Hồ Ðinh
Ngày thứ sáu (21-8-2007) , Trung Cộng công khai tuyên bố là sẽ khởi sự khai thác các tiềm năng kinh tế quanh quần đảo Hoàng Sa và vịnh Bắc Việt. Ðây là lãnh thổ của VN đã có từ lâu đời nhưng đã bị Hồ Chí Minh và đảng CS bán đứng cho Trung Cộng, cùng lúc với quần đảo Trường Sa từ năm 1958. đổi lấy viện trợ của Tàu để xâm lăng và cưởng chiếm VNCH, mà hiện nay ai cũng đều biết hết. Trong dã tâm bá quyền này, Bắc Kinh đã trơ tráo thông báo rằng sẽ mở các chuyến du lịch bằng tàu lớn, để du khách có thể thưởng ngoạn hết vùng biển đảo tới tận quần đảo Trường Sa hiện thuộc chủ quyền VN hay còn đang tranh chấp với các nước khác. Tình thế nguy ngập tới nổi Kampuchia là một quốc gia nghèo đói lạc hậu mà chính phủ của họ còn biết lo lắng cho đất nước mình trong việc gia tăng quân lực để bảo vệ hải phận và những khu vực đang khai thác dầu khí ngoài khơi. Trong khi đó VN dù sao cũng là nước lớn mạnh có hạng ở Ðông Nam Á nhưng chính quyền CS chỉ biết nghĩ tới cá nhân và đảng mà thôi.
Phân tích tiềm lực quân đội Trung Cộng ngày nay, các chiến lược gia và quân sự Mỹ đều có chung nhận định ‘ Ðó là cơn ác mộng, chẳng những của các quốc gia Ðông Nam Á mà còn là hiểm họa toàn cầu ‘.Ngoài ra, Trung Công cũng bị thế giới cáo buộc là một quốc gia đã và đang xuất cảng tội ác cùng chính sách độc tài sắt máu, tới nhiều nước như Khmer đỏ, Nepal, Bắc Phi, Bắc Hàn, Trung Ðông, Iran, Iraq, Pakistan, A Phú Hãn.., trực tiếp hay gián tiếp giúp đỡ, khuyến khích các nước trên, chế tạo những vũ khí độc hại, giết người hằng loạt, làm đảo lộn trật tự và an ninh thế giới trong nhiều năm qua với hậu quả có thể trở thành một cuộc thế chiến.
Theo lời tuyên bố trong ‘ Chinese Territorial Water Laws ‘, TC cho biết lãnh thổ của mình bao gồm : Ðài Loan, quần đảo Senkaku, Pescadore, Pratas,Macclesfiel Bank, Hoàng Sa và Trường Sa. Như vậy biển Trung Hoa rộng hơn 3 triệu km2, chiếm phần lớn Thái Bình Dương, bao gồm khu vực 200 hải lý, tính từ đảo Ðài Loan, mà Trung Cộng lúc nào cũng coi như đất đai của Tàu. Tháng 3-1988, Trung Cộng dùng vũ lực cưỡng chiếm đảo, thuộc quần đảo Trường Sa của VN. Sau đó ngang nhiên dựng đài quan sát biển (Marine Observatory) và lập căn cứ quân sự, trên các đảo còn đang tranh chấp chủ quyền.
Tháng 2-1995, Trung Cộng lại cưỡng chiếm đảo Mischief, lãnh thổ của Phi Luật Tân, nằm ở phía tây đảo Palawan. Mặc dù bị chính phủ nưóc này phản đối dữ dội, Trung Cộng vẫn tiến hành xây nhiều căn cứ quân sự trên đảo từ năm 1998-1999, trước sự làm ngơ của Hải quân Nga và Mỹ, luôn có mặt trên đại dương.
Tháng 2-1992, Trung Công bất chấp công pháp quốc tế, ngang nhiên tới khoan giếng dầu ở Wanan Reef, nằm trong lãnh hải VN. Song song, Trung Cộng cũng tới khoan dầu tại Reed Bank (thuộc Philippine) và James Shoal (thuộc Mã Lai Á). Ðã công khai cưỡng chiếm lãnh thổ của người khác, Trung Cộng còn to tiếng với đám nhà thầu tây phương, là sẽ sử dụng vũ lực để đè bẹp các cuộc chống đối nếu có. Trên đảo Hoàng Sa, từ năm 1988-1993, Trung Cộng đã xây xong một căn cứ hải quân lớn, có phi trường với phi đạo dài trên 2500 m, luôn luôn có sự hiện diện của 10 chiếc phản lực loại F7.
Mới đây Hoa-Nhật lại tranh chấp chủ quyền đảo Senkaku, nơi mà người Nhật đang khoan tìm dầu. Xa hơn trên vùng biển Ấn Ðộ Dương, Trung Cộng cũng đã vói tay xuống để thực hiện cái gọi là ‘ Chiến lược Vòng Ngọc Trai ‘, với nhiều căn cứ quân sự ở Pakistan, Bangadesh, Miến Ðiện, Thái Lan, Cam Bốt nhưng quan trọng và bị chống đối dữ dội, vẫn là căn cứ tàu ngầm tại vùng biển Nam Dương, đối diện với eo biển Mả Lai. Căn cứ này nằm ngay yết hầu của hải lộ dầu quan trọng nhất thế giới, từ Trung Ðông tới Úc, Tân Tây Lan, Ðông Á và Hoa KyÀ..
Tóm lại, Trung Cộng ngày nay đã trở thành một tai họa lón cho nhân loại với những biến chuyển nóng hổi, có thể làm thay đổi trật tự thế giới trong vài giờ, mà không ai có thể tiên liệu được. Tại Châu Á, chỉ trong vòng hai năm qua, với hành động bá quyền nước lớn, Trung Cộng đã khiến cho tất cả quốc gia quanh vùng lo sợ và coi như thù địch. Những vụ công khai cướp bốc các đảo ngoài khơi, thuộc chủ quyền của VN, Phi, Mã Lai, uy hiếp Ðài Loan, tạo tình trạng bất ổn tại Tay Tạng, Tân Cương, Nội Mông, để có cớ chụp mũ đồng bào vô tội là khủng bố, rồi tha hồ tàn sát diệt chủng. Mới đây Trung Cộng còn tranh chấp cả với Nhật tại nhóm đảo Ðiếu Ngự Ðài (Senkaku) và công khai thách thức chạy đua với Mỹ trên không gian.
Nếu tiếp tục thành công về kinh tế như thời gian qua, thì với những lãnh đạo hiện nay có khuynh hướng quân phiệt và quốc gia cực hữu, chắc chắn Trung Cộng sẽ gây nên một thế chiến, để làm bá chủ Châu Á Thái Bình Dương và hoàn cầu. Nhưng muốn là một chuyện, còn thành công hay thất bại lại là một vấn đề thời gian. Như lời tuyên bố mới đây của Frank Hsiech, Phó Thủ Tướng Ðài Loan, thì sở dĩ Trung Cộng to miệng với thế giới, chẳng qua chỉ để che đậy những xáo trộn nội bộ tại lục đia, báo hiệu Hoa Lục đang trên đà sụp đổ, mà trước hết là kinh tế với hàng hóa sản xuất quá thặng dư, đang bị Mỹ, Liên Âu và nhiều nước cảnh cáo, tẩy chay vì đã làm lũng đoạn đời sống, cũng như an ninh, trật tự của nước họ. Ðức, Ý, Nhật gây hai cuộc thế chiến vì cần thị trường và thuộc địa để sinh tồn. Người Tàu nếu mất thị trường tiêu thụ hàng hóa sản xuát, đầu tiên là dân nghèo (chiếm 90%) cả nước phải đói. Ðây là nguyên nhân ngàn đời, làm cho nước Tàu không bao giờ được yên ổn hay thống nhất, kể cả ngày nay đang sống dưới sự kềm kẹp siết họng của cọng sản.
Trung Cộng đất rộng người đông, từ ngàn xưa đã là một đại cường của Châu Á. Khi Ðặng Tiểu Bình nắm quyền nước, theo tư bản để phát triển kinh tế và càng ngày càng nuơi tham vọng trở thành một siêu cường trên đại dương. Cũng từ đó, người Tàu coi vùng biển phía Nam thuộc lãnh hải các nước VN, Phi, Mã Lai, Brunei, Tân Gia Ba và Nam Dương là ao nhà của mình. Cao vọng hơn, người Tàu muốn đuổi Mỹ ra khỏi Thái Bình Dương, vì cho đó là cửa ngõ của mình để bước ra thế giới.
Tóm lại từ đầu tới cuối, chính người Mỹ đã tận tình giúp Trung Cộng, một quốc gia lạc hậu mạt rệp trong thập niên 70 của thế kỷ XX, để trở thành một siêu cường kinh tế và quân sự ngày nay. Cũng chính cựu Tổng Thống Mỹ Bill Clinton, trong thời gian còn tại chức, đã đưa Trung Cộng có mặt tại các diễn đàn quốc tế, như một cường quốc trong vùng. Nhưng cũng bắt đầu từ đó, qua sự nâng đỡ của Hoa Kỳ, giúp Trung Cộng có đủ phương tiện bành trướng quân đội, nhất là hải quân và phát triển các võ khí chiến lược tầm xa, tạo điều kiện để nước Tàu càng lúc càng tham lam bá quyền, coi thường các công ước quốc tế về luật biển (Unclos), dù đã ký hứa với mọi người.
Tự vẽ lại bản đồ nước, đòi chủ quyền trên tất cả hải đảo, lãnh hải kể cả không phận, trong một vùng biển rộng lớn tận quần đảo Trường Sa của VN, trong Thái Bình Dương, sau khi vùng biển này phát hiện có trữ lượng dầu hỏa và khí đốt rất đáng kể, nhất là tại biển đông của VN. Ngoài trực tiếp xâm lăng lãnh thổ của lân bang, ngày nay Trung Cộng còn ngang nhiên trịch thượng, tự ý quyết định các vấn đề tranh chấp trong vùng, như một chủ nhân ông trắng trợn, mà không cần phải che đậy ý đồ bất lương trước các diễn đàn quốc tế, trong đó có Mỹ và cộng đồng chung Âu Châu.
Như thói quen cố hữu của những con người cọng sản thập thành, Trung Cộng dùng chính sách đòn xóc hai đầu, để vừa gạt bọn tư bản da trắng, đồng thời vừa hưởng lợi. Bởi vậy người Tàu khi tới với thế giới, chỉ với một mục đích duy nhất, để bảo vệ quyền lợi và an ninh của nước mình mà thôi. Bởi vậy, không bao giờ thành thật góp sức cùng thế giới, để giải quyết mọi vấn đề có liên quan tới an ninh và vận mệnh của nhân loại, trong vu ỳkhủng hoảng bom nguyên tử tại Bắc Hàn, Iran, vấn đề Ðài Loan, sự hợp tác của Tổ Chức Châu Á Thái Bình Dương (ARF).. Tóm lại, trong mọi vấn đề, ngày nay TC coi mình là bá chủ của thế giới, nên công khai quyết định tất cả mọi chánh sách phải theo ý mình. Ai, dù là LHQ hay Mỹ làm trái ý, sẽ bị Tàu chống đối mãnh liệt.
Nhờ đứng trong thế mạnh về kinh tế, lại được Nga hợp tác, nên Trung Cộng đã công khai đối đầu với thế giới, không còn kiêng dè bất cứ một ai, kể cả Nhật, Ðông Nam Á, Liên Âu và ngay cả Hoa Kỳ. Tháng 1-2005, một phái đoàn quốc hội Hoa Kỳ, gồm dân chủ lẫn cọng hòa, sau khi từ Trung Cộng về, đã cảnh báo hiểm họa của nước Tàu, trong đó có nhắc tới Ðài Loan hiện nay là một khu vực nguy hiểm nhất trên thế giới, vì chiến tranh có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Do đó, lập pháp cảnh báo chính phủ Hoa Kỳ, ngay bây giờ phải luôn có một lực lượng hải quân hùng mạnh, để sẵn sàng đáp ứng ngay với hiểm họa của Trung Cộng, khi nước này gây chiến.
Sau khi bị Hoa Kỳ, Liên Âu và cả thế giới lên án về hành động bá quyền và coi thường luật pháp quốc tế về kinh tế lẫn quân sự, chẳng những không biết sửa đổi hay tự chế, trái lại Bắc Kinh còn phẫn nộ và lớn tiếng thách thức với nhân loại, rằng là sẽ chạy đua vũ khí với Mỹ trên không gian, cũng như bắn bom nguyên tử làm hủy diệt thành phố Los Angeles, nếu Hoa Kỳ dám can thiệp, khi Trung Cộng tấn công xâm lăng Ðài Loan và chiếm lĩnh hải đạo Thái Bình Dương.
Mới đây trong một tài liệu được phổ biến tai quốc hội, các nghị sĩ Mỹ lên tiếng đòi hỏi Bắc Kinh phải dứt khoát vấn đề nguyên tử, hoặc cùng với thế giới tuân hành những luật lệ bảo toàn an ninh trật tự toàn cầu hay là cùng Mỹ đối mặt trong một cuộc chiến sắp tới với vũ khí hạt nhân. Do tình hình biến động bất ngờ tại Ðông Hải, nên TT W.G.Bush đang cứu xét việc cho phép các tư lệnh chiến trường, được quyền xử dung bom nguyên tử mang theo khi cần thiết. Nhưng quan trọng hơn hết là Mỹ sắp có quyết định cho phép Nhật tái trang bị quân sự và chế tạo vũ khí hạt nhân, để tự vệ trước cuộc tấn công của Tàu Cộng.
Những tất cả đã là quá khứ, Trung Cộng ngày nay (2010) đã lộ nguyên hình là một con cọp giấy không hơn không kém. Trong nội địa cả năm nay cuộc sống của người dân gần như là náo loạn vì nạn lạm phát phi mã, khiến cho vật giá gia tăng vượt quá đồng lương chết đói. Nguyên do cũng chỉ vì “ muốn chơi nổi với thế giới “ về cái gọi là tăng trưởng kinh tế sau cuộc khủng hoảng vừa qua, nên cứ bơm đô la và đô la vào các ngân hàng. Ðến khi mọi chuyện nổ tung hết phương kiểm soát, thì đổ thừa là Mỹ chơi xấu khi phát hành thêm 600 tỷ đô la, làm đô la tràn ngập, phá hoại cuộc sống hằng ngày của dân Tàu.
Trên lãnh vực tiền tệ, Trung Cộng cũng bị cả thế giới lên án là lưu manh khi hạ thấp hối xuất của đồng “ nhân dân tệ “, ngoài ra còn núp bóng đồng đô la Mỹ để hưởng lợi. Trận chiến tài chánh đã nổ ra tại hai hội nghị ở Nam Hàn, Nhật Bản vừa qua nhưng không hề là Tàu đỏ nao núng. Cuối cùng Mỹ phải chơi chiêu “ 600 tỷ đô la “ và hậu quã tức kjhắc khắp nước Tàu, qua trận bão “ lạm phát “.
Tại Hải Ngoại, hàng hóa Tàu tràn ngập thế giới nhưng các nước kể luôn Mỹ, Liên Âu đang cơn kinh tế trì trệ, nên đâu còn khả năng đê phung phí. Phần khác các sản phẩm “ made in China “ ngày nay đã trở thành siêu vi khuẩn trước mặt mọi người. Vì vậy sản lượng xuất cảng ứ động, kể luôn tại nội đia.
Nay Hoa Kỳ đã chính thức trở lại và can thiệp vào tình hình chính trị tại Á Châu, Thái Bình Dương. Hoa Kỳ cũng đã lập xong một lực lượng quân sự phòng thủ Thái Bình Dương gồm Mỹ, Nhật, Úc, Ấn Ðộ và các nước trong vùng. Tại Trung Á, Mỹ và khối Nato quyết tâm giữ A Phú Hản để ngăn chận đường vận chuyển Dầu-Khí tới Trung Cộng khi có chiến tranh. Chiến lược này cũng đã thực hiện tại Ấn Ðộv Dương.
Gần nhất, viện cớ Bắc Hàn và Ba Tư đang dùng bom nguyên tử để gây hấn với thế giới, các nước Liên Âu đã đồng ý “ thực hiện hệ thống phi đạn chống phi đạn “ tại Ba Lan, Lỗ Mã Ni và Thổ Nhĩ Kỳ, nói là chống Iran nhưng thực chất chỉa vào Nga đang đi giây giữa Mỹ và Tàu đỏ đê hưởng lợi.
Nói như một nhà quân sự Úc “ quen thói côn đồ, Trung Công có ngày sẽ bị lực lượng hải quân Mỹ-Úc dạy cho một bài học “.Riêng Mỹ cho biết sẽ thiết kế lại hệ thống bom nguyên tử tại Nam Hàn, để chống bắc Triều Tiên ? Nhưng rõ ràng nhất là việc Nhật dự tính đem quân ra bảo vệ đảo “ senkaku “ , cho thấy cả thế giới chẳng ai sợ Tàu đỏ ngoài CSVN.
Ngày tàn của đế quốc Tàu đỏ gần kế, chấm dứt cơn ác mộng của thế giới và VN.
Viết từ Xóm Cồn Hạ Uy Di
Tháng 11-2010
HỒ ÐINH
http://dangnguoivietyeunguoiviet.blogspot.com/
===============================
==========================================
No comments:
Post a Comment