Tiêu biểu là công đồng người Mỹ gốc Việt đông nhứt trên thế giới chỉ sau cộng đồng người Việt ở trong nước, CS tập trung nỗ lực, thọc nhiểu mũi dùi tấn công mà không hề hấn gì cả. Thí dụ như năm 2009, nhà cầm quyền CS Hà nội tung ra gần như đồng loạt kế họach là mở lãnh sự quán ở Houston, tiểu bang Texas của Mỹ vào tháng 9 và đưa giáo viên, đem chương trình và cấp sách giáo khoa ra nước ngoài dạy tiếng Việt cho trẻ em gốc Việt ở các nước Miên, Lào, Tiệp, Nga, Canada và Mỹ, mà không kết quả.
Lạnh lùng phân tích cho thấy Lãnh sự quán Houston nhu đìu hiu vắng vẻ chùa Bà Đanh, trở thành mục tiêu chống đối của cộng đồng Mỹ gốc Việt. CS không làm công tác kiều vận được mà còn bị người Mỹ gốc Việt lùa vào tòa lãnh sự ru rú như con dán ngày bên trong vậy. Còn việc dạy tiếng Việt và CS tốn tiền đem sách giáo khoa cho các lớp Việt ngữ bị người Mỹ gốc Việt và gia đình tẩy chay triệt để. Điều đó cho thấy bất cứ kế hoạch chiến tranh chánh trị nào nếu không hợp thời cơ, địa lợi, nhân hoà – ắt sẽ đại bại.
Chiến dịch kiều vận và văn hóa vận nói trên qua mấy năm đã cho thấy cũng như bao nhiêu chiến dịch khác mà CS Hà nội tung ra hải ngoại đều thất bại. Thất bại như chiến dịch CS Hà nội vận động “Việt Kiều” xin miển chiếu khán nhập cảnh và đưa đoàn văn công sang ngoại quốc. Người Việt ở hải ngoại lại có thêm lý do để đồng tâm hiệp lực chống Cộng mạnh hơn vì thấy CS Hà nội muốn xâm nhập sâu sát, lũng đọan cộng đồng VN ở hải ngoại bằng cách lợi dụng thế bang giao và nhu cầu bảo tồn tiếng Việt đồi với trẻ em gốc Việt ở hải ngoại.
Về việc CS Hà nội mở lãnh sự quán ở Houston. Nước nào có bang giao với Mỹ là có thể thương lượng mở lãnh sự quán. Hà nội có bang giao với Washington thì có thể thương lượng điều ấy. Hà nội mở lãnh sự quán ở Houston, thì Mỹ mở ở Đà nẵng. Nếu nói về lợi hại kinh tế, chánh trị, xã hội thì Mỹ ở thế thượng phong. Đà nẵng có lợi cho Mỹ nhiều hơn so Houston đối với Hà nội. Đà nẵng gần Cam Ranh là một vịnh an toàn trú bão, có tính chiến lược trên con đường hàng hải cho Mỹ đi Á châu Thái bình Dương. Đà nẵng là trung tâm kinh tế, chánh trị của Miền Trung VN.
Còn về phương diện xã hội, lãnh sự quán Houston hoàn toàn có hại cho CS Hà nội. CS khi mở công sở ngoại giao này nói ở Houston có 85,000 người Việt đang sinh sống. CS mở lãnh sự quán ở Houston để tuyên truyền dụng danh đạt quả hơn là hiệu năng công vụ ngọai giao, kiểu vận thực tế. Thực tế có 85,000 người nhưng là Mỹ gốc Việt, công dân hay thường trú nhân Mỹ gốc Việt, coi quốc kỳ VN nền vàng ba sọc đỏ là hồn thiêng sông núi VN, không bao giờ tự coi mình là thần dân của chế độ CS Hà nội. Những người này đâu có cần sự bảo vệ kiều dân của CS Hà nội, là nhiệm vụ căn bản của lãnh sự quán. Lãnh sự quán lớ quớ đưa cán bộ đảng viên đội lốp ngoại giao ra câu móc tổ chức đảng CS, thu thuế, làm tình báo, ngưòi Mỹ gốc Việt nếu không đánh đuổi thì cũng báo cho FBI bắt trục xuất vì hiệp ước bang giao và giao thương nước nào cũng cấm điều đó. Phương chi đạo luật McCarthy của Mỹ hãy còn giá trị. Nhập quốc tịch Mỹ, người của bất cứ sắc tộc nào cũng phải có lời khai hữu thệ rằng trước không dính líu sau không dính líu với hai đảng độc tài Quốc xã và CS.
Nếu tốn mỗi năm hàng trăm triệu để có một lãnh sự quán, treo cây cờ CS ru rú như gián ngày trong khuôn viên, cửa đóng im lìm nhưng lại tạo điều kiện và cơ hội cho người Mỹ gốc Việt nay biểu tình, mai biều tình – thì coi như CS Hà nội đã đem tiền thuế của người dân Việt đốt ở Mỹ chơi mà thôi. Đó là chưa nói Lê Dũng miệng lằn lưỡi mối khi làm phát ngôn Bộ Ngoại giao mà đưa qua làm người đứng đầu Tổng lãnh sự quán VN tại Houston, sẽ là cơ hội cho ngườùi Mỹ gốc Việt thêm lý do chứng minh cho lớp trẻ Mỹ gốc Việt sanh ở Mỹ thấy cán bộ CS là những người nói láo như vẹm.
Về việc CS đưa giáo viên, sách vở ra hải ngoại dạy tiếng Việt cho trẻ em gốc Việt. Trước nhứt không thể đưa tiếng Việt vào chương trình giáo dục công lập của các nước được. Nước nào cũng có chuyển ngữ (vehicle language) riêng cho chương trình giáo dục quốc gia, được coi là một lối thể hiện chủ quyền của nước đó. Ngay như ở Mỹ một nước tự do, dân chủ nhứt nhì hoàn cầu, với một xã hội đa văn hoá, đa chủng tộc, tiếng Anh vẫn là chuyển ngữ bó buộc. Tiếng Tây ban Nha, Pháp, Đức, Hoa, Nhựt, Việt chỉ là sinh ngữ,chỉ học sinh trung học và sinh viên ở cấp đại học nhiệm ý chọn học thôi. TB Cali đông người Việt, vận động mạnh tiếng Việt mới được dạy trong vài trường trung học rất hiến hoi, tiểu học là không có.
Tiếng Việt nếu có dạy thì cũng dạy ở các cộng đồng hay gia đình người Mỹ gốc Việt là chánh yếu. Bao nhiêu trường hợp đã xảy ra trong cộng đồng VN, khi thấy cây cờ CS Hà nội, cô giáo Mỹ đưa ra để tượng trưng cho VN, học sinh dù lớp nhỏ cũng về nhà mét ba, mét má. Ba má bực mình nói phải quấy với thầy cô và báo cho cộng đồng can thiệp. Hầu hết các trường hiểu biềt và thay cờ VN nền vàng ba sọc đỏ vào. Sau này việc hạ cờ máu của CS và thay bằng cờ VN nền vàng ba sọc đỏ người Mỹ gốc Việt yêu cầu các trường, các công ty, và cơ quan Mỹ như Bưu Điện, tương đối dễ vì đã có cả chục tiểu bang ra quyết định công nhận cờ VN nền vàng ba sọc đỏ là di sản, niềm tin, biểu tượng tự do, dân chủ của người gốc Việt. TB Cali lớn nhứt Mỹ ra cả một sắc lịnh và thành sắc luật sau đó là sự công nhận này.
Nhu cầu duy trì tiếng Việt ở hải ngoại rất cao. Cộng đồng và gia đình người gốc Việt ở hải ngoại đã giải quyết, đi trước CS Hà nội lâu lắm rồi, trước ít nhứt cũng hơn 30 năm, từ sau khi định cư ở các nước. Cộng đồng và gia đình VN đã nối tiếp dòng văn hoá VN, rất dị ứng với những “từ CS” nặng mùi Tàu, cách phát âm the thé, nuốt chữ, ghép chữ như muốn cướp lời mà CS đã biến thành cách ăn nói của con người xã hội chủ nghĩa. Cộng đồng đã có những trung tâm Việt ngữ, ở khắp nơi, thậm chí chùa, nhà thờ, thánh thất, hội đoàn đồng hương đều có lớp dạy tiếng Việt rất gần gũi, quen thân. Các trung tâm Việt ngữ bây giờ lo thiếu học sinh chớ không sợ thiếu thầy, thiếu lớp.
Còn về phương diện chuyên môn sư phạm, giáo viên, chương trình, cách dạy, sách vở từ trong nước “xuất khẩu” ra khó mà được tập thể người chấp nhận. Chắc chắn khi giáo viên trong nước ra dùng tiếng ngoại quốc để so sánh, giảng giải bài tiếng Việt, học sinh học quen với giọng chính thống, chuẩn mực của chuyển ngữ khó mà hiểu. Phuơng pháp dạy tiếng Việt ở hải ngoại cũng khác ở VN là nơi tiếng Việt là chuyển ngữ. Phương pháp dạy tiếng Việt ở hải ngoại như dạy sinh ngữ, phải so sánh từ cách phát âm, ghép vần, đến văn phạm với ngôn ngữ chánh.
Còn chương trình dạy ở hải ngoại phải thích hợp với hoàn cảnh của môi trường đa văn hóa, không có chuyện giáo án, đáp án phải đi bên lề phải, do ban giám hiệu buộc và duyệt trước như ở VN.
Tương quan giữa học sinh và giáo viên khác với VN, thầy cô chỉ là bạn hay anh chị, chớ không phải là người lên lớp dạy đời, đọc chép như ở VN. Ở hải ngoại nhứt là tại các nước có đông người Việt định cư đã có nhiều giáo viên, giáo sư giàu kinh nghiệm dạy tiếng Việt, có khoá tu nghiệp, đã có bộ sách giáo khoa sọan rất công phu và thích hợp từ lớp 1 đến trung học đệ nhứt cấp rồi. Còn sách giáo khoa của CS đưa ra ngoại quốc khá lâu rồi, bán ngoài chợ, có khi cho không cũng không ai lấy vì nội dung rất dị ứng đối người Việt hải ngoại.
Sau cùng, nói tới thì cũng phải nói lui. Hai “ý đồ” nói trên của CS Hà nội -- lập lãnh sự quán ở Houston và đưa giáo viên, sách vở ra ngoại quốc dạy tiếng Việt -- cũng có cái lợi; đó là lợi cho cán bộ đảng viên CS ở ngoại quốc. Đây là cơ hội những cán bộ có quyền thế trong đảng nhà nước đưa người của mình ra ngoại quốc, trong đó chánh yếu là “con cháu các cụ cả”. Trước là để hưởng thụ ở ngoại quốc. Kế là tạo một đầu cầu để rửa tiền, chuyển tiền ra ngoại quốc. Con em của cán bộ đảng viên trong ngành ngoại giao, ngoại thương có người “kềm cặp” khỏi tốn tiền túi học ở quốc gia công tác.
Chớ ý đồ xâm nhập cộng đồng bằng công tác lãnh sự và dạy tiếng Việt chắc chắn thất bại như đã thấy. Ngay những người Việt hải ngoại về VN làm ăn, hay những chánh trị salon đón gió trở cờ muốn hoà giải hoà họp kia còn “chém vè” trước tập thể người Việt ở hải ngoại, huống gì những cán bộ đảng viên đỏ lòm do CS Hà nội “điều” ra ngoại quốc.
Đó là chưa nói một vài phần tử bị CS móc nối, mới ngo ngoe, ọ ẹ là bị các đòan thể, cộng đồng người Mỹ gốc Việt bằng cách này hay cách khác phản ứng tức thì.
No comments:
Post a Comment