---------- Lê Văn Ấn ----------
Tình trạng một cổ 3 tròng của Việt Cộng hiện nay thật rất trầm trọng, và cũng vì vậy, đất nước Việt Nam có thể một mất một còn trong tình huống này.
Cái tròng thứ nhất do Hoa Kỳ tròng vào đầu Việt Cộng. Kể từ khi được Hoa Kỳ bỏ cấm vận và thiết lập bang giao, ký kết hiệp ước thương mại để hàng hóa của Việt Nam được vào Hoa Kỳ và ngược lại. Hoa Kỳ lại còn cho Việt Cộng nhiều ân huệ, từ vụ tổ chức OPEC tại Hà Nội, tối huệ quốc, rút tên Việt Cộng ra khỏi CPC, và viện trợ rất nhiều triệu Mỹ kim quân trang vũ khí, huấn luyện quân sự cho quân đội Việt Cộng, ủng hộ Việt Cộng trở thành hội viên không thường trực của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc, dễ dãi trong vụ thâu nhận du sinh du học Hoa Kỳ, “một mắt nhắm, một mắt mở” để Việt Cộng chuyển tiền tham nhũng vào Hoa Kỳ và các nước tự do khác. Có thể nói Việt Cộng thu thập được nhiều thắng lợi ngoại giao phần lớn là nhờ Hoa Kỳ. Hai mục tiêu mà Hoa Kỳ nhắm đến khi cho Việt Nam những ân huệ nói trên là buôn bán và ngăn chận Trung Cộng bành trướng thế lực về phía Nam. Buôn bán chỉ là mục tiêu phụ vì ai cũng biết trong cuộc buôn bán này, Việt Cộng có lợi hơn là Hoa Kỳ, nhưng dùng Việt Cộng như là một lá chắn ngăn Trung Cộng mới là mục tiêu chính của Hoa Kỳ. Còn một mục tiêu như “chiếc áo mặc ngoài” nữa là tự do dân chủ cho Việt Nam.
Nhưng rất tiếc, cho đến thiên niên kỷ thứ ba, đầu thế kỷ 21 mà Hoa Kỳ vẫn không học được bài học về Việt Cộng. Bao lâu Hoa Kỳ chưa giúp được Việt Cộng loại bỏ những tên tay sai Trung Cộng trong Bộ Chính Trị Việt Cộng, hoặc lấy nhân quyền và tự do dân chủ cho Việt Nam làm mục đích chính thì bấy lâu Việt Cộng vẫn còn thực bụng với Trung Cộng và dối gạt với Hoa Kỳ bấy nhiêu. Trái lại, những gì Hoa Kỳ thực hiện ở Việt Nam chỉ làm cớ cho Trung Cộng mè nheo Việt Cộng và đòi hỏi Việt Cộng chẳng những cắt đất dâng biển cho chúng mà còn phải tỏ ra một cách công khai mình là tay sai thực thụ của Trung Cộng. Vụ Việt Cộng không cho một chiến hạm của Hoa Kỳ đưa trực thăng vào đất liền để chuyên chở những bệnh nhân ra chiếm hạm để chữa trị, nhất là vụ Thứ Trưởng Ngoại Giao Hoa Kỳ, ông John Negroponte phải hủy bỏ chuyến viếng thăm Việt Nam ai cũng hiểu là do Trung Cộng áp lực với Việt Cộng để hủy bỏ chuyến viếng thăm này. Lý do mà Tòa Đại Sứ Hoa Kỳ cho biết là vì “thời tiết xấu tại Quý Châu” nên nhà ngoại giao Hoa Kỳ phải bỏ cuộc viếng thăm thực là một lý do… không phải lý do. Sở dĩ Việt Cộng cam tâm làm tôi mọi cho Trung Cộng chỉ vì chúng muốn được Trung Cộng che chở để chúng trường trị người dân. Do đó, chỉ khi nào Hoa Kỳ chứng minh được với chủ trương thành thật giúp đỡ người dân các nước trên thế giới đứng lên đòi dân chủ tự do, quyết tâm ủng hộ các nhà đấu tranh vì dân chủ tự do ở quốc nội cũng như hải ngoại, nghĩa là lúc nào Việt Cộng thấy chúng sẽ bị lật đổ nếu không trả quyền tự quyết cho dân tộc, hoặc chúng bị lật đổ và Việt Nam có một chế độ tự do dân chủ do dân bầu ra, lúc đó Hoa Kỳ mới mong Trung Cộng chùn bước bành trướng và đe dọa thế giới. Hoa Kỳ đang cần một Tổng Thống Ronald Reagan thứ 2, người đã lật đổ chế độ Cộng Sản Liên Sô và Ðông Âu không tốn một viên đạn và Cộng Sản cũng không có dịp dùng súng đạn.
Trong khi đó thì Trung Cộng ngày càng tỏ ra mình là chủ nhân ông của đảng Cộng Sản Việt Nam, lấn đất lấn biển của Việt Nam mà bắt buộc Việt Cộng phải thừa nhận cụ thể qua các hiệp định, một trong những điều được ghi trong hiệp định bán nước của Việt Cộng với Trung Cộng là “khu vực đánh cá chung”. Vì điều khoản này mà đã có rất nhiều ngư dân Việt Nam bị giết ngay trong hải phận của mình được gọi là khu đánh cá chung. Sự kiện Việt Cộng đàn áp sinh viên học sinh và các nhà trí thức Việt Nam biểu tình phản đối Trung Cộng xâm lăng 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, trong khi đó lại “giữ an ninh” để người Tàu biểu tình tại Hà Nội công khai xác nhận Hoàng Sa và Trường Sa là của Trung Cộng. Còn Việt Cộng thì cái ách Trung Cộng ngày càng được thắt chặt hơn, và đất nước Việt Nam có nguy cơ tiêu vong.
Cái tròng thứ 3 là sự chống đối của dân chúng Việt Nam. Đây là cái tròng có thể làm cho Việt Cộng chết ngạt. Việt Cộng càng vâng lệnh Trung Cộng bao nhiêu càng bị dân chúng Việt Nam thấy nhu cầu phải lật đổ Việt Cộng bấy nhiêu. Dân tộc Việt Nam đã bị người Tàu đô hộ cả ngàn năm, lúc nào triều đình phong kiến Tàu được yên ổn thì người Tàu tìm cách đánh chiếm Việt Nam, vì thế người Việt luôn cảnh giác sự xâm lăng của người Tàu. Thế mà bây giờ, cả một chính phủ và đảng Cộng Sản Việt Nam lại luồn cúi Trung Cộng, chấp nhận những cuộc xâm lấn lãnh thổ và lãnh hải Việt Nam, thì chắc chắn bất cứ người Việt Nam nào, kể cả đảng viên Cộng Sản cũng phản đối chính sách đê hèn của Việt Cộng, ngoại trừ những tên đã cam tâm làm tay sai cho Trung Cộng. Vì thế mà dân chúng, nhất là giới sinh viên học sinh và trí thức đã liên tục tổ chức các cuộc biểu tình phản đối Trung Công dù cho công an Việt Cộng ra sức ngăn cản. Ngày xưa, Hồ Chí Minh và đảng Cộng Sản hô hào đanh đuổi thực dân Pháp thì toàn dân tham gia một cách nồng nhiệt, ngày nay, trước nạn xâm lăng của Trung Cộng, chắc chắn toàn dân Việt Nam cũng không để yên cho quân cướp nước và kẻ làm tôi mọi cho ngoại bang. Các cuộc biểu tình vẫn được sinh viên học sinh và trí thức trong nước tiếp tục, dù cho có bị công an Việt Cộng ngăn cản. Những cuộc phỏng vấn của các cơ truyền thông hải ngoại cho thấy công an Việt Cộng cũng cho rằng Việt Cộng chẳng những không có kế hoạch phản đối Trung Cộng mà còn đàn áp các cuộc biểu tình là sai trái, cho chúng ta thấy toàn dân căm hờn cuộc xâm lăng của Trung Cộng bao nhiêu, họ càng phẫn nộ với Việt Cộng bấy nhiêu. Việt Cộng ngăn cấm các cuộc biểu tình phản đối Trung Cộng có thể gây khó khăn cho các tầng lớp dân chúng, nhưng chắc chắn Việt Cộng không thể ngăn cản sinh viên học sinh bãi khóa, công nhân đình công, cũng như các hình thức khác, như kẻ chữ phản đối lên áo, hoặc mặc cùng màu áo như một vài anh em ở trong nước đề nghị, v.v… Khi toàn dân đã quyết chí đấu tranh thì không có sức mạnh nào ngăn cản được.
Ngoài ra, kể từ ngày 18.12.2007, linh mục, tu sĩ nam nữ, chủng sinh và giáo dân Công Giáo thuộc Tổng Giáo Phận Hà Nội hưởng ứng lời kêu gọi của Ðức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt, cầu nguyện để “Nhà Nước” trả lại Cơ sở Tòa Khâm Sứ Hà Nội, hàng mấy ngàn người liên tục “cầu nguyện”. Ðoàn người mấy ngàn đi trong trật tự, dẫn đầu bởi Thánh giá có 2 đèn chầu như một cuộc rước kiệu, họ đọc kinh, hát thánh ca, tuyệt nhiên không có một bản hiệu, không có lời hoan hô đả đảo, không gây ồn ào mất trật tự. Trước sự phản kháng “lạ lùng” này, đích thân Nguyễn Tấn Dũng đã đến “thăm” Ðức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt và sau đó ra “tham quan” cơ sở Tòa Khâm Sứ trong khi hàng ngàn giáo dân đang ký thỉnh nguyện thư để trình lên “Nhà Nước” cứu xét trả tài sản của Giáo Hội cho Giáo Hội. Cuộc tiếp xúc không có lời tuyên bố nào, và những buổi cầu nguyện của giáo dân vẫn tiếp diễn. Ủy Ban Nhân Dân Việt Cộng thành phố Hà Nội đã gởi một công văn phản đối việc “cầu nguyện” với những lời lẽ vô lý, tức thì Tòa Tổng Giám Mục Hà Nội gởi lại văn thư phản bác. Cuối cùng, ngày 14.1.2008, Nguyễn Tấn Dũng đã mời Ðức Giám Mục Nguyễn Văn Nhơn thuộc đia phận Dalat, đương kim Chủ tịch Hội Ðồng Giám Mục Việt Nam, cùng với Ðức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đến văn phòng Thủ tướng để tham dự một cuộc họp. Cuộc họp này cũng không có bất cứ một văn bản nào “đúc kết” kết quả, cả 2 bên cũng không tuyên bố gì, nhưng tin “hành lang” cho biết, Việt Cộng bằng lòng “cứu xét” và hứa sẽ lập một Ủy Ban để bàn việc trả lại Tòa Khâm Sứ, thánh địa La Vang và học viện Giáo Hoàng Piô 10 tại Ðalat, đổi lại, 2 ngài phải ra lệnh cho tất cả Công Giáo trên toàn quốc lập tức ngưng các cuộc cầu nguyện. Nhìn vào tin hành lang này chúng ta thấy, trong khi Việt Cộng chỉ hứa, cứu xét, lập Ủy Ban đàm phán v.v… mà không biết sẽ kéo dài bao lâu, trong khi phía Giáo Hội Công Giáo phải lập tức ngưng các cuộc cầu nguyện trên toàn quốc. Âm mưu cướp giựt vẫn hoàn cướp giựt. Nhưng 2 vị Giám Mục Nguyễn Văn Nhơn và Ngô Quang Kiệt cũng đã biết rõ âm mưu của Việt Cộng, hơn nữa, các ngài cũng không thể ra lệnh cho các giám mục khác ngưng các cuộc cầu nguyện hay hình thức nào khác để đòi lại tài sản bị Việt Cộng cướp đoạt. Cuộc cầu nguyện xin trả đất này hứa hẹn còn nhiều gay cấn, còn nhiêu nguy nan cho Việt Cộng và cũng rất nan giải cho bọn chúng. Vì phong trào “cầu nguyện” sẽ lan ra khắp nơi.
Trong khi đó, Việt Cộng lại khiêu khích bằng cách lấn đất giáo xứ Thái Hà thuộc Dòng Chúa Cứu Thế Hà Nội. Lập tức giáo dân có phản ứng quyết liệt, cũng cầu nguyện và ngày đêm canh phòng, ăn ngủ tại chỗ, nhất quyết không cho Việt Cộng chiếm đất của giáo xứ. Sự kiện “cầu nguyện” chống việc chiếm đất Thái Hà thuộc Dòng Chúa Cứu Thế Hà Nội đã lan nhanh vào Saigon. Dòng Chúa Cứu Thế Saigon, số 38 Kỳ Ðồng, thuộc Quận 3 cũng tổ chức một thánh lễ trong thể do linh mục Bề Trên chủ tế, và 23 linh mục đồng tế cùng các Ðại Chủng Sinh và khoản 4 ngàn người tham dự. Người ta nói rằng có rất nhiều người ngoài Công Giáo cũng tham dự. Ðây là một lực lượng mạnh mẽ nhất, với chiến thuật ôn hòa nhất, nhưng cũng là một hình thức đấu tranh hiệu quả nhất.
Chưa hết, nếu Việt Cộng bằng lòng trả lại tài sản cho Giáo Hội Công Giáo thì đó là một nấc thang vững chắc để các giáo hội khác đòi lại tài sản của họ đã bị Việt Cộng chiếm đoạt. Tóm lại, một dây chuyền ngòi nổ, sẽ làm sụp đổ chế độ Cộng Sản qua cuộc 9 đấu tranh bất bạo động này.
Ðối với Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, mấy chục năm bị Việt Cộng áp dụng nhiều hình thức chia rẽ, phá hoại, đày ải các vị lãnh đạo, nhưng không có kết quả. Năm 2008 sẽ là năm Việt Cộng âm mưu xóa tên Giáo Hội này bằng cách dùng 2 tên phản đạo, tổ chức Phật Ðản có Liên Hiệp Quốc tham dự. Nhưng trước khi thế đấu tranh của tôn giáo bạn, trước hiện trạng lạm phát phi mã của Việt Cộng, công nhân đình công hay bỏ việc về lại đồng quê, trước nạn dân oan khiếu kiện khắp mấy chục tỉnh thành từ Bắc vô Nam, không khéo “ngày Lễ Phật Ðản” này sẽ có những biến chuyển bất ngờ không ai lường trước được. Những tên chóp bu Việt Cộng đừng tin vào “tinh thần phản đạo” của những tên quốc doanh mà có khi gậy ông lại đập lưng ông. Vì đại đa số thầm lặng cũng đang ngậm ngùi chua xót trước việc làm trắng trợn của Thích Trí Siêu, Nguyễn Mạnh Thát.
Tất cả những lực lượng đấu tranh đều đã nhận rõ một điều, chính Việt Cộng là nguyên nhân đưa đến nạn Trung Cộng xâm lăng lãnh tổ và lãnh hải của Việt Nam, chính Việt Cộng là cái gốc đưa dân tộc đến cuộc chiến tranh này đến cuộc chiến tranh khác, chính Việt Cộng đã và đang đưa xã hội đến chỗ băng hoại nhất thế giới,.... Và chỉ còn cách lật đổ chế độ Cộng Sản mới có thể cứu đất nước khỏi diệt vong. Việt Cộng chính là cái gốc của sự diệt vong, phải trừ khử cái gốc Cộng Sản càng sớm càng tốt.
Lê Văn Ấn
__._,_.___
No comments:
Post a Comment