NHÂN NGÀY QUỐC - HẬN 30 THÁNG 4 : 65 NĂM NHÌN LẠI .
Lê Thành Nhân
Nhân Ngày Quốc Hận năm nay, đa số đều chỉ “nhìn lại 35 năm” thôi. Mặc dù tôi không phải là một sử-gia hay môt chính-trị-gia, tôi cho là không đúng vì đã bỏ sót một giai-đoạn lịch-sử quan-trọng chứa đựng những hi-sinh to lớn của những chiến sĩ Quốc-gia đấu tranh chống lại các thế-lực quốc-tế để giành lại độc-lập cho Dân-tộc trong và sau đệ nhị thế chiến. Tôi chỉ là một “thất phu” đã tận mắt chứng kiến cuộc nổi trôi của vận Nước qua 7 chế độ ở Việt Nam từ 1945 đến 1975. Chính mắt tôi đã bao lần nhìn thấy cảnh quê hương bị tàn phá, đồng bào bị đàn áp, khủng bố, tù đày, giết hại. Chính tôi cũng đã từng trải qua 10 năm trong ngục tù CS. Tôi muốn ghi lại dưới đây cho những ai không được trực tiếp chứng kiến như tôi.
I. KHỞI ĐẦU CUỘC CHIẾN QUỐC-CỘNG: 1945
A. Phía Cộng-sản: do Hồ Chí Minh cầm đầu, tuân hành chỉ-thị của CS quốc-tế do Liên xô và Trung Cộng lãnh đạo, chủ-trương chuyên chính vô sản và đặt quyền lợi gia-cấp vô sản (đảng CS) trên quyền lợi Dân-tộc.
B. Phía Quốc-gia: gồm các chánh đảng, lực lượng yêu nước theo chủ nghĩa “dân-tộc” (nationalism) và nguyên tắc dân chủ tự do kiểu Tây Phương (phần lớn dựa vào Bản Tuyên Ngôn Nhân quyền và Dân quyền của cuộc Cách-mạng 1789 của Pháp, đã được Liên Hiệp quốc biến thành Bản Tuyên ngôn Nhân-quyền Quốc-tế).
Hãy nói rõ thêm về chữ “quốc-gia”. Chữ “quốc-gia” không được nhiều người hiểu rõ, nhứt là các thế-hệ trẻ. Lịch-sử của chữ đó bắt nguồn từ chữ “Etat du Vietnam”=Quốc-gia Việt Nam, mà nước Pháp nhìn nhận độc-lập sau đệ nhị thế chiến. Những người chống lại Việt Minh và Cộng-sản quốc tế của HCM đều theo về phía chánh-phủ Quốc-gia. Sau tháng 12, 1946 thì “chánh-phủ VN Dân-chủ Cộng-hòa” của HCM bị đánh chạy về biên giới Việt-Trung. Cuộc chiến Quốc-Cộng khởi đầu từ đó và kéo dài đến ngày hôm nay.
Ý-nghĩa chính-trị của từ-ngữ “người quốc-gia” là “người theo chủ nghĩa dân-tộc”, vì chữ nationalism hay nationalist là do chữ gốc nation=dân-tộc mà ra, đối lập với “người theo chủ nghĩa quốc-tề cộng-sản” (internationalism) . Người theo “chủ nghĩa dân-tộc” hay “người Quốc-gia” thì đặt quyền lợi của dân tộc mình và quốc-gia mình lên trên hết. Còn người theo cộng-sản quốc-tế thì sẳn sàng hi-sinh quyền lợi tổ quốc mình để phục-vụ quyền lợi của các đảng cộng sản quốc-tế như Trung cộng, Liên xô. Người Quốc-gia không thể bán rẻ Đất Nước mình cho ngoại bang. Hiểm họa Việt cộng bán rẻ quyền lợi Đất Nước cho Nga cộng và Tàu cộng không cần phải đợi đến ngày hôm nay mới biết được, mà đã bắt đầu từ ngày HCM gia nhập đảng CS ở Pháp (1920). Vậy, câu chuyện HCM có công giành độc-lập cho Đất Nước (như đảng CSVN tuyền truyền) chỉ là một huyền-thoại để lừa bịp mọi người mà thôi. Cái gọi là “Tư tưởng HCM” mà đảng CSVN đang đề cao để thay thế chủ-nghĩa Marxist và Leninist bị nhân loại vứt vào sọt rác của lịch-sử, thực chất là loại tư-tưởng vọng ngoại, bán nước, phản dân-tộc. Việc đảng CSVN đã dâng đất, dâng biển Việt Nam cho Trung Cộng ngày nay đã là một thực tế không còn chối cải gì được nữa. Hàng chục ngàn đảng viên thực tâm yêu nước từng bị HCM lừa gạt đã xé thẻ đảng sau khi nhận biết sự thật nầy. Hiện-tượng nầy mỗi ngày càng lan rộng sẽ đưa đảng CSVN đến chỗ tan rã. “Đảng CSVN có thể lừa gạt một nười, hai người,.... một ngàn người, chớ không thể lừa gạt tất cả mọi người. Đảng CSVN có thể lừa gạt một lần, hai lần.. một ngàn lần, chứ không thể lừa gạt người ta mãi mãi” (dựa theo một danh ngôn của TT Lincoln)
Do không hiểu thấu đáo ý-nghĩa của chữ “quốc-gia” nên nhiều tổ chức đấu-tranh của người Việt Quốc-gia đã dùng những danh xưng lệch lạc như ”người Việt Tự do”, “người Việt Tỵ-nạn”, …. Cũng y như vậy, nhóm chữ “Cờ Quốc-gia” bao hàm đầy đủ ý nghĩa hơn nhóm chữ “Cờ VNCH”. Còn các chữ “Cờ Việt Nam Tự do” và “Liên-minh Việt Nam Tự do” thì hoàn toàn vô nghĩa.
II. CÔNG CUỘC CHIẾN ĐẤU GIÀNH ĐỘC-LẬP VÀ TỰ CHỦ CỦA NGƯỜI VIỆT QUỐC-GIA:
Sách sử của CSVN lừa bịp mọi người và viết: Việt Nam được độc-lập từ 2 tháng 9, 1945 nhờ công lao của HCM và đảng CSVN. Sau đây là các sự kiện lịch-sử mà chính người viết cũng đã tận mắt chứng kiến:
Sau khi đảo chánh Pháp đêm mồng 9 tháng 3 năm 1945, Nhựt trao độc-lập ngay cho Việt Nam lần đàu tiên với Chánh-phủ Trân Trọng Kim. Lá cờ Quốc-gia màu vàng được khai sinh từ đây (Cờ Quẻ Ly). Nếu Nhựt không thất trân thì cuộc diện thế giới ngày nay ắt đã khác.
Sau khi trở lại Đông Dương, Pháp công nhận VN độc-lập trong Liên-hiệp Pháp: Chánh-phủ Quốc-gia được tái lập cũng với Quốc-trưởng Bảo-Đại như thời Chánh-phủ Trần Trọng Kim. Chánh-phủ Quốc-gia tồn tại từ 1948 đến 1955 rồi chuyễn sang đệ I Cộng-hòa, chấm dứt chế độ quân-chủ. Cờ Quốc-gia có nền Vàng và 3 Sọc đỏ từ đó (1948) đến nay.
Đệ I và đệ II Cộng-hòa (1955-1975).
Quân dân Miền Nam đã chiến-đấu vô củng anh-dũng để bảo vệ nền độc-lập của Việt Nam trước âm-mưu cướp nước ta của Nga, Tàu qua tay sai của chúng là CSVN. Hơn 200,000 chiến sĩ Quốc-gia đã hy-sinh để bảo vệ Tổ-quốc, cọng với cả triệu đồng bào vô tội. Con cháu chúng ta hãy nhìn cho thật kỷ sự thật hôm nay: tập-đoàn CS HCM là Việt gian đang bán Nước cho Tàu, hay Phía Việt Nam Quốc-gia bán Nước?
Trên đây là chưa kể thời kỳ từ 1862 đến 1945 với nhiều phong trào “dân-tộc” (Quốc-gia) yêu nước đã nỗi lên chống Pháp trước và sau khi đảng CSVN được khai sinh (1930), trong đó Việt Nam Quôc-dân đảng là thí dụ điển hình nhứt. Trong suốt hơn 4000 năm, dân tộc ta đâu cần có đảng CSVN mới đánh đuổi được ngoại xâm. Trái lại, đảng CSVN đã cổng rắn Trung cộng vào nhà cướp nước, hại dân chúng ta hôm nay. Sự chia rẻ Quốc-Cộng do đảng CSVN tạo ra đã tiêu hủy sự đoàn-kết dân-tộc vốn là yếu tố quyết định trong việc chống ngoại xâm bảo vệ độc-lập của ông cha ta. Ngày nào còn chế độ CSVN thì ngày ấy Dân tộc VN còn bị chia rẻ và bất lực, Đất Nước VN còn bị nô lệ ngoại bang. Hiện nay đảng CSVN còn đem sự chia rẻ đó để phá hoại cộng-đồng Người Việt hải ngoại bằng Nghị-quyết 36 của Bộ Chính-trị.
Xin hãy nhìn: Ấn độ nhờ không có đảng CS mà đã được độc-lập từ năm 1948 và đang trở thành một cường quốc với một dân tộc đoàn kết hùng mạnh
III. KẾT QUẢ ĐẾN NGÀY HÔM NAY:
Với sự yểm trợ hùng hậu của Liên xô và Trung Cộng, phía CS đã thắng người Pháp và Phía Quốc-gia (Hiêp-định Genève 7/1954), thôn-tính phân nửa nước ta từ vĩ-tuyến 17 trở lên. Về tuyên truyền thì phía CS biết sử dụng chiêu bài mị dân “giải-phóng thuộc-địa”. Nước Mỹ thì vừa ra khỏi Chiến tranh Triều tiên (1951-1953), không dám nhảy vào cứu Pháp bị sa lầy ở Điên Biên phủ, sợ làn sóng chống đối của dân chúng Mỹ vốn rất sợ chiến tranh và chết chốc.
Hoa Kỳ đã sáng suốt không ký vào Hiệp- định Genève (7/1954) và nỗ lực củng cố Miền Nam Quốc-gia bằng chế độ Việt Nam Cộng-hòa, dân chủ và tiến bộ như Tây phương.
Nền hành chánh và Quân-lực VNCH được thế giới xếp vào bực nhứt Đông Nam Á. Cảnh-sát QG của VNCH dẹp biểu tình tinh nhuệ hơn bất cứ nước nào khác. Dù đang chịu đựng chiến tranh, kinh tế VNCH chỉ đúng sau nước Nhật. Trước ngày CSBV đem 12 sư đoàn vào bức tử Miền Nam, không có bất cứ dấu hiệu nào khiến cho Miền Nam phải thất trận, ngoại trừ sự bội ước của chánh khách Hoa Kỳ từ khước cung cấp súng đạn cho Quân-lực VNCH như đã cam kết.
Vì nghe theo cố vấn của Kissinger, Hoa Kỳ đã sai lầm thảm hại khi quyết định rút ra khỏi Việt Nam và Đông Nam Á, giao cho Trung Cộng vai trò làm “cai thầu” khu-vực, đồng thời trục lợi từ thị trường tiêu thụ của hàng tỷ người Tàu.
Kissinger đã phạm 3 lỗi lầm chiến-lược quan trọng :
a. Lần đầu tiên trong lịch-sử mình, Hoa Kỳ đã phải mang vết nhơ phản bội đồng-minh mình. Đệ nhứt cường quốc Hoa Kỳ từ nay không còn đáng tin cậy nữa trên chính trường quốc-tế.
b. Không tiên đoán nỗi khã năng lớn mạnh nhanh chóng của nước Tàu. Hoa Kỳ đã vỗ béo con “hổ Trung cộng” để bây giờ nó sẽ trở lại ăn thịt mình.
c. Không biết được trử lượng khổng lồ về tài nguyên thiên nhiên (dầu mõ) của vùng Biển Đông. Số tài-nguyên nầy (phần lớn là năng lượng) có khã năng đưa Trung cộng lên hàng đệ nhứt cường quốc thế giới và đánh bại Hoa Kỳ. Hiện Trung cộng đã đem tàu chiến, tàu ngầm đến trấn giữ: nếu muốn trở lại, cái giá mà Hoa Kỳ phải trả chưa chăc là nhỏ.
IV. CÁC BIẾN-CỐ LỊCH-SỬ BẤT LỢI CHO PHÍA QUỐC-GIA
1. Tập-đoàn HCM (HCM, Lê Hồng Phong, Trường Chinh, …..) được Nga, Tàu đào tạo để đem phong trào CS Quốc-tế về quảng bá ở Đông Dương (1920-1945). CS Quốc-tế được tổ chức và lãnh-đạo liên tục.
2. Trung Cộng chiếm Trung Hoa Lục địa (1949) làm hậu phương vững chắc cho VC. Trước 1949, quân Pháp-Việt đã chiếm ưu-thế ở Đông Dương.
3. Pháp bị phe CSQT (Nga-Tàu) đánh bật khỏi Đông Dương (1954). Hoa Kỳ không tiếp cứu Pháp sau trận Điện Biên phủ.
4. Hoa Kỳ rút khỏi Đông Dương và gián tiếp giúp cho con “Hùm Trung Cộng” lớn mạnh (từ 1972 tới nay) bằng chánh-sách giao thương.
5. CSVN được phe CS quốc-tế viện trợ quân-sự vô giới hạn. Phe thế giới Tự do lo cho quyền lợi của chính họ trước nhứt. Áp lực của dân chúng trong chế-độ dân chủ tạo sự thiếu liên tục trong chánh-sách đối với đồng minh., trái ngược với chế độ độc tài của CS.
6. Chế độ thực dân chủ-trương tiêu-diệt hết các nhà lãnh-đạo Quốc gia có tài và không cho phép đào tạo hàng ngũ lãnh đạo mới. Cuộc khủng hoảng lãnh đạo của chúng ta còn kéo dài đến ngày hôm nay.
V. HIỂM HỌA HÔM NAY: CÁC HÌNH-THỨC XÂM-LƯỢC CỦA TRUNG CỘNG
1. Mất lảnh-thỏ, lãnh hãi, Hoàng sa , Trường sa, tài nguyên kinh-tế trên thềm lục địa. Chưa chi mà đồng bào ta ở nhiều tỉnh Miền Trung đã bắt đầu chết đói vì không được phép đánh cá ở những nơi mà ông cha họ đã từng làm ăn từ mấy trăm năm nay. Thềm lục địa VN hiện là một trong những nơi có trữ lượng dầu mõ lớn nhứt thế giới.
2. An-ninh quốc-phòng: VN hoàn tòa bị Trung cộng bao vây kín, không có lối thoát.
3 Mất hải lộ chuyễn vận huyết mạch giao thông giữa châu Âu, Châu Úc và châu Á đi ngang hải phận VN, tác hại nặng nề đến nền kinh tế quốc-gia VN.
4 Các hợp-đồng cho thuê đất rừng 50 năm đương nhiên biến VN thành một thuộc địa của Tàu.
5 Với các dụ án khai thác quặng mỏ, xây dựng nhà máy, hạ tầng cơ sở được giao cho các “công-ty”Tàu thầu thì hàng trăm ngàn lính TC ngụy trang là công nhân lập làng, lập chợ khắp nơi như chính trên đất nước Tàu.
6. Chủ trương xua đàn ông Tàu qua lấy gái Việt đẻ Hán hóa dân ta.
7. Tuồng (dumping) hàng hóa hư hỏng, độc hại qua đầu độc người Việt Nam, gây hậu quả di truyền lâu dài vô cùng nguy hiểm cho nhiều đời con cháu chúng ta (còn hơn chất đọc da cam nhiều lần).
8. Phá hoại nặng nề nền kinh tế VN: nền công kỹ nghệ sản xuất của VN bị phá sản vì không cạnh tranh được với hàng lậu TC, ngân sách quốc-gia thì thất thu…Mà hễ thất thu thì phải chạy qua Tàu xin viện-trợ,… nên không mong gì thoát ra khỏi được sự lệ thuộc vĩnh viễn vào mẩu quốc Tàu! Đây là hình-thức “xâm-lược” vô cùng hiểm độc.
VI. THỬ VẠCH RA VÀI PHƯƠNG-SÁCH CỨU NƯỚC
1. Giải-pháp1.- Thay đổi từ bên trong.
Đảng CSVN tự nguyện trao trả quyền lãnh-đạo Đất Nước lại cho Toàn Dân để cứu Nước, vì chủ nghĩa CS đã bị loài người và lịch-sử đào thải, đã đưa Dân tộc đến bờ tiêu vong hiện nay với họa Bắc xâm, và bế tắc về ngoại giao, chính-trị, kinh tế, nhân tâm, v.v. . Đảng CSVN đã bị đẩy vào thế làm một “con tin” của Trung Cộng nên dù có muốn cũng không thể lãnh đạo công cuộc chiến đấu chống lại Trung cộng được. Liên xô trước đây chỉ bị bế tắc về kinh-tế mà tạo được “tiền-đề” cho Gorbachev “phi Cộng-sản hóa” Liên xô mà không cần nổ một phát súng hay đổ một giọt máu. Dân tộc Đức cũng đã được “phi Cộng-sản hóa” một cách êm ả vì, dân tộc Đức có một ý thức cao độ về quyền lợi sống còn của dân tộc mình. Suốt 45 năm chiến tranh lạnh dân tộc Đức không hề để cho thế lực ngoại lai xúi giục tàn sát lẫn nhau: Đông Đức đã không đem xe tăng Liên xô sang “giải phóng Tây Đức”, như Đảng CSVN đã “giải phóng Miền Nam”. Để hoàn thành nghĩa vụ quốc tế, đảng CSVN đã quyết đánh đế quốc Mỹ đến …. người Việt Nam cuối cùng”, và thực tế đã đem cả chục triệu sinh linh người Việt để “đánh Mỹ cứu Nước”. Giờ đây, “đảng” lại phải tốn cả chục triệu thanh niên VN nữa để đuổi Tàu mà chưa chắc được, nếu không nhờ đến Mỹ! Ý-thức đặt quyền lợi Dân tộc lên trên hết cũng được thấy ở dân tôc Nhật. Sau khi bị hai quả bom nguyên tử, phe quân phiệt Nhật thay vì bám lấy quyền lực đã tự nguyện rút lui để cho Nhật hoàng ký hòa-ước đầu hàng Đồng-Minh, cứu dân Nhât khỏi nạn diệt vong.
2. Giải-pháp 2. Lực-lượng yêu nước quốc nội phải đứng lên thay đổi chế-độ
Không có chế độ độc tài nào mà tự nguyện từ bỏ địa vị thống trị và quyền lợi của họ, trừ khi bị bắt buộc. Muốn tạo ra một sự thay đổi chế độ (regime change), các lực lượng dân tộc yêu nước như thanh niên, sinh viên, trí thức, quân đội, công nhân, đảng viên thức tỉnh, v.v. phải đứng lên thành-lập “Phong-trào Quốc dân cứu Nước” đấu tranh một cách có tổ chức và lãnh đạo. Chỉ cần một cuộc xuống đường với vài trăm ngàn người tại Hà Nội là có thể lật đổ chế độ. “Quân đội nhân dân” chả lẽ lại đi chỉa súng bắn lại nhân dân, trong khi họ hy sinh chiến đấu chống ngoại xâm, bảo vệ Tổ-quốc. Thời cơ bây giờ là lý tưởng, vì không còn ai tin tưởng vào một đảng CSVN phản quốc nữa. Ngọn cờ “chống ngoại xâm” bao giờ cũng là sự thôi thúc mạnh mẻ nhứt đối với dân tộc Viêt Nam trong hơn 4000 lịch sử.
3.Giải pháp 3.- Chánh-phủ Lưu vong (của lực-lượng Quốc-gia hải ngoại)
Khi nước Pháp bị Đức chiếm và dựng lên Chánh-phủ Pétain làm tay sai cho Đức.
Tướng DeGaule phải chạy qua nước Anh thành lập Chánh-phủ lưu vong để lãnh đạo công cuộc kháng chiến chống quân xâm lược Đức quốc xã. Nhà Cầm quyền Hà Nội và Đảng CSVN hiện chỉ là tay sai của đảng CS Trung quốc, không do toàn dân Việt nam bầu ra nên không phải là đại diện hợp pháp của nhân dân Việt Nam. Vì mối tương quan lịch sử đó Nhà cầm quyến Hà Nội KHÔNG thể lãnh đạo công cuộc đấu tranh chống Trung cộng được. Nhất định phải có một Chánh-phủ không phải là “con tin” của Trung cộng.
Nhiều giải-pháp có thể thực hiện được:
a. PHỤC HỒI TƯ CÁCH PHÁP LÝ CỦA VNCH
Tướng Dương Văn Minh là tổng thống bất hợp pháp dựa vào Hiến-pháp của đệ II Cộng hòa. Bởi vậy có thể triệu tập lại lưỡng viện Quốc-hội của đệ II Cộng-hòa để đại diện cho VNCH và cử Chánh-phủ lãnh đạo cuộc kháng chiến chống sự xâm lược của Trung cộng hiện nay.
b. TRIỆU TẬP QUỐC DÂN ĐẠI-HỘI (Hôi-nghị Diên-Hồng)
Nếu giải-pháp a. trên đây không thực-hiện được thì phải triệu tập một “QUỐC DÂN ĐẠI HỘI” để có tư cách tạm thời đại diện nhân dân Việt Nam, phủ nhận tư cách đại diện của ngụy quyền Hà Nội, là tay sai của đảng CS Trung quốc.
Các giai-đoạn cần thực hiện:
1. Phát động một PHONG-TRÀO QUỐC DÂN CỨU NƯỚC
2.Triệu-tập một QUỐC DÂN ĐẠI-HÔI (HÔI-NGHỊ DIÊN HỒNG)
3. Đặt ra cơ cấu và cử nhân sự lãnh đạo công cuộc chống ngoại xâm theo khái niệm Chánh-phủ Lưu vong của De Gaule.
4. Giải-pháp 4.- Trung-lập-hóa Bán đảo Đông Dương
Giải-pháp “Trung-lập-hóa Việt Nam” bây giờ là thích hợp nhứt và cần thiết nhứt. Đây là giải pháp ít tốn kém xương máu nhứt và có giá trị chiến lược lâu dài cho 3 dân tộc trên bán đảo Đông Dương nhứt. Nhìều thức giả đã đưa đề nghị nầy trong quá khứ trong đó có GS Vũ Quốc Thúc và nhiều chiến lược gia khác.
Yếu tố thuận lợi của chúng ta là 4 triệu người Việt ở hải ngoại hiện nay có thể vận động ngoại giao với các quốc-gia có thế lực, nhứt là Hoa Kỳ để chấp nhận giải-pháp nầy. Nó sẽ mang lại nền hòa-bình lâu dài cho Việt Nam để tái thiết Đát Nước, mà không tốn phí ngân sách quốc-phòng.
Cần ghi nhận một điều là trong quá khứ Phía VN Quốc-gia chúng ta đã thất bại một phần là vì không biết sử dụng vũ khí ngoại giao như Đài-Loan và Do Thái là những nước còn nhỏ hơn VNCH gấp nhiều lần, mà vẫn tồn tại được.
KẾT LUẬN
Đối với người Việt Quốc-gia yêu Nước tình thế hôm nay chưa hẳn là tuyệt vọng, nhưng chúng ta phải thay đổi toàn diện từ cách nhìn đến cách tổ-chức, và làm việc của mỗi người chúng ta và mỗi tổ-chức chúng ta. TỔ-CHỨC KHOA HỌC VÀ LÃNH-ĐẠO HỮU HIỆU là hai yếu tố mà các tổ chức đấu tranh ở hải ngoại chúng ta chưa có trong 35 năm qua.
CƠ HỘI NÀO CHO DÂN TỘC VIỆT NAM?
Gần 4 triệu người Việt tỵ nạn CS ở hải ngọai hiện nay là một lực lượng hùng hậu có thể huy động vào công cuộc cứu quốc. Dù thương hay ghét nước Mỹ, phải nhìn nhận là để chống lại nước Tàu hiện nay, chỉ có thể nhờ đến sức mạnh quân sự, ngoại giao, kinh-tế, tài chánh và kỹ thuật của Hoa Kỳ. Sau đây là những cơ may (opportunities) của chúng ta:
Chúng ta có tiếng nói của những công dân Hoa Kỳ để ảnh hưởng chánh sách của Hoa-Kỳ.
Chánh quyền Hoa Kỳ đang chủ trương trở lại Á châu
Chánh quyền Hoa Kỳ đã ký nhiều hiệp ước với Việt nam kể cả hiệp ước quân sự và nguyên tử lực để có khã năng can thiệp vào Việt Nam nếu VN bị Trung cộng uy hiếp. Hoa Kỳ đã biết sửa chửa một số lỗi lầm quá khứ của mình.
Chánh quyền Hoa Kỳ đang “ly gián Nga với Trung cộng” và liên minh với Ấn độ, Pakistan để bao vây Trung cộng. Các tướng lãnh Hoa Kỳ đã công khai báo động về hiểm họa quân sự của Trung cộng từ vài năm nay rồi.
Gần như cả thế giới đang chống lại tham vọng hiện nay của Trung cộng ở Biển Đông, từ Á sang Âu: Nhựt, Đại Hàn, Nam Dương, Phi Luật Tân, Mã Lai, Ấn độ, EU.
Hoa Kỳ và các cường quốc dân chủ còn nắm giữ “con bài tẩy kinh tế “ của Trung Cộng: dân chúng Trung cộng nổi loạn ngay nếu Tây phương ngưng nhập cảng hàng Trung cộng.
Hoa Kỳ cũng đang nắm con bài tảy về kinh tế và tài chánh đối với VC. Hoa Kỳ đang cho Hà Nội xuất cảng tối đa vào Hoa Kỳ để phải bị lệ thuộc vào Hoa Kỳ. VC cũng đang vay một số nợ ngoại tệ khổng lồ của các định chế tài chánh mà Hoa Kỳ kiểm soát. Hoa Kỳ hiện là nước đầu tư lớn số 1 tại VN nên sẽ giữ vai trò quyết định đối với nền kinh tế và tài chánh VN.
Xin nhắc lại, sau 70 năm được xây dựng kiên cố, thành trì CS quốc tế Liên xô đã sụp đổ không do bom đạn hay hỏa tiển của phe Tự do mà là do bế tắc kinh tế và tài chánh mà đảng CS Liên xô không giải quyết nổi.
Cái chế độ lỗi thời, phản dân, bán Nước ở Hà Nội hiện nay liệu có xứng đáng để tồn tại hay không?
Đồng bào hải ngoại, các tầng lớp thanh niên, sinh viên, trí thức, quân nhân, công nhân yêu nước tại quốc nội từng bị “Đảng” lừa gạt gần một thế kỷ nay, xin hãy trả lời câu hỏi đó, và hãy hành động cúu nguy Tổ quốc!
HẢI-NGOẠI,mùaQuốcHận2010
Lê Thành Nhân
====================================
==================================================