và binh sĩ quân đội nhân dân Việt Nam .
Trần Nhu
Thưa quý vị cùng toàn thể anh em binh sĩ, chúng tôi hết sức lo lắng và đau lòng về tình cảnh đất nước trong những thập niên qua như quý vị đã biết, dân tộc đất nước đang gặp phải hiểm họa vô cùng to lớn từ bên ngoài (giặc phương Bắc) và ngay từ bên trong Bộ chính trị Ðảng cộng sảnVN mỗi lúc càng thêm nguy hiểm, chúng gắn kết chặt chẽ với kẻ thù truyền kiếp của dân tộc ở cả ba cột trụ: Chính trị, kinh tế, văn hóa... qua các văn kiện ký kết với Bắc Kinh (1) đã và đang thực hiện “hợp tác toàn diện” với giặc vào giai đoạn cuối.
Hiện thời trước mắt, qua vụ để người Trung Quốc vào khai thác bauxite ở Tây Nguyên, chúng ta thấy rõ nhóm lãnh đạo ÐCS không vì lợi ích của đất nước mà vì quyền lợi của ngoại bang. Nguy hiểm hơn nữa để nhiều ngàn người Trung Quốc có ý đồ “xấu” sinh sống và làm việc bất hợp pháp trên đất nước mình mà chính phủ không dám trục xuất sợ làm “tổn thương đến tình hữu nghị”(2), các cơ quan chức năng, các Bộ không ai chịu trách nhiệm. Rõ ràng không còn kỷ cương, phép nước và không phải một quốc gia có chủ quyền.
Vấn đề Hoàng Sa, Trường Sa và nhiều vấn đề tương tự, báo chí Việt Nam cực kỳ kiêng kỵ mọi ý niệm, mọi hình thái chống Trung Quốc xâm lược “gọi là vấn đề nhậy cảm”. Và mối nhục câm nín cúi đầu trước quyết định của Bắc Kinh về lệnh cấm ngư dân Việt Nam đánh cá trên lãnh hải Việt Nam . Bộ chính trị im bặt để giữ căn bản bốn tốt cho mối giao hảo vương hầu, một tập quán hữu nghị, vượt khỏi mọi sự nhu nhược ươn hèn. Họ cũng lạnh lùng trước những cái chết của ngư phủ bị tầu Trung Quốc bắn giết cướp đoạt tài sản. Và hoàn toàn vô trách nhiệm, khi xuất khẩu lao động “nô lệ” ra nước ngoài để thu ngoại tệ, nhưng lúc công dân gặp hoạn nạn, không khi nào can thiệp giúp đỡ. Trong mọi trường hợp các nạn nhân chỉ có thể kêu gọi những người Việt tỵ nạn cộng sản hay người ngoại quốc giúp đỡ che chở cho họ.
Có rất nhiều sự tủi nhục, hổ thẹn!!!
Trong một đất nước mà dân chúng hoàn toàn không tin vào chính phủ, họ muốn biết những gì thực sự đang xẩy ra trên quê hương mình chỉ có thể nghe đài ngoại quốc! Bởi thói độc đoán và lạm dụng bạo lực đã in hằn vào dân chúng, tình cảm “bất tín”. Bởi truyền thống dối trá bịp bợm “nói một đằng làm một nẻo” chế độ tự đặt bản thân nó và nhân dân vào một sự cô lập cùng cực. Sự cô lập này bao trùm cả xã hội, với những mâu thuẫn đối chọi nhau “bất khả giải”.
- Một đất nước mà không ai được sống bình an, kể cả những nhà tu hành, bởi ở đâu cũng treo lơ lửng những hiểm nguy!!! Không có luật, chỉ có lực lượng trấn áp.
- Một chính quyền đối với các tôn giáo luôn luôn dùng xã hội đen, bọn lưu manh côn đồ quấy phá, sách nhiễu, các tín đồ Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, Phật Giáo Hòa Hảo, Công Giáo, điển hình là vụ Thái Hà - Hà Nội và gần đây là vụ tu viện Bát Nhã, Lâm Ðồng. Ðó hoàn toàn không phải là phẩm giá của một quốc gia, cũng không phải là kiểu hành xử của một nhà nước pháp quyền!
- Một chính quyền coi Hiến pháp, luật pháp như chậu cảnh, dùng chủ trương chính sách của đảng thay cho luật, hay nghị quyết của Bộ chính trị.(Một tổ chức Mafia.)
- Xét rằng: Ðcs cai trị đất nước sáu thập niên qua đã gây cho dân tộc không biết bao nhiêu tội ác!
- Xét rằng: Bộ chính trị giữ vai trò như một khối u “ác tính” trực tiếp đe dọa sự sống còn của toàn thể dân tộc, cần phải cắt bỏ, nếu kéo dài thảm họa khó lường!
Tình thế mỗi lúc càng thêm đen tối, vận nước như “ngàn cân treo sợi tóc”. Chúng ta đang phải lưỡng đầu thọ địch với cả thù trong lẫn giặc ngoài. Trong bối cảnh hết sức phức tạp vừa phải chống bọn Việt gian, vừa phải chống giặc ngoại xâm. Mối nguy chính nằm ở bên trong rình rập chúng ta, nhắm vào giới trí thức tinh hoa có lòng yêu nước nhất là những người trẻ như Ls. Lê Thị Công Nhân, Ls. Nguyễn Văn Ðài, Ls. Lê Công Ðịnh, Ls. Lê Trần Luật v.v...
Thời điểm gấp gáp lắm rồi. Ðất nước và dân tộc đang trả giá từng ngày, từng giờ!!! Bọn Mạnh, Dũng, Trọng... đang làm tôi tớ cho ngoại bang “rước voi về dày mả tổ”.
Quân đội và các tướng lãnh phải có một lựa chọn, Ðảng cộng sản Việt Nam chết hay dân tộc chết?
Nhóm lãnh đạo đảng 15 người, so với 85 triệu đồng bào. Các ông và quân đội bảo vệ 15 người hay bảo vệ 85 triệu đồng bào? Vì lợi ích của dân tộc hay vì quyền lợi của nhóm này?
Ðây là một cuộc đấu tranh sinh tử giữa Ðảng cộng sản Việt Nam và dân tộc. Không được phép hèn nhát, buông xuôi! Muốn cho dân tộc sống còn, muốn có một tương lai sáng sủa lâu dài, dứt khoát phải cắt bỏ cái khối u “ác tính” Bộ chính trị. Không được phép trần trừ do dự và vấn đề được đặt ra là quân đội làm gì trong sứ mệnh được dân giao phó?
Xin tất cả hãy nhớ nguyên tắc thiêng liêng này: Thời nào, lúc nào nhiệm vụ của quân đội cũng là bảo vệ quyền lợi quốc gia, bảo vệ dân, bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ khỏi mọi sự xâm phạm.
Người dân đóng thuế nuôi quân, họ hy vọng quân đội sẽ là những người lính dũng mãnh bảo vệ tổ quốc, bảo vệ họ. Hơn ai hết là các vị tướng lãnh, người dân đã gửi gắm niềm tin và danh dự Tổ Quốc, đừng phụ bạc lòng tin của dân, đừng trở thành một lũ vô ơn, hãy là kẻ bảo vệ... đừng là kẻ phản bội Tổ Quốc. Hãy là kẻ đồng hành với dân tộc, đừng là kẻ đứng ngoài rìa hoặc trong hàng ngũ kẻ phản bội.
Quốc gia có biến: “Giặc đã đến tận nhà mình rồi, anh là người của đảng, đảng bảo anh ngồi yên được sao?” Ðào Vũ.
Xin nguyện cầu hồn thiêng sông núi gia hộ cho các ông là kẻ đồng hành với dân tộc. Sống trong sự liên hệ với giống nòi một cách thông minh: Không theo sự phán bảo của đảng một cách mù quáng. Hãy dùng trí khôn của mình để xem cái gì đúng, cái gì sai, cái gì cần phải làm.
Lúc này chứ không phải bất cứ lúc nào khác. Không thể giả đui, giả điếc làm ngơ để bọn Mạnh, Dũng, Trọng... rắp tâm xúc tiến những hoạt động bán rẻ Tổ Quốc, thì tội đó “nặng lắm”. Nếu các ông ra tay trừ khử bọn Mạnh, Dũng, Trọng... thì công đó “lớn lắm.” Có thể sánh với Ngô Quyền giết tên phản bội Tổ Quốc Kiều Công Tiễn, Lê Ðại Hành, giết Ðinh Ðiền, bắt Nguyễn Bạc đánh tan quân xâm lược, lập công to lớn làm vẻ vang cho giống nòi. Sao các ông không noi gương người xưa? Tuốt gươm khỏi vỏ trừ bọn gian tặc, xả thân bảo vệ Tổ Quốc, thà chết giữ danh thơm như Trần Bình Trọng để lại tiếng thơm muôn đời. Bằng không sẽ là một vết nhơ, ngay cả khi các ông còn sống yên ổn mà chỉ lo an toàn cho mình thì nói cách nào đi nữa các ông cũng là kẻ tòng phạm, bán nước đầu hàng giặc.
Tôi không gửi đến các ông thông điệp về lòng hận thù, về bạo động, về chiến tranh mà vì lòng nhân từ. Cần trừ khử một vài kẻ phản bội Tổ Quốc để cứu cả một dân tộc khỏi họa xâm lăng là việc nhân nghĩa cần làm. Tiền thân Ðức Phật Thích Ca có lần đi trên một chiến thuyền gặp một tên cướp, muốn giết các thương gia. Vì lòng đại từ đại bi mà Ngài phải giết tên tướng cướp để cứu đoàn thương gia. Trong lịch sử nước ta không thiếu những vị Thánh tăng đắc đạo như vua Trần Thái Tông, Trần Thánh Tông, Trần Nhân Tông cũng là vì lòng nhân ái mà các ngài phải ra chiến trận giết giặc để giải thoát cho cả dân tộc khỏi họa xâm lăng. Ðó là những sự thật không thể chối cãi, nó được giải thích như châu ngọc trong sáng, lấy Tổ Quốc làm trung tâm thu nhiếp tất cả mọi yếu tố để phục vụ. Ở một phương diện khác, thực đáng hổ thẹn khi vẫn dung dưỡng một chế độ chính trị độc đoán, bạo ngược đầy những hoạt động khủng bố xã hội đen... trong nhiều thập niên dân chúng đau khổ như sống trong thời thượng cổ, hành hạ con người tàn bạo, dã man!
Và chẳng có lý gì nếu dân ta phải chịu Bắc thuộc lần thứ năm!
Vậy hãy diệt trừ bọn Việt gian bán nước, trước khi tính đến chuyện chống ngoại xâm. Nguồn ánh sáng chính nghĩa sẽ soi rọi cho các ông. Nhân dân là chỗ tựa vững mạnh tốt nhất. Hãy duy trì nguồn sức mạnh này chắc chắn các ông sẽ thành công. Các ông không làm thì ai làm? Cả dân tộc đang chờ đợi các ông.
Trân trọng.
Trần Nhu
Chú thích:
1) “Tuyên bố chung về hợp tác toàn diện trong thế kỷ mới giữa Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam và Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa”. Trên Website Bộ ngoại giao Việt Nam ngày 25 tháng 12 năm 2000 thành hai bản tiếng Việt và tiếng Trung Hoa.
- Tuyên bố chung Việt Nam -Trung Quốc ngày 12 tháng 3 năm 2001 tại Bắc Kinh.
.
2) Bà Kim Ngân Bộ trưởng Bộ Lao động Thương binh xã hội trong bài phỏng vấn của phóng viên ViệtNamnet bên hành lang Quốc hội về vấn đề đang nhức nhối (lao động nước ngoài làm việc tại Việt Nam ) khóa 12 tháng 5 năm 2009.
Tại Việt Nam, trẻ vị thành niên bị bán làm nô lệ tình dục
John Boudreau -
.
Em Trương Thị Nhi Linh, 17 tuổi Nguồn: San Jose Mercury News
Trương Thị Nhi Linh, 17 tuổi, là một trong các cô bé được chọn. Em bảo rằng đó là cơ hội tốt nhất để giúp gia đình – một cơ hội kiếm tiền đáng kể so với số tiền em kiếm được nhờ bươi móc trong đống rác từ 4 giờ chiều cho đến 4 giờ sáng, lần mò trong vũng bùn rác đến đầu gối trong những đêm mưa, xung quanh là giòi bọ và những những người khác để tìm những mãnh vụn phế thải. Em đã trấn an cha mẹ, những người không muốn em ra đi. “Không sao đâu. Con chỉ đi làm thôi.” Cô bé bảo đã nói với cha mẹ mình như thế và thêm: “Em muốn giúp đỡ gia đình.” Vài giờ sau đó, một trong số cha mẹ của các cô gái nhận được cú phôn hoảng hốt từ con mình, cho hay chúng không được đưa lên thành phố Hồ Chí Minh mà đi Campuchia, nơi mà các cô gái sẽ bị buộc phải bán dâm.
Nhà "chủ" ở Rạch Giá
Việt Nam, vốn là xứ sở của rất nhiều cô gái trẻ đẹp đang sống trong tình trạng tuyệt vọng, là thỏi nam châm thu hút bọn buôn người. Nhiều kẻ đã trả tiền cho các gia đình để họ cho con gái lấy chồng Đại Hàn, Đài Loan, và Trung Quốc; một số khác trực tiếp nằm trong đường dây buôn người. Các bậc cha mẹ thường bỏ qua những nguy hiểm xảy đến với con gái họ để mưu cầu một cuộc sống tốt hơn.“Các gia đình này nghèo quá”, theo lời bà Phan Thị Quách, chủ tịch Hội Liên hiệp Phụ nữ thị xã Rạch Giá, tỉnh Kiên Giang, vốn là hội tổ chức các chiến dịch giáo dục chống nạn buôn người. “Họ chỉ nghĩ đến việc tìm ra tiền và làm thế nào để có việc làm.”Trong trường hợp của các cô bé tại Rạch Giá, công an đã có một cuộc bố ráp giải thoát các em vào phút cuối ở biên giới Campuchia sau khi được báo bởi một người dân địa phương, và một cách muộn màng, từ ít nhất một phụ huynh lo lắng cho con mình. Hầu hết sự kiện xảy ra không được loan tải trong các bản tin địa phương, bị đánh giá thấp mối đe dọa thực sự hàng ngày đến với những người thuộc thành phần cùng khổ.
Nhà từ đường của "đầy tớ" Nguyễn Tấn Dũng, cũng ở Rạch Giá Nguồn:
Trần Minh Khánh blog
“Đó là sự toàn cầu hóa trong hình thức tồi tệ nhất của nó” theo lời bà Vương Diệp, chủ tịch của Pacific Links Foundation, một tổ chức bất vụ lợi của người Mỹ gốc Việt tại Milpitas, California. Tổ chức này giúp phòng ngừa nạn buôn người bằng cách tạo cơ hội hướng dẫn, giáo dục cho các cô gái Việt có thể bị nguy hiểm và cho các cô vừa thoát khỏi cảnh buôn bán tình dục.“Nếu bạn không biết đọc những thông cáo hoặc không có tiền để mua báo hằng ngày và bạn hiếm khi có đủ ăn, làm thế nào bạn có thể hiểu được những mối nguy hiểm này?” bà Vương nói, “Thật dễ dàng nhìn vấn đề ở phía khác.
.
Tôi đã gặp nhiều cô gái trẻ và họ bảo rằng, ‘Em biết đó là điều nguy hiểm, nhưng em buộc phải liều bởi vì chúng em quá nghèo.’ Tôi đã bảo các em: “Các em có nghĩ rằng các em có sức để ngủ với 15 người đàn ông một ngày? Họ hầu hết là nhũng kẻ ghê tởm và kỳ quặc.” Các em đã ngây thơ hỏi lại, “Cô đang nói chuyện gì em không hiểu?”Chống trảTrên thế giới có khoảng 600,000 phụ nữ trẻ bị buôn bán mỗi năm, theo ước tính của Bô Ngoại giao Mỹ.
.
Tại Việt Nam, chính quyền mới đây đã báo cáo rằng năm ngoái có 6,684 nạn nhân của nạn buôn người, trong số đó 2,578 người đã trở về nhà. Họ cũng cho biết rằng có 21,038 người bị báo cáo là mất tích, mà có thể đã bị bán vào các động mãi dâm. Tuy vậy, các chuyên gia nghi ngờ về độ chính xác của các thống kê của chính quyền Việt Nam và lo ngại rằng con số sẽ cao hơn. Các cơ quan hữu trách Việt Nam trong những năm vừa qua đã nỗ lực ngăn chận nạn buôn bán tình dục. Ví dụ, công an tại tỉnh nhà của 7 cô bé đã có người hy sinh để ngăn chận bọn buôn người.
.
Tuy vậy, trên bình diện tổng quát, các chuyên gia cho rằng cả chính quyền trung ương lẫn địa phương đều không có phương cách để giải quyết vấn đề một cách thích đáng.Năm 2004, chương trình “Dateline” của đài truyền hình NBC đã có một phóng sự về nạn buôn bán tình dục tại Campuchia. Trước sự bàng hoàng của cộng đồng người Mỹ gốc Việt, các cô gái bán dâm còn rất trẻ đã nói tiếng Việt.
.
Từ phóng sự truyền hình này, một số ngừời Việt cư ngụ tại vùng Vịnh (San Francisco) và nhiều nơi khác bắt đầu thành lập các chương trình nhằm giúp ngăn ngừa tình trạng khai thác tình dục đó, ông Benjamin Lee, chủ tịch của Tổ chức Trợ giúp Trẻ em Không có Cha Mẹ có trụ sở tại San Jose, California (San Jose-based Aid to Children Without Parents), cho biết.Họ thành lập tổ chức này nhằm tạo cơ hội và hy vọng cho những người cùng khổ và giúp đỡ cho các em vừa thoát khỏi các nhà chứa.
.
Tuy vậy, họ phải đối diện với một nền văn hóa mà khiến cho công việc trợ giúp của họ gặp khó khăn; trong vài trường hợp, cha mẹ các cô gái bằng lòng bán con gái mình cho bọn buôn người với giá hàng ngàn mỹ kim. “Theo cách suy nghĩ Á đông, con cái phải vâng lời cha mẹ. ‘Tôi phải hy sinh thân mình cho gia đình”, theo lời ông Nguyễn Kim Thiện, giám đốc của dự án “Mái ấm Hoa Hồng Nhỏ” tại thành phố Hồ Chí Minh, một dự án dành cho các bé gái bị xâm phạm tình dục.
.
Chế độ nô lệ tân thời này bắt rễ từ những vùng bị cô lập bởi sự nghèo khó và gần với các khu mại dâm phát triển rầm rộ ở Campuchia, chẳng hạn như vùng đồng bằng sông Cửu Long. Một ví dụ là vùng ngoại ô của thị trấn cảng xô bồ Rạch Giá, nơi mà đa số là người gốc Khmer.
Đây cảnh mất vệ sinh của dân nghèo móc bọc"Cuộc sống quá vất vả đối với họ"Nguồn: San Jose Mercury News
“Đây là cộng đồng mà chúng tôi đã phải chỉ họ cách dùng xà bông, nhà tắm- những điều hết sức sơ đẳng.” Theo lời bà Caroline Nguyen Ticarro-Parker, đồng sáng lập và là giám đốc hành chánh của Catalyst Foundation, một tổ chức có trụ sở tại Mỹ. Tổ chức này đã mở một trường học trong vùng và đang làm việc với “Habitat for Humanity” để xây nhà cho người dân trong vùng này. “Cuộc sống qua ngày của họ chỉ là ‘Hôm nay tôi phải làm gì để có cái ăn? Hôm nay ai sẽ trông coi con của tôi?’” bà ta nói, “Cuộc sống thật là quá vất vả cho họ.
Nguồn: Blog vanganh
"Việt Nam có nhiều con gái đẹp lắm!"
Nguồn: OntheNet
“Không rõ người dân trong vùng sẽ rút được kinh nghiệm gì từ vụ thoát nạn trong đường tơ kẻ tóc này. Các đại diện của Caytalyst Foundation đã tổ chức một cuộc họp sau đó. “Chúng tôi bảo họ. Đây là những điều sẽ xảy ra. Con gái của bà con sẽ bị hãm hiếp, không chỉ bởi một người, mà bởi nhiều người,” bà Caroline NguyenTicarro- Parker cho biết. Nhưng bà ta không chắc là việc đó sẽ không tái diễn.Đối với những ai sống trong hoàn cảnh cực kỳ khó khăn, bà Nguyễn nói, “Đó quả là một số tiền rất lớn.”Cô bé 17 tuổI Trương Thi Nhi Linh, người sống trong cái chòi chen chúc trên mặt nước với gia đình chín người, nói rằng em đã không suy xét nhiều đến những gì có thể xảy tới cho bản thân em nếu em bị đưa đến Campuchia.“Em không nghĩ về điều đó,” cô ta nói với giọng buồn buồn, “Nếu điều bất hạnh xảy đến, đó có lẽ là phần số của em. Đó là cuộc đời!”.
Bọn “ tội đồ ” bán nước ở Bắc Bộ Phủ
không thể bảo vệ nhân dân !
Ngô Hồng Bắc
Phong Trào Dân Chủ Đông Âu
Ghi chú của Tòa Soạn : Ngô Hồng Bắc là một người Cộng Sản thức tỉnh, hiện đang tranh đấu trong Phong Trào Dân Chủ Đông Âu. Bài sau đây của tác giả nói lên sự phẩn hậïn cùng cực của một người CS còn có lương tri, kêu gọi thanh niên, sinh viên, học sinh Hà Nội, Sài Gòn, và mọi giới đồng bào, kể cả người CS thức tỉnh, đứng lên “đạp đầu” bọn phản quốc chỉ biết bảo tồn địa vị, không mãy may xúc động và chẳng có phản ứng gì cụ thể trước sự bắn giết Đồng Bào ngư phủ VN vô tội vạ c ủa bọn Tàu Cộng dã man, trên Vịnh Bắc Bộ.
Trung Quốc đã "chào mừng" 55 năm ngày thiết lập quan hệ ngoại giao giữa Việt Nam và Trung Quốc (18.1.1950-18. 1.2005) - một sự kiện đã được bộ trưởng Ngoại giao VN Nguyễn Dy Niên đánh giá: "việc thiết lập quan hệ ngoại giao Việt-Trung 55 năm trước là một sự kiện trọng đại, một mốc son chói lọi trong lịch sử quan hệ hai nước"; cũng như lời khẳng định của thủ tướng VN, Phan Văn Khải, ngày 13.1.2005, trong buổi tiếp Phó Chủ tịch Quốc hội Trung Quốc Cố Tú Liên: "Việt Nam và Trung Quốc có quan hệ hữu nghị truyền thống lâu đời và hiện nay, mối quan hệ hữu nghị và hợp tác toàn diện giữa hai nước phát triển rất tốt đẹp"; và của ông Phó Chủ tịch Quốc hội Trương Quang Được ngày 14.1 khi tiếp và hội đàm với Phó Chủ tịch Quốc hội Trung Quốc Cố Tú Liên, Ông Trương Quang Được đã nói: "Việt Nam và Trung Quốc là hai nước anh em, núi liền núi, sông liền sông, nhân dân Việt Nam luôn ghi nhận và cảm ơn sự ủng hộ, giúp đỡ của nhân dân Trung Quốc trong công cuộc kháng chiến cứu nước trước đây, cũng như xây dựn g đất nước ngày nay" - bằng một hành động đẫm máu người Việt Nam trên Vịnh Bắc Bộ!Ngày 8.01.2005 tàu tuần tra biển của cảnh sát Trung Quốc vô cớ xả súng bắn vào các tàu đánh cá của ngư dân Thanh Hoá làm chết 9 người vô tội, 7 người bị bắn trọng thương, bắt giữ 8 người trái phép, cùng phương tiện đánh cá của họ.Thực ra, đây chỉ một sự việc nổi bật trong một chuỗi các hành vi lấn chiếm biên giới đất liền cũng như trên biển của Trung Quốc, đối với Việt Nam cũng như đối với các nước có chung đường biên giới với Trung Quốc. Dã tâm bành trướng của Trung Quốc với Việt Nam không phải bây giờ mới có, hôm nay mới xảy ra, mà là một quá trình có từ hàng nghìn năm lịch sử, lúc mạnh, lúc yếu khác nhau, nhưng luôn luôn tựu trung một mưu đồ thôn tính. Với bản chất như vậy, việc Trung Quốc gây hấn, giết hại người dân vô tội Việt Nam không có gì là lạ, cho nên, cái quan trọng mà người dân Việt Nam chờ đợi chính là sự phản ứng như thế nào của nhà đương cục Việt Nam. Và đây là sự phản ứng của họ:Sáng ngày 8.1.2005 tàu cảnh sát Trung Quốc bắn vào tàu đánh cá của ngư dân Thanh H oá. Đêm 9.1.2005 tàu đánh cá của ông Nguyễn Văn Hoàn về được đất liền, thông báo cho chính quyền địa phương sự việc xảy ra. Chính quyền tỉnh Thanh Hoá, nơi đầu tiên tiếp nhận thông tin không có phản ứng gì để cứu trợ ngay lập tức các nạn nhân ngoài việc lập một Ban điều tra sự việc, báo cáo lên cấp trên và "ngồi im xem sao". Sự việc nghiêm trọng như vậy nhưng không thấy một thông báo, phản ứng gì của bộ Ngoại Giao, các cơ quan báo chí của đảng CSVN. Ngày 13.01.2005 sau khi các hãng tin, báo chí nước ngoài và trong nước đưa tin, Lê Dũng người phát ngôn Bộ Ngoại Giao Việt Nam mới lên tiếng, rằng "Việc tàu Trung Quốc bắn chết 9 ngư dân Việt Nam và làm bị thương nhiều người khác, gây thiệt hại đến tài sản và ngư cụ của ngư dân Việt Nam là nghiêm trọng, yêu cầu Trung Quốc có biện pháp tích cực nhằm ngăn chận và chấm dứt ngay những hành đng sai trái trên, cho điều tra và xử phạt những kẻ bắn chết người". Ngày 15.1 người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Khổng Tuyền nói sáng ngày 8.1, một số tàu của Trung Quốc từ đảo Hải Nam đang đánh cá trong lãnh hải Trung Quốc ở Vịnh Bắc bộ thì bị ba tàu lạ có trang bị vũ khí kéo đ ến định bắn phá và cướp tàu Trung Quốc. Tuyền tuyên bố cảnh sát tuần duyên TQ buộc phải hành động và đã "bắn chết một số người có vũ trang, bắt một tàu và tám người khác cùng vũ khí, đạn dược và ngư cụ." Tuyền cũng gọi vụ này là trường hợp "ăn cướp có vũ trang nghiêm trọng trên biển"; "Chúng tôi có đầy đủ nhân chứng, vật chứng và sẽ giải quyết vụ việc theo luật pháp Trung Quốc."Trước sự vu cáo của kẻ "vừa ăn cướp vừa la làng" phía Việt Nam vẫn phản đối một cách chiếu lệ. Ngày 16.1, đại diện Bộ Ngoại giao VN đã gặp đại diện Đại sứ quán TQ tại Hà Nội trao công hàm phản đối và yêu cầu TQ giải quyết mọi hậu quả.Ngày 20.1.2005, người phát ngôn Bộ Ngoại giao VN Lê Dũng: "Những ngư dân VN bị cảnh sát biển TQ tấn công, bắn chết, làm bị thương và bắt giữ vừa qua là những người lao động lương thiện, đang đánh cá bình thường ở phía tây đường phân định vịnh Bắc bộ trong vùng đánh cá chung. Việc cảnh sát biển TQ sử dụng vũ khí giết hại những người dân vô tội là sự vi phạm nghiêm trọng luật pháp quốc tế, Hiệp định phân địn h vịnh Bắc bộ, Hiệp định hợp tác nghề cá VN - TQ cũng như các thỏa thuận của lãnh đạo cấp cao hai nước, làm tổn hại tình cảm hữu nghị giữa nhân dân hai nước". Đây có lẽ là lời phản đối căng thẳng nhất của chính phủ VN từ khi xảy ra sự việc. Theo một nguồn tin trong nước, vì căm phẫn trước hành động dã man của Trung Quốc, thanh niên, sinh viên đã dự định tổ chức một cuộc biểu tình trước sứ quán Trung Quốc ở Hà Nội. Cuộc biểu tình đã bị dẹp ngay từ khi chưa tiến hành, biển cấm tụ tập đông người được đặt trước cửa sứ quán Trung Quốc, lực lượng cảnh sát chìm, nổi dày đặt canh gác nơi đây, và đã có một số thanh niên bị bắt đi, khi họ giương khẩu hiệu phản đối Trung Quốc.Việc buộc phải có những lời phản đối Trung Quốc khi dư luận căm phẫn của nhân dân ngày một dâng cao, song song với những lời tán dương tình hữu nghị với TQ của những quan chức CSVN cho thấy các lãnh đạo nhà nước VN chỉ là những kẻ ươn hèn, bán rẻ tính mạng người dân, bán rẻ quyền lợi đất nước cho ngoại bang. Điều này thật r a cũng không có gì là lạ đối với những người thường xuyên theo dõi tình hình, có những thông tin từ các cuộc tranh chấp trong nội bộ của đảng CSVN. Trong hồi ký của Hoàng Tùng, nguyên Uỷ viên trung ương đảng, Tổng biên tập báo Nhân Dân đã viết, ngay ông Hồ Chí Minh đã phải làm theo những điều ép buộc của phía Trung Quốc tuy không muốn, như vụ cải cách ruộng đất, ký hiệp định Geneve chia đôi đất nước, để tồn tại được ở vị trí lãnh đạo của mình. Chính vì những sai lầm này mà làm mất bao nhiêu mạng người dân vô tội! Đám lãnh đạo sau này còn ư 17;n hèn và lộ rõ bộ mặt bán nước tồi tệ hơn nữa!. Trong hồi ký của nguyên thứ trưởng Ngoại Giao CSVN, Trần Quang Cơ cho biết, khi cuộc Cách Mạng dân chủ ở Đông Âu xảy ra, ban lãnh đạo Việt Nam đã tìm mọi cách để hàn gắn quan hệ với TQ, với danh nghĩa bảo vệ chủ nghĩa xã hội, thực chất là bảo vệ quyền lãnh đạo độc tài của đảng CSVN. Từ Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, đến Lê Đức Anh đều sang TQ quỵ luỵ xin bảo trợ. Đặc biệt là Lê Đức Anh khi đó trong cương vị bộ trưởng Quốc Phòng đã tiếp đại sứ ; TQ tại nhà riêng, bất chấp mọi nguyên tắc của đảng CSVN, và sau đại hội 7 của đảng CSVN (1991) được lên chức chủ tịch nước, Lê Đức Anh và Hồng Hà sang Trung quốc với danh nghĩa "Đoàn đại diện đặc biệt của TƯ đảng CS Việt Nam" để thông báo lãnh đạo Trung Quốc về Đại hội VII Đảng CS Việt Nam. Trong chuyến đi này Lê Đức Anh đã thông báo với Thiên triều tất cả những bàn bạc trong nội bộ đảng CSVN. Chính từ những kẻ lãnh đạo bán nước mà các Hiệp định biên giới trên đất liền và trên biển giữa VN-TQ đã đư& #7907;c ký kết, với nhiều thua thiệt nguy hại cho VN. Như những tên vương hầu, nô lệ đất Bắc, làm vua nước Nam, đám lãnh đạo hiện nay, những đồ đệ của tên đồ tể làm mật thám kín khi làm đồn điền cao su cho Pháp đãlừa lọc để được kết nạp vào Đảng CSVN Lê Đức Anh làm sao dám vuốt mặt quan thầy, cho nên chúng cứ đi hết từ nhượng bộ này đến nhượng bộ khác ,bán rẻ đất nước của cha ông để tìm chỗ dựa cho quyền lực của đảng độc tài, cho đến khi nào mấùt nước luôn thì thôi; mà chẳ ;ng màng đến dã tâm của kẻ thù truyền kiếp phương Bắc không bao giờ thay đổi. Tất thảy những kẻ lãnh đạo phản quốc này đều không học được bài học của lịch sử, khi ôm gót giầy của Bắc Kinh để dày xéo quê hương, thì tên của chúng sẽ đời đời bị nhân dân nguyền rủa, chúng là những Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống mà nhân dân VN hiện nay đang chửi không tiếc lời, nhất là sau vụ Vịnh Bắc Bộ hôm 8-1-2005. Căm hận bọn giặc dã man giết hại dân lành VN, chúng ta cũng hiểu rằng, ngày nào trên đất nước VN còn những kẻ lãnh đạo "cõng rắn cắn gà nhà", bọn “chó săn” tay sai Tàu Cộng khốn kiếp tại Hà Nội hiện nay, thì ngày đó nhân dân còn đau khổ và vì thế thanh niên, sinh viên, học sinh, đồng bào các giới, và những người CS có lương tri cần phải đứng dậy “đạp đầu” và loại bỏ chúng - một lũ bán nước khốn nạn!
__._,_.___
============================================
===================================================
No comments:
Post a Comment