Vua,
Đinh Khôi Cộng giết, chết chua chát lòng.
Riêng “ Nguời “ vất vả, long đong,
Tránh Tây, lánh Nhựt, giữ lòng thanh cao.
Gặp hồi vận Nuớc lao đao,
Hiền nhân khiếm diện, quân Tào mánh mung.
Thiếu nguời lòng dạ thủy chung,
Vì Dân, vì Nuớc, để cùng dấn thân.
Thuong nguời chí si đa truân,
Có thời, thiếu thế, lụy thân thảm sầu .
Giận đám vô thức, thiếu đầu,
Tham danh, hám lợi, làm rầu Nuớc Non.
*
* *
Ba muoi sáu năm khôn dứt đuợc,
Đau tiếc thời đất nuớc an khang,
Vì đâu nên cảnh đoạn truờng ?!,
Vì sao, Dân Tộc sa đuờng nô vong?!.
Lời giãi đáp chắc đồng bào hiểu,
Thuong quí nguời gánh chịu tang thuong,
Hằng năm, mong lập đan huong !?,
Giỗ nguời chí si một lòng Quốc Gia.
Hồ Vinh Thủy
** Kúp: Kruschev, Tổng Bí Thu Đảng Cộng Sản Nga.
Mao: Mao Trạch Đông, Tổng Bí Thu Cộng Sản Tàu.
Nhận định:
Xét theo, đạo lý Đông Phuong,
Rõ ràng Mỹ Quốc, bội luờng Việt Nam.
Khổ đau dân Việt, vô vàn,
Tám muoi tu triệu, trách than đem ngày.
Lắng tâm, thiền quán sâu dài,
Soi ra truớc mắt, cảnh tai thuở nào.
Sau ngày, Thế chiến lao xao.
Nga –Tàu liên kết, dựng trào Cộng man.
Quyết lòng, nhuộm đỏ thế gian,
Truớc tiên Châu Á, sau lan toàn cầu.
Triều Tiên, tranh chấp khởi đầu,
Vu trang thô thiểu, âu sầu thở than.
Lần sang, cuộc chiến Việt Nam,
Nga – Hoa nhất quyết, thắng màn Đông Duong.
Chiếc đon, Mỹ quốc cản đuờng,
Suy ra khó thắng, đối phuong lâu dài.
Lập muu tìm cách rẽ hai,
Giao tình Tàu Cộng, muu bày phân ly.
Vốn nguời xảo quyệt, đa nghi,
Khru-shev ngờ vực, nghi suy bực mình.
Môi răng, Cộng Thế loi tình,
“ Nga –Hoa ” tuong kỵ bất bình nén tâm .
Đúng thời, Mỹ bỏ miền Nam,
Nga vào thay chổ, Tàu cam nhục đời.
Rẽ phân, Cộng khối suy đồi,
Giờ đây yếu thế, nổi trôi theo thời.
Giữ tâm công chính, phát lời,
Việt Nam ở thế, Thế thời thế thôi.
Xua rày, lòng Mỹ bạc vôi,
Cung do Tu Bản, nằm nôi lãi lời .
Trách chăng nên trách cụ trời,
Đặt chi nuớc Việt, kề noi nuớc Tàu.
Ngàn xua cho đến ngàn sau,
Đấu tranh vất vả, dãi dầu đao binh.
Suốt dòng Lịch Sử điêu linh,
Giữ gìn Đất Nuớc trọn tình Quốc Gia ./.
Viết,nhân ngày giỗ tuởng niệm thứ 47 của
Tổng Thống Ngô Đinh Diệm và Bào Đệ.
29 / 10 / 2010
Hồ Vinh Thủy
Hậu Bút:
Nguời viết không thuộc Đảng Phái hay Tôn Giáo nào, mà chỉ là một quân nhân thuần túy, đa phục vụ duới hai trào: Đệ I và Đệ II V.N.C.H. cho đến ngày mất Nuớc luu vong. Mục đích của bài viết, là chỉ muốn nói lên điều trung thực của sự việc đa qua. Những điều mà mình đa nghe, thấy và biết đuợc, trong thời gian xa xua cu. Hy vọng là các Con, Em… lớn lên và truởng thành noi đất mới, không lầm lẫn bởi các lời lẻ không thực : xuyên tạc, vu cáo, chỉ trích…..của những nguời thời co hay Việt gian nằm vùng mà suy kém đi tình yêu Tổ Quốc Việt Nam.
Thiển nghi: Cho dù trong truờng hợp nào, hay đuờng lối nào, mà cả hai trào Việt Nam Cộng Hòa đa thi hành và đeo đuổi, cung đều nhắm vào sự : Thịnh Vuợng, No Ấm, Tự Do cho toàn Dân cả hai miền Nam-Bắc. Đồng thời, cung để gìn giữ Quốc Gia Việt Nam đuợc an toàn, truớc ý đồ xâm lăng của Cộng Sản Quốc Tế mà Đảng Cộng Sản Việt Nam duới sự lãnh đạo của Việt gian Nguyễn Sinh Cung (con ông Nguyễn Sinh Sắc ),cung còn có ngoại tên là : Nguyễn Tất Thành, Nguyễn Ái Quốc, Lý Thụy, Hồ Chí Minh (tiếm danh: Hồ Chí Minh, biệt danh của cụ Hồ Ngọc Lãm một nhà yêu Nuớc ),… là công cụ thi hành.
Bài viết không chủ định tố cáo hay vạch trần tội ác của Cộng Sản Việt Nam đa làm cho Đất Nuớc và Dân Tộc vì khi hiện diện ở noi đây, mọi nguời đều hiểu là tại sao chúng ta phải bỏ Nuớc ra đi, mà chỉ xin gióng lên tiếng nói để cầu mong Dân Tộc Việt Nam chúng ta không để nguời Cộng Sản Việt Gian ru ngủ, luờng gạt, nhu họ đa làm bấy lâu nay. Xin nhớ cho lời nói của cố Tổng Thống Nguyễn văn Thiệu :
Đừng nghe những gì Cộng Sản nói,
Hãy nhìn kỹ, những gì Cộng Sản làm.
** Mong lắm thay !! … mong lắm thay !!!. **
***
Ngày 26 tháng 10 năm 1956, Hiến Pháp Miền Nam Việt Nam đuợc Quốc Hội bầu ra. Trong Hiến Pháp có ghi rõ nhiệm vụ của Quân Lực V.N.C.H. là để gìn giữ đất nuớc và chống lại mọi xâm nhập của mạng luới Cộng Sản Quốc Tế. Vào thời đó, đang manh nha phủ chụp lên Thế Giới với chủ truong: dùng công nhân cuớp chính quyền, thống trị sắt máu, bạo lực….chẳng màng đến đạo lý và nhân phẩm, để tiến lên Thế Giới ( ảo tuởng ) Đại Đồng. Vì nhiều lý do, không nằm trong quyền lực của nguời Quốc Gia ( cho dẫu đến ngày nay, sự tình biến cố Lịch Sử vẫn còn là, đề tài tranh luận giữ những nguời dân luu vong lạc lòng, những nguời thời co thiển cận với nguời Quốc Gia chân chính. Mặc dù nhiều sự kiện Sử liệu đa đuợc giãi mật trong những năm gần đây, từ văn khố Cộng Hoà Liên Bang Sô Viết, Toà Bạch Ốc, cung nhu sự tiết lộ của các cấp lãnh đạo uy tín Trung Cộng) Q.L.V.N.C.H. đa bị bức tử, sau hai muoi năm dài hy sinh, tận lực chiến đấu, chống lại sự xâm nhập của Cộng Sản vào lãnh thổ miền Nam Việt Nam. Sự vắng mặt của một Quân Lực mang chủ nghia Quốc Gia, DânTộc trên đất nuớc, đa khiến cho Việt Nam hục hẫng roi vào cảnh tang thuong, tủi hận suốt hon ba muoi lăm năm qua và vẫn còn tiếp diễn.
Trong đời sống luu vong ở hiện tại, hàng ngày, khi theo dõi đến thực trạng đau lòng đang diễn ra tại Quê Huong, chúng ta, những nguời luôn mang nặng nỗi niềm lo âu cho sự tồn vong của Dân Tộc, không thể không tiếc nuối quá khứ, cung nhu, để lòng mặc niệm về một nguời Quốc Gia chân chính đa không may là nạn nhân của Thế cuộc hay Chiến luợc toàn cầu của nhóm " Hội Kín Tam Điểm " (Siêu lực Tài Phiệt hậu truờng )?!, đó là vị lảnh tụ khả kính của nền Đệ Nhất Việt Nam Cộng Hòa : Tổng Thống Ngô Đinh Diệm.
TIẾC THUONG!!
Nữa gánh Son Hà nặng triu vai,
Nguời đi giữa cảnh tối đen ngày,
Giận phuờng bán nuớc dòng sâu bọ,
Tức lu giả nhân giống mặt trây,
Xã hội, luân thuờng thời lộn đảo,
Giang son, xã tắc buổi lung lay,
Vận nuớc đổ nghiêng chiều mạc lộ,
Ai nguời chuyến thế lại cho ngay?!!
29/10/2010
Hồ Vinh Thủy
Tổng Thống Ngô Đinh Diệm trong buổi lễ tiếp nhận trung đoàn quân đội Cao Đai duới sự chỉ huy của Thiếu Tuớng Trịnh Minh Thế và Tr.Tá Nguyễn Thành Phuong, về sát nhập và qui phục Quốc Gia ( theo Những Ngày Đầu của V.N.C.H. ).
Tro ve dau trang
No comments:
Post a Comment