VIỆT NAM CỘNG HÒA

SINH VI TƯỚNG - TỬ VI THẦN

SINH VI TƯỚNG - TỬ VI THẦN
NGŨ HỔ MÃNH TƯỚNG QUÂN LỰC VIET NAM CỘNG HÒA

Ngũ Hổ Mãnh Tướng

Ngũ Hổ Mãnh Tướng

Tiểu Sử Các Anh Hùng Dân Việt

Tiểu Sử Các Anh Hùng Dân Việt

Các bậc anh hùng đã tuẫn tiết & chết sau 30/4/75 ..

Các bậc anh hùng đã tuẫn tiết & chết sau 30/4/75 ..

Hoa

Hoa

DANH SACH

DANH SÁCH CÁC QUÂN, DAN, CAN, CHANH NUOC VIỆT NAM CÔNG HOÀ ĐÃ TỰ SÁT TRONG NHỮNG NGÀY CUỐI CÙNG . . .

===========================

TT
HỌ TÊN
Cấp bậc-chức vụ -đơn vị
Ngày tự sát
==========================
1
Lê Văn Hưng
Chuẩn tướng-tư lệnh phó QĐIV
30/4/1975

2
Nguyễn Khoa Nam
Thiếu tướng tư lệnh QĐ IV
30/4/1975

3
Trần Văn Hai
Chuẩn tướng tư lệnh SĐ7BB
30/4/1975

4
Lê Nguyên Vỹ
Chuẩn tướng tư lệnh SĐ5BB
30/4/1975

5
Phạm Văn Phú
Thiếu tướng- cựu tư lệnh QĐII
30/4/1975

6
Đặng Sỹ Vinh
Thiếu tá BTL CSQG
30/4/1975 tự sát cùng vợ và 7 con

7
Nguyễn Văn Long
Trung tá CSQG
30/4/1975 tự sát tại công trường Lam Sơn, Saigon

8
Nguyễn Đình Chi
Trung tá Cục ANQĐ
30/4/1975

9
Phạm Đức Lợi
Trung tá
30/4/1975

10
Mã Thành Liên( Nghĩa)
Thiếu tá tiểu đoàn trưởng 411ĐP, TK Bạc Liêu-

khoá 10 Đà Lạt
30/4/1975 tự sát cùng vợ

11
Lương Bông
Thiếu tá phó ty ANQĐ Cần Thơ- Phong Dinh
30/4/1975

12
Vũ Khắc Cẩn
Đại úy Ban 3 , TK Quảng Ngãi
30/4/1975

13
Nguyễn Văn Cảnh
Trung úy CSQG trưởng cuộc Vân Đồn, Q.8
30/4/1975

14
Đỗ Công Chính
Chuẩn uý ,TĐ 12 Nhảy Dù
30/4/1975 tại cầu Phan Thanh Giản

15
Trần Minh
Trung sĩ I Quân Cảnh gác Bộ TTM
30/4/1975

16
Tạ Hữu Di
Đại úy tiểu đoàn phó 211 PB Chương Thiện
30/4/1975

17
Vũ Đình Duy
Trung tá trưởng đoàn 66 Dalat
30/4/1975

18
Nguyễn Văn Hoàn
Trung tá trưởng đoàn 67 phòng 2 BTTM
30/4/1975

19
Hà Ngọc Lương
Trung tá TTHL Hải Quân Nha Trang
28/4/1975 tự sát cùng vợ,2 con và cháu ( bằng súng)

20
………….Phát
Thiếu tá quận trưởng Thạnh Trị Ba Xuyên
1/5/1975

21
Phạm Thế Phiệt
Trung tá
30/4/1975

22
Nguyễn Văn Phúc
Thiếu tá tiểu đoàn trưởng, TK Hậu Nghĩa
29/4/1975

23
Nguyễn Phụng
Thiếu úy CS đặc biệt
30/4/1975 tại Thanh Đa, Saigon

24
Nguyễn Hữu Thông
Đại tá trung đoàn trưởng 42BB, SĐ22BB-

khóa 16 Đà Lạt
31/3/1975 tự sát tại Quy Nhơn

25
Lê Câu
Đại tá trung đoàn trưởng 47BB, SĐ22BB
Tự sát 10/3/1975

26
Lê Anh Tuấn
HQ thiếu tá ( bào đệ của trung tướng Lê Nguyên Khang)
30/4/1975

27
Huỳnh Văn Thái
Thiếu uý Nhảy Dù- khoá 5/69 Thủ Đức
30/4/1975 tự sát tập thể cùng 7 lính Nhảy Dù tại Ngã Chợ Lớn

28
Nguyễn Gia Tập
Thiếu tá KQ- đặc trách khu trục tại Bộ Tư Lệnh KQ
Tự sát 30/4/75 tại BTLKQ

29
Trần Chánh Thành
Luật sư- cựu bộ trưởng bộ thông tin của TT Ngô Đình Diệm- nguyên thượng nghị sĩ đệ II Cộng Hòa
Tự sát ngày 3/5/75

30
Đặng Trần Vinh
Trung uý P2 BTTM, con của thiếu tá Đặng Sĩ Vinh
Tự sát cùng vợ con 30/4/1975

31
Nguyễn Xuân Trân
Khoá 5 Thủ Đức
Tự tử ngày 1/5/75

32
Nghiêm Viết Thảo
Trung uý, ANQĐ , khóa 1/70 Thủ Đức
Tự tử 30/4/1975 tại Kiến Hòa

33
Nguyễn Thanh Quan ( Quan đen )
Thiếu uý pilot PĐ 110 quan sát ( khóa 72 )
Tự sát chiều 30/4/1975

34

Phạm Đức Lợi
Trung tá P. 2 Bộ TTM, khóa 5 Thủ Đức, học giả,

nhà văn, thơ, soạn kịch…bút danh :

35
Phạm Việt Châu,
cựu giảng viên SNQĐ, trưởng phái đoàn VNCH thực hiện HĐ Paris tại Hà Nội
Tự sát tại nhà riêng ngày 5/5/1975

36

Hồ Chí Tâm
B2, TĐ 490 ĐP ( Mãnh Sư) TK Ba Xuyên (Cà Mau )
Tự sát bằng súng M16 trưa 30/4/1975 tại Đầm Cùn, Cà Mau

37
Phạm Xuân Thanh
Th/sĩ Trường Truyền Tin Vũng Tàu
Tự sát ngày 30/4/1975 tại Vũng Tàu

38
Bùi Quang Bộ
Th/sĩ Trường Truyền Tin Vũng Tàu
Tự sát ngày 30/4/1975 cùng gia đình 9 người

tại Vũng Tàu

39

Nguyen Hoa Duong
Dai uy truong Quan Canh Vung Tau
Tu thu ngay 30 /4/75,tai hang rao truong QC.


40
Cố Đại úy Nguyễn ánh Tước
DaiUy - Khoa III/TD - ANQD
Tu tu tai nha o Hoc Mon

41

Cao Hoài Cải
Phụ tá Trưởng Chi Chiêu Hồi- Q.Hòa Đa- Bình Thuận.
Đêm 17/4/1975- Ông uống thuốc độc quyên sinh tại nhà, Ấp Hiệp Phước- ChơLầu- Hòa Đa- Bình Thuận.


42


43

=========================

Danh sách này do một cựu SVSQ khoá 3/73 Thủ Đức sưu tầm từ những tư liệu không được đầy đủ,

cần cập nhật danh sách các anh hùng của QLVNCH để được đầy đủ và chính xác nhằm lưu danh cho hậu thế…


******************************************
========================================



[Cong Luan] Đại Tá Hồ ngọc Cẩn ...


VNCH - USA Flag

image


Đại tá VNCH Hồ Ngọc Cẩn nói lời cuối cùng trước khi bị Cộng Sản hành hình :

"Nếu tôi thắng trong cuộc chiến, tôi sẽ không kết án các anh như các anh kết án tôi. Tôi cũng không làm nhục các anh như các anh làm nhục tôi. Tôi cũng không hỏi các anh câu mà các anh hỏi tôi. Tôi chiến đấu cho tự do của người dân. Tôi có công mà không có tội. Không ai có quyền kết tội tôi. Lịch sử sẽ phê phán đoán các anh là giặc đỏ hay tôi là ngụy. Các anh muốn giết tôi, cứ giết đi. Xin đừng bịt mắt. Đả đảo cộng sản. Việt Nam muôn năm".

====================================

HOA

HOA

30-4-75 : TƯỞNG NIỆM

30-4-75 : TƯỞNG NIỆM
MỘT BỨC TƯỜNG ĐÁ HOA VINH DANH NGƯỜI VỊ QUỐC VONG THÂN

Đài Tưởng Niệm Chiến Tranh Việt Nam

Đài Tưởng Niệm Chiến Tranh Việt Nam

Đài Tưởng Niệm Chiến Tranh Việt Nam

Đài Tưởng Niệm Chiến Tranh Việt Nam
Tổ Quốc Tri Ơn

TUONG DAI CHIEN SI VIET MY

TUONG DAI CHIEN SI VIET MY
WESTMINSTER CALIFORNIA

10-26-2011 Theo Cung Menh Nuoc Noi Troi voi Ngoc Dan Thanh www.youtube.com

Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu - President Nguyen Van Thieu Republic of Vietnam vnlib

Diễn văn lịch sử ngày Quân Lực 19/6/1973 -- Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu

Portraits Of Honour - The Faces By Thank A Soldier| 1 video

HẢI QUÂN VIỆT NAM CỘNG HOÀ MỘT THỜI VANG BÓNG

- Ngày Đau Thương Của Binh Chủng TQLC - QLVNCH.flv

LE CHAO CO DAU NAM 2011

LE CHAO CO DAU NAM 2011

Kizoa slideshow: MERRY CHRISTMAS & HAPPY NEW YEAR 2012

F-35B Ship Suitability Testing

Canh buom vuon xuan

Monday, July 4, 2011

NGÀY ĐỘC LẬP CỦA HOA KỲ 4 THÁNG 7

NGÀY ĐỘC LẬP CỦA HOA KỲ 4 THÁNG 7
Nguyễn-Châu
Ngày Độc Lập nói chung là ngày mà các quốc gia, lớn hoặc nhỏ, mở hội mừng vui được thoát khỏi ách cai trị của một nước khác, được tự do.
Thomas Jefferson soạn thảo Bản Tuyên Ngôn Độc Lập.
Ngày Độc Lập của Hoa Kỳ không giống như ngày Độc Lập của các quốc gia khác. Bởi vì ngày 4 tháng 7 năm 1776 là ngày khai sinh của Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Đó là ngày mà Quốc Hội của Đệ Nhị Lục Địa (Second Continental Congress) chấp thuận Bản Tuyên Ngôn Độc Lập và tuyên bố các Thuộc Địa Mỹ được tự do và trở thành các tiểu bang độc lập.
CON ĐƯỜNG ĐI ĐẾN ĐỘC LẬP
Nhiều người thắc mắc tại sao Hoa Kỳ là một quốc gia mới tại Mỹ Châu, một lục địa mới được khám phá mà lại có một Ngày Độc Lập? Như vậy, trước đó Hoa Kỳ đã lệ thuộc vào quốc gia nào?
Theo lịch sử Hoa Kỳ thì trong thời kỳ các di dân từ Âu Châu vượt biển đến Mỹ Châu để khai phá và định cư tại lục địa mới này, họ đã thành lập được 13 thuộc địa (Colonies). Các di dân phần lớn từ Anh Quốc, Pháp và một số từ Hòa Lan, Ý vân vân.
Vương Quốc Anh và Pháp Quốc đã tranh giành nhau để kiểm soát vùng phía đông Bắc Mỹ Châu trong thời kỳ các thuộc địa hình thành. Và khi mà các di dân đi sâu vào nội địa, thì cả hai nước Anh và Pháp đã chiếm một vùng lãnh thổ rộng lớn nằm giữa dãy núi Appalachian Mountains và Sông Mississippi.
Vì biên giới giữa các vùng đất ỏ Bắc Mỹ mà Anh và Pháp chiếm không rõ ràng và vì cả hai nước này tranh nhau mua các bô da và lông thú của người Da Đỏ, cho nên xảy ra xung đột. Cuộc tranh giành này đã làm bùng nổ cuộc Chiến Tranh của người Pháp và người Da Đỏ chống lại Anh Quốc năm 1754, gọi là “French and Indian War”.
Cuộc chiến tranh kéo dài 7 năm và cuối cùng quân Anh đã thắng. Hai bên Anh và Pháp ký Hiệp Định Paris năm 1763, theo Hiệp Định này Vương Quốc Anh được quyền kiểm soát:
(1) hầu hết các đất đai của Pháp (bây giờ là Canada).
(2) tết cả các đất đai của Pháp trên lưu vực phía Đông sông Mississippi trừ ra vùng New Orléans.
Cũng trong năm 1763, Vương Quốc Anh được tiếp nhận vùng Florida từ người Tây Ban Nha. Do đó, Anh Quốc đã kiểm soát hầu hết các lãnh thổ ở Bắc Mỹ từ Đại Tây Dương đến sông Mississippi.
Cuộc chiến tranh Pháp và Da Đỏ (The French and Indian War) đã là một khúc quanh của Lịch sử Mỹ. Nó đã gây ra một loạt thay đổi trong chính sách của Anh Quốc tại Mỹ Châu làm nẩy sinh ra phong trào giành độc lập của các thuộc địa.
ANH QUỐC THAY ĐỔI CHÍNH SÁCH
Cuộc Chiến Tranh Pháp và Da Đỏ đã tạo nên cho người Anh nhiều vấn đề quan trọng. Sau cuộc chiến, Vương quốc Anh đã tìm cách tăng cường sự kiểm soát trên các vùng lãnh thổ Mỹ vừa mới mở rộng. Ngoài ra, trong cuộc chiến đánh quân Pháp và quân Da Đỏ, Vương Quốc Anh đã phải tiêu rất nhiều tiền của, làm cho số nợ của quốc gia tăng lên gần gấp đôi.
Vua George Đệ Tam, lên ngôi năm 1760, chỉ thị cho Quốc Hội Anh thiết lập các chính sách để giải quyết các vấn đề ấy. Lập tức Quốc Hội Anh thông qua các điều luật hạn chế quyền tự do của cư dân thuộc địa Mỹ, đánh thuế họ hoặc vừa hạn chế tự do vừa đánh thuế.
Trong năm 1763, Quốc Hội Anh cũng đã biểu quyết việc đóng quân Anh thường trực tại Bắc Mỹ để củng cố quyền kiểm soát của người Anh trên lãnh thổ này. Hai năm sau, có đạo luật gọi là “Quartering Act” quy định rằng các cư dân thuộc địa phải cung cấp lương thực và tiếp liệu cho quân đội Anh. Vương Quốc Anh cũng tìm cách gìn giữ hòa bình tại Bắc Mỹ bằng sự thiết lập quan hệ tốt với các bộ tộc thổ dân Da Đỏ. Người Da Đỏ đã bị mất đi một phần khá lớn đất đai cho các di dân da trắng. Để lấy lòng người Da Đỏ, Vương Quốc Anh ra tuyên cáo Tháng 10, 1763, cấm các cư dân thuộc địa Mỹ lấn chiếm về phía Tây dãy núi Appalachian cho đến khi các hiệp định ký kết với người Da Đỏ có thể cho phép mở rộng đến các vùng đất đó.
Vua George và Quốc Hội Anh nghĩ rằng đã đến lúc những cư dân thuộc địa phải bắt đầu tuân hành các luật lệ thương mãi và trả phần đóng góp của họ trong các chi phí để duy trì Đế Quốc Anh.
Năm 1764, Quốc Hội Anh thông qua đạo luật “Sugar Act”. Luật này cho phép thu các thứ thuế trên các loại đường, mật nhập vào các thuộc địa. Luật này cũng cho các viên chức Anh quyền khám xét những cơ sở kinh doanh, nhà cửa của những người bị tình nghi là vi phạm luật này.
Năm 1765, đạo luật “Stamp Act” mở rộng ra khắp các thuộc địa các loại thuế truyền thống của Anh Quốc như thuế đánh vào nhật báo, tài liệu pháp lý và nhiều loại văn bản khác.
PHẢN ỨNG CỦA CÁC THUỘC ĐỊA
Cư dân các thuộc địa Mỹ đã chống đối một cách gay gắt các chính sách mới của Anh Quốc. Họ tuyên cáo rằng chính phủ Anh quốc không có quyền giới hạn việc định cư của họ, cũng không có quyền tước đoạt tự do của họ bằng bất cứ một cách nào khác. Họ chống đối các thứ thuế mà Anh Quốc đặt ra, một cacùh quyết liệt. Họ lý luận: cư dân thuộc địa không có đại diệm trong Quốc Hội, do đó, Vương Quốc Anh không có quyền đánh thuế họ. Cư dân thuộc địa đã bộc lộ ý tưởng này bằng biểu ngữ, nội dung “Đánh Thuế mà Không có Đại Diện là Độc Tài” (”Taxation Without Representation si Tyranny.”)
Để phản đối các luật mới, cư dân thuộc địa đã tổ chức một cuộc tẩy chay hàng hóa Anh Quốc một cách rộng khắp. Một số cư dân thuộc địa tham gia các hội bí mật (hội kín) có tên là “NHỮNG NGƯỜI CON CỦA TỰ DO” (Sons of Liberty). Các nhóm này đe dọa dùng bạo lực để ngăn chặn sự thi hành các đạo luật của Anh Quốc.

Năm 1765, đại diện của chín thuộc địa đã gặp nhau để bàn về luật “Stamp Act” tìm cách liên kết hành động chống lại Vương Quốc Anh.
Cuộc tẩy chay và sự phản kháng của các thuộc địa đã báo động đến các nhà lãnh đạo Vương Quốc Anh. Năm 1766, Quốc Hội rút lại đạo luật Stamp Act. Nhưng đồng thời Quốc Hội này lại tuyên bố rằng Vương Quốc Anh vẫn có quyền ban hành luật cho các thuộc địa.
Vì vậy sự lắng dịu giữa những thuộc địa Mỹ và Anh Quốc chỉ diễn ra trong một thời gian ngắn ngủi. Các xung đột lại dấy lên.
Năm 1767, Quốc Hội Anh thông qua luật “Townshend Acts” đánh thuế trên các loại sản phẩm có chất chì, trên sơn, giấy và trà nhập vào các thuộc địa. Chính những luật này và một số luật khác đã khơi lại sự bất mãn trong các cư dân thuộc địa. Khi sự căng thẳng giữa người Mỹ và người Anh gia tăng, Vương Quốc Anh đã phản ứng bằng cách gửi quân đội đến BostonNew York City. Sự xuất hiện của quân lính Anh Quốc trên các đường phố đã làm cho dân thuộc địa sùng sục nổi giận.
Ngày 5-3-1770, thường dân thành phố Boston đã mắng nhiếc và chế nhạo một nhóm binh sĩ của quân đội Anh. Quân đội Anh đã bắn vào thường dân làm ba người chết và tám người bị thương, trong đó có hai người chết tại bệnh viện. Biến cố bất ngờ này, được gọi là Cuộc Thảm sát Boston (Boston Massacre), đã gây xúc động người Mỹ và làm điên đầu chính phủ Anh.
Năm 1770, Quốc Hội Anh rút lại hầu hết các sắc thuế của “Townshend Acts” chỉ giữ lại một thứ, đó là thuế đánh vào trà. Ba năm sau, 1773, Quốc Hội Anh giảm thuế nhập cảng trên trà do công ty East India, một xí nghiệp của Anh Quốc. Việc làm này đã đụng chạm đến dân thuộc địa theo hai cách: thứ nhất, Vương Quốc Anh tái khẳng định quyền đánh thuế dân thuộc địa, và thứ hai, tạo lợi thế cho Công Ty Trà East India trong thương mãi, như thế là bất công.
Giận dữ, người Mỹ thề không dùng trà nữa và các thương gia thuộc địa từ khước việc bán trà.
Ngày 16-12-1773, một nhóm dân thuộc địa Mỹ đã diễn tuồng Boston Tea Party để minh họa sự chống đối của họ. Trang phục như người Da Đỏ, cư dân thuộc địa nhảy lên thuyền buôn của công ty East India và ném những thùng trà trên thuyền xuống Hải Cảng Boston.
Đầu năm 1774, tức giận vì vở kịch Boston Tea Party, Quốc Hội Anh đã ra một đạo luật để trừng phạt dân thuộc địa, trong đó có khoản đóng cửa hải cảng Boston và gia tăng quyền lực cho viên Toàn quyền Hoàng gia Anh tại thuộc địa Massachusetts và buộc dân thuộc địa phải cung cấp nhà ở và nuôi binh lính Anh quốc. Dân thuộc địa Mỹ gọi đạo luật này là “Intolerable Acts” nghĩa là “Không thể chấp nhận được”. Cũng trong năm 1774, theo đạo luật “Quebec Act”, Vương quốc Anh mở rộng biên giới của các thuộc địa Anh tại Quebec (nay là Canada) đến vùng đất phía Bắc sông Ohio. Quebec là một thuộc địa rất đông người Pháp, sự kiện này làm cho người Mỹ nhận thấy là đang có sự bành trướng của thuộc địa này.
Đạo luật mà Mỹ gọi là “Intolerable Act” đã làm cho lòng phẫn nộ Anh Quốc càng ngày càng dâng lên. Ngày 7-9-1774, các phái đoàn của 12 thuộc địa đã họp Nghị Hội Lục Địa Đầu Tiên (the First Continental Congress) tạp Philadelphia. Các phái đoàn này gồm những người có tinh thần trách nhiệm, không thích sự rối loạn phi pháp, họ vẫn muốn có sự dàn xếp êm thấm với chính phủ Anh Quốc. Họ tái khẳng định sự trung thành với Vương Quốc Anh, thừa nhận rằng Quốc Hội có quyền chỉ đạo các công tác đối ngoại của thuộc địa. Nhưng đồng thời, các phái đoàn cũng kêu gọi chấm dứt mọi cuộc buôn bán với Vương Quốc Anh cho đến khi Quốc Hội rút lại một số luật và thuế kể cả “Intolerable Act”.
Vua George mất hết hy vọng hòa hợp với các thuộc địa, đã nhấn mạnh rằng các thuộc địa phải lựa chọn sự tuân phục luật lệ của Anh Quốc hoặc là bị tiêu diệt.
Thế là Chiến Tranh Cách Mạng (Revolutionary War) bùng nổ. Ngày 19-4- 1775, quân đội Anh tìm cách tịch thu hoặc phá hủy các tiếp liệu quân sự của dân quân Massachusetts. Hành động này đã khai hỏa cho cuộc Chiến Tranh Cách Mạng.
Dân thuộc địa - đầu tiên tại Lexington, tiếp theo là Concord, Massachusetts - đã đứng lên tự võ trang chống lại quân Anh.
Những người Mỹ can trường tại Concord đã chận đứng cuộc tiến quân của Anh. Tin về sự thành công này lan nhanh và hy vọng chiến thắng Vương quốc Anh ngày càng lớn lên. Các lãnh tụ của thuộc địa họp Nghị Hội Lục Địa Lần Thứ Hai vào ngày 10-5-1775. Nghị Hội phải đối diện với nhiệm vụ chuẩn bị cho các thuộc địa lâm chiến. Nghị Hội tổ chức Đạo quân Lục Địa được dân từ các thuộc địa về tham gia. Ngày 15-6, Nghị Hội tấn phong George Washington của Virginia làm Tư Lệnh Tối Cao của Quân Đội.
Ngày 23-8, 1775, Vua Anh, George chính thức tuyên bố tình hình nổi loạn của các thuộc địa tại Mỹ Châu. Nhà vua cảnh cáo người Mỹ hãy chấm dứt cuộc nổi loạn hoặc sẽ phải bị đánh bại bởi Vương Quốc Anh.
Lời đe dọa này của Vua George đã không có tác dụng nào đến sự quyết tâm chiến đấu của dân thuộc địa. Chỉ có một số người - gọi là người trung thành - ủng hộ sự tuân phục luật lệ Anh Quốc, nhưng đa số người Mỹ, lúc bấy giờ, ủng hộ cuộc chiến đấu cho độc lập.
Những người còn lưng chừng đã được thuyết phục khi họ đọc tập sách mỏng của Thomas Paine về “Lẽ Phải Thông Thường” (Common Sense). Trong tập sách nhỏ sáng giá này, Thomas Paine đã biện minh cho chính nghĩa của Tự Do. Ông chỉ đưa ra cho người Mỹ hai con đường để lựa chọn: Một là chấp nhận chế độ độc tài của Vua Anh, hai là phá bỏ các xiềng xích, trói buộc của họ bằng cách tuyên cáo thành lập một nước Cộng Hòa. Đa số dân Mỹ tại 13 thuộc địa đầu tiên đã lựa chọn tranh đấu cho độc lập.
Ngày 4 tháng 7 năm 1776, Nghị Hội Lục Địa Lần Thứ Hai đã chính thức tuyên cáo nền độc lập và thành lập Hợp Chúng Quốc Hoa Kỳ qua sự chấp nhận Bản Tuyên Ngôn Độc Lập.
Bản Tuyên Ngôn Độc Lập do Thomas Jefferson của Virginia soạn thảo. Bản tuyên ngôn này là một hành động xóa bỏ vương quyền, Quốc Hội và người Anh. Nó cũng đặt nền tảng cho chính nghĩa của cuộc cách mạng bằng những sự thật hiển nhiên của con người.
Nội dung Bản Tuyên Ngôn Độc Lập của Hoa Kỳ rất có giá trị thuyết phục về cả hai mặt: đạo lý nhân bản và chính trị. Nhiều đoạn trong bản tuyên ngôn đã gây một ảnh hưởng sâu xa trên nhân dân Hoa Kỳ và nhiều dân tộc khác trên thế giới. Đặc biệt câu tuyên bố rằng:
“Chúng ta duy trì những chân lý này, chúng hiển nhiên rằng tất cả mọi người được sinh ra đều bình đẳng, và được Thượng Đế ban cho một số Quyền không thể bị tước đoạt, trong đó có những quyền như Sự sống, Tự Do và Quyền tìm kiếm Hạnh Phúc.” (We hold these truths to be self-evident, that all men are created equal, that they are endow by their Creator with certain unalienable Rights, that among these are Life, Liberty and the pursuite of Happiness.”)
Để bảo vệ những quyền này, người ta phải tổ chức chính phủ và chính phủ phải thi hành các quyền lực do nhân dân đồng thuận và giao phó. Khi một chính phủ không còn tôn trọng quyền lợi của nhân dân, thì nhân dân có bổn phận thay đổi chính phủ ấy, hoặc hủy bỏ nó để thay vào một chính phủ mới.
Bản Tuyên Ngôn Độc Lập của Hoa Kỳ là một chiến thắng của người Mỹ tại 13 thuộc địa đầu tiên của Hoa Kỳ (sau này là 13 tiểu bang đầu tiên, được biểu tượng bằng 13 vạch trên là quốc kỳ Mỹ hiện nay) đối với đế quốc Anh hùng mạnh. Nó đã ảnh hưởng sâu xa đến các quốc gia khác trên thế giới, nhất là các quốc gia bị các nước tây phương chiếm làm thuộc địa và thi hành các chính sách hà khắc.
Nguyễn-Châu
-----------------------------
THE DECLARATION OF INDEPENDENCE
IN CONGRESS, July 4, 1776.
A DECLARATION
By the REPRESENTATIVES of the
UNITED STATES OF AMERICA,
In GENERAL CONGRESS assembled
When in the Course of human Events, it becomes necessary for one People
to dissolve the Political Bands which have connected them with another,
and to assume among the Powers of the Earth, the separate and equal
Station to which the Laws of Nature and of Nature's God entitle them, a
decent Respect to the Opinions of Mankind requires that they should
declare the causes which impel them to the Separation.
We hold these Truths to be self-evident, that all Men are created equal,
that they are endowed by their Creator with certain unalienable Rights,
that among these are Life, Liberty, and the Pursuit of Happiness-That to
secure these Rights, Governments are instituted among Men, deriving
their just Powers from the Consent of the Governed, that whenever any
Form of Government becomes destructive of these Ends, it is the Right of
the People to alter or to abolish it, and to institute new Government,
laying its Foundation on such Principles, and organizing its Powers in
such Form, as to them shall seem most likely to effect their Safety and
Happiness. Prudence, indeed, will dictate that Governments long
established should not be changed for light and transient Causes; and
accordingly all Experience hath shewn, that Mankind are more disposed to suffer, while Evils are sufferable, than to right themselves by abolishing the Forms to which they are accustomed. But when a long Train of Abuses and Usurpations, pursuing invariably the same Object, evinces a Design to reduce them under absolute Despotism, it is their Right, it is their Duty, to throw off such Government, and to provide new Guards for their future Security. Such has been the patient Sufferance of these Colonies; and such is now the Necessity which constrains them to alter their former Systems of Government. The History of the present King of Great-Britain is a History of repeated Injuries and Usurpations, all having in direct Object the Establishment of an absolute Tyranny over these States. To prove this, let Facts besubmitted to a candid World.
He has refused his Assent to Laws, the most wholesome and necessary for
the public Good.

He has forbidden his Governors to pass Laws of immediate and pressing
Importance, unless suspended in their Operation till his Assent should
be obtained; and when so suspended, he has utterly neglected to attend
to them.

He has refused to pass other Laws for the Accommodation of large
Districts of People, unless those People would relinquish the Right of
Representation in the Legislature, a Right inestimable to them, and
formidable to Tyrants only.

He has called together Legislative Bodies at Places unusual,
uncomfortable , and distant from the Depository of their Public Records,
for the sole Purpose of fatiguing them into Compliance with his
Measures.

He has dissolved Representative Houses repeatedly, for opposing with
manly Firmness his Invasions on the Rights of the People.

He has refused for a long Time, after such Dissolutions, to cause others
to be elected; whereby the Legislative Powers, incapable of
Annihilation, have returned to the People at large for their exercise;
the State remaining in the mean time exposed to all the Dangers of
Invasion from without, and Convulsions within.

He has endeavoured to prevent the Population of these States; for that
Purpose obstructing the Laws for Naturalization of Foreigners; refusing
to pass others to encourage their Migrations hither, and raising the
Conditions of new Appropriations of Lands.

He has obstructed the Administration of Justice, by refusing his Assent
to Laws for establishing Judiciary Powers.

He has made Judges dependent on his Will alone, for the Tenure of their
Offices, and the Amount and payment of their Salaries.

He has erected a Multitude of new Offices, and sent hither Swarms of
Officers to harrass our People, and eat out their Substance.

He has kept among us, in Times of Peace, Standing Armies, without the
consent of our Legislatures.
He has affected to render the Military independent of, and superior to
the Civil Power.
He has combined with others to subject us to a Jurisdiction foreign to
our Constitution, and unacknowledged by out Laws; giving his Assent to
their Acts of pretended Legislation:

For quartering large Bodies of Armed Troops among us:
For protecting them, by a mock Trial, from Punishment for any Murders
which they should commit on the Inhabitants of these States:

For Cutting off our Trade with all Parts of the World:
For imposing Taxes on us without our Consent:
For depriving us, in many Cases, of the Benefits of Trial by Jury:
For transporting us beyond Seas to be tried for pretended Offences:
For abolishing the free System of English Laws in a neighbouring
Province, establishing therein an arbitrary Government, and enlarging
its Boundaries, so as to render it at once an Example and fit Instrument
for introducing the same absolute Rule into these Colonies:

For taking away our Charters, abolishing our most valuable Laws, and
altering fundamentally the Forms of our Governments:

For suspending our own Legislatures, and declaring themselves invested
with Power to legislate for us in all Cases whatsoever.

He has abdicated Government here, by declaring us out of his Protection
and waging War against us.

He has plundered our Seas, ravaged our Coasts, burnt our towns, and
destroyed the Lives of our People.

He is, at this Time, transporting large Armies of foreign Mercenaries to
compleat the works of Death, Desolation, and Tyranny, already begun with
circumstances of Cruelty and Perfidy, scarcely paralleled in the most
barbarous Ages, and totally unworthy the Head of a civilized Nation.

He has constrained our fellow Citizens taken Captive on the high Seas to
bear Arms against their Country, to become the Executioners of their
Friends and Brethren, or to fall themselves by their Hands.

He has excited domestic Insurrections amongst us, and has endeavoured to
bring on the Inhabitants of our Frontiers, the merciless Indian Savages,
whose known Rule of Warfare, is an undistinguished Destruction, of all
Ages, Sexes and Conditions.

In every stage of these Oppressions we have Petitioned for Redress in
the most humble Terms: Our repeated Petitions have been answered only
by repeated Injury. A Prince, whose Character is thus marked by every
act which may define a Tyrant, is unfit to be the Ruler of a free
People.

Nor have we been wanting in Attentions to our British Brethren. We have
warned them from Time to Time of Attempts by their Legislature to extend
an unwarrantable Jurisdiction over us. We have reminded them of the
Circumstances of our Emigration and Settlement here. We have appealed
to their native Justice and Magnanimity, and we have conjured them by
the Ties of our common Kindred to disavow these Usurpations, which,
would inevitably interrupt our Connections and Correspondence. They too
have been deaf to the Voice of Justice and of Consanguinity. We must,
therefore, acquiesce in the Necessity, which denounces our Separation,
and hold them, as we hold the rest of Mankind, Enemies in War, in Peace,
Friends.

We, therefore, the Representatives of the UNITED STATES OF AMERICA, in
General Congress, Assembled, appealing to the Supreme Judge of the World
for the Rectitude of our Intentions, do, in the Name, and by Authority
of the good People of these Colonies, solemnly Publish and Declare, That
these United Colonies are, and of Right ought to be, Free and
Independent States; that they are absolved from all Allegiance to the
British Crown, and that all political Connection between them and the
State of Great-Britain, is and ought to be totally dissolved; and that
as Free and Independent States, they have full Power to levy War,
conclude Peace, contract Alliances, establish Commerce, and to do all
other Acts and Things which Independent States may of right do. And for
the support of this declaration, with a firm Reliance on the Protection
of divine Providence, we mutually pledge to each other our lives, our
Fortunes, and our sacred Honor.

JOHN HANCOCK, President
Attest.
CHARLES THOMSON, Secretary.

SIGNERS
Adams, John MA Lawyer
Adams, Samuel MA Political leader
Bartlett, Josiah NH Physician, Judge
Braxton, Carter VA Farmer
Carroll, Charles of Carrollton MD Lawyer
Chase, Samuel MD Judge
Clark, Abraham NJ Surveyor
Clymer, George PA Merchant
Ellery, William RI Lawyer
Floyd, William NY Soldier
Franklin, Benjamin PA Printer, Publisher
Gerry, Elbridge MA Merchant
Gwinnett, Button GA Merchant
Hall, Lyman GA Physician
Hancock, John MA Merchant
Harrison, Benjamin VA Farmer
Hart, John NJ Farmer
Hewes, Joseph NC Merchant
Heyward, Thomas Jr. SC Lawyer, Farmer
Hooper, William NC Lawyer
Hopkins, Stephen RI Judge, Educator
Hopkinson, Francis NJ Judge, Author
Huntington, Samuel CT Judge
Jefferson, Thomas VA Lawyer
Lee, Francis Lightfoot VA Farmer
Lee, Richard Henry VA Farmer
Lewis, Francis NY Merchant
Livingston, Philip NY Merchant
Lynch, Thomas Jr. SC Farmer
McKean, Thomas DE Lawyer
Middleton, Arthur SC Farmer
Morris, Lewis NY Farmer
Morris, Robert PA Merchant
Morton, John PA Judge
Nelson, Thomas Jr. VA Farmer
Paca, William MD Judge
Paine, Robert Treat MA Judge
Penn, John NC Lawyer
Read, George DE Judge
Rodney, Caesar DE Judge
Ross, George PA Judge
Rush, Benjamin PA Physician
Rutledge, Edward SC Lawyer
Sherman, Roger CT Lawyer
Smith, James PA Lawyer
Stockton, Richard NJ Lawyer
Stone, Thomas MD Lawyer
Taylor, George PA Ironmaster
Thornton, Matthew NH Physician
Walter, George GA Judge
Whipple, William NH Merchant, Judge
Williams, William CT Merchant
Wilson, James PA Judge
Witherspoon, John NJ Educator
Wolcott, Oliver CT Judge
Wythe, George VA Lawyer

============================

No comments:

Post a Comment

Chúc Mừng Năm Mới - Diễn Hành Hoa Hồng từ California

Chúc Mừng Năm Mới - Diễn Hành Hoa Hồng từ California

3rd Brigade Combat Team Change of Command

Nhạc Phẩm Anh La Ai - Anh Là Ai

"Làm truyền thông, quí vị không có nhiệm vụ phải bảo vệ!" - Vũ Công Lý

Biểu tình lên án VietWeekly và đồng bọn làm tay sai cho Việt Cộng.

Phải Lên Tiếng-Sinh Viên VN bảo Vệ Hoàng Sa,Trường Sa-Ngô Nguyễn Trần

Tôi yêu Tổ quốc tôi

Tin tuc So . net " Viet Nam doi chu quyen Hoang Sa

Lich Su To Quoc Viet Nam

Nam Cali bieu tinh chong Cong ham ban nuoc cua Pham van Dong tren 4000 nguoi tham du

Tai Nam California luc 6PM 14 thang 9 nam 2011, hang ngan dong huong da dung chat khu Tuong Dai Chien Si Viet My, tham du cuoc bieu tinh phan doi TC xam lang VN; vach mat bon CSVN ban nuoc !! Va tranh dau cho nhan quyen VN voi chu de " Dem Thap Nen Niem Tin ".

14-9-11:Bieu tinh chong Tau cong va vc ban nuoc dang bien VN

DapLoisongNui.MP4

Lời Kêu Gọi Thanh Niên Việt Nam Yêu Nước

Tự Đốt Xe Phản Đối VC Bán Nước Tại Siêu Thị Co.op Mart, VT

Lao động Trung Quốc quậy phá nhà dân tại Nghi Sơn, Thanh Hóa

Tội ác bán nước của CSVN- Quốc Hận 30/4/1975 - Phần 5

Bản lĩnh người yêu nước : Biểu tình trong đồn CA

26-8-2011 Tin Vietnam:Wikileak, bieu tinh tai Hanoi ky 11

Demonstration Against China August 21/ Biểu Tình Chống Trung Quốc ngày 21/8

Toàn cảnh cuộc trấn áp biểu tình ngày 17/07

Toi Ac Cong San 2

Biểu tình tại Hà Nội 7/8/11

bieu tinh phan doi TQ tai Sai Gon 6

19-6-2011 tin tuc Vietnam - Sbtn - Bieu tinh chong Tau cong:Saigon & Hanoi

Browse Movies Upload Dậy mà đi hởi đồng bào ơi

6/12/11 Liên Mạng Tranh Đấu cho VN

Saigon bieu tinh demonstration 19/6/2011

Xuong duong cung canh hoa Lai

Demonstration agaist China's aggression in NY June 25th 2011

Video: Biểu tình chống TQ tại Hà Nội 3/7/11

Thanh nien Co Vang va dong bao VN Nam Cali xuong duong

Biểu Tình Chống Trung Quốc tại VN ngày 05.06.2011

Biểu tình phản đối Trung Quốc gây hấn trên biển Đông ngày 5/6/2011

LẤY LẠI HOÀNG SA - TRƯỜNG SA

chùa Hang đảo Lý Sơn - 6 drduongdinhhung Subsc

Tôi Đã Thức Tỉnh - Lê Nguyễn Huy Trần

Mậu Thân, Anh Nhớ Gì Không?

- HUẾ 68 (Nhạc và lời Vĩnh Điện) Tiếng hát Bảo Triều

------------ http://www.bacaytruc.com Tưởng Niệm Huế Tết Mậu Thân (1968)

LIÊN MẠNG HOA LÀI TRANH ĐẤU CHO VIỆT NAM

6/5/11 LIÊN MẠNG HOA LÀI TRANH ĐẤU CHO VIỆT NAM Tình hình trong nước mấy ngày qua, nhộn nhịp chuẩn bị biểu tình vào ngày 5 tháng 6/ 2011 tại hai thành phố Sàigon và Hà nội, trước các tòa Đại sứ quán Trung cộng để nói lên sự quyết tâm của toàn dân: - Phản đối Nhà nước CS quá nhu nhược làm tay sai cho Tàu công đang hiếp đáp dân lành. Trên biển cả, trong giới hạn Quốc tế đã khằng định theo các hiệp ước qui định, dân chúng VN sống từ đời ông cha để lại chưa bao giờ có một nước nào dám ngang nhiên ngăn cấm việc làm ăn vì cuộc sống độ nhật thường ngày. - Ngày nay Trung cộng ỷ nước lớn giàu mạnh, lại muốn chiếm đoạt cả miền thềm lục địa VN. Cấm dân làm ăn sinh sống trên biển và hải đảo VN có từ cha ông để lai. - Người dân biết lượng sức mình, VN chỉ bằng cái chén, Trung cộng là thúng thì hỏi bằng cách nào mà VN chống đỡ ?! - Chúng tôi chỉ cần xin các nước trong Liên Hiệp Quốc giúp đỡ và giải quyết công bằng cho con dân VN. 2/ Và hiện nay chúng tôi đồng thông báo cho toàn thế giới chính thức biết rằng: - Chúng tôi nhất quyết chống lại Nhà nước CSVN là tay sai của Đảng CS Nga- Tàu. 3/ Toàn dân VN chỉ mong có một nước VN : - Độc Lập - TựDo - Dân Chủ- Phú Cường. Không lệ thuộc bất cứ nước nào. 4/ Toàn dân VN trong và ngoải nước đồng xuống đường cùng một ngày hôm nay để biểu thị tính thông cảm, tình Đồng bào ruột thịt để nói lên tiếng nói chung: - Đảng CSVN chỉ là tay Sai thủ đắc, che giấu làm Việt gian cho Đảng CSQT Nga - Tàu mà thôi ! 5/ Trong suốt 64-65 năm qua, dưới chế độ CS chưa bao giờ có Độc lập - Tự Do - Dân chủ. Toàn dân VN hôm nay đồng nói lên nguyện vọng chung : - Chúng tôi cần Quốc tế hóa VN. Không để các nước lớn lợi dụng Đảng phái riêng tư mà làm thiệt hại nước nhỏ bé VN ?! Trân trọng, ===================================