Bài và hình: Duy Uyên/Việt Herald
(07/18/2010)
WESTMINSTER, California (VH): Thời gian không dừng lại, nó đang dần trôi. Cùng với sự trôi đi của thời gian, thì sự vật quanh mỗi người cũng đổi thay, nhưng chắc chắn ký ức về ngôi trường cũ, khung trời kỷ niệm: Trung học Duy Tân (thành phố Phan Rang) vẫn còn vẹn nguyên trong trái tim của thầy xưa trò cũ trường công lập trung học Duy Tân.
nhiều tiểu bang trên khắp nước Mỹ, tìm về ngày “Ðại hội Thế giới cựu GS-HS Duy Tân” vào trưa thứ bảy, ngày 17 tháng 7, năm 2010 vừa qua, tại Nhà Hàng Grand Garden. Nhân dịp này, ban tổ chức cũng phát hành Ðặc San Duy Tân Khung Trời Kỷ Niệm 2010, gồm 250 trang với nhiều bài vở giá trị của thầy và trò trung học Duy Tân trải lòng trên trang giấy, cùng nhiều hình ảnh minh họa tuyệt đẹp.
Mọi người đến rất sớm trước giờ khai mạc, để đi tìm lẫn nhau, trò tìm thầy, thầy tìm àtrò, đồng nghiệp cũ tìm nhau, bạn cũ tìm nhau.
Bụi thời gian đã làm vóc dáng thầy, trò, bè bạn thay đổi, khiến phút ban đầu không khỏi ngập ngừng, e ngại. Nhiều người, hơn bốn mươi năm, năm mươi năm, mới gặp lại, họ nhận ra nhau chỉ nhờ cáià bảng tên gắn trên bâu áo.
lời thăm hỏi, biết được ai còn ai mất, ai sống ở đâu và cuộc sống thế nào.
Các máy hình cứ bấm liên tục, kèm theo tiếng cười, tiếng gọi nhau í ới kéo nhau lại, cùng chụp với nhau những tấm hình lưu niệm. Dù tuổi tác đã chất chồng, nhưng họ vẫn mày tao, mi tớ rộn ràng. Thời gian như ngừng trôi, chỉ còn ta với ta, cùng lưu giữ những thân tình này, như một món quà vô giá,ámột góc trời kỷ niệm của một trong những đoạn đường đời đã đi qua...
Câu chuyện hàn huyên cứ mãi không dứt. Họ thật trẻ trung, dù mái tóc đã điểm sương, vì họ đã được trả lại kỷ niệm một thời áo trắng, ở đó có một trời để nhớ để thương. Không nói, không hò hẹn nhưng họ tin rằng đó là khúc dạo đầu thật đẹp trong vài giờ ngắn ngủi ngồi lại bên nhau.
Sau nghi thức khai mạc, cựu học sinh Võ Diệu Huyền (cựu học sinh Trung học Duy Tân niên khóa 1962-1969, đến từ Atlanta), người đã có công trong việc thành lập trang nhà www.trunghocduytan. com cách nay 3 năm để gắn kết mọi người, và là trưởng ban tổ chức của đại hội, đã lên chia sẻ ý nghĩa của ngày đại hội, cám ơn sự hiện diện của thầy cô và bè bạn. Chị ước mong, trong tương lai, ban tổ chức sẽ nối dài tình thương với nhau, bằng những đóng góp lập một quỹ tương trợ cho thầy cô và bạn bè gặp khó khănà
của cô thầy, đem niềm vui đến cho cô thầy nơi cuộc sống trên xứ người rất cô đơn này. Tôi rất vui, vì năm nay, có nhiều cựu học sinh từ tiểu bang xa và nước ngoài về dự. Nhiều người đến cùng với gia đình của mình, nên đông vui hơn.
Thành viên trên trang nhà đến nay rất nhiều, có đươc cả ngàn người người vào tham gia. Tôi rất ấm lòng, vì nơi đây như một mái nhà, nơi của những đàn chim trung học Duy Tân cùng quy tụ về tổ ấm.”
Ðại diện thầy cô và cựu học sinh cũng đã lên tặng cho chị Võ Diệu Huyền một bó hoa tươi thắm, cùng lời tri ân vì chị đã có công kết nối mọi người lại với nhau, bằng những việc làm rất tích cực của chị, để có buổi họp mặt trong suốt 3 năm qua.
Thay mặt ban tổ chức, các cựu học sinh đã lên sân khấu, tặng các thầy cô những tấm plaque kỷ niệm, tri ân công dạy dỗ của cô thầy.
Vì lý do sức khỏe, không thể đến tham dự trong ngày họp mặt, thầy hiệu trưởng Ðặng Vũ Hoản đã gửi từ Úc sang lá thư, lời chúc sức khỏe đến với mọi người. Và những tình cảm, kỷ niệm với đồng nghiệp, học trò, với ngôi trường Duy Tân, đã được thành viên trong ban tổ chức lên đọc cho mọi người cùng nghe.
Thầy Ðoàn Thanh Tâm dạy môn Anh văn và Việt văn (khóa 1972-1975), đến từ tiểu bang Louisiana, chia sẻ với phóng viên Việt Herald:
“Ðây là lần đầu tiên tôi có mặt trong ngày họp mặt này. Rất vui, khi gặp lại đồng nghiệp cũ, học trò xưa.
“Tôi nhận thấy, cựu học sinh trung học Duy Tân ra hải ngoại rất thành công, họ là những bác sĩ, nha sĩ, luật sư, kỹ sư, thi sĩ, nhạc sĩà Rất đáng khen ngợi, vì các em có tấm lòng, tình thương với thầy cô cũ, vẫn còn hoài niệm xưa. Mong ban tổ chức hãy duy trì mãi buổi họp mặt như vậy, để những người như chúng tôi đã vào tuổi xế chiều, có dịp gặp nhau, ôn lại kỷ niệm xưa trên đất nước tạm dung này, gìn giữ nghĩa tình đậm đà với nhau”.
Dù tất cả các cựu học sinh trung học Duy Tân đã vào đời với bằng cấp khác nhau, nghề nghiệp khác nhau, kẻ chân trời người góc biển, kẻ thành đạt người phiêu bồng, nhưng may mắn là tất cả đang có mặt trong ngày hội ngộ này, cùng ôn lại những kỷ niệm của ngày xưa và kể cho nhau nghe những vui buồn trong chặng đường dài họ đã đi qua. Dù họ không thành lập hội, không có hội trưởng, hội phó, nhưng tất cả các thành viên trong ban tổ chức đều chia sẻ trách nhiệm, cùng nhau chung sức cho ngày họp mặt được trọn vẹn niềm vui, quyển đặc san ra mắt kịp thời và giá trị.
Chị Bùi Hồng Loan, đến từ Úc chia sẻ: “Ðây là lần đầu tiên tôi tham dự buổi họp mặt với thầy cô bè bạn trung học Duy Tân. Ðã 35 năm rồi, tôi mới được gặp lại mọi người. Ngôi trường Duy Tân có nhiều kỷ niệm rất ngọt ngào. Tôi đưa phu quân và con trai sang dự, với mong muốn, cháu hiểu được tình cảm thầy cô, tình bè bạn của mẹ, tình cảm tôn sư trọng đạo của người Việt, để giúp cháu hiểu hơn về văn hóa Việt Nam.
Ông Trần Văn Tường, cựu học sinh trung học Duy Tân, cho biết: “Trường Duy Tân ra đời năm 1952, đến năm 1953, tôi bắt đầu vào học. Tôi ra trường năm 1960, sau đó vào quân đội VNCH.
Trường Duy Tân đã đào tạo chúng tôi trở thành những công dân tốt của đất nước, những quân nhân gương mẫu của VNCH. Chúng tôi rất vinh hạnh là học sinh dưới mái trường mang tên vị Vua yêu nước Duy Tân. Noi gương những bậc tiền bối, chúng tôi đã làm tròn nhiệm vụ người con của quê hương. Nay chúng tôi đã già, nhưng tình bạn cũ vẫn không hề phai lạt”.
Cựu học sinh Trần Văn Thành (học từ 1954- đến 1960 ra trường), cựu thiếu tá bộ binh VNCH, đến từ Dallas cho biết: “Tôi rất khâm phục các thành viên trong ban tổ chức. Cá nhân chúng tôi là bậc đi trước, mà không làm được, nhưng các đàn em sau này dám nhận lãnh trách nhiệm tổ chức gặp mặt, nối kết mọi người lại, quý lắm. Tôi mong rằng các em thế hệ tiếp nối vẫn giữ được truyền thống này, đây chính là một cách thể hiện tinh thần đoàn kết của người Việt chúng ta trên quê hương mới.”
Anh Nguyễn Hữu Chỉnh, cựu học sinh Duy Tân năm 1962- 1965, và vợ là chị Trần Thị Hữu Duyên từ Ðan Mạch đến, xúc động nói: “Ðã 40 năm rồi, đây là lần đầu tiên tôi mới được gặp thầy cô, bạn bè. Ðan Mạch là một nước trong khối Âu Châu, rất lạnh, rất ít người Việt Nam, và người Phan Rang và cựu học sinh trung học Duy Tân thì lại không có. Ngày hôm nay rất hạnh phúc, gặp thầy cô và bạn bè xưa có rất nhiều chuyện để nói. Hy vọng trong tương lai, chúng tôi sẽ đến họp mặt nhiều lần nữa.”
Vũ khúc “Trả lại em yêu”, do các em trong vũ đoàn Lạc Hồng biểu diễn, đã mở đầu cho phần văn nghệ, với những giọng ca của thầy, trò trung học Duy Tân thật ngọt ngào.
Trong mắt của mọi người lấp lánh niềm vui, niềm vui ngày gặp mặt của những cựu học sinh, của thầy cô, của những chàng trai, cô gái ngày nào, đã trãi qua tuổi đẹp nhất của đời người, nơi mái trường Duy Tân. Họ đã gặp nhau, đã đem theo về cảm xúc hội ngộ, cảm xúc của một thời căng tràn nhựa sống, nhiều hoài bão, ước mơ. (D.U.)
Tro ve dau trang
==========================================
=========================================================
No comments:
Post a Comment