VIỆT NAM CỘNG HÒA

SINH VI TƯỚNG - TỬ VI THẦN

SINH VI TƯỚNG - TỬ VI THẦN
NGŨ HỔ MÃNH TƯỚNG QUÂN LỰC VIET NAM CỘNG HÒA

Ngũ Hổ Mãnh Tướng

Ngũ Hổ Mãnh Tướng

Tiểu Sử Các Anh Hùng Dân Việt

Tiểu Sử Các Anh Hùng Dân Việt

Các bậc anh hùng đã tuẫn tiết & chết sau 30/4/75 ..

Các bậc anh hùng đã tuẫn tiết & chết sau 30/4/75 ..

Hoa

Hoa

DANH SACH

DANH SÁCH CÁC QUÂN, DAN, CAN, CHANH NUOC VIỆT NAM CÔNG HOÀ ĐÃ TỰ SÁT TRONG NHỮNG NGÀY CUỐI CÙNG . . .

===========================

TT
HỌ TÊN
Cấp bậc-chức vụ -đơn vị
Ngày tự sát
==========================
1
Lê Văn Hưng
Chuẩn tướng-tư lệnh phó QĐIV
30/4/1975

2
Nguyễn Khoa Nam
Thiếu tướng tư lệnh QĐ IV
30/4/1975

3
Trần Văn Hai
Chuẩn tướng tư lệnh SĐ7BB
30/4/1975

4
Lê Nguyên Vỹ
Chuẩn tướng tư lệnh SĐ5BB
30/4/1975

5
Phạm Văn Phú
Thiếu tướng- cựu tư lệnh QĐII
30/4/1975

6
Đặng Sỹ Vinh
Thiếu tá BTL CSQG
30/4/1975 tự sát cùng vợ và 7 con

7
Nguyễn Văn Long
Trung tá CSQG
30/4/1975 tự sát tại công trường Lam Sơn, Saigon

8
Nguyễn Đình Chi
Trung tá Cục ANQĐ
30/4/1975

9
Phạm Đức Lợi
Trung tá
30/4/1975

10
Mã Thành Liên( Nghĩa)
Thiếu tá tiểu đoàn trưởng 411ĐP, TK Bạc Liêu-

khoá 10 Đà Lạt
30/4/1975 tự sát cùng vợ

11
Lương Bông
Thiếu tá phó ty ANQĐ Cần Thơ- Phong Dinh
30/4/1975

12
Vũ Khắc Cẩn
Đại úy Ban 3 , TK Quảng Ngãi
30/4/1975

13
Nguyễn Văn Cảnh
Trung úy CSQG trưởng cuộc Vân Đồn, Q.8
30/4/1975

14
Đỗ Công Chính
Chuẩn uý ,TĐ 12 Nhảy Dù
30/4/1975 tại cầu Phan Thanh Giản

15
Trần Minh
Trung sĩ I Quân Cảnh gác Bộ TTM
30/4/1975

16
Tạ Hữu Di
Đại úy tiểu đoàn phó 211 PB Chương Thiện
30/4/1975

17
Vũ Đình Duy
Trung tá trưởng đoàn 66 Dalat
30/4/1975

18
Nguyễn Văn Hoàn
Trung tá trưởng đoàn 67 phòng 2 BTTM
30/4/1975

19
Hà Ngọc Lương
Trung tá TTHL Hải Quân Nha Trang
28/4/1975 tự sát cùng vợ,2 con và cháu ( bằng súng)

20
………….Phát
Thiếu tá quận trưởng Thạnh Trị Ba Xuyên
1/5/1975

21
Phạm Thế Phiệt
Trung tá
30/4/1975

22
Nguyễn Văn Phúc
Thiếu tá tiểu đoàn trưởng, TK Hậu Nghĩa
29/4/1975

23
Nguyễn Phụng
Thiếu úy CS đặc biệt
30/4/1975 tại Thanh Đa, Saigon

24
Nguyễn Hữu Thông
Đại tá trung đoàn trưởng 42BB, SĐ22BB-

khóa 16 Đà Lạt
31/3/1975 tự sát tại Quy Nhơn

25
Lê Câu
Đại tá trung đoàn trưởng 47BB, SĐ22BB
Tự sát 10/3/1975

26
Lê Anh Tuấn
HQ thiếu tá ( bào đệ của trung tướng Lê Nguyên Khang)
30/4/1975

27
Huỳnh Văn Thái
Thiếu uý Nhảy Dù- khoá 5/69 Thủ Đức
30/4/1975 tự sát tập thể cùng 7 lính Nhảy Dù tại Ngã Chợ Lớn

28
Nguyễn Gia Tập
Thiếu tá KQ- đặc trách khu trục tại Bộ Tư Lệnh KQ
Tự sát 30/4/75 tại BTLKQ

29
Trần Chánh Thành
Luật sư- cựu bộ trưởng bộ thông tin của TT Ngô Đình Diệm- nguyên thượng nghị sĩ đệ II Cộng Hòa
Tự sát ngày 3/5/75

30
Đặng Trần Vinh
Trung uý P2 BTTM, con của thiếu tá Đặng Sĩ Vinh
Tự sát cùng vợ con 30/4/1975

31
Nguyễn Xuân Trân
Khoá 5 Thủ Đức
Tự tử ngày 1/5/75

32
Nghiêm Viết Thảo
Trung uý, ANQĐ , khóa 1/70 Thủ Đức
Tự tử 30/4/1975 tại Kiến Hòa

33
Nguyễn Thanh Quan ( Quan đen )
Thiếu uý pilot PĐ 110 quan sát ( khóa 72 )
Tự sát chiều 30/4/1975

34

Phạm Đức Lợi
Trung tá P. 2 Bộ TTM, khóa 5 Thủ Đức, học giả,

nhà văn, thơ, soạn kịch…bút danh :

35
Phạm Việt Châu,
cựu giảng viên SNQĐ, trưởng phái đoàn VNCH thực hiện HĐ Paris tại Hà Nội
Tự sát tại nhà riêng ngày 5/5/1975

36

Hồ Chí Tâm
B2, TĐ 490 ĐP ( Mãnh Sư) TK Ba Xuyên (Cà Mau )
Tự sát bằng súng M16 trưa 30/4/1975 tại Đầm Cùn, Cà Mau

37
Phạm Xuân Thanh
Th/sĩ Trường Truyền Tin Vũng Tàu
Tự sát ngày 30/4/1975 tại Vũng Tàu

38
Bùi Quang Bộ
Th/sĩ Trường Truyền Tin Vũng Tàu
Tự sát ngày 30/4/1975 cùng gia đình 9 người

tại Vũng Tàu

39

Nguyen Hoa Duong
Dai uy truong Quan Canh Vung Tau
Tu thu ngay 30 /4/75,tai hang rao truong QC.


40
Cố Đại úy Nguyễn ánh Tước
DaiUy - Khoa III/TD - ANQD
Tu tu tai nha o Hoc Mon

41

Cao Hoài Cải
Phụ tá Trưởng Chi Chiêu Hồi- Q.Hòa Đa- Bình Thuận.
Đêm 17/4/1975- Ông uống thuốc độc quyên sinh tại nhà, Ấp Hiệp Phước- ChơLầu- Hòa Đa- Bình Thuận.


42


43

=========================

Danh sách này do một cựu SVSQ khoá 3/73 Thủ Đức sưu tầm từ những tư liệu không được đầy đủ,

cần cập nhật danh sách các anh hùng của QLVNCH để được đầy đủ và chính xác nhằm lưu danh cho hậu thế…


******************************************
========================================



[Cong Luan] Đại Tá Hồ ngọc Cẩn ...


VNCH - USA Flag

image


Đại tá VNCH Hồ Ngọc Cẩn nói lời cuối cùng trước khi bị Cộng Sản hành hình :

"Nếu tôi thắng trong cuộc chiến, tôi sẽ không kết án các anh như các anh kết án tôi. Tôi cũng không làm nhục các anh như các anh làm nhục tôi. Tôi cũng không hỏi các anh câu mà các anh hỏi tôi. Tôi chiến đấu cho tự do của người dân. Tôi có công mà không có tội. Không ai có quyền kết tội tôi. Lịch sử sẽ phê phán đoán các anh là giặc đỏ hay tôi là ngụy. Các anh muốn giết tôi, cứ giết đi. Xin đừng bịt mắt. Đả đảo cộng sản. Việt Nam muôn năm".

====================================

HOA

HOA

30-4-75 : TƯỞNG NIỆM

30-4-75 : TƯỞNG NIỆM
MỘT BỨC TƯỜNG ĐÁ HOA VINH DANH NGƯỜI VỊ QUỐC VONG THÂN

Đài Tưởng Niệm Chiến Tranh Việt Nam

Đài Tưởng Niệm Chiến Tranh Việt Nam

Đài Tưởng Niệm Chiến Tranh Việt Nam

Đài Tưởng Niệm Chiến Tranh Việt Nam
Tổ Quốc Tri Ơn

TUONG DAI CHIEN SI VIET MY

TUONG DAI CHIEN SI VIET MY
WESTMINSTER CALIFORNIA

10-26-2011 Theo Cung Menh Nuoc Noi Troi voi Ngoc Dan Thanh www.youtube.com

Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu - President Nguyen Van Thieu Republic of Vietnam vnlib

Diễn văn lịch sử ngày Quân Lực 19/6/1973 -- Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu

Portraits Of Honour - The Faces By Thank A Soldier| 1 video

HẢI QUÂN VIỆT NAM CỘNG HOÀ MỘT THỜI VANG BÓNG

- Ngày Đau Thương Của Binh Chủng TQLC - QLVNCH.flv

LE CHAO CO DAU NAM 2011

LE CHAO CO DAU NAM 2011

Kizoa slideshow: MERRY CHRISTMAS & HAPPY NEW YEAR 2012

F-35B Ship Suitability Testing

Canh buom vuon xuan

Saturday, July 31, 2010

29/07/2010
Cách nào Mỹ đã phục kích Trung Quốc tại ngay sân sau, và chuyện gì sẽ tiếp diễn
Greg Torode
Phóng viên trưởng về Châu Á của South China Morning Post (SCMP) tại Hà Nội

Phùng Liên Đoàn phỏng dịch


Bauxite Việt Nam



Ngày 25 tháng 7, 2010




Cuộc phục kích Trung Quốc (TQ) về quyền sở hữu tại Biển Đông do Mỹ dẫn đầu tại diễn đàn an ninh vùng cấp cao vào hôm thứ Sáu đánh dấu một biến chuyển rõ ràng về quan hệ TQ-Mỹ và đào sâu thêm lằn ranh chiến lược tại Á Châu.




Trong khi Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton hầu như tắm mình trong Biển Đông tại Hà Nội, tàu chiến Mỹ và Hàn Quốc sửa soạn tập trận tại Biển Nhật Bản, hay Biển Đông (đối với TQ) gần Đông Bắc TQ - làm tình hình căng thẳng thêm.

Sự kiện xảy ra tại Hà Nội có ý nghĩa đặc biệt. Khi bà Clinton tuyên bố việc giải quyết các tranh chấp trên Biển Đông bây giờ là một “quan tâm quốc gia” và “vấn đề ngoại giao ưu tiên” của Mỹ, bà đã không chỉ nói đến quan ngại của Mỹ về việc thống trị hàng hải của TQ, mà còn chứng tỏ Mỹ hiểu rất rõ một cơ hội lịch sử nữa.

Đã nhiều tháng nay, tiếng nói quan ngại về đòi hỏi chủ quyền của TQ càng ngày càng to hơn tại Washington, trong khi chính phủ mới của Tổng thống Barrack Obama còn đang hoạch định phương sách trở lại vùng biển bị bỏ quên này. Bị báo động bởi tiếng ngân đi ngân lại là Mỹ đã trở thành một cường quốc xuống dốc, các chính khách Mỹ nói riêng với nhau là Mỹ cần phải nắm lại vị thế chiến lược mạnh nhất tại Á Châu.




Mỹ có cơ hội làm việc trên do TQ càng ngày càng đòi hỏi sở hữu hầu như toàn thể Biển Đông bằng chứng cớ lịch sử và cả pháp quyền - qua việc bắt nhốt hàng trăm ngư nhân Việt Nam, quấy nhiễu các tàu hải quân Mỹ và và hải quân các nước khác, cùng là đe dọa các hãng dầu quốc tế với mục đích khiến họ hủy bỏ các giao kèo thăm dò dầu khí ký kết với Hà Nội.

Nước cờ của Mỹ không phải chỉ để làm vừa lòng các nước tranh giành chủ quyền quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa – Việt Nam, Mã Lai, Phi Luật Tân và Brunei – mà còn trấn an các nước tranh chấp với TQ lớn hơn như Hàn Quốc, Nhật Bản và Nam Dương bằng cách gửi một thông điệp rõ ràng tới TQ.

Trong suốt 15 năm qua, Washington đã đứng bên lề các căng thẳng tại Biển Đông, một vùng biển chiến lược và có nhiều quặng mỏ nối liền Đông Á với Trung Đông và Âu Châu. Các người đại diện Mỹ thỉnh thoảng nói tới quan ngại của Mỹ và sự cần thiết thỏa thuận lãnh thổ lãnh hải một cách hòa bình, nhưng không bênh vực bên nào.

Lời phát biểu của Ngoại trưởng Clinton đã làm chính sách trên thay đổi. Các phát biểu đó đặt nước Mỹ trực diện với vấn đề chủ quyền của TQ – vấn đề mà mới đây TQ tuyên bố là “quyền cốt lõi,” một lối nói ngoại giao đặt vấn đề Biển Đông là nhạy cảm như Đài Loan và Tây Tạng

Vào đầu năm nay, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ là TS Robert Gates tuyên bố tại một diễn đàn an ninh tại Singapore là Washington phản đối bất cứ hành vi nào đe dọa các hãng dầu Mỹ trong việc ký kết các hợp đồng hợp pháp trong vùng.

Ngoại trưởng Clinton đưa ra các tuyên bố của mình tại Diễn đàn vùng ASEAN chính thức, trong các cuộc họp tay đôi với các nước và trước công chúng. Cùng khi đó, các tùy viên của bà còn tóm lược cho đoàn phóng viên báo chí từ Washington đi theo, để họ không lỡ mất quan điểm này.

Trong khi vẫn giữ nguyên lập trường cũ của Mỹ là không thiên vị bên nào, bà Clinton nói rõ là Washington muốn các bên trong vùng thảo luận và giải quyết với nhau – một thách đố trực tiếp với Bắc Kinh khi TQ nói riêng và nói mạnh với từng nước là TQ không muốn bàn vấn đề chung mà chỉ muốn làm việc riêng với từng nước. Nói cách khác, mỗi nước đòi chủ quyền phải xếp hàng để thương lượng riêng với TQ.

Bà Clinton tuyên bố: “Hoa Kỳ ủng hộ phương sách ngoại giao cộng tác giữa các nước đòi chủ quyền để giải quyết các tranh chấp lãnh thổ lãnh hải mà không bị gò ép. Hoa kỳ chống đe dọa dùng bạo lực bởi bất cứ bên nào”.

Lời tuyên bố của bà Clinton là một thắng lợi ngoại giao đáng kể cho Việt Nam – một món quà cho Việt Nam trong dịp hai nước đánh dấu 15 năm lập lại quan hệ ngoại giao sau chiến tranh Việt Nam và gần 20 năm cấm vận kinh tế.

Trong nhiều tháng nay, Việt Nam dùng chức vị Chủ tịch của ASEAN gồm 10 nước Đông Nam Á để làm sôi động vấn đề Biển Đông. Việt Nam đã hết hơi sức tạo tiến bộ cho cách ứng xử hợp pháp của các bên đòi chủ quyền – lời hứa của các bên trong Tuyên ngôn 2002 ASEAN và TQ ký kêu gọi sự tự chế. Tuyên ngôn này lúc đầu được ca ngợi là có tiến bộ, nhưng càng ngày càng trở thành một văn bản chết trước các hành động của TQ.

Bà Clinton nói đi nói lại các nguyên tắc của Tuyên ngôn 2002, nghe êm tai như âm nhạc đối với các viên chức Việt Nam.

Mới năm ngoái, TQ coi như đã chia rẽ được ASEAN, khi mỗi thành viên có mòi đặt liên hệ với Bắc Kinh quan trọng hơn sự đoàn kết trong ASEAN. Trong các hội thảo chính thức, vấn để Biển Đông ít được đề cập. Và theo nhiều nhà ngoại giao của ASEAN, TQ luôn luôn đặt áp lực. Ngay như Cam-pu-chia, khi xưa thường đồng minh chặt chẽ với Hà Nội, cũng theo Bắc Kinh mà gạt bỏ các nỗ lực của Việt Nam.

Sự cẩn trọng của các nước còn hiện rõ chỉ vài giờ trước khi bà Clinton tới họp. Vào ngày trước Diễn đàn ASEAN, Ngoại trưởng các thành viên của ASEAN có buổi họp với Ngoại trưởng TQ Yang Jiechi (Dương Khiết Trì). Phi Luật Tân là nước duy nhất đề cập vấn đề Biển Đông. Sự e ngại của các nước kia phản ánh phương cách truyền thống của ASEAN. Các cuộc họp và tuyên ngôn chính thức thường càng ít nội dung càng tốt.

Ngay như Việt Nam cũng ít khi chỉ trích TQ công khai, mà hay giữ bề ngoài thân thiện. Ngay như hôm qua (24/7/2010) khi còn đang say với thắng lợi hiếm có, thông tấn nhà nước vẫn thận trọng chỉ lặp lại tuyên bố chính thức của các buổi họp.

Một quan sát viên ngoại giao nói: “Thật đáng để ý. Không nước nào muốn dẫn đầu. Họ đều mong có sự an toàn ở số đông”.

Sự an toàn đó hầu như đã đến khi bà Clinton tới Hà Nội ngày thứ Năm (22/7/2010), và có lời đồn là bà sẽ đưa ra lập trường quyết liệt mới của Mỹ.

Khi diễn đàn bắt đầu vào thứ Sáu (23/7/2010), 11 nước sẵn sàng có phát biểu, gồm cả Brunei, Mã Lai, Phi Luật Tân và Việt Nam – các nước có nhiều quyền lợi bị đe dọa nhất – đến Nam Dương, Liên hiệp Âu châu, Úc và Nhật. Diễn biến coi như một cuộc đấu vật tiếp sức rất ấn tượng.

Mặc dầu Ngoại trưởng TQ Yang tỏ ra rất hoang mang sau đó, diễn biến này không thể là một bất ngờ cho Bắc Kinh. Suốt năm qua, các động thái quân sự, chính trị, và ngoại giao đều chĩa vào quan ngại càng ngày càng lớn trong vùng Biển Đông.

Các lãnh đạo quân sự Việt Nam, trước kia thường rất e dè, đã được mời quan sát hàng không mẫu hạm Mỹ ở Biển Đông và tàu ngầm Mỹ ở Hawaii. Và Việt Nam đã cho phép tàu chiến Mỹ sửa chữa tại các hải cảng địa phương.

Hà Nội còn ký giao kèo với đồng minh trong chiến tranh lạnh là Nga để mua sáu tàu ngầm tiên tiến loại Kilo.

Trong khi đó, các viên chức Ngũ Giác Đài và Bộ Ngoại giao Mỹ càng ngày càng nói rõ trong điều trần trước Quốc hội là Mỹ cần khẳng định quyền đi lại trên hải phận quốc tế dù cho TQ có quan ngại. Mặc dầu TQ tuyên bố chủ quyền kinh tế tại hầu hết Biển Đông, Hoa Kỳ và các nước khác nhất định các vùng biển đó vẫn là hải phận quốc tế và do đó có quyền thực hiện các hoạt động quân sự kể cả thám thính.

Căng thẳng nảy sinh và nổi cộm khi Bộ trưởng Gates phát biểu tại Singapore trước một thính giả gồm nhiều viên chức cấp cao của Quân giải phóng nhân dân TQ (QGPND).

Sau đó, một viên chức của QGPND nói giận dữ: “Chúng tôi không coi Biển Đông là một cái hồ của TQ, và chúng tôi vẫn cho phép tàu bè không ác ý qua lại. Nhưng tôi xin lỗi, việc Mỹ thám thính chúng tôi không phải là không ác ý. Mọi người không nên đánh giá thấp quan ngại của TQ”.

Chúng ta sẽ chờ xem Washington có đánh giá thấp quan ngại của TQ không. Nhưng không nghi ngờ gì nữa là Bắc Kinh sẽ coi các sự kiện xảy ra tại Hà Nội như một khiêu khích đáng kể. Các nước trong vùng cũng càng ngày càng biết rõ Biển Đông là rất quan trọng cho tham vọng của TQ có một hải quân “đại dương” với sức hoạt động xa đất liền, bởi vì Biển Đông là cửa ngõ cho TQ giữa Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương.

Điều rõ ràng là Hoa Kỳ nay sẵn sàng giải quyết một trong những vấn đề khó khăn nhất của vùng – một thay đổi chính sách rất khó đi ngược lại. Và đối với TQ, tuần trăng mật với ASEAN nay đã kết thúc.

Trong bao rủi ro, Washington tìm ra cơ hội.
=======================================
==========================================================
BẮC GIANG DẬY SÓNG



Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất







…. Lướt theo chiều gió, một con thuyền, theo trăng trong, trôi trên sông Thương, nước chảy đôi dòng. Biết đâu bờ bến, thuyền ơi thuyền trôi nơi đâu, trên con sông Thương, nào ai biết nông sâu? Nhớ khi chiều sương, cùng ai trắc ẩn tấm lòng. Biết bao buồn thương, thuyền mơ buông trôi xuôi dòng. Bến mơ dù thiết tha, thuyền ơi đừng chờ mong .........



Người viết muốn mượn nhạc phẩm lãng mạn tuyệt vời “Con Thuyền Không Bến” của nhạc sĩ tài danh Đặng Thế Phong để giới thiệu về một mảnh đất thân yêu của Tổ Quốc có tên là Bắc Giang đang dậy sóng.





Đôi Nét Về Bắc Giang



Bắc Giang là một tỉnh miền trung du, cách Hànội khoảng 30 miles về phía Bắc Đông Bắc, gần tương đương với quận hạt Santa Clara, California cả về diên tích lẫn dân số. Có 20 sắc dân sống chung ở đó, nhưng rất hiền hòa và thuận thảo. Bắc Giang có con sông Thương. Sông Thương là một con sông chảy qua các tỉnh Lạng Sơn, Bắc Giang, và Hải Dương. Bắt nguồn từ huyện Chi Lăng, Lạng Sơn, nó chảy qua Phủ Lạng Thương, tỉnh lỵ của Bắc Giang. Tại đây nó hợp lưu vớisông Lục Nam và sông Cầu tại ngã ba Lác để trở thành sông Thái Bình. Đến gần thị xã Bắc Giang, có thêm một dòng sông đào đổ nước vào sông Thương. Nước sông Thương vốn trong xanh nay có dòng nước đục chảy vào thành ra có hai dòng chảy bên trong, bên đục như trong bài hát chúng ta nghe:…trôi trên sông Thương nước chảy đôi dòng. Ngày xưa, khi quan, quân lên trấn ải biên thùy Lạng Sơn, gia quyến của họ được phép tiễn đưa đến sông Thương rồi chia tay. Những cuộc tiễn biệt đầy thương cảm đã khiến cho người đời đặt tên dòng nước này là “Sông Thương”.



Bắc Giang không phải chỉ là chỗ người hiền, cảnh đẹp, đất giầu khoáng, mà còn là nơi sản sinh ra vị anh hùng nổi tiếng trong lịch sử chống ngoại xâm của nước nhà: Đề Đốc Hoàng Hoa Thám. Ông tên thật là Trương Văn Nghĩa, quê ở Tiên Lữ, Hưng Yên. Hoàng Hoa Thám theo giúp lãnh binh Trần Quang Soạn ở Bắc Ninh, được phong chức Đốc binh hay Đề đốc nên thường gọi là Đề Thám. Trong số những nhân vật nổi lên chống thực dân Pháp thời đó như Mai Xuân Thưởng, Đinh Công Tráng, Nguyễn Thiện Thuật, Phan Đình Phùng v.v. có thể nói Đề Thám là người lỗi lạc nhất. Ông được xung tụng là “Con Hùm Xám Yên Thế”. Chiến khu Yên Thế của Đề Thám là nơi cực kỳ hiểm trở. Quân Pháp bao vây và tấn công rất nhiều phen nhưng đều thất bại. Sau cùng chúng mua chuộc được tên nghĩa binh Lương Tam Kỳ để giết chết ông. Chiến khu Yên Thế bị san bằng. Nghĩa quân tan rã. Cuộc kháng chiến của Đề Thám kéo dài được ba mươi năm.



Một điểm quan trọng xin lưu ý là tinh thần chống ngoại xâm của nhân dân VN thật tuyệt vời, nhưng thói tham tiền để bán rẻ chiến hữu, bán rẻ đồng bào mặc cho nước mất nhà tan xưa nay cũng nhiều vô số kể: Trương Quang Ngọc bán vua Hàm Nghi, Hồ Chí Minh bán cụ Phan Bội Châu, Lương Tam Kỳ bán Hoàng Hoa Thám. Dương văn Minh và đồng bọn nhận tiền của CIA bán TT Ngô Đình Diệm .v.v. Và hiện nay, bọn bầu show, cai thầu văn nghệ vì tham đồng tiền dơ bẩn rước VGCS xâm nhập đánh phá cộng đồng cũng là một hình thức bán nước vậy.



Nói về Bắc Giang mà bỏ qua một điểm tuy nhỏ nhưng có tính cách chính trị thời sự lớn trong tương lai thì đúng là một thiếu sót. Một mẩu tin lượm trên Net cho biết, Chủ Nhật 25-7-2010, trong khi dân chúng thành phố nổi loạn thì Nông Quốc Tuấn vẫn ung dung tiếp đãi bạn bè món thịt bò tót do 2 đầu bếp từ Hà Nội lên chế biến tại nhà hàng Tài Lộc trong thành phố Bắc Giang. Xin nói qua một chút về tên Vẹm con này, bỏ lỡ mất cơ hội, uổng. Lý lịch trích ngang nó khai:Đồng chí Nông Quốc Tuấn sanh ngày 12-7-1963, dân tộc Tày, vô tôn giáo, sinh quán xã Cường Lợi, Na Rì, Bắc Kạn, thạc sỹ kinh tế, cử nhân chính trị, chức vụ phó bí thư tỉnh uỷ Bắc Giang.



Nên biết tường tận hơn, Tuấn là con trai của tên TBT Nông Đức Mạnh, cháu nội của thằng Hồ Chí Minh. Tuấn học xong cấp ba. Thi rớt đại học, nó xin đi xuất khẩu lao động ở Đức một thời gian, trở về Thái Nguyên làm ở Đoàn Thanh niên phụ trách thiếu nhi. Sau đó nó được thằng bố nhét ngồi vào chiếc ghế Chủ tịch Liên hiệp Thanh niên CS. Sau một thời gian, tình hình êm xuôi, thằng bố mới đẩy con về Bắc Giang làm phó bí thư tỉnh ủy, dự tính sẽ đưa vào BCH Trung ương đảng ở đại hội kỳ tới. Trong đại hội X, Nông Đức Mạnh định đưa con vào BCH đảng, nhưng phải thôi vì vấp phải sự chống đối quyết liệt của nhiều người. Bắc Giang có lẽ là nơi đất lành chim đậu của cha con thằng Tuấn. Tỉnh Ủy Bắc Giang có 13 tên, đứa nào cũng thạc sĩ, tiến sĩ cả, bết nhất là cử nhân hoặc kỹ sư. Có đứa hai, ba bằng. Không biết thằng Tuấn học ở đâu và học bao giờ mà cũng đậu tới hai bằng cấp: cử nhân chính trị và thạc sĩ kinh tế. Giỏi thiệt. Trên trần gian này, có lẽ chỉ có Đại Học Máu của Hà Thúc Sinh mới dậy dỗ con người ta thành tài mau chóng cấp kỳ đến như thế được. Như vậy là Nông Đức Mạnh đã có ý định truyền ngôi lại cho thái tử Nông Quốc Tuấn. Chuyện thừa kế ngai vàng đã có nhiều tiền lệ ở các nước CS, chẳng hạn tại Cao Ly , Cuba , và ngay tại VN ta nữa. Chỉ lo các thầy Ấn Quang và các ông chánh khứa ễnh ương mơ thành bò lại phải một phen nữa hô hào dân ta xuống đường chống gia đình trị. Thằng Mạnh là con rơi, không cho nó là gia đình trị cũng chẳng sao. Nhưng sau này nếu thằng Tuấn con chính thức làm vua mà không chống nó gia đình trị coi kỳ lắm, các thầy, các cụ ạ.

Bắc Giang Dậy Sóng



Bắc Giang hiền hòa thế mà bỗng tự nhiên ba đào nổi lên dữ dội. Nguyên nhân chỉ vì một vụ công an vô cớ giết người xẩy ra. Bản tin của đài RFA tóm tắt việc này như sau: hằng ngàn người dân xã Hồng Thái kéo chiếc xe tang của một thanh niên lên tỉnh, đòi vào trụ sở UBND tỉnh Bắc Giang, công an ngăn cản và giải tán, gây bạo động. Sự việc xảy ra hồi chiều Chủ Nhật 25 tháng 7 năm 2010.

Theo tường thuật đầy đủ trên báo chí thì hôm Thứ Sáu 23-7, thanh niên Nguyễn Văn Khương, 22 tuổi, chạy xe máy, chở bạn gái đi mua đồ quên đội mũ bảo hiểm. Hai cảnh sát giao thông chặn anh lại, bắt giải về đồn trên chính chiếc xe của anh. Chỉ vài tiếng đồng hồ sau, gia đình được công an huyện mời ra xã và thông báo anh Khương đã chết. Gia đình hỏi thông tin về cái chết của thân nhân thì không ai trả lời. Bệnh viện mổ tử thi khám nghiệm nhưng lại làm biên bản láo nên gia đình không ký. Đến trưa chủ nhật, quá căm phẫn vì cái chết đầy bí ẩn của người thân nên gia đình quyết định đẩy xác nạn nhân lên cơ quan tỉnh để đòi công lý. Chiếc quan tài được thân nhân đẩy trên đường lên tỉnh bằng chiếc xe loại “cải tiến” mà các ông HO đi cải tại ai ai cũng đều biết. Dọc đường dân chúng đổ đi theo ủng hộ quá đông kể có hàng vạn người. Công an giàn hàng ngăn chặn. Thế là bạo động xẩy ra. Cuộc chiến nổ ra trên đường phố ngay trước cổng Ủy Ban Nhân Dân tỉnh. Công an nổ súng, thẩy lựu đạn cay, sử dụng matraque. Dân chúng trả đũa bằng gạch đá, gậy gộc. Cổng sắt tòa nhà ủy ban bị dân kéo sập. Xe công an bị đốt. Nhiều thanh thiếu niên bị công an bắt kéo lê trên đường phố và bị đánh đập tàn nhẫn.


Người ta không cần đi tìm nguyên nhân của cuộc bạo động ở đâu xa là vì ở đâu có bất công, ở đó có đấu tranh. Chân lý này không phải Chúa, Phật, hay thần linh nào dậy, mà là do Karl Marx, ông tổ CS khám phá ra và đem dậy cho đệ tử. Nếu Marx còn sống, chắc ông ta phải tự tử vì ngón đòn gậy ông đập lưng ông này. Không phải bây giờ nhân dân VN mới bị đám đệ tử của Marx đàn áp, mà từ hơn 60 năm nay rồi. Bao nhiêu con dân VN vào tù không có án, cũng chẳng biết ngày nào ra. Bao nhiêu gia đình tan nát, con mất cha, vợ mất chồng, nhà cửa mất sạch. Với em Nguyễn Văn Khương, đồng bào chẳng ai quen biết, cũng chẳng phải thân thuộc, làm thế nào, không vận động, không kêu mời, mà người dân Bắc Giang tự động xuống đường đông như thế để đòi công lý cho em, nếu không phải oan hồn của hàng triệu đồng bào chết oan dưới bàn tay bọn Việt gian khát máu đã hiển linh trở về thúc dục người sống đòi giúp món nợ máu của mình trên trần gian ngày trước chưa được đền trả. Cha ông ta nói không sai: gieo gió thì gặt bão. Đàng khác, phải kể đến yếu tố tinh thần yêu nước của người dân. Trước kia, người dân Bắc Giang hăng hái gia nhập nghĩa quân của Đề Thám để chống thực dân Pháp và bọn quan lại triều đình thối nát thế nào, thì bây giờ khi có có cơ hội, họ đứng lên quyết tâm đập tan bạo quyền của bọn Việt gian bán nước, giết hại đồng bào cũng trong tinh thần đó.

Bầy Chó Săn Của Đảng


Trên thế giới, việc cảnh sát đánh người thôi đã là chuyện khó xẩy ra. Nếu xẩy ra thì công lý nhất định phải được làm sáng tỏ. Thế nhưng tại VN thì trái lại, công an giết người không cần có lý do đã trở thành chuyện hầu như cơm bữa. Nó bình thường đến độ bọn cầm quyền ở trên không cần xem đó là việc quan trọng cần phải giái quyết. Đây là sự thực chứ không phải là thêu dệt. Chuyện xẩy ra tại giáo xứ Cồn Dầu Đà Nẵng hãy còn nóng hổi. Hồi đầu tháng 7 vừa qua, anh Nguyễn Thành Năm chỉ vì tham gia đẩy xe tang bà cụ Hồ Nhu tới khu nghĩa địa mà bọn cầm quyền địa phương không cho chôn ở đó cũng bị công an đánh hộc máu chết. Bọn đầu đảng lấp liếm bảo là anh bị đột quỵ hoặc nhịn ăn mà chết. Gia đình anh và giáo dân Cồn Dầu biết rất rỏ lý do tại sao anh chết, nhưng không ai dám nói ra vì tai vạ đang chờ đón bất cứ ai nói lên sự thật, khi công an đã ra lệnh phải tuyệt đối bảo mật cái chết đau đớn này. Không phải chỉ có hai cái chết oan ức của các anh Nguyễn Văn Khương và Nguyễn Thành Năm, chắc chắn còn hàng trăm, hàng ngàn cái chết tức tưởi khác mà báo chí và dư luận không biết tới, chỉ vì thông tin bị bưng bít, và nhất là gia đình nạn nhân sợ trả thù nên không dám lên tiếng. Thử hỏi hàng trăm người bị bắt đi mất tích trong vụ nhân dân Thái Bình, quê hương của người viết, đứng lên đòi quyền sống năm 1997 hiện giờ ở đâu? Nếu giam giữ thì toà án nào đã xét xử họ, vì tội gì, thời hạn tù bao lâu, và ít nữa gia đình cũng phải được biết tin và thăm nuôi chứ.



Tình trạng nghiêm trọng và nguy hiểm nhất cho xã hội VN ngày nay là công an có quyền tự do tra tấn, hành hạ, đánh đập, và thậm chí giết chết người dân mà không bị trị tội. Ngược lại, người dân cũng không có quyền kêu nài, khiếu nại, hay thưa kiện gì cả. Thật ra thì đôi khi gia đình nạn nhân cũng có khiếu nại nhưng chẳng cơ quan nào, chẳng tòa án nào chấp đơn và giải quyết. Sự thực hiển nhiên là hai cái chết của anh Nguyễn Thành Năm tại giáo xứ Cồn Dầu, và anh Nguyễn Văn Khương ở Bắc Giang có được cơ quan hay tòa án nào thụ lý đâu, mặc dầu gia đình có làm đơn thưa gởi. Những tên công an vô cớ đánh chết người cũng không hề bị luật pháp hỏi thăm tới. Đáng sợ nhất đây lại là chính sách của cái gọi là nhà nước VGCS. Chính sách này như một tôn chỉ của ngành công an nhân dân VGCS được thể hiện rất rõ ràng qua khẩu hiệu: Công an nhân dân chỉ biết còn đảng còn mình. Câu này có nghĩa là nếu đảng chết, công an cũng sẽ chết. Đảng còn sống, công an mới sống được. Nguyên lý này đưa đến những kết luận sau:



- Thứ nhất, công an là công cụ chuyên chính của đảng VGCS, chứ không phải là lực lượng bảo vệ sự an toàn cho đời sống của dân chúng.



- Thứ hai, đảng CS và công an đã ở vào cái thế là kẻ thù của nhân dân, và ngược lại, người dân cũng là kẻ thù của đảng và công an. Hai thành phần này là hai thực thể đối kháng của nhau.



- Thứ ba, nếu công an để cho nhân dân tiêu diệt đảng thì bản thân người công an cũng không thể sống nổi. Do đó người công an nhân dân phải tuyệt đối chuyên chính với dân chúng. Muốn giết thì cứ giết, không cần biết có tội hay vô tội.



- Thứ tư, Chủ trương dã man, phi nhân tính và phi đạo đức này của VGCS dồn người công an đi vào con đường cùng, không còn lối thối lui nên phải tuyệt đối trung thành với đảng, phục vụ đảng hết mình dù phải chống lại nhân dân. Cái bảo đảm vững chắc nhất cho sự phục tùng tuyệt đối này là công an dù có phạm lỗi gì cũng được đảng miễn thứ.



Chủ trương vừa thâm độc, vừa tàn ác, nhưng hữu hiệu này là lý do giải thích tại sao công an đánh chết dân mà không bị pháp luật trừng trị như người dân VN đã thấy tận mắt. Tóm lại, lực lượng công an VGCS ngày nay thật sự đã trở thành một bầy chó được thuần hóa hoàn toàn, rất trung thành và rất dễ sai khiến, gọi là đảng khuyển có lẽ đúng nghĩa.

Lời Nhắn Gởi Để Lại
VGCS bán nước, gian tham, tàn ác nhân dân VN ai cũng biết, và thế giới đã thấy. Cũng với một câu đó thôi, Karl Marx nói: đâu có bất công, ở đó có đấu tranh. Nhân dân Thái Bình đã vùng lên đấu tranh. Thái Hà, Đồng Chiêm, giáo dân đã đứng dậy, và nhiều nơi khác nữa, nhưng tất cả chỉ như cơn bão tới rồi qua đi. Lý do tại sao? Trước hết phải kể người dân thiếu lãnh đạo. Từ sau ngày TT Ngô đình Diệm bị Dương Văn Minh và bọn tướng tá phản loạn giết chết, người dân chống cộng sản không còn lãnh đạo nữa. Trông vào ai đây? Các đảng phái cũ thì chia năm sẻ bẩy kình chống lẫn nhau nên hầu như rã đám hết. Các tổ chức mới mọc lên phần đông đều là loại dơi chuột làm cò mồi cho CS. Tôn giáo thì HT Thích Quảng Độ khuyên chỉ nên biểu tình tại gia. Ngài không chấp nhận xuống đường gây náo loạn. Lm Nguyễn Văn Lý còn chống bạo động hơn thế nữa. Ngài nói: nếu rối loạn thì thà để cho CS cai trị còn hơn. Như vậy, xuống đường như tại Bắc Giang không phải là chủ trương tranh đấu của cha Lý. Đức TGM Ngô Quang Kiệt cô đơn, một mình ngài không đủ sức trụ nổi. Như vậy, xem ra thì Bắc Giang vùng lên rồi cũng vậy thôi. Có phải nhạc sĩ Đặng Thế Phong linh cảm thấy trước sự kiện Bắc Giang nên đã để lại một lời nhắn gởi người dân tại đây trong nhạc phẩm “Con thuyền không bến” của ông: ….Bến mơ dù thiết tha, thuyền ơi đừng chờ mong …



Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất


Nguon:http://hon-viet.co.uk/DuyenLangHaTienNhat _BacGiangDaySong.htm

Tro ve dau trang

==============================

=============================================

Tro ve dau trang


KÌA ...AI TẤN CÔNG AI ??????
( tên văn công lại cái đàm vĩnh mang sứ mạng 36 của VC mong nhuộm đỏ hải ngoại nhưng bị các cộng đồng VN tị nạn VC tẩy chay và bị Ó Đen Lý Tống xịt hơi cay như xịt ruồi. Nhà đảng thấy ý đồ bị bể, la toáng lên rằng Lý Tống và bọn phản động tấn công văn nô đàm vĩnh hưng )

Ơ kìa, ai tấn công ai
Ó Đen hay đảng dùng bài vĩnh hưng ?

Người tị nạn ở vùng tị nạn
Thì cớ chi nhà đảng chui vô ?
Chui vô, giở thói côn đồ
Văn công, văn nghệ, văn nô, nằm vùng
Đứa nằm vũng đâm lưng tị nạn
Cầm búa liềm thọc nát bánh xe
Giả danh chống cộng, chia phe
Thấy người chính trực, chém vè, đâm hông
Cốt phá nát cộng đồng tị nạn
Vì lãnh lương của đảng ba dình
Đứa đi lừa mị học sinh
Đánh con bài lận gợi tình quê hương
Để tuổi trẻ chân phương, hoa nụ
Tin vào lời đảng dụ xây mơ
Như mùa Thu ấy xa lơ
Đảng lừa dân Việt ... bây giờ hỡi ơi ...
Đứa kinh tài tiền rơi như rác
Mua đám người tiêu tán lương tâm
Đảng còn đặt những bẫy ngầm
Cho bày cán gái khêu dâm, gợi tình
Rồi gắn máy thu hình thu ảnh
Hình in ra, hỏi tránh đường nào
Thế là dưới trướng đỉnh cao
Đảng sai quì lạy cách nào cũng vâng !
Bi kịch ấy âm thầm đạo diễn
Do ngưu trâu mã diện hồ dê
Làm cho dân tộc não nề
Làm cho đất nước ê chề tang thương
Hay do người bốn phương tị nạn
Trả lời đi, có dám trả lời ?
Người mà liêm sỉ trên đời
Không ai thấy trắng lại rồi nói đen
Nè, cái lũ trống kèn hát dạo
Ðàm vĩnh hưng bụng cáo tim chồn
Tại sao cái đảng du côn
Đến khu tị nạn làm ồn, nói đi !
Người tị nạn đã vì ghê cộng
Nên vượt biên tìm sống quê người
Mà sao đảng cứ như ruồi
Bay theo tị nạn khuấy hôi vậy cà
Khi tị nạn người ta diệt nhặng
Thì mèn ơi, ăng ẳng ba đình
Rống lên như lũ động kinh
Rằng sao tị nạn nhắm mình, tấn công

Tiên sư cái đảng sò lông
Đến đây chi, lũ văn công vô loài ?
Coi kìa... ai tấn công ... ai ???


( trích Vừa Ði Ðường Vừa Ðểu Cáng của quốc tặc hồ dâm)

Trần Dân Tiên tân Thời

=======================================

=============================================================


Đám cưới xa hoa của con gái Bill Clinton trước giờ G
Theo ước tính, chi phí cho đám cưới của con gái cựu tổng thống Mỹ Bill Clinton có thể lên đến gần 5 triệu USD.


Chelsea Clinton và chồng sắp cưới.

Lễ cưới của cựu đệ nhất tiểu thư Nhà trắng Chelsea Clinton và Marc Mezvinsky, giám đốc một ngân hàng đầu tư sẽ diễn ra tại khu biệt thự Aster Court ở Rhinebeck, cách trung tâm thành phố New York 140km, vào ngày 31/7 tới.
Donnie Brown, nhà tổ chức tiệc cưới hàng đầu cho biết, đám cưới này “hoành tráng” hơn bất cứ đám cưới nào của các nhân vật nổi tiếng, và đây sẽ có thể là đám cưới lớn nhất trong năm nay


Khu biệt thự Aster Court, nơi sẽ diễn ra lễ cưới.

Khoảng 624.000 USD đã được chi vào việc sửa sang, tu bổ khu dinh thự. 110.000 USD được chi cho chén đĩa và ly tách. 499.000 USD là số tiền dành cho hoa cưới và hoa trang trí trong bữa tiệc.
Con gái cưng của Bill Clinton sẽ mặc trang phục cưới của các nhãn hiệu lừng danh như Oscar de la Renta hay Vera Wang. Theo một số nguồn tin, chiếc váy cưới của Chelsea Clinton sẽ có giá khoảng 25.000 USD. Trang sức mà cựu đệ nhất tiểu thư nhà Trắng sẽ đeo cũng có giá lên đến 250.000 USD



Nội thất sang trọng của khu biệt thự.

Riêng chiếc bánh cưới cũng là cả một gia tài với giá là 11.000 USD. Tiền thuê dịch vụ an ninh cũng khiến người khác phải giật mình với giá 202.000 USD.
Tổng cộng tất cả các chi phí cho đám cưới rình rang này tuy chưa có con số chính xác nhưng sẽ ở trong mức khoảng từ 3 đến 5 triệu USD.


Ngoại trưởng Mỹ, Hilary Clinton đến New York để chuẩn bị cho đám cưới của con gái. Phụ tá của bà đang khệ nệ xách chiếc váy bà Clinton sẽ mặc trong tiệc cưới


Chelsea Clinton trên đường phố New York.

Đám cưới sẽ có khoảng 500 khách mời, bao gồm cả những nhân vật đình đám như nữ hoàng truyền hình Oprah Winfrey, ca sĩ Barbra Streisand, đạo diễn Steven Spielberg, cựu Thủ tướng Anh John Major, ông trùm truyền thông Ted Turner… Tuy nhiên, một điều khá ngạc nhiên là đương kim Tổng thống Obama lại không được mời đến dự đám cưới.
Trong chương trình "The View" của kênh ABC, khi người dẫn chương trình về việc có tham dự đám cưới con gái của Bill Clinton hay không, Tổng thống Obama đã trả lời rằng "Có lẽ bạn không muốn thấy hai Tổng thống trong một đám cưới đâu!".
Obama cũng thừa nhận rằng mình không được mời đến dự đám cưới của Chelsea Clinton "Tôi không nhận được thiệp mời đám cưới. Tôi nghĩ rằng Hillary và Bill muốn giữ đám cưới như một sự kiện riêng của Chelsea và chồng sắp cưới của cô ấy".


Tro ve dau trang

===============================================

=======================================================================


PHÂN ƯU

Chúng tôi nhận được tin buồn:


Cụ Phê-Rô HỒ XỸ BÁU
Thiếu Tá Cảnh Sát Quốc Gia
Hội Trưởng Hội CSQG/VNCH Miền Đông Hoa Kỳ
Nguyên Chánh Sở Tiếp Liệu, Khối Cảnh Sát Đặc Biệt
Bộ Tư Lệnh Cảnh Sát Quốc Gia VNCH

Vừa được Thiên Chúa gọi về lúc 12:15 PM
ngày 27 tháng 7, 2010, tại Arlington, Virginia
Hưởng Thọ 68 tuổi

Chúng tôi xin chân thành phân ưu cùng
Bà Hồ Xỹ Báu,
Tang quyến và Gia Đình CSQG/VNCH.

Nguyện cầu cho linh hồn
Cụ Phê-Rô Hồ Xỹ Báu
sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa

ĐỒNG THÀNH KÍNH PHÂN ƯU

LAN NGUYEN & GIA ĐÌNH
==================================
==========================================
Lời Mời Quý Đồng Hương Hãy Tham Dự Ngày...



Đại Nhạc Hội "Cám Ơn Anh" Người Thương Phế Binh VNCH
- Kỳ 4 - ngày 01/08/2010



Thứ bảy, 17 Tháng 7 2010 10:03
Viết bởi VVV Administrator



Phần trên của Poster DNH
Cám Ơn Anh Người Thương Phế Binh VNCH - Kỳ 4


“Hải ngoại không quên tình chiến sĩ,
Đồng hương nhớ mãi nghĩa thương binh”.
Còn nhớ là vào năm 2006 tại địa điểm sân vận-động trường Bolsa High School, Trung Tâm Asia và đài truyền hình SBTN đã phối hợp với các hội đoàn để cùng nhau tổ chức đại nhạc hội “Cám Ơn Anh Người Thương Binh VNCH kỳ I” với số tiền thu được hơn nửa triệu Mỹ-Kim. Cũng ngay tại địa điểm đó, đại nhạc hội “Cám Ơn Anh, kỳ II” đã thành công vượt bực với hơn 1 triệu Mỹ-Kim quyên góp được. Năm 2009 vừa qua, Ðại nhạc hội “Cám Ơn Anh, kỳ III” cũng đã được tổ chức tại thành phố San Jose, miền Bắc California với kết quả đạt được rất tốt đẹp. Mặc dù được tổ chức vào đúng lúc tình hình kinh tế rất khó khăn, nhưng số tiền thu được đã lên đến hơn 700 ngàn dollars.
Đặc biệt năm nay, tiếp tục truyền thống gây quỹ cứu trợ “Người Thương Binh VNCH”, Ban Tổ Chức đã quyết định chọn lại địa điểm của kỳ I và kỳ II là sân vận động trường Bolsa High School ở Garden Grove, Nam California để tổ chức đại nhạc hội “Cám Ơn Anh kỳ IV”. Theo như thông cáo của Ban Tổ Chức cho biết:
“Hội H.O. Cứu Trợ TPB&QP/VNCH , Liên Hội Cựu Chiến Sĩ Miền Nam California, Tổng Hội Sinh Viên, Trung Tâm Ca Nhạc ASIA, Đài Truyền Hình SBTN & SET với sự yểm trợ của nhiều Hội Đoàn, Đoàn Thể, Các Cơ Quan Truyền Thông Báo Chí Hải Ngoại với sự tham gia của gần 100 Ca Nhạc Sĩ, sẽ cùng hợp tác để tổ chức:

Đại Nhạc Hội Ngoài Trời
“Cám Ơn Anh, Người Thương Binh VNCH - Kỳ 4"
tại sân vận động trường Trung Học Bolsa Grande,
9401 Westminster Avenue, Garden Grove, California.
Vào ngày Chủ Nhật 1 tháng 8 năm 2010
Từ 12:00 giờ trưa đến 7:00 giờ chiều tối
Nhằm mục đích:
- Vinh danh Người Chiến Sĩ VNCH
- Gây quỹ giúp Thương Binh và Quả Phụ Tử Sĩ VNCH.
Giá vé đồng hạng: $10.00
Vé hiện có bán tại:
-Hội HO Cứu trợ TPB & QP-VNCH 714-539-3545,
-Trung Tâm Asia 714-775-8264,
-Tú Quỳnh 714-531-4284,
-Bích Thu Vân 714-897-4519. ..

Có thể nói đây là một đại nhạc hội yểm trợ những người thương binh Việt Nam Cộng Hòa lớn nhất từ trước đến nay ở California với sự đóng góp của gần 100 nghệ sĩ từ khắp các tiểu bang Hoa-Kỳ cùng về tham dự. Việc tổ chức văn nghệ và sắp xếp các tiết mục trình diễn vẫn do nhạc sĩ Trúc Hồ và Trung Tâm Asia thực hiện. Ðài Truyền Hình SBTN do nhạc sĩ Trúc Hồ làm giám đốc cũng đảm nhận trách nhiệm trực tiếp thu hình tại chỗ và truyền đi khắp nước Mỹ cũng như Canada. Theo dự đoán của ban tổ chức thì đại nhạc hội “Cám Ơn Anh, Người Thương Binh VNCH, kỳ 4” năm nay cũng sẽ thu hút hàng chục ngàn đồng hương và bạn bè ngoại quốc tham dự trong thời tiết ấm áp ở những ngày cuối cùng của mùa Hè 2010.
Tất cả số tiền thu tại chỗ cũng như của đồng hương gởi qua đài truyền hình SBTN đều được trao lại cho Hội H.O. Cứu Trợ TPB-QP/VNCH nhờ gởi giúp cho các thương binh, quả phụ VNCH ở quê nhà, mà không tính một chi phí, hay giữ lại một số tiền nào cả.
Những kết quả trong các năm vừa qua đã cho chúng ta thấy được biết bao tấm lòng cùng nhau tri ân “Hải ngoại không quên tình chiến sĩ, đồng hương nhớ mãi nghĩa thương binh”.

Xin quý vị và các bạn tiếp tục gởi chi phiếu cho thương binh VNCH về:

HỘI H.O. CỨU TRỢ THƯƠNG PHẾ BINH & QUẢ PHỤ VNCH
(DISABLED VETERANS AND WIDOWS RELIEF ASSOCIATION)
Non Profit Corporation No. 3141107 EIN: 26 – 4499 – 492
PO Box 25554 Santa Ana CA 92799
Hoặc:
Ðài truyền hình SBTN-Asia: P.O. Box 127, Garden Grove, CA 92842.
Chi phiếu xin đề: ÐNH Cám Ơn Anh kỳ IV.
Lời kêu gọi thương yêu và biết ơn những người thương binh VNCH đã một thời xả thân cho lý tưởng tự do đã và sẽ được đồng bào và khán giả SBTN khắp nơi nồng nhiệt hưởng ứng.
Món quà chúng ta gởi về cho anh em thương binh và quả phụ tử sĩ VNCH có thể không lớn, nhưng niềm vui đem lại cho những người bất hạnh ở quê nhà sẽ là sự an ủi quý báu mà đồng hương hải ngoại luôn luôn muốn cùng nhau bày tỏ.

DANH SÁCH CA SĨ ĐÃ GHI TÊN THAM DỰ ĐNH “CÁM ƠN ANH kỳ 4”
(sẽ còn tiếp tục bổ túc thêm, tổng cộng gần 100 nghệ sỹ):
-Ánh Minh
-Bé Đan Vy
-Đặng Thế Luân
-Giang Tử
-Hồ Hoàng Yến
-Kristine Sa
-Lâm Nhật Tiến
-Lâm Thúy Vân
-Lê Anh Quân
-Lệ Hằng
-Mai Lệ Huyền
-Mai Thanh Sơn
-Minh Hạnh
-Ngọc Huyền
-Ngọc Minh
-Nguyễn Hồng Nhung
-Nguyên Khang
-Quốc Khanh
-Sơn Ca
-Tâm Đoan
-Thanh Thúy
-Thiệu Kỳ Anh
-Thùy Hương
-Tiến Dũng
-Trung Chỉnh
-Tuấn Vũ
-Tường Khuê
-Tường Nguyên
-Y Phụng
-Y Phương


9 MC cùng điều khiển chương trình:
-Nam Lộc
-Việt Dzũng
-Minh Phượng
-Diệu Quyên
-Thùy Dương
-Giáng Ngọc
-Orchid Lâm Quỳnh
-Đỗ Tân Khoa
- MC Leyna Nguyễn
5 Ban nhạc:
-The Asia Band
-Y2K
-The Soldier
-Moon Flowers
-Tù Ca Xuân Điềm
Cùng sự xuất hiện đặc biệt & bất ngờ của nhiều nghệ sĩ tên tuổi khác





Tro ve dau trang

===================================================

=========================================================================



// CÁO PHÓ !

....... Chúng tôi trân trọng báo tin buồn
....... Cùng Quý Vị Thân bằng quyến thuộc:

....... MẸ - BÀ CUẢ CHÚNG TÔI LÀ

............ ... CỤ BÀ QUẢ PHỤ ĐINH VĂN QÚY
............ ... nhũ danh ANNA MARIA
............ ... ĐINH - THỊ - CHUYÊN

......... Sinh ngày 31 - 12 - 1913,
......... Mất lúc 01g 30ph ngày 31 - 7 - 2010
......... (Tại bệnh viện thành phố COLMAR);
......... HƯỞNG THƯỢNG THỌ 97 TUỔI
......... (Nghi lễ an táng sẽ kính xin thông báo sau)
............ ......... ........ @ ............ ......... ......... ...
............ . CÁO PHÓ NÀY THAY THẾ THIỆP BÁO TANG
............ . TANG GIA XIN MIỄN NHẬN PHÚNG ĐIẾU
............ . BẰNG HOA HAY LỄ VẬT
............ ......... ......... ......... ......... ... @ ............ ......... ......... ......... ......... ......... ..

.......... * TRƯỞNG NAM : ĐINH CUƠNG QUYẾT
............ ......... Cùng vợ, các con , các con dâu
............ ......... và các cháu

.......... * THỨ NAM : ĐINH ĐẮC THẮNG
............ ......... Cùng vợ và các con, con dâu
......... TOÀN THỂ TANG GIA ĐỒNG KHẤP BÁO!

Friday, July 30, 2010

HÀNG KHÔNG MẪU HẠM MỸ

KÍNH MỜI CÁC NT VÀ CÁC BAN XEM HÀNG KHÔNG MẪU HẠM MỸ
tka23 post



USS Nimitz


USS Dwight D. Eisenhower


USS Carl Vinson


USS Theodore Roosevelt

USS Abraham Lincoln


USS George Washington


USS Harry S. Truman


USS Ronald Reagan


10-
USS George H.W. Bush

10 hàng không mãu hạm trên thuộc chủng loại Nimitz class , hay còn là siêu HKMH hay là thành phố nổi trên biển (capital ship, supercarrier) của hải quân Mỹ .Gồm các đặc điểm sau :
- chiều dài trên 300m
- trọng tải trên 100 000 tấn
- 2 lò phản ứng hạt nhân A 4 W chạy cho 4 dàn chân vịt cho tốc độ 56 km/giờ
cho ra tổng công suất 190 MW .
VÌ chạy bằng năng lượng hạt nhân nên nó có thể hoạt động 20 năm không cần thay nhiên liệu và tuổi thọ có thể tới 50 năm cho 1 HKMH loại Nimitz này
=======================================
=====================================================================
San Jose, November 4th, 2009

The Honorable Barbara Boxer
Senator
United States Senate
112 Hart Senate Office Building
Washington, D.C. 20510

Re: SOS - Request your humanitarian intervention to release as soon as possible former AFRVN Captain NGUYỄN HỮU CẦU, a 33-year political prisoner in Vietnam out of 34 years of the Socialist of Republic of Vietnam’s governance.

Dear Senator Boxer,

This is a highly sympathetic case of Armed Forced of Republic of Vietnam (AFRVN)’s former Captain NGUYỄN HỮU CẦU, a prisoner of conscience who has been jailed for 33 years in prison out of 34 years of the Socialist Republic of Vietnam’s governance in Vietnam. It is our moral and humanitarian duty to urge that you kindly grant us your valuable assistance to help intervene with the government of the Socialist Republic of Vietnam (SRVN) to request an immediate release of Captain CẦU, one of the most suffering prisoners of conscience of our time.

Following is the summary of Captain CẦU’s biography data and his current health situation:

• Name: Mr. NGUYỄN HỮU CẦU
• Born: 1947 in Vietnam
• Last military rank before April 30, 1975: Served as a Captain in a local military division in Rach Gina (Kien Giang) province.

• Date of arrest and jailed: Since early May 1975.
• Current prison: Hàm Tân Concentration Camp, Unit Z30, Zone 2 in Long Kha’nh Province, Vietnam

• Charge/ Accusation and Sentence: Having been charged/ accused of composing poetry and songs which have been unapproved by the government that aim to call on people to overthrow the SRVN government. Sentence: Life imprisonment without parole.

• Health situation: After 33 years of having been jailed intensively in various solitary confinements, CẦU’s one eye became blind, his other eye also became legally blind, His physical and mental health has been increasingly and seriously deteriorated.

• Family status: His wife and children in Vietnam have been moved to other place without leaving their contact traces after 33-year of CẦU’s life imprisonment.
• Food, money support and visitations from his family members, friends or acquaintances: 100% NONE.

• Witness who used to be held in many years in his same prison: The Venerable Thich Thien Minh who currently resides in Vietnam (his audio testimony in Vietnamese is attached).
• Attachment: His hand-written Motion for Appeal written in Vietnamese to Vietnamese Appellate Court is attached.

We earnestly and humbly urge that you would spare some of your significantly precious time to help NGUYỄN HỮU CẦU, the most unfortunate prisoner of conscience, also a former military officer, who had been defeated in the battle field on April 30, 1975 but in his mind he has never been giving up his ideal dream of helping make Vietnam a better nation to live for 85 million Vietnamese people who should be completely entitled to enjoy their true Freedom, Democracy, Human and Civil Rights. This basic standard right for Vietnamese citizens has been clearly stipulated and guaranteed by the Constitution of Vietnam which was legally enacted in 1992 but this constitutional right apparently has never been honored by the current government in real life. Prisoner NGUYỄN HỮU CẦU’s life imprisonment has been a vividly live testimonial that basic right of freedom of speech for Vietnamese citizens has never been honored by the SRVN government.

On behalf of lifetime prisoner of conscience NGUYỄN HỮU CẦU who has been in strict solitary confinements, his long-lost wife and his “fatherless” children, we solemnly pray and honestly wish that God always bless you in your noble mission to help regain justice for defenseless and voiceless prisoner NGUYỄN HỮU CẦU, who has been being slowly killed in various prisons in Vietnam for most of his miserable life without our civilized world’s awareness.

Respectfully yours,


Viet Si
International Movement of Freedom, Democracy, Human and Civil Rights for Vietnam
San Jose, California and Quebec, Canada
109 Linmore Drive
Fremont, Ca. 94539
Phone: 510-290-5089
Email: Vietsi2002@yahoo.com


-Attachments/ support documents: To be submitted later and/ or upon their availability.


C.:
- Political and Religious Leaders
- Media
======================================
=======================================================
Chỉ có sự thật mới giải phóng con người, giải phóng văn học và đất nước

Tác giả: Trần Mạnh Hảo


(Tham luận của Trần Mạnh Hảo trong Đại hội Nhà văn Việt Nam lần thứ XIII, soạn theo thư “mời viết tham luận” của nhà thơ Hữu Thỉnh, Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam, nhờ nhà thơ Trần Đăng Khoa đọc giùm – cám ơn!)

“Sự thật là tiêu chuẩn của chân lý” (K.. Marx)

Kính thưa quý đồng nghiệp cầm bút,
Thưa quý vị quan khách và quý vị lãnh đạo,

Thói thường, con người sợ món gì nhất? Sợ ma quỷ ư? Không! Sợ vợ ư? Không! Sợ công an ư? Không! Sợ kẻ cầm quyền ư? Không! Sợ chết ư? Không!
Theo chúng tôi, con người trên mặt đất này sợ nhất sự thật! Vì vậy, ngạn ngữ Việt Nam từng nói: “Thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng”. Người Trung Hoa từ thượng cổ đã nói: “Trung ngôn nghịch nhĩ”. Người Ba Tư cổ khuyên: “Nếu nói ra sự thật, anh sẽ chết”. Người Ai Cập xưa cảnh cáo: “Khi sự thật bị bỏ quên quá lâu, một hôm nó thức dậy thành ngày tận thế”. Ngạn ngữ Tây Tạng tiền Phật giáo khuyên: “Mày chỉ được phép nói ra sự thật, nếu mày làm vua”. Thổ dân Úc bảo: “Ai nhìn thẳng vào sự thật sẽ bị mù mắt”. Lịch sử nhân loại đã ghi nhận hàng triệu con người từng dám cả gan nói lên sự thật mà bị mất mạng, bị tù tội hay bị quản thúc tại gia.

Đã có bao nhiêu lý thuyết chính trị thề bồi giải phóng con người, bao nhiêu cuộc lật đổ, cuộc cách mạng tuyên thệ giải phóng con người, giúp con người hoàn toàn tự do, sau khi đã giết hàng triệu triệu sinh mạng. Rút cuộc, con người hình như vẫn chưa được hoàn toàn giải phóng, chưa hoàn toàn được tự do, con người vẫn còn sợ hãi vì bị sự dối trá thống trị? Một số đất nước, một số dân tộc trên hành tinh vẫn còn bị nhốt trong nhà ngục có tên là dối trá. Cần phải làm một cuộc cách mạng của sự thật mới mong giải thoát cho nhân dân khỏi ngục tù kia.
Chìa khóa cuối cùng giúp con người được giải phóng, được hoàn toàn tự do, chính là sự thật, một sự thật không còn bị giấu như loài mèo giấu của quý. Karl Marx đã tôn vinh sự thật lên tột cùng của nhận thức luận và phương pháp luận: “Sự thật là tiêu chuẩn của chân lý”: không có sự thật đi kèm, mọi kết luận, mọi lý thuyết, mọi khế ước, mọi hội kín, mọi cuộc cách mạng đều chỉ là ngụy lý, ngụy tạo, là lừa bịp. Cố Tổng thống Ba Lan Lech Kaczyński (1949-2010) người vừa bị tử nạn trong vụ rơi máy bay trên đường bay đến rừng Katyn tham dự lễ kỷ niệm 22.440 người con ưu tú của dân tộc Ba Lan bị Hồng quân Liên Xô chôn sống hồi đầu chiến tranh thế giới thứ hai; trong bài diễn văn viết sẵn mà ông không còn cơ hội để đọc, có đoạn viết như sau: “Sự thật, kể cả sự thật đau đớn nhất luôn luôn giải phóng cho con người. Sự thật gắn kết. Sự thật mang lại sự công bằng. Sự thật chỉ ra con đường hòa hợp.”

Lấy ý tưởng từ câu cách ngôn kinh điển của K. Marx và lời trăn trối thiêng liêng thống thiết lớn lao của ngài cố Tổng thống Ba Lan trên, chúng tôi viết bản tham luận theo yêu cầu của Hội Nhà văn Việt Nam này.

Dostoyevsky, nhà văn vĩ đại nhất của chủ nghĩa hiện thực Nga và thế giới, từng tuyên ngôn rất hoa mỹ, rằng: “Cái đẹp sẽ cứu chuộc thế giới”. Chúng tôi thêm: “Sự thật sẽ cứu chuộc thế giới”. Sự thật sẽ cứu chuộc nền văn học của chúng ta, cứu chuộc Tổ quốc ta, nếu chúng ta cả gan một lần cùng nhau: “Gọi sự vật bằng tên của nó” theo cách ngôn của phương Tây.

Nếu Đảng Cộng sản và nhà nước Việt Nam thử một lần hợp tác với đất nước, với dân tộc Việt Nam mở HỘI NGHỊ DIÊN HỒNG CHỐNG GIẶC NÓI DỐI để tìm ra con đường cứu nguy dân tộc đang trên đà suy vong, thì công này của quý vị rất lớn. Ông cha chúng ta đã đánh thắng giặc Hán, Đường, Tống, Nguyên, Minh, Thanh… để bảo tồn đất nước. Tất cả các thứ giặc trên cộng lại cũng không ghê gớm bằng giặc nói dối đang tàn phá Tổ quốc ta, giống nòi ta. Lần này, nếu nhân dân ta không vùng lên đáng tan BỌN GIẶC CÓ TÊN LÀ DỐI TRÁ, chắc chắn đất nước ta sẽ bị kẻ thù phương Bắc nuốt chửng, như mấy nghìn năm trước chúng đã nuốt chửng toàn bộ các dân tộc Bách Việt từng định cư lâu dài phía nam sông Dương Tử.
Chúng tôi viết bản tham luận này cũng để nhằm hưởng ứng cuộc hội thảo “Văn học nghệ thuật phản ánh hiện thực đất nước hôm nay” do Ban Tuyên giáo Trung ương vừa tổ chức tại Đà Lạt trong hai ngày 12-13/7/2010 với hơn hai trăm văn nghệ sĩ và các nhà lý luận phê bình hàng đầu Việt Nam tham dự. Cuộc hội thảo dũng cảm kêu gọi văn nghệ sĩ từ trên mây tỉnh giấc, quay về với hiện tình đất nước, do GS.TS. Phùng Hữu Phú (Ủy viên Trung ương Đảng, phó trưởng ban thường trực Ban Tuyên giáo Trung ương, chủ tịch Hội đồng Lý luận Phê bình Trung ương), chỉ đạo. Theo Đại từ điển tiếng Việt trang 803, từ “hiện thực” có nghĩa như sau: “Cái có thật, tồn tại trong thực tế” (Bộ Giáo dục & Đào tạo–Trung tâm Ngôn ngữ và Văn hóa Việt Nam-NXB Văn hóa Thông tin xuất bản 1998). Như vậy, khái niệm “hiện thực” chính là sự thật đã và đang xảy ra trong thực tại trên đất nước ta. Cuộc hội thảo của Ban Tuyên giáo Trung ương vừa qua có thể được gọi bằng một cách khác: “Văn học nghệ thuật phản ánh sự thật của đất nước hôm nay”. Muốn phản ánh được sự thật của đất nước hôm nay, việc trước tiên của chúng ta là phải nhìn ra sự thật, gọi đúng tên sự vật, không phải sự thật tô hồng hay sự thật bôi đen, mà sự thật đúng như nó đang tồn tại khách quan quanh ta.
Lâu nay, vẫn nghe dân gian xì xào nửa hư nửa thực rằng: “Các thế lực thù địch (xin lỗi, tiên sư nó) nói cái gì hình như cũng đung sắc đúng, Ban Tuyên giáo Trung ương (xin lỗi) nói cái gì hình như cũng sờ ai sai…” thì quả là chưa chắc; bằng chứng là trong hoàn cảnh đất nước mà sự thật trốn biệt như hôm nay, thì việc Ban Tuyên giáo Trung ương kêu gọi nhà văn chúng ta hãy mở mắt, từ bỏ giấc nam kha vô tích sự quá dài để nhìn vào sự thật, nói lên sự thật đất nước, là một việc làm quá đúng.

Tất nhiên, sự thật mà Ban Tuyên giáo Trung ương kêu gọi nhà văn nhìn nhận được nhìn bằng mắt thường, chứ không phải sự thật bịt mắt bắt dê, hay sự thật được nhìn bằng mắt kẻ khác, nhìn bằng những thấu kính ảo, kính lồi, kính lõm, hay chiếc gương chiếu yêu, chiếu bóng… Thâm ý của Ban Tuyên giáo Trung ương hình như muốn chúng ta tìm lại phong trào “Nói thẳng, nói thật” thời kỳ Đổi mới năm 1986 -1987 do Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh phát động?

Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh, trong cuộc gặp mặt văn nghệ sĩ năm 1987, đã làm gương nói thẳng nói thật, khi ông đặt vấn đề rốt ráo cho văn học nghệ thuật là nhà nghệ sĩ phải có tự do sáng tác; ông nói: “Cởi trói như thế nào, cởi trói nói ở đây trước hết là Đảng phải cởi trói cho các đồng chí… Tôi cho rằng khi những sợi dây ràng buộc được cắt đi, sẽ làm cho văn học nghệ thuật như con chim tung cánh bay lên trời xanh…”.

Rõ ràng, qua lời Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh, Đảng đã thừa nhận từng trói văn nghệ sĩ và trí thức rất nhiều năm. Lần này, Ban Tuyên giáo Trung ương, thông qua cuộc hội thảo cấp nhà nước “Văn học nghệ thuật hướng vào sự thật của đất nước” đã khuyến khích kẻ hèn này là chúng tôi nói lên sự thật, toàn là những sự thật chết người, sự thật mà chính quyền cố tình giấu diếm vì món lợi của quyền lực, với sự ngụy biện chống lại lẽ phải, chống lại chân lý: “Nói ra sự thật lúc này không có lợi”. Chả lẽ vì cái lợi, vì miếng ăn mà chúng ta đành phải nói dối hết đời ông đến đời cha, hết đời con đến đời cháu hay sao? Vậy chừng nào nhà nước Việt Nam mới cho người dân chúng tôi công khai nói ra sự thật đây? Chúng tôi đành lấy lời dạy của K. Marx làm bùa hộ mệnh: “Sự thật là tiêu chuẩn của chân lý” để một lần cuối cùng nói ra sự thật của đất nước chúng ta, dẫu có bị bị làm phiền, thậm chí bị tù đầy cũng mặc. Một kẻ nói dối, một dân tộc nói dối “lộng giả thành chân”, là một kẻ, một dân tộc không có tự do, không có độc lập, không có dân chủ, không có chân lý và lẽ phải… Khi một kẻ, một dân tộc phải núp vào sự dối trá để tồn tại, kẻ đó, dân tộc đó là một kẻ yếu, một dân tộc yếu đang trên đường suy vong. Chỉ có kẻ mạnh, kẻ tự tin, kẻ có liêm sỉ, có đạo đức mới không sợ sự thật, dù là sự thật đau đớn nhất, khủng khiếp nhất mà thôi.

Được lời như cởi tấm lòng, chúng tôi xin kể ra SỰ THẬT ĐẤT NƯỚC qua mắt mình, cái mà nền văn học của chúng ta lâu nay lảng tránh, làm ngơ, mặc “quốc gia hưng vong”, “ thất phu” thay vì “ hữu trách” thì hầu như cánh “thất phu” nhà văn thảy đều “tắc trách”… Chúng tôi mong 700 tờ báo của lề phải, tức báo của Đảng và nhà nước, hãy hạ cố chỉ ra những sự thật mà chúng tôi gọi tên trong bài tham luận này đúng hay sai. Còn nếu quý vị dùng công an hay nhà tù để đối thoại với chúng tôi thì quý vị đã mặc nhiên thừa nhận chúng tôi nói đúng; chỉ vì đuối lý mà quý vị mới phải dùng hạ sách là làm phiền chúng tôi, đe dọa chúng tôi thì quý vị đã không chính danh quân tử, dùng nền chính trị bá đạo ứng xử với người dân, khi người dân dám nói lên sự thật để hi vọng trên đất nước đau thương và cam chịu này le lói một nền chính trị vương đạo, dựa vào sự thật, lương tri và lẽ phải. Trong hàng trăm sự thật nhãn tiền của đất nước, chúng tôi chỉ xin kể ra ba sự thật mà thôi.

SỰ THẬT MỘT
Chưa bao giờ số phận dân tộc ta, đất nước ta có nguy cơ tiêu vong như hôm nay: nước nhà đang bị giặc ngoại bang xâm lấn bằng cuộc chiến tranh ngọt ngào, chiến tranh ôm hôn thắm thiết và tặng hoa, tặng quà anh anh chú chú, bằng cách chiếm dần hai quần đảo chiến lược Hoàng Sa và Trường Sa, lấn chiếm dần dần biên giới đất liền và hải đảo, khiến nguồn lợi biển vô cùng tận của ta rồi sẽ mất hết, dân tộc ta không còn đường ra đại dương, coi như tiêu. Ngoại bang dùng chiêu bài “ý thức hệ” và “16 chữ vàng” làm dây trói vô hình, trói buộc Đảng cầm quyền và nhà nước Việt Nam phải nhân nhượng kẻ xâm lược hết điều này đến điều khác. Trên đất liền, ngoại bang dùng con bài khai thác bauxite, mua đất thời hạn 100 năm của 18 tỉnh lấy cớ trồng rừng, thực chất là công cuộc chiếm đất di dân theo kiểu vết dầu loang, theo kiểu “nở hoa trong lòng địch”. Đến nỗi, khi giặc chiếm Hoàng Sa rồi đặt tên quận huyện cho quần đảo này, sinh viên thanh niên biểu tình chống giặc lại bị nhà nước Việt Nam bắt. Vậy, nhà nước chúng ta hiện nay đứng về phía ngoại bang xâm lược hay đứng về phía nhân dân ta? Cũng chưa bao giờ như hôm nay, thiên nhiên và môi trường sống trên nước ta lại bị phá hoại khủng khiếp như thế: rừng bị triệt phá gần hết, sông ngòi đồng ruộng cạn kiệt nguồn nước, lụt lội kinh hoàng, khí trời bị ô nhiễm tới mức cuối cùng, nước mặn xâm hại phá hủy các đồng bằng. Chỉ cần một trận mưa lớn là Hà Nội, Sài Gòn biến thành sông do quy hoạch xây dựng phản khoa học. Hạt lúa, củ khoai, mớ rau, tôm cá, thịt gia súc, gia cầm cũng đang bị các chất hóa học độc hại chứa trong thức ăn, các chất tăng trưởng, chất bảo quản độc hại ám sát, khiến sinh tồn của giống nòi có cơ biến dạng…

Đạo đức xã hội tha hóa tới mức cuối cùng, con người hầu như không còn biết tới liêm sỉ và lẽ phải… Một ông Chủ tịch tỉnh Nguyễn Trường Tô và rất nhiều quan chức cao cấp trong tỉnh Hà Giang chơi gái vị thành niên do ông hiệu trưởng trường trung học Sầm Đức Xương bắt các cháu nữ sinh là học sinh trong trường làm điếm, nhằm cống nạp cho các quan đầu tỉnh. Nghe nói ông Nguyễn Trường Tô, ông Sầm Đức Xương từng là những người nhiều năm liền được bằng khen vì thành tích học tập và làm theo đạo đức Hồ Chí Minh. Một sinh viên Nguyễn Đức Nghĩa từng là đoàn viên thanh niên cộng sản ưu tú, đã ra tay giết và cướp của chính người yêu cũ của mình một cách man rợ, không phải là cá biệt trong một xã hội con giết cha, vợ giết chồng, anh em giết nhau được đưa tin đầy tràn trên các trang báo lề phải. Lối sống vô đạo đức, hành vi vô luân, con người ứng xử với con người man rợ hơn dã thú đang là vấn nạn quốc gia, có thể đưa một dân tộc vốn có văn hóa, văn hiến bốn nghìn năm tới chỗ diệt vong… Không nhìn ra những nguy cơ chết người này, liệu 100 năm nữa Tổ quốc Việt Nam chúng ta còn tồn tại không? Dòng giống con Lạc cháu Hồng còn tồn tại không?

Nền giáo dục Việt Nam hôm nay là một nền giáo dục thiếu trung thực, đúng như ý kiến của ông Phó Thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân đã công nhận. Đạo đức trong giáo dục Việt Nam hôm nay đồng nghĩa với dối trá: thày dối trá thày, trò dối trá trò, quản lý giáo dục báo cáo láo cốt lấy thành tích, nạn mua bán bằng, bán đề thi, mua quan bán tước đang là đại họa của nền giáo dục. Hầu hết sách giáo trình, sách giáo khoa… là sách đạo văn. Cán bộ có chức có quyền đua nhau làm thạc sĩ, tiến sĩ… lấy bằng thật nhưng học giả. Nạn dùng tiền mua bằng cấp, mua học hàm học vị đang diễn ra công khai trong cái chợ trời giáo dục Việt Nam. Việc Hà Nội vừa qua đưa chỉ tiêu “xóa mù tiến sĩ” cho cán bộ công nhân viên nhà nước đã nói lên học vị tiến sĩ chẳng còn giá trị gì cả. Có lẽ trong vài năm tới, sau việc Bộ Giáo dục ra chỉ tiêu đào tạo thêm 23.000 tiến sĩ, sẽ dẫn tới chiến dịch xóa mù tiến sĩ trên phạm vi toàn dân. Nhiều ông cán bộ cấp cao có học vị tiến sĩ nhưng chưa có bằng tốt nghiệp đại học, thậm chí có vị chưa có bằng tốt nghiệp cấp 2 vẫn lấy được học vị tiến sĩ. Việc chính trị hóa môn văn, môn lịch sử, môn triết học, chính trị hóa nền giáo dục… đã tạo cơ sở cho sự dối trá làm bá chủ đất nước. Giáo dục như thế sao có thể đào tạo ra những công dân chân chính? Đây là dấu hiệu suy vong lớn nhất của dân tộc do nền giáo dục thiếu tính nhân văn, thiếu tính chân thật gây ra. Những quả bom B52 tinh thần là nền giáo dục đi chệch hướng chân thiện mỹ đang rải thảm lên tinh thần dân tộc, thì ai là người phải chịu trách nhiệm trước lịch sử đây?

Than ôi, sau những quả bom tinh thần có tên là giáo dục mà chế độ tự ném vào mình, chỉ cần ngoại bang ném bồi thêm mấy quả bom thật vào hai đập thủy điện Sơn La và Hòa Bình là đồng bằng Bắc Bộ và cả Hà Nội sẽ biến mất, dân tộc sẽ biến mất… Hai đập thủy điện khổng lồ trên nghe đâu lại nằm trên vết nứt động đất… mới hãi hùng làm sao? Đầu nguồn sông Hồng, đầu nguồn sông Mê Kông, Trung Quốc đã và đang xây hàng trăm đập thủy điện, khiến hai con sông chính của đất nước khô cạn dần, không còn đủ nguồn nước tưới cho hai đồng bằng chính nuôi sống dân tộc. Cách Móng Cái 60 km, tại Phòng Thành, Trung Quốc đang xây nhà máy điện hạt nhân rất lớn; nếu có sự cố kiểu Chernobyl vào mùa gió bấc, Hà Nội và dân đồng bằng Bắc Bộ có thể sẽ chết hết vì nhiễm phóng xạ hạt nhân…

SỰ THẬT HAI
Chưa bao giờ như hôm nay, trên đất nước ta, giặc nội xâm có tên là tham nhũng lại hoành hành ngang nhiên, kinh hãi như dịch hạch đến thế. Dân có tham nhũng không? Không! Thế thì ai là giặc nội xâm, là giặc tham nhũng? Thưa, chính quyền! Chỉ kẻ có chức có quyền mới tham nhũng được mà thôi. Vụ tham nhũng mới nhất như một đòn hiểm ác đánh một cú chí tử vào đất nước là tập đoàn Vinashin – một nấm đấm thép của chính phủ – đã cướp đi của nhân dân số tiền khổng lồ là 80.000 tỷ đồng. Cứ thử làm tròn dân số nước ta là 90 triệu người (thực ra dân số Việt Nam mới chỉ trên 85 triệu dân), vị chi mỗi người dân vừa bị tập đoàn quốc doanh Vinashin cướp đi gần 9.000.000 đ. Chín triệu đồng với người nông dân là một nguồn vốn lớn: một gia đình nông dân có bốn nhân khẩu chẳng hạn, đã vừa bị Vinashin cướp đi nhãn tiền 36.000.000 đ. Đã có bao nhiêu tập đoàn Vinashin cướp hết tiền của nhân dân trong quá khứ, trong hiện tại chưa bị phát hiện? Những nấm đấm thép của chính phủ như các tập đoàn kinh tế: tập đoàn Than, tập đoàn Điện, tập đoàn Khoáng sản… đã và đang đấm chí tử vào hầu bao dân nghèo Việt Nam. Theo kiểm toán nhà nước, năm 2008, các tập đoàn kinh tế – nắm đấp thép – đã làm thất thoát 10 tỷ đô la. Năm 2009, số thất thoát (đổ tội cho lỗ vốn) cũng không nhỏ hơn số 10 tỷ đô la năm trước. Các tập đoàn kinh tế quốc doanh, các công ty quốc doanh đang là đại họa cho quốc gia; chứng tỏ thành phần kinh tế rường cột của mô hình xã hội chủ nghĩa này đã hoàn toàn thất bại. Về quốc nạn tham nhũng, bà Phạm Chi Lan, chuyên viên kinh tế cao cấp của chính phủ đã phải cay đắng thừa nhận “bọn nắm đấm thép – chúng nó ăn hết tiền của dân rồi” như sau: “Một khi vẫn còn các ông lớn chủ đạo vẫn ngốn hết nguồn lực của đất nước và thâu tóm hết quyền thiết kế chính sách có lợi cho mình, thì làm sao thằng nhỏ động lực kinh tế tăng tốc được” (Tuần Việt Nam 22/07/2010).

Tại sao nhà nước ta hiện nay vốn có hai chính quyền cồng kềnh, chồng chéo nhau, giẫm đạp lên nhau: một chính quyền theo hệ Đảng và một chính quyền theo hệ nhà nước với hàng vạn ban thanh tra, hàng vạn chi bộ bốn năm sáu tốt, với hầu hết mấy triệu đảng viên gương mẫu đều đã học tập tốt đạo đức Bác Hồ, mà giặc tham nhũng lại ngang nhiên hoành hành trắng trợn từ vi mô đến vĩ mô đến như vậy? Quan tham nhìn từ xã trở lên không thấy lao động chân tay, không thấy lao động trí óc, chỉ sử dụng một thứ lao động có tên là LAO ĐỘNG LÃNH ĐẠO mà ai ai cũng giàu có hơn dân thường hàng trăm, hàng nghìn, hàng vạn, hàng triệu, hàng tỉ lần là sao? Chung quy lại, có phải là do thể chế sai, mô hình chính trị sai: VỪA ĐÁ BÓNG VỪA THỔI CÒI, VỪA ĐI THI, CHẤM GIẢI VỪA PHÁT GIẢI VỪA ĐƯỢC LÃNH GIẢI. NHÀ NƯỚC – ĐẢNG MỘT MÌNH MỘT CHỢ: VỪA THAM NHŨNG VỪA CHỐNG THAM NHŨNG? Xin hỏi: tay phải tham nhũng, liệu tay trái có dám cầm dao chặt được tay phải hay không?

Linh hồn triết học duy vật biện chứng Marxism nằm ở câu kinh mà đảng viên cộng sản nào cũng phải thuộc làu làu: “Mọi sự vật đều được cấu thành bởi các mặt đối lập thống nhất”. Chỉ trừ nền chính trị của nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam không hề nằm trong quy luật vận động này của Marx, vì nó triệt tiêu đối lập chính trị!

Nền chính trị độc đảng, độc quyền của nước ta hôm nay đang chống lại biện chứng pháp Marxism. Trong phép biện chứng do Hegel sáng tạo, Marx tiếp thu, có ba nhịp như sau: xuất đề, phản đề và tổng đề. Phản đề hay đối lập chính là linh hồn của biện chứng pháp Marxism. Chối bỏ đối lập, triệt để cấm phản đề, cấm đối lập chính trị, nền chính trị của nước ta ngày nay đang chống lại chính cái lý thuyết chủ nghĩa cộng sản mà nó thề nguyền đi theo, thành ra một nền chính trị thoái bộ, rất giống với các nền chính trị thần quyền thời Trung cổ bên châu Âu.

Hãy xem khẩu hiện rất duy tâm, hoàn toàn chống lại thuyết Marxism của Đảng cầm quyền: “Đảng Cộng sản Việt Nam quang vinh MUÔN NĂM”. Marx từng giải thích tại sao loài người thống khổ: vì loài người còn phân chia giai cấp. Mục đích của Marx là làm cho nhân loại tiến đến đại đồng, tức tiến đến thiên đường cộng sản. Muốn đến thế giới cộng sản, phải xóa bỏ các giai cấp: xóa bỏ giai cấp tư sản, xóa bỏ giai cấp vô sản, xóa bỏ nhà nước, xóa bỏ công an, quân đội, tất nhiên phải xóa bỏ cả Đảng Cộng sản, vì Đảng Cộng sản là đảng của giai cấp vô sản. Mà khi xóa bỏ giai cấp, thì đảng của giai cấp cũng không còn. Hô “Đảng Cộng sản Việt Nam MUÔN NĂM” cầm bằng như hô: “Xã hội loài người có giai cấp muôn năm”! Rõ ràng hô như vậy là treo cổ chủ nghĩa Marx, là không chính danh, là tự xóa bỏ tính mục đích của Đảng Cộng sản.

SỰ THẬT THỨ BA:
NÓI MỘT ĐÀNG, LÀM MỘT NẺO, HAY LÀ DANH KHÔNG CHÍNH THÌ NGÔN KHÔNG THUẬN
Đảng, Nhà nước Việt Nam nói thì rất hay, nhưng làm thường ngược lại. Những nguyên tắc, nguyên lý, luật pháp, chính sách, đường lối của Đảng cầm quyền và nhà nước Việt Nam hiện nay hầu hết đều không chính danh.

Xin chứng minh
Trong Hiến pháp của nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam người dân được hưởng tất cả các quyền: quyền sống, quyền làm người, quyền hoạt động chính trị, quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do lập hội, lập đảng phái, quyền biểu tình, tự do tôn giáo, tự do cư trú, tự do đi lại, tự do đủ thứ…

Chính sách hộ khẩu đã cấm tự do cư trú.

Quyền được biểu tình của dân bị cấm chỉ bởi một nghị định (do Thủ tướng Phan Văn Khải ký): cấm từ năm người trở lên tụ tập hay đi hàng dọc ngoài đường, ngoài phố. Anh bạn chúng tôi có 5 đứa con, cộng hai vợ chồng là 7 người, mỗi sáng Chủ nhật anh chị dẫn bầy con đi tập thể dục tại công viên cách nhà hơn cây số . Đoàn rồng rắn tí hon của anh chị không thể đi thành một hàng, mà phải bí mật xé lẻ thành hai tốp, anh dẫn 3 đứa con, chị dẫn 2 đứa con giả vờ không quen biết nhau, đi vào hai lề đường khác nhau, sợ đi chung sẽ bị công an bắt… Anh bạn này tâm sự: ra Quốc lộ số 1, qua một số đường phố ở các thành phố nhỏ, thấy trâu bò được ung dung đi thành bầy đàn hàng mấy chục con trên đường mà không bị công an bắt? Sao kiếp người ở Việt Nam lại tủi hổ hơn kiếp bò: con bò còn được tự do tụ tập, tự do nghênh ngang rồng rắn trên đường, được Đảng và nhà nước đối xử tử tế hơn hẳn con người… là sao hở các ông trời con?

Tự do tôn giáo bị cái rọ tôn giáo quốc doanh cấm cản. Hàng trăm sư sãi, chùa chiền vốn theo một hệ phái Phật giáo riêng từ trước năm 1975 tại miền Nam Việt Nam đã bị cấm hoạt động, bắt phải vào Phật giáo quốc doanh, nếu không chịu quốc doanh hóa Phật giáo sẽ bị bắt. Công giáo cũng phải thành Công giáo quốc doanh. Cao Đài, Hòa Hảo, Tin Lành… cũng phải vào quốc doanh thì sao gọi là tự do tôn giáo? Ở một đất nước không có TÔN GIÁO TƯ NHÂN, chỉ có TÔN GIÁO QUỐC DOANH mà cứ xưng xưng toe toét: Việt Nam có tự do tôn giáo.

Điều 4 trong Hiến pháp cho phép chỉ một mình Đảng Cộng sản được nắm quyền lãnh đạo mãi mãi, đã cấm mọi công dân tự do hoạt động chính trị, trong khi quyền người dân được tự do hoạt động chính trị ghi rõ ràng trong Hiến pháp. Điều 4 của Hiến pháp là điều không chính danh.

Đảng và Nhà nước có trên 700 tờ báo giấy báo viết báo hình. Xã hội tự xưng là “nhân dân làm chủ: của dân, do dân, vì dân”, “cán bộ là đày tớ nhân dân”. Tai ngược thay, chính anh đầy tớ này được độc quyền ra báo, lại cấm ông chủ ra báo là sao? Marx – sinh thời từng ca ngợi nền tự do báo chí của chủ nghĩa tư bản. Marx lên án cay độc nhà vua Phổ kiểm duyệt báo chí theo kiểu nhà nước Việt Nam hôm nay lùa tất cả nền báo chí nước nhà vào cái rọ lề phải, đánh sập hơn ba trăm blog và website cá nhân trên Internet như lời khoe khoang của ông tổng cục phó Tổng cục An ninh Bộ Công an, trung tướng Vũ Hải Triều… Không có nền tự do báo chí tư sản, nền xuất bản tự do tư sản, không thể xuất hiện chủ nghĩa Marx. Nếu Karl Marx tái sinh xuất hiện giữa lòng Hà Nội hay Sài Gòn hôm nay, chắc chắn cha đẻ của chủ nghĩa cộng sản sẽ bị lính của ông Vũ Hải Triều bắt ngay tắp lự.
Khi người dân không có quyền ra báo tư, lập nhà xuất bản tư… cũng có nghĩa người dân Việt Nam hiện nay không có quyền tự do ngôn luận.

Khi Hiến pháp đã cho công dân cái quyền thì người dân không phải đi xin. Hiến pháp bảo công dân có quyền sống, quyền làm người, vậy chả lẽ khi sống là phải thở, phải ăn, phải mặc, phải yêu vợ… thì cứ mỗi lần thở, mỗi lần ăn, mỗi lần mặc, mỗi lần yêu vợ… lại phải làm đơn xin phép công an à?

Hiến pháp của các nước dân chủ văn minh sinh ra để bảo vệ người dân, đảm bảo nhân quyền, dân quyền và mọi quyền tự do của dân, cốt yếu để ràng buộc kẻ cầm quyền. Hiến pháp nước ta hiện nay sinh ra hầu như để chỉ trói buộc người dân và tạo hàng nghìn kẽ hở cỡ lỗ thủng con voi chui lọt cho kẻ cầm quyền tự do đánh tráo Hiến pháp, tự tung tự tác, làm ngược lại Hiến pháp mà không bị luật pháp ràng buộc là sao?

Quốc hiệu nước ta hiện nay xưng là: Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, thực ra có đúng không? Thưa không! Vì nền kinh tế nước ta từ năm 1986 đến nay là nền kinh tế thị trường, tức nền kinh tế tư bản chủ nghĩa, một chủ nghĩa tư bản hoang dã. Vậy quốc hiệu nước ta muốn sát với “sự thật của đất nước” như gợi ý của Ban Tuyên giáo, phải đặt lại là: “Cộng hòa Tư bản Chủ nghĩa Việt Nam” mới chính danh.
Chủ nghĩa xã hội nói cho cùng là một mô hình ảo, hoàn toàn không có thật. Hồi chúng tôi theo học tại Học viện Gorky bên Liên Xô năm 1988, thường nghe dân Liên Xô định nghĩa về chủ nghĩa xã hội theo mô hình Lenin-Stalin như sau: “Chủ nghĩa xã hội là con đường vòng vèo nhất, đầy máu và nước mắt nhất, khốn nạn nhất để đi lên tư bản chủ nghĩa”. Liên Xô, với mô hình xã hội chủ nghĩa trại lính (hay trại tập trung) đã phải mất 74 năm đi vòng vèo trong máu xương, ngục tù, trong đày đọa của những quần đảo Gulag hắc ám, man rợ… để năm 1991 mới tới được nền kinh tế tự do tư bản chủ nghĩa. Quốc hiệu của nước ta như vậy là không chính danh.

Cái đuôi “Định hướng xã hội chủ nghĩa” được gắn vào đít khái niệm kinh tế thị trường của nhà nước ta hiện nay là một cái đuôi giả, một cái đuôi nhựa chạy bằng cục pin sắp thối của Trung Quốc. Theo nghĩa từ điển: “định hướng” có nghĩa là xác định phương hướng, mà điểm tới đã được xác định cụ thể. Ví dụ ông A hẹn ông B qua điện thoại, rằng mai ta gặp nhau ở Hồ Con Rùa, tập kết tại đó ăn sáng, uống café, định hướng Buôn Ma Thuột mà tới Plây-ku nhé! “Xã hội chủ nghĩa” là khái niệm ảo trên giấy, chưa có thật trên đời và sẽ không thể có thật vì nó dựa trên những nguyên lý ảo tưởng, bịa đặt, phi khoa học.

Đưa đất nước đi vào chỗ không có thật, định hướng tới cõi không có thật mà đến thì than ôi, thà giết đất nước đi còn hơn! Nên khẩu hiệu “Vì Tổ quốc, vì chủ nghĩa xã hội” in trên đầu tờ Văn nghệ của Hội Nhà văn Việt Nam, nếu theo tiêu chí “hướng về sự thật” của Ban Tuyên giáo chỉ dẫn, phải đặt tên lại cho đúng với thực chất ngữ nghĩa của từ điển là: “Vì Tổ quốc, vì chủ nghĩa không có thật” mới đúng. Không có sự thật đi kèm, mọi lý thuyết, mọi mô hình xã hội, mọi lời hứa đều là sai trái, ảo tưởng, hứa hão, đúng như K. Marx đã nói.

Đồng nghĩa Đảng Cộng sản là đất nước, đồng nghĩa chủ nghĩa xã hội là Tổ quốc là không chính danh. Đảng Cộng sản mới chỉ có 5 triệu đảng viên, còn nhân dân Việt Nam ngoài Đảng chiếm đa số tới hơn 80 triệu dân, có phù phép kiểu gì, Đảng Cộng sản cũng không thể biến thành đất nước Việt Nam được. Đảng nghĩa là phe phái, là một nhóm người. Một nhóm người sao có thể biến thành tất cả được, nên danh từ ĐẢNG TA dùng để gọi Đảng Cộng sản là không chính danh. Liên Xô đã bỏ ra 74 năm để tìm mà không thấy chủ nghĩa xã hội đâu, chỉ thấy trại tập trung, thấy nhà tù nhiều hơn trường học. Lenin, Stalin, Mao… đã biến nhân dân các nước Nga, Tàu, Cuba, Bắc Triều Tiên, Việt Nam, Campuchia, hàng chục nước Đông Âu… thành hàng tỉ con chuột bạch cho cuộc thí nghiệm máu cộng sản chủ nghĩa bằng bạo lực, bằng cải tạo áp đặt, bằng thuyết đấu tranh giai cấp tàn bạo nhưng đã thất bại hoàn toàn. Liên Xô, Trung Quốc, Việt Nam, Đông Âu giờ đã đi theo tư bản chủ nghĩa. Chủ nghĩa xã hội là một khái niệm ảo, nên khẩu hiện “Yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội” là rất buồn cười, giống như nói “Yêu nước là yêu cái không có thật” vậy…

Quốc hội nước CHXHCN VN được Đảng Cộng sản và nhà nước phong cho là cơ quan lập pháp cao nhất của nhân dân Việt Nam là không chính danh. Vì thực tế, Quốc hội này chỉ là cơ quan ngoại vi của Đảng, do Đảng lãnh đạo; Quốc hội mà 98% dân biểu là đảng viên của một đảng duy nhất thì việc gọi Quốc hội này của dân là một trò hề, là không chính danh; Quốc hội này của Đảng, dân nào có quyền bính gì trong Quốc hội giả hiệu này?

Việc một nhóm người không ai khiến, tự nhiên nhảy phóc ra đấu trường xã hội ngót trăm năm nay, hung hãn cầm mác cầm lê cầm búa cầm liềm cấm cản những nhóm người khác lập phe đảng là không chính danh, không logic, không công bằng, không có luật hay chỉ là luật rừng?

Đảng Cộng sản Việt Nam không do nhân dân Việt Nam bầu ra, nên sự tồn tại của Đảng để tuyệt đối cầm quyền là không chính danh. Đúng như Mao nói rằng chế độ chuyên chính vô sản của ông ta là do súng đẻ ra: “Súng đẻ ra chính quyền”, tức là SÚNG BẦU RA CHÍNH QUYỀN…

Mấy chục năm nay, người ta đã cố tình gọi nhầm SÚNG là DÂN: “súng bầu lên chính quyền thì lại nói dối là dân bầu”… Cũng giống như (giả dụ thôi, hi vọng đừng biến thành sự thật!) sau bài viết này, công an gọi tên Trần Mạnh Hảo lên… dọa bắn; Hảo ta vốn là một con cáy 64 tuổi biết cầm bút, thấy súng há mồm sắp đối thoại với mình, sợ vãi đái, nghĩ mình miệng hùm gan sứa, sức đâu cãi lại miệng súng, đành phải ký vào giấy cung khai rằng: báo cáo các anh, em đã nói sai, đã nói dối, vì Đảng ta và nhà nước ta từ xưa tới nay thật thà hơn đếm, có biết nói dối là gì đâu. Thế rồi báo An ninh hôm sau hí hửng: trước lý lẽ sắc bén và thực tế sáng ngời chính nghĩa của nhân dân, tên Hảo đã không đủ lý lẽ đối thoại, đã ăn năn hối lỗi vì dám vu cáo cho Đảng ta nói dối…
Việc Đảng Cộng sản Đông Dương ra đời năm 1930 theo thuyết Marxism là không chính danh.

Marx bảo: chủ nghĩa tư bản xuất hiện với đại công nghiệp. Marx lại bảo phương thức kinh tế châu Á không nằm trong chủ nghĩa Marx. Marx phán: giai cấp vô sản là hệ quả của giai cấp tư bản. Nghĩa là tư bản đẻ ra vô sản. Trung Hoa, Việt Nam và cả châu Á, thế giới Ảrập, Ấn Độ, Mỹ Latinh, Phi Châu… trong thế kỷ thứ 19, đầu thế kỷ thứ 20 chưa hề có chủ nghĩa tư bản. Năm 1930, Việt Nam chưa có ông bố tư bản, sao lại có đứa con tên là vô sản ra đời? Bịa ra một giai cấp vô sản ảo để thành lập ra đảng của giai cấp vô sản là Đảng Cộng sản Đông Dương là không chính danh, là trái với thuyết Marxism, là xây nhà trước, xây nền nhà sau.
Sau khi ra đời, Đảng Cộng sản Đông Dương nêu khẩu hiệu “Trí, Phú, Địa, Hào đào tận gốc trốc tận rễ” là không chính danh. Diệt trí thức là diệt đi hai ông đại trí thức Marx-Engels ư? Trí thức là linh hồn của xã hội, diệt trí thức cũng có nghĩa là diệt luôn xã hội loài người.

Năm 1958 – 1960 Bắc Việt Nam (năm 1975 là cả nước) tuyên bố tiến thẳng lên chủ nghĩa xã hội với “mo cơm và quả cà”, không thông qua con đường tư bản chủ nghĩa theo sự xúi dại của Lenin là không chính danh. Theo Marx, linh hồn của xã hội chủ nghĩa là đại công nghiệp; chỉ có nền nông nghiệp lạc hậu mà dám thí mạng cùi tiến lên xã hội chủ nghĩa là tiến lên toàn dân cùng chết đói, hay tiến lên công xã kiểu diệt chủng như Khmer Đỏ, tiến lên “đại nhảy vọt” kiểu Mao khiến mấy chục triệu người chết đói, dân chúng phải ăn thịt cả con mình như cuốn Mao Trạch Đông ngàn năm công tội do Thông tấn xã Việt Nam vừa phát hành đã kể.

Năm 1986, theo gương Trung Quốc, Đảng Cộng sản Việt Nam thay vì chôn chủ nghĩa tư bản (như Marx-Engels dạy) đã quay ngược lại chôn chính học thuyết cộng sản, bằng cách xây dựng nền kinh tế tự do đa thành phần tư bản chủ nghĩa, đưa nhân dân Việt Nam thoát khỏi chết đói. Theo Marx dạy: kinh tế nào, chính trị ấy: hạ tầng cơ sở kinh tế quyết định thượng tầng kiến trúc chính trị. Nay, kinh tế Việt Nam là tư bản tự do mà chính trị vẫn giữ nền chính trị độc tài xã hội chủ nghĩa là sai quy luật, là không chính danh, là đầu chuột đuôi voi, là ông nói gà bà nói thóc lép, là hồn Trương Ba, da hàng thịt…

Marx–Engels từng công khai tuyên bố trong trước tác của mình: “Chúng tôi không có ý định đoán định tương lai một cách giáo điều mà mong muốn dùng phương pháp phê phán thế giới cũ để tìm được một thế giới mới… Việc kiến tạo và tuyên bố một lần và mãi mãi những giải đáp cho các vấn đề của mai sau không phải là việc của chúng tôi…”. Rõ ràng, chính Marx và Engels đã coi học thuyết của mình chỉ là những giả thuyết, những phép thử, những phỏng định về tương lai, tuyệt nhiên không giáo điều cho lý thuyết của mình là chân lý vĩnh hằng. Những ai đã, đang coi học thuyết Marx là chân lý bất biến là đang chống Marx, là muốn dùng Marx giả, Marx dỏm bịt mắt trí thức và nhân dân để quyết câu giờ giữ quyền lực là không chính danh.

Theo định đề: “Sự thật là tiêu chuẩn của chân lý” của Marx, chúng ta thấy thực tế đã không chấp nhận cuộc thí nghiệm XÓA TƯ HỮU hãi hùng nhất trong lịch sử loài người của Marx-Engels- Lenin với tham vọng “XÓA TƯ HỮU, XÓA CÁ NHÂN, XÓA NHÀ NƯỚC, XÓA MÂU THUẪN, XÓA ĐẢNG CỘNG SẢN, XÓA CÁC GIAI CẤP VÀ ĐẢNG CỦA NÓ, XÓA CHÍNH BIỆN CHỨNG PHÁP ĐỂ XÂY DỰNG MỘT XÃ HỘI CỘNG SẢN ÁO TƯỞNG PHI BIỆN CHỨNG – NƠI KHÔNG CÓ CÁI DỐI TRÁ, KHÔNG CÓ CÁI ÁC ĐỘC VÀ CÁI XẤU XA, NƠI TUYỆT ĐỐI TỰ GIÁC, TUYỆT ĐỐI TỰ DO, TUYỆT ĐỐI GIÀU CÓ, TUYỆT ĐỐI KHÔNG CÓ NGOẠI TÌNH, KHÔNG CÒN HÔN NHÂN, KHÔNG CÒN GIA ĐÌNH KIỂU CŨ, KHÔNG CÒN NGÂN HÀNG, KHÔNG CÒN TIỀN TỆ…”. Đó là một xã hội bịa đặt không có thật: vì không có cái ác thì cái thiện cũng bị triệt tiêu, không có cái ngụy thì cái chân cũng biến mất, không có cái xấu thì cái đẹp cũng chẳng còn…
Một trăm sáu mươi hai năm từ khi “Tuyên ngôn Đảng Cộng sản” của Marx–Engels ra đời đến nay, hàng trăm triệu sinh mạng đã bị giết, hàng tỉ người bị tù đầy, bị ngược đãi để “các vị lãnh tụ kính yêu” làm cuộc thí nghiệm đẫm máu cải tạo thế giới từ TƯ HỮU sang CÔNG HỮU, từ TƯ BẢN sang VÔ SẢN, từ CÁ NHÂN sang TẬP THỂ, XÓA QUỐC GIA chỉ còn QUỐC TẾ, XÓA HOÀN TOÀN THẾ GIỚI CŨ, NHÂN LOẠI CŨ chỉ còn MỘT THẾ GIỚI MỚI TINH, NHÂN LOẠI MỚI TINH KHÔNG CÒN TRUYỀN THỐNG, KHÔNG CÒN LỊCH SỬ, KHÔNG CÒN QUÁ KHỨ, KHÔNG CÒN TÔN GIÁO…
Chao ôi, khi một con người không còn quá khứ, một dân tộc không còn lịch sử, con người ấy, dân tộc ấy sẽ biến thành tinh tinh, xã hội tinh tinh hay thành những cục bột biết ca hát?… Rút cục, cuộc thí nghiệm cộng sản kinh hồn trên phạm vi toàn thế giới đã hoàn toàn thất bại. Những nước cộng sản cứng đầu nhất như Bắc Triều Tiên, Cuba hiện nay cũng đang rục rịch thí nghiệm mô hình kinh tế tư bản chủ nghĩa, tập toẹ học lại những bước đi làm giàu vỡ lòng nhân loại đã có từ trước khi Marx ra đời. Đây là sự thật không thể nào chối cãi, dù cãi cối cãi chày bằng còng số tám hay nhà tù, họng súng v.v…

Cám ơn Marx, đã cho chúng tôi đề bài “Sự thật là tiêu chuẩn của chân lý” để làm một bài tập làm văn về sự thật này. Cám ơn ngài cố Tổng thống nước Ba Lan tự do Lech Kaczyński đã cho chúng tôi ý tưởng rất hay: chỉ có sự thật mới giải phóng con người, làm chủ đề bài tham luận. Chúng tôi cũng xin cám ơn tiêu đề của cuộc hội thảo “Văn học nghệ thuật hướng về sự thật đất nước” của Ban Tuyên giáo Trung ương đã gợi ý, khích lệ chúng tôi dám liều mạng nói lên những sự thật cay đắng nhất, khủng khiếp nhất của đất nước chúng ta hiện nay, những sự thật chết người, ai ai cũng biết mà vì sợ tù tội nên không ai dám nói ra.

Viết đến đây, chúng tôi chợt nhớ đến truyện “Bộ long bào của vị hoàng đế” của văn hào Andersen. Thằng bé trong thiên truyện đã liều mạng xé toang bộ long bào hoang tưởng của vị hoàng đế kia bằng cách hét thật to: ông vua cởi truồng! Tiếng kêu thất thanh của chân lý ấy có làm đám đông đang bị quyền lực hôn mê, luôn miệng tung hô vị hoàng đế mặc bộ long bào đẹp nhất tỉnh ra hay không? Nhưng hình như ngay sau khi gọi sự vật bằng tên của nó, thằng bé do sự thật, do tự do phái đến đã biến mất. Do đó, mới còn biết bao nhiêu ông vua triết học cởi truồng, vua chính trị cởi truồng, vua cách mạng cởi truồng, vua chủ nghĩa cởi truồng… đang đi nhông nhông ngoài xã hội, ngoài phố xá, đã và đang được những đám đông giả vờ cuồng tín hòng trục lợi xúm vào vạn tuế, ca ngợi các ngài khoác những bộ long bào tuyệt vời của trần gian…

Sự thật giản dị nhường ấy, sao bị cả đám đông lờ đi? Mới hay sự cám dỗ của dối trá có bùa ngải quỷ sứ, mê hoặc con người trong bóng tối, trong đe dọa, trong hấp lực của củ cà rốt treo trước miệng con lừa… Sự thật chỉ có thể tồn tại công khai dưới ánh sáng mặt trời. Xã hội của những hội kín vây bủa con người trong lừa mị, trong sợ hãi u u minh minh, luôn xua đuổi và cầm tù sự thật. Chối bỏ sự thật, những xã hội do băng đảng hội kín cầm quyền hầu như không bao giờ đi cùng đường với lẽ phải và công lý.

Chúng tôi không dám làm thằng bé trong thiên truyện kia của Andersen; làm vị thiên sứ của sự thật này, coi chừng khả năng biến mất là điều có thể xảy ra. Hãi quá!

Chúng tôi chỉ xin kể ra ba vị nhà văn Việt Nam hình như cũng đang thử đóng vai trò của thằng bé ấy, vai trò thiên sứ của sự thật, của tự do.
Đây là lời của nhà văn Đỗ Chu bùi ngùi, chua xót, khi ông nói về sự lãnh đạo của Đảng với nhà văn; sao nhà văn giống chú cún con ve vẩy đuôi theo ông chủ trong sân nhà thế: “Tớ yêu Đảng như yêu vợ. Vợ còn sống thì tớ nghe vợ. Vợ chết thì tớ lập bàn thờ khấn vái cho đến chết. Đảng cũng là vợ của tớ. Đảng bẩn thì tớ mua xà phòng cho Đảng tắm. Mua nước hoa cho Đảng thơm. Đảng nói thì không được cãi. Đảng bảo ăn là ăn. Đảng bảo uống là uống. Đảng bảo nằm là nằm. Đảng bảo lên giường là lên gường. Đảng bảo ra đường là ra đường…” (Trích bài “Nhà văn Đỗ Chu yêu Đảng như yêu vợ” của Nguyễn Trọng Tạo ngày 13/7/2010). Về việc này, mới thấy Nguyễn Vĩ xưa thánh thật, khi ông viết: “nhà văn An Nam khổ như chó!”.

Đây là mấy câu thơ của nhà văn, nhà thơ Nguyễn Đình Chính (con trai cố nhà văn Nguyễn Đình Thi, người rất nhiều năm trước và sau 1975 từng làm Tổng Thư ký – ngày nay gọi là Chủ tịch – Hội Nhà văn Việt Nam): “Mấy thằng bạn văn nghệ chửi đổng hát hay / Cổ họng rắn hổ mang trơn tuột liếm mồi trong các HỘI ĐOÀN / hót hít chính trị như chó hít hóng cứt…” (Trích trong bài thơ “Đêm Sài Gòn” in trong tập thơ Chẹc chẹc của Nguyễn Đình Chính, do Tân Hình thức Publishing Club ấn hành trên mạng 2010).

Đây là nhà văn đại tá công an Mai Vũ, trước Đại hội Nhà văn Việt Nam lần thứ XIII, đã lên tiếng đòi tự do sáng tác, mặc dù từ năm 1987, Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh đã cởi trói cho các nhà văn:
“Đây là vấn đề nhạy cảm mà không phải ai cũng có dũng khí dám nói thật. Nhằm thiết lập một trật tự xã hội tư duy đồng chiều, chúng ta đã chính trị hóa mọi đời sống xã hội. Điều đó thật tai hại, nó làm khô héo tinh thần dân tộc. Chính trị hóa khoa học đã dẫn đến phủ nhận chân lý khách quan, làm méo mó khoa học. Trong lịch sử Xô Viết trước kia, đã có thời người làm vườn Lưxenkô – Mitsurin được tôn vinh như những nhà cải cách vĩ đại, còn Mooc găng, Menđen là những kẻ phục vụ chủ nghĩa tư bản vì thuyết gen di truyền. Kết quả, nhà di truyền học thiên tài Vavilôp đã phải tự sát, còn nền di truyền học nước Nga thì lụn bại, để lại một vết nhơ đau đớn trong đời sống khoa học xã hội Xô Viết. Đó là vụ ngụy khoa học lớn nhất trong lịch sử nhân loại. Chính trị hóa giáo dục cũng chỉ đẻ ra những chiến binh đánh bom tự sát, chứ không đẻ ra những công dân xây dựng tương lai.

Hội Nhà văn không phải là dàn hợp xướng để hát theo cái gậy chỉ huy của người nhạc trưởng. Nó là lãnh địa của những tư duy và sáng tạo cá nhân, nó là một tổ chức xã hội nghề nghiệp tự nguyện của các nhà văn lấy sứ mạng phục vụ Tổ quốc và nhân dân trên hết.

Nhà văn viết theo mệnh lệnh của trái tim, mà trái tim nhà văn thuộc về Tổ quốc và nhân dân. Anh ta là tội đồ và đáng nguyền rủa nếu thóa mạ Tổ quốc và dân tộc. Còn khuynh hướng chính trị tùy thuộc quyền lựa chọn của mỗi nhà văn. Hãy để con ngựa Văn tung vó trên cánh đồng bát ngát của tự do” (“Về Hội nhà văn của chúng ta” của Mai Vũ, in trên website Trần Nhương ngày 11-7-2010)

Tiếp nối ba nhà văn trên, chúng tôi xin mời quý vị đọc lại bài thơ “Bài ca sự thật” của chúng tôi (Trần Mạnh Hảo) đã in trên báo Tuổi trẻ số tất niên ngày 24- 01-1987

BÀI CA SỰ THẬT

Sự thật của tôi
Sự thật của anh
Sự thật của chúng ta
Sự thật của mọi người?
Nhân loại có bao thời
Sự dối trá làm quan toà phán xử
Bru-nô ơi trái đất vẫn tròn
Mà chân lý nghìn sau còn trả giá
Nhưng đất nước vẫn đi tìm sự thật
Trong câu hát có mồ hôi nước mắt
Có con nghê đá đầu đình cười cợt các triều vua
Có thằng Bờm chẳng tin lời hứa hão
Cái quạt mo không để phú ông lừa
Vua Hùng ơi! Người đi tìm sự thật
Bằng cách ngày đầu năm xuống ruộng cày bừa
Bao triều đại xưa đổ vì ưa nói dối
“Muốn nói gian làm quan mà nói”
Sự thật giấu trong nhà dân đen
Sự thật từng vật vờ đi như ăn mày đầu đường xó chợ
Sự thật làm anh hề, chú mõ
Sự thật như nàng Thị Kính oan khiên
Sự thật trốn vào ngụ ngôn, ngạn ngữ sấm truyền
Sự thật có khi mượn Xuý Vân mà giả dại
Sự thật chiếc lá đa bay qua bao thời đại
Bay về đây trời nổi can qua
Con vua thất thế quét chùa sãi ơi!
Vĩnh biệt chú Cuội
Vĩnh biệt thành tích ma, báo cáo láo thành thần
Bệnh hình thức gọi sai tên sự vật
Người đói phải nói lời no
Vị đắng sao lại kêu là mật?
Ngục tù mang nhãn hiệu tự do!
Vĩnh biệt khái niệm quét vôi và từ ngữ nước sơn
Đạo đức dính trên đầu môi chót lưỡi
Vĩnh biệt những bóng ma cơ hội
Những cái đầu già cỗi tự bên trong
Những con mắt nhìn người bằng bóng tối
Có nhận ra tia nắng mới trong lòng ?
Tôi là người tập yêu sự thật
Tập nghe nên có lúc ù tai
Tập nhìn nên chói mắt
Đất nước đổi thay
Cơn đau đẻ những dòng sông quằn quại!
Hạt thóc và hạt máu có bao giờ nói dối?
Bốn nghìn năm dân tộc tôi
Đi từ bờ bên kia
Đến bờ bên này của sự thật
Để mỗi con người hôm nay trên mặt đất
Được cầm trong tay một tia nắng mặt trời…

Sài Gòn ngày 15-1-1987

Trần Mạnh Hảo

____________ _

Để kết thúc bản tham luận, xin kính mời quý vị cùng chúng tôi hô 3 khẩu hiệu sau:
Khẩu hiệu một:
KHÔNG CÓ SỰ THẬT, KHÔNG CÓ LẼ PHẢI VÀ CHÂN LÝ
(xin hô ba lần: không có, không có, không có)
Khẩu hiệu hai:
CHỈ CÓ SỰ THẬT MỚI GIẢI PHÓNG CON NGƯỜI
(xin hô ba lần: chỉ có, chỉ có, chỉ có)
Khẩu hiệu thứ ba:
SỰ THẬT LÀ TIÊU CHUẨN CỦA CHÂN LÝ
(xin hô ba lần: tiêu chuẩn, tiêu chuẩn, tiêu chuẩn)
Xin cám ơn quý vị.
Viết tại Sài Gòn 26-08-2010
© 2010 Trần Mạnh Hảo
==========================================
======================================================

Chúc Mừng Năm Mới - Diễn Hành Hoa Hồng từ California

Chúc Mừng Năm Mới - Diễn Hành Hoa Hồng từ California

3rd Brigade Combat Team Change of Command

Nhạc Phẩm Anh La Ai - Anh Là Ai

"Làm truyền thông, quí vị không có nhiệm vụ phải bảo vệ!" - Vũ Công Lý

Biểu tình lên án VietWeekly và đồng bọn làm tay sai cho Việt Cộng.

Phải Lên Tiếng-Sinh Viên VN bảo Vệ Hoàng Sa,Trường Sa-Ngô Nguyễn Trần

Tôi yêu Tổ quốc tôi

Tin tuc So . net " Viet Nam doi chu quyen Hoang Sa

Lich Su To Quoc Viet Nam

Nam Cali bieu tinh chong Cong ham ban nuoc cua Pham van Dong tren 4000 nguoi tham du

Tai Nam California luc 6PM 14 thang 9 nam 2011, hang ngan dong huong da dung chat khu Tuong Dai Chien Si Viet My, tham du cuoc bieu tinh phan doi TC xam lang VN; vach mat bon CSVN ban nuoc !! Va tranh dau cho nhan quyen VN voi chu de " Dem Thap Nen Niem Tin ".

14-9-11:Bieu tinh chong Tau cong va vc ban nuoc dang bien VN

DapLoisongNui.MP4

Lời Kêu Gọi Thanh Niên Việt Nam Yêu Nước

Tự Đốt Xe Phản Đối VC Bán Nước Tại Siêu Thị Co.op Mart, VT

Lao động Trung Quốc quậy phá nhà dân tại Nghi Sơn, Thanh Hóa

Tội ác bán nước của CSVN- Quốc Hận 30/4/1975 - Phần 5

Bản lĩnh người yêu nước : Biểu tình trong đồn CA

26-8-2011 Tin Vietnam:Wikileak, bieu tinh tai Hanoi ky 11

Demonstration Against China August 21/ Biểu Tình Chống Trung Quốc ngày 21/8

Toàn cảnh cuộc trấn áp biểu tình ngày 17/07

Toi Ac Cong San 2

Biểu tình tại Hà Nội 7/8/11

bieu tinh phan doi TQ tai Sai Gon 6

19-6-2011 tin tuc Vietnam - Sbtn - Bieu tinh chong Tau cong:Saigon & Hanoi

Browse Movies Upload Dậy mà đi hởi đồng bào ơi

6/12/11 Liên Mạng Tranh Đấu cho VN

Saigon bieu tinh demonstration 19/6/2011

Xuong duong cung canh hoa Lai

Demonstration agaist China's aggression in NY June 25th 2011

Video: Biểu tình chống TQ tại Hà Nội 3/7/11

Thanh nien Co Vang va dong bao VN Nam Cali xuong duong

Biểu Tình Chống Trung Quốc tại VN ngày 05.06.2011

Biểu tình phản đối Trung Quốc gây hấn trên biển Đông ngày 5/6/2011

LẤY LẠI HOÀNG SA - TRƯỜNG SA

chùa Hang đảo Lý Sơn - 6 drduongdinhhung Subsc

Tôi Đã Thức Tỉnh - Lê Nguyễn Huy Trần

Mậu Thân, Anh Nhớ Gì Không?

- HUẾ 68 (Nhạc và lời Vĩnh Điện) Tiếng hát Bảo Triều

------------ http://www.bacaytruc.com Tưởng Niệm Huế Tết Mậu Thân (1968)

LIÊN MẠNG HOA LÀI TRANH ĐẤU CHO VIỆT NAM

6/5/11 LIÊN MẠNG HOA LÀI TRANH ĐẤU CHO VIỆT NAM Tình hình trong nước mấy ngày qua, nhộn nhịp chuẩn bị biểu tình vào ngày 5 tháng 6/ 2011 tại hai thành phố Sàigon và Hà nội, trước các tòa Đại sứ quán Trung cộng để nói lên sự quyết tâm của toàn dân: - Phản đối Nhà nước CS quá nhu nhược làm tay sai cho Tàu công đang hiếp đáp dân lành. Trên biển cả, trong giới hạn Quốc tế đã khằng định theo các hiệp ước qui định, dân chúng VN sống từ đời ông cha để lại chưa bao giờ có một nước nào dám ngang nhiên ngăn cấm việc làm ăn vì cuộc sống độ nhật thường ngày. - Ngày nay Trung cộng ỷ nước lớn giàu mạnh, lại muốn chiếm đoạt cả miền thềm lục địa VN. Cấm dân làm ăn sinh sống trên biển và hải đảo VN có từ cha ông để lai. - Người dân biết lượng sức mình, VN chỉ bằng cái chén, Trung cộng là thúng thì hỏi bằng cách nào mà VN chống đỡ ?! - Chúng tôi chỉ cần xin các nước trong Liên Hiệp Quốc giúp đỡ và giải quyết công bằng cho con dân VN. 2/ Và hiện nay chúng tôi đồng thông báo cho toàn thế giới chính thức biết rằng: - Chúng tôi nhất quyết chống lại Nhà nước CSVN là tay sai của Đảng CS Nga- Tàu. 3/ Toàn dân VN chỉ mong có một nước VN : - Độc Lập - TựDo - Dân Chủ- Phú Cường. Không lệ thuộc bất cứ nước nào. 4/ Toàn dân VN trong và ngoải nước đồng xuống đường cùng một ngày hôm nay để biểu thị tính thông cảm, tình Đồng bào ruột thịt để nói lên tiếng nói chung: - Đảng CSVN chỉ là tay Sai thủ đắc, che giấu làm Việt gian cho Đảng CSQT Nga - Tàu mà thôi ! 5/ Trong suốt 64-65 năm qua, dưới chế độ CS chưa bao giờ có Độc lập - Tự Do - Dân chủ. Toàn dân VN hôm nay đồng nói lên nguyện vọng chung : - Chúng tôi cần Quốc tế hóa VN. Không để các nước lớn lợi dụng Đảng phái riêng tư mà làm thiệt hại nước nhỏ bé VN ?! Trân trọng, ===================================