Để Khống Chế Bộ Chính Trị Đảng CSVN
*Tiết Liêu
Cho đến thời điểm bài viết này được đưa lên mạng, thì vấn đề Bô-xít Tây Nguyên đang sôi sục trong công luận trong và ngoài nước.
Một sự thực mọi người đều nhận rõ là bộ chính trị (BCT) đảng CSVN đang bị Trung Quốc khống chế, và họ đang chịu áp lực nặng nề đến nỗi không thể không làm theo mệnh lệnh của Trung quốc, dù thừa biết rằng đó là việc làm phản quốc, và cũng thừa biết rằng họ sẽ phải trả một giá nặng nề trước lịch sử cũng như có thể dẫn đến hỗn loạn xã hội và nguy cơ mất nước trong thời gian không xa, nếu dự án này vẫn tiếp tục được thực hiện.
Vậy Trung quốc đã có trong tay lá bài gì, khiến cả BCT 15 người - những người thừa gian xảo, không thiếu thủ đoạn - cũng đành răm rắp cúi đầu vâng lệnh, bất chấp những can ngăn chân thành, cũng như những tiếng thét phẫn nộ của người Việt trong và ngoài nước. Chúng ta hãy thử đi tìm lá bài tẩy này, cùng bàn cách vô hiệu hóa nó, để cứu nguy đất nước đã và đang thật sự đứng trước bờ vực thẳm.
Đã có rất nhiều bài viết đề cập đến vai trò tay sai Trung quốc của BCT đảng CSVN đặc biệt những nhân vật đứng đầu nắm giữ vận mệnh quốc gia như Nông Đức Mạnh, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Minh Triết v…v…, những bài viết khả tín của những học giả, chuyên gia, nhân sĩ có uy tín, am hiểu tường tận bối cảnh, lịch sử và thế đứng của Việt Nam đều đưa ra một nhận định chung là sở dĩ Việt Nam đang đứng trước nguy cơ mất nước trước bành trướng Bắc Kinh, vì phẩm chất và tài năng kém cỏi của bọn 15 người trong BCT. Đó là những “người lùn” cả về tài năng lẫn nhân cách. Đó là những cái bình vôi khi phải đối đầu với những vấn đề trọng đại trên trường quốc tế. Bản lãnh của họ không đủ để lắng nghe những nguyện vọng tha thiết về tự do dân chủ nhân quyền của 82 triệu người Việt, và cũng không có can đảm thoát ra khỏi đường mòn Cộng Sản Hồ Chí Minh đã vạch ra. Trái tim của họ không thổn thức được trước nỗi nhục hèn kém mà một dân tộc từng tự hào có 5000 năm văn hiến đang phải chịu đựng. Đó là những người chỉ biết nhắm mắt dung dưỡng những việc làm vô luân xẩy ra hàng ngày cho người dân trong nước và cho những con em bị bán làm nô lệ cho nước ngoài. Họ vô lương tìm mọi cách để tham nhũng cho đầy túi tham và thản nhiên chèn ép, cướp đoạt nhà cửa, đất đai, của người dân, trong đó không ít người đã từng là những đồng chí của họ. Nhưng suy cho cùng, chính vì trí nông sức hèn như vậy, nên họ không thể có ‘gan’ để bất chấp tất cả mà bắt tay với kẻ thù truyền kiếp của dân tộc. Hơn nữa, ‘cha nó lú thì chú nó khôn’, đằng sau 15 tên bị thịt kia, ắt hẳn phải có những thái thượng hoàng đưa lưng chống đỡ, thế mà cũng vẫn không xong, vẫn phải cúi đầu chịu nhục. Tự thắt thòng lọng vào cổ mình!…
Vậy Trung Quốc đã dùng thứ vũ khí gì khiến cả bọn 15 người, và cả cái đảng ‘quanh vinh, đỉnh cao trí tuệ loài người’ kia phải khúm núm cúi đầu vâng lệnh?
Vâng. Tất cả chỉ là một lá bài tẩy! Là một bí mật vô tiền khóang hậu. Xin bật mí với quí độc giả lá bài tẩy trong tay Trung quốc không gì xa lạ, mà đó chính là “con người thật” của Hồ Chí Minh. Vâng, chính Trung Quốc đã nắm trong tay đầy đủ dữ kiện chính xác và khoa học không thể chối cãi, là cái xác Hồ Chí Minh hiện đang nằm tại lăng Ba Đình, chỉ là một người Trung Hoa gốc Hẹ, đã đột lốt Hồ Chí Minh thật, chết năm 1932, có giấy khai tử của chính quyền bảo hộ Anh hẳn hòi, để tự phong là ‘cha già dân tộc’ của Việt Nam.
Chính Hồ Cẩm Đào đã gọi Nông Đức Mạnh và Nguyễn Tấn Dũng sang Trung Nam Hải để cho thấy tận mắt các chứng liệu ấy! Và tôi tin rằng Tổng Cục 2, Bộ quốc phòng CSVN, cũng đã kiểm chứng nguồn tin này, và không thể phản bác: Đó là sự thật! Hồ Chí Minh thật đã chết năm 1932! Cái xác Hồ Chí Minh hiện đang nằm ở Ba Đình chỉ là xác của Hồ Chí Minh giả. Đó là lý do khiến cả Nông Đức Mạnh lẫn Nguyễn Tấn Dũng (và cả bộ chính trị) đều phải ngoan ngoãn vâng lời những chỉ thị của Hồ Cẩm Đào!
Qủa thật đây là một đòn tối độc của Trung Quốc! Và đó là lá bài tẩy của họ để khống chế BCT đảng CSVN! Và họ đã thắng!
Tại sao chúng ta có thể tin tưởng giả thuyết này là sự thật?
Hẳn độc giả còn nhớ tất cả những chi tiết về Hồ Chí Minh giả, đều đã được tiết lộ trong cuốn “Hồ Chí Minh Bình Sanh Khảo” của tác giả Đài Loan Hồ Tuấn Hùng gây xôn xao dư luận trên Internet trước đây. Vì câu chuyện đã được phổ biến khá rộng rãi, nên không cần ghi lại những chi tiết ở đây, chỉ cần sơ lược vài điểm quan trọng sau:
1. Sau khi tin tức của cuốn biên khảo Hồ Chí Minh Bình Sinh Khảo được phổ biến rộng rãi trên Internet và báo chí hải ngọai, thì cũng có một số phản bác của một vài cá nhân, cho là những gì nhà nghiên cứu Hồ Tuấn Anh trưng dẫn đều không phải là sự thật. Nhưng tất cả những phản bác này đều yếu ớt, hời hợt, không có sức thuyết phục về mặt khoa học.
2. Trong khi với kỹ thuật DNA, những gì có thể làm để xác tín việc Hồ Chí Minh thật đã chết năm 1932 và Hồ Chí Minh sau đó là Hồ Chí Minh giả thì vô cùng dễ dàng, đặc biệt dễ dàng đối với cục phản gián Trung quốc và Cục phản gián (Tổng cục 2) của CSVN, vì họ nắm trong tay cái xác ướp của Hồ Chí Minh giả, và hàng trăm vật dụng, di tích của Hồ Chí Minh thật chết năm 1932, cũng như về Hồ Chí Minh giả từ 1933 về sau. Chỉ cần một cuộc thử nghiệm DNA là biết trắng đen, là không cần tranh cãi. Và họ đã làm.
Bộ chính trị CSVN đang ở thế kẹt! Tiến thoái lưỡng nan. Vì họ không muốn sự thật bị đem ra ánh sáng nên họ đang bị Bắc Kinh khống chế! Nói cũng chết mà không nói cũng chết! Nên họ chọn giải pháp thà chết từ từ còn hơn chết tức khắc! Nói cách khác họ dùng chiến thuật câu giờ, phó cho may rủi! Nắm được quyền lực ngày nào hay ngày ấy! Bất chấp sinh mệnh của dân tộc! Bất kể lẽ tồn sinh của giống nòi!
Câu hỏi kế tiếp được đặt ra cho chúng ta là: Chúng ta có thể làm gì để biết đâu là sự thật? Chúng ta có thể làm gì để vô hiệu hóa đòn độc của Bắc Kinh?
Câu trả lời thật giản dị, và đã có ngay từ bản chất của vấn đề: Đó là chúng ta phải tôn trọng sự thật! Chúng ta không thể tự lừa dối mình, cũng không thể phản ứng bằng chủi rủa, mạt sát.
Tất cả là sự thật phải được tôn trọng, phải được công bố. Bởi vì trên căn bản, mọi thảm kịch xẩy ra cho dân tộc chúng ta chỉ do sự lừa bịp vĩ đại của một người không phải là người Việt Nam. Người đó là ngoại nhân đội lốt một người Việt để đem một chủ nghĩa ngoại lai về áp đặt trên dân Việt. Người đó gây ra cuộc nội chiến, mong người Việt giết nhau đến người cuối cùng. Người ấy hô hào đốt cả dẫy Trường Sơn, nướng hơn 3 triệu sinh mạng thanh niên, gây cảnh góa bụa, côi cút cho hàng triệu phụ nữ, mẹ già, con trẻ. Người ấy kêu gọi viết chữ Việt giống hệt anh chệt phiên âm tiếng Tàu bằng ký hiệu Latin như ‘Kách mệnh’, ‘fi fáp’. Người ấy chỉ dám gặp người chị ruột của mình một lần sau mấy chục năm xa cách, và không bao giờ muốn gặp lại, vì sợ bị lộ tung tích, và vì chẳng liên quan máu mủ gì với người đàn bà gọi là chị đó. Người ấy có về thăm nhà một lần và nhận ra ngay cái ngõ mà mấy chục năm không hề nhớ đến, diễn xuất một cách lố bịch kịch bản đư�= ��c cơ quan tình báo dàn cảnh. Người đó bất nhân đến nỗi để cho thuộc hạ hiếp dâm vào bạo dâm nhiều lần người vợ đã có thai với mình, rồi sau đó ra lệnh cho thủ tiêu để phi tang!
Thất đức đến nỗi có con mà không nuôi! Không dám nhận! Người ấy bất nghĩa với bạn bè, ngủ với vợ đồng chí mình, bỏ mặc những người đã làm ơn cho mình như Vũ Đình Huỳnh, mặc cho bị hàm oan, tù tội. Đã thế, lại còn trân tráo viết sách tự ca tụng mình, và trong di chúc còn khoe rằng có con rơi lai Pháp, ý hẳn muốn thanh minh ta cũng là người, cũng có con rơi nhưng không phải những đứa như Nguyễn Thành Trung mà mẹ nó chỉ là người Việt thiếu số da vàng mũi tẹt! (Tâm lý vọng ngoại, chơi gái Tây vẫn ‘oai’ hơn chơi gái Việt!!!). Tóm lại đó là một con người vô luân, đầy thủ đoạn và thâm độc…Hắn là một điệp viên thượng thặng của Liên Sô, Trung Quốc và có thể của cả Mỹ (điều này giải thích được tại sao ông ta lại tha Ngô Đình Diệm, một lá bài của Mỹ). Hắn là tác phẩm toàn hảo của Cộng sản quốc tế, cho nên đến chết vẫn để di chúc lại là về cõi với Lê với Sít chứ chẳng biết gì tới Đinh, Lê, Lý Trần!!! Dứt khoát, người ấy không phải là người Việt Nam. Không phải là ‘Bác Hồ’ như chúng ta vẫn đọc được trong sách báo của đảng. Hắn có tên thật là Hồ Tập Chương, vốn người thuộc sắc tộc Hyakka tức Khách Gia, mà người Việt gọi là Hẹ, thuộc huyện Miên Lật, địa khu Đồng La, Đài Loan!
Rất may cho chúng ta là màn kịch đã đến lúc hạ màn. Và bổn phận của chúng ta là phải làm sáng tỏ Vụ bịp bợm thế kỷ này!
Bằng cách nào? Trong khi ta không được rờ vào cái xác ướp tại Ba Đình, thì làm sao ta có thể dùng DNA để kiểm chứng?
Vâng, ta vẫn có cách! Nhưng ta phải đi đường vòng, cũng bằng phương tiện DNA.
Thật thế, như chúng ta đã biết, nhiều tác giả như Vũ thư Hiên, Bùi Tín, Dương Thu Hương, Vũ Ký, Trần Khải Thanh Thủy v… v… đã khẳng định Nguyễn Tất Trung là con của Hồ Chí Minh (giả) và Nông Thị Xuân, thế thì ta chỉ việc xin anh Trung một sợi tóc, rồi sau đó so sánh mẫu DNA của anh với mẫu DNA của bà Thanh, chị ruột ông Nguyễn Tất Thành mà ta có thể tìm dễ dàng:
* Nếu DNA của anh Trung và bà Thanh giống nhau thì cái xác Hồ Chí Minh tại Ba Đình là xác thật, và Nguyễn Tấn Trung đích thị 100% là con của Hồ Chí Minh thật và do đó những nghiên cứu của ông Hồ Tuấn Hùng là bố láo.
* Nếu 2 mẫu DNA khác nhau, thì rõ ràng bố của anh Trung (và cả anh Trung nữa) chẳng dính dáng gì đến bà Thanh, chị của Nguyễn Tất Thành – Nói cách khác, Hồ Chí Minh nằm trong lăng Ba Đình chính là Hồ Chí Minh giả, và sự nghiên cứu của Giáo sư Hồ Tuấn Hùng được xác tín 100% bằng khoa học là: Hồ Chí Minh thật đã chết năm 1932. Và người mang tên Hồ Chí Minh từ sau 1933 đích thị là Hồ Chí Minh giả.
Theo tôi, đây là việc chúng ta phải làm, vì lẽ tồn sinh của dân tộc, cho nên một nghi án đã được nêu ra một cách nghiêm túc như vậy, thì cũng phải được kiểm chứng một cách nghiêm túc và khoa học bằng tất cả những gì có thể làm được. Nếu sự thật không được sáng tỏ, dân tộc Việt Nam sẽ bị phá sản bởi sự hoang mang và sự mất lòng tin. Hơn nữa, việc kiểm chứng này có thể thực hiện một cách dễ dàng, đặc biệt với người Việt trong nước, bằng cách xin anh Trung một sợi tóc, và về Thanh Hóa xin gia đình bà Thanh một đồ dùng nào đó của bà đã dùng. Sau đó nhờ một phòng nghiên cứu quốc tế, độc lập và uy tín thử nghiệm DNA, và đưa kết quả ra trước công luận.
Trong khi chờ đợi thực hiện việc này, thì việc cấp thiết chúng ta phải làm là bằng mọi phương tiện, nguồn tin về Hồ Chí Minh giả cần được thông báo cho mọi người dân trong nước. Cuốn ‘Hồ Chí Minh Bình Sanh Khảo’ cần được dịch sang Tiếng Việt, phổ biến rộng rãi, để mọi người Việt đều có thể đọc. (Xin mở dấu ngoặc rằng Giáo Sư Hồ Tuấn Hùng là một nhà sử học chuyện nghiệp với 30 năm kinh nghiệm, ông tốt nghiệp tại Đại Học Quốc Lập Đài Loan, và đây là một công trình nghiên cứu nghiêm túc. Ông không dính dáng gì đến cuộc chiến Việt Nam, và cũng không phải chỉ mình ông nghiên cứu về đề tài này, mà còn có những nguồn khác cũng công bố tin tức về một Hồ Chí Minh gốc người Khách Gia ở Việt Nam như vậy, xin xem chi tiết ở www.sctlog.sctnet. edu.tw) . Khi người dân trong nước đã ý thức được vấn đề, thì mọi việc sẽ không còn là bí mật và do đó Trung Quốc không thể dùng làm vũ khí bắt chẹt những người yếu niềm tin vào dân tộc như ông Mạnh, ông Dũng nữa. Trung Quốc cũng sẽ phải cẩn trọng hơn trong âm mưu thôn tính Việt Nam.
Khi kết quả cuộc thử nghiệm được công bố. Dù Hồ Chí Minh là thật hay giả, thì lá bài của Trung quốc cũng đã bị ta lật tẩy. Màn kịch hạ màn. Vụ lừa bịp vô tiền khoáng hậu của lịch sử Việt Nam nếu có sẽ được soi sáng. Bao nhiêu oán hờn sẽ được giải tỏa. Bao nhiêu oan ức sẽ được phục hồi. Bao nhiêu hiểu lầm sẽ được soi sáng. Từ đó ta sẽ dành được thế chủ động trong công cuộc cứu nước và có đủ tự tin và sức mạnh cùng nhau tiến lên xây dựng tổ quốc giữa những người Việt Nam ruột thịt cùng giòng máu với nhau.
Mong thay!
Tiết Liêu
No comments:
Post a Comment