Người Lính VNCH
"ĐÂY LÀ TIẾNG NÓI NƯỚC VIỆT NAM
PHÁT THANH TỪ THỦ ĐÔ SÀIGÒN..."
Cho đến nay, tiếng nói đó vẫn còn
Vang vọng mãi trong trái tim "Người Lính".
Là hình ảnh của một thời ổn định
Là tiền đồn của Thế giới tự do
Của miền Nam nước Việt rất ấm no
Là thành luỹ mang hồn thiêng sông núi.
"Người Lính" trẻ đã một thời dong ruỗi
Đem Tình người, Tình lính trấn biên cương
Vẫn một lòng chung thuỷ với quê hương
Dù oan nghiệt rẽ đời qua trăm hướng.
"Người Lính" chúng tôi tuy không Sinh Vi Tướng
Cũng hiên ngang chấp nhận Tử Vi Thần
Trọn một lòng chỉ vì Nước, vì Dân
Dâng hiến cả đời mình cho Tổ Quốc.
Từ QUảng Trị rét căm mùa gió bấc
Đến Cà Mau mưa, lũ ngập đồng sâu
Vết giầy saut lội bất cứ nơi đâu
Để mang lại Tin Yêu và Lẽ Sống.
"Người Lính" chúng tôi mang trái tim hào phóng
Của tuổi đời đẹp nhất: lúc đôi mươi
Làm nguồn vui nơi tuyến đầu lửa bỏng
Trong gian truân vẫn nồng ấm nụ cười.
Dù đôi lúc có hoang mang, phẫn nộ
Hay chán chường vì dấu ấn chiến tranh
Nhưng nỗi buồn cũng tan biến rất nhanh
Khi đối diện với kẽ thù ngoài mặt trận.
Rồi cũng đến lúc chào thua số phận
Khi tàn vong đành nước mất, nhà tan
Vì thế cùng, lực tận phải sang bang
Thân nhược tiểu, xót thầm, ôi ngang trái!
"Người Lính" chúng tôi không hề chiến bại
Chỉ chào thua định mệnh đã an bài
Bởi cô thế đành nương thân hải ngoại
Chờ bình minh quang phục của ngày mai.
Huy Văn
-----------------------------------------
Chinh chiến, ngậm ngùi
Anh từ chinh chiến ra đi
Khoác chinh y để khắc ghi lời thề
Anh đi không hẹn ngày về
Khi quê hương vẫn, một bề đạn rơi.....
Khe Sanh, khói lửa ngút trời
Rã rời thân xác, rối bời khói sương
Hạ Lào, đốt cháy vấn vương
Lửa hờn, khói hận gửi thương nhớ về
Pleime, đồn trấn sơn khê
Đồi trơ cỏ cháy, u mê lòng người
Dakto, hỏa pháo ngập trời
Khói mù, gió cuốn vạn lời tiếc thương
An Lộc, đạn pháo bốn phương
Trong vòng vây hãm, Bình Long giặc đầy
Cổ Thành, uất tận chân mây
Quyết tâm dựng lại cờ bay.... lệ nhòa
Charlie, đạn tải pháo xa
Kinh hoàng địa chấn, đồi pha máu đào...
Thế rồi có phải chiêm bao?
Chí trai chưa thỏa, chiến bào đã rơi...
Giã từ chinh chiến bồi hồi
Anh, thân phận lạc giữa đời xót xa ....
Trần Quang Việt
===========================================
Tao thèm lắm…
Về thăm mầy một chuyến
Ngồi nhậu cùng mầy cá chốt chưng tương
Rượu mầy nấu…
Hai thằng nhậu cho đến …điếc
Trời đất bằng vung
Còn cảnh nào sướng hơn…
Ngày vợ mầy ẵm mầy ra khỏi Cộng Hòa
Như ẵm thằng con nít
Mất cả đôi chân…Máu bật ướt hồn
…thì lúc đó tao cũng như thằng con nít
Khóc đã đời, đôi chân còn…
Mà như bị đất trời chôn
Ngày mất nước
Tao chưa vợ con gì ráo
Lính chẵn mười năm …
Tao sống bằng hơi thở bạn bè
Nhà của tao là Bình Long lửa khói
Đất của tao là rừng núi sơn khê…
Liệng cây súng tao không đỗ thừa ai cả
Tự chưởi mình chưởi lặng chưởi câm
Cắn bật máu môi
Biết mình còn sống
Giữa hận thù mà tổng ngổng tồng ngông
Tao đi tù
Tự nhủ lòng thua ráng chịu
Tao tha phương
Tự hứa lấy lại ngày về
Nát bét đời không nát tình nát nghĩa
Còn hơi thở là … còn nhớ chuyện xưa
Chuyện xưa
Có mầy có tao có ngày đuổi giặc
Chiều ngồi sau hè
Mầy trông tin tao bằng bặt
Sướng được rồi , là biệt tích biệt tăm
Xin lỗi mầy…
Tao chưa thể về thăm
Bởi hai chữ Việt Kiều lạ huơ lạ hoắc
Có cay dắng mầy chưởi tao cũng được
Việt Nam là của Mầy của Tao…
Sao tao lại là Việt Kiều
Cám ơn mầy dù ngàn vạn hắt hiu
Vẫn nhớ Anh Em một thời chinh chiến
Xin phép mầy, cho tao cám ơn Thiên Thần mầy một tiếng
Cám ơn Tâm Hồn Người Vợ Lính Quốc Gia.
Trạch Gầm
1-1-2011
----------------------------------------------
Bạn bè mấy thằng chụm tách càphê
Mỗi thằng một thời …ôm đời lây lất
Rừng núi Quê Hương mưa gió vọng về
Căng bạt giữa rừng Miền Đông đất đỏ
Mặc sức mưa gào mà vẫn cứ vui
Mạng sống phập phồng như mây như gió
Ôm nhọc nhằn ru… khói lửa ngợp trời
Nhớ lúc xé mưa bằng màn đạn lửa
Ướt máu quân thù thấm máu Anh Em
Gào thét lưng trời… hận thù vây bủa
Lật ngữa điêu tàn đổi lấy bình yên
Mầy cũng như tao… nhìn mưa là nhớ
Áo trận giày shaut không ngại đất trời
Quãng Trị, Bình Long ngập trời mưa pháo
Tưới sỏi đá buồn… mưa máu tả tơi
Cứ tưởng sau mưa là trời lại sáng
Lòng lính tha phương mưa dặt mưa dài
Trôi nỗi ước mơ đoạn ngày đoạn tháng
Đợi đến ngày nào… có một ngày mai…
Trạch Gầm
12/10
No comments:
Post a Comment