Xin quý bạn đọc vào trang trong để xem lễ phát quà cho thương phế binh VNCH tại chùa Liên Trì của thượng tọa Thích Không Tánh ngày 24 tháng 04, 2010
Video: Lễ Phát Quà Cho Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa Tại Chùa Liên Trì
Lê Thị Kim Thu thực hiện
Xin quý bạn đọc bấm vào các link dưới để xem video:
1/ http://www.youtube.com/watch?v=EmSonjIxQ0Y. com/watch? v=EmSonjIxQ0Y
2/ http://www.youtube.com/watch?v=0yfP6aN3OKs. com/watch? v=0yfP6aN3OKs
3/ http://www.youtube.com/watch?v=2j7F8h-enzw. com/watch? v=2j7F8h- enzw
4/ http://www.youtube.com/watch?v=mKiwQY43cDk. com/watch? v=mKiwQY43cDk
5/ http://www.youtube.com/watch?v=4W2u5WXsD9s. com/watch? v=4W2u5WXsD9s
__._,_.___=======================================================
Ba mươi tháng tư năm 1975, Cộng Sản cưỡng chiếm Miền Nam , triệu con người đã bỏ mạng nơi biển đảo vì vượt biên đi tìm bờ bến TỰ DO. Các cựu sĩ quan Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa thì bị bắt lưu đày nơi rừng hoang núi thẳm. Rét mà chết, đói mà chết, lính VNCH đi học tập cải tạo, không lính VNCH cũng đi học tập cải tạo...
25/04/2010
Những Tâm Hồn Cao Thượng
Ba mươi tháng tư năm 1975 Cộng Sản cưỡng chiếm Miền Nam , triệu triệu con người đã bỏ mạng nơi biển đảo vì vượt biên đi tìm bến TỰ DO. Các cựu sĩ quan Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa thì bị bắt bị lưu đày nơi rừng hoang núi thẳm. Rét mà chết, đói mà chết, Lính VNCH đi(học tập cải tạo) không lính VNCH cũng (đi học tập cải tạo).!! Không lính VNCH đi học tập cải tạo tại kinh tế mới, vùng đất hoang vu quanh năm lấp hố boom bứng rể cây, khi đói ăn bo bo, khi khát uống nước sình, tuy không phải chịu sự giám sát hàng ngày của cán bộ, nhưng lại không được tự do thoải mái. Còn cái khác của người có đi lính VNCH phải chịu sự giám sát chặt chẻ của kẻ thù, họ bị hành hạ đói xử tàn tệ.
Trong nổi chịu đựng hy sinh âm thầm tủi nhục nhất là người lính đã không bao giờ được một lời an ủi, để yên tâm tiếp tục cầm súng giết giặc bảo vệ cho đồng bào còn bị muôn ngàn bất hạnh đeo đuổi suốt cuộc chiến. Ngày trở về thì bị kẻ thù đầy đoạ, rồi chết thầm trong đói nghèo tủi nhục. Bất hạnh nhất lại là những người thương binh, họ hy sinh một phần thân thể trong chiến tranh. Vì đó là những người đã dâng hiến cả cuộc đời cho tổ quốc. Dù biết trước phải chết nhưng họ cũng hy sinh vì chiến cuộc, họ đã mĩm cười mong ngày đất nước sớm hòa bình. Đã có những người đi mãi không về để mẹ già mỏi mắt chờ trông, vợ trẻ thành góa phụ. Và có biết bao người, dù không còn lành lặn như ngày nào.
Để tri ân sự hy sinh mất mát đó, hôm nay tại Chùa Liên Trì, Hòa Thượng Thích Không Tánh có tổ chức buổi từ thiện, giúp đở các thương phế binh VNCH để an ủi cho họ, chúng tôi những phóng viên Tự Do vô tình đến đây thấy cửa Chùa rộng mở tính vào xin uống ké miếng nước đã tận mắt chứng nhìn thấy cảnh cảm động đến rơi nước mắt, quên đi cái nắng đang gắt gao, quên đi sự mệt mỏi, quên cả cơn khát nước, chúng tôi hòa vào những con người bất hạnh kia, cùng phụ giúp quý Thầy phát quà cho họ. Hòa Thượng Thích Không Tánh rất bất ngờ vì chúng tôi đến đây, chúng tôi xin phép Thầy cho chúng tôi làm buổi phóng sự ghi lại hình ảnh này.
Được biết Bác sỹ Phan Minh Hiển ở Pháp, là một nhà Hảo Tâm chuyên giúp đỏ từ thiện, một năm không biết bao nhiêu lần,Bs Hiển thường hay chia sẽ an ủi các thương binh VNCH, không riêng gì thương binh các Bé tại trung tâm Ung Bứu sài gòn cũng thế. Năm nay ít người hơn năm ngoái, các thương binh không dám đến nhiều, vì năm ngoái họ bị an ninh công an gây khó khăn nên không dám đến, mặc dù bên ngoài cũng có rất nhiều cảnh sát 113 tuy nhiên họ không gây khó khăn gì cho buổi phát quà ngày hôm nay. Bác sỹ Hiển dự tính bốn mươi phần quà cho thương binh, sáu phần quà cho dân oan, một phần quà là 500.000vnd đột nhiên xuất hiện thêm mười người thương binh trẻ, họ thuộc thương binh bộ đội Hồ Chí Minh. Hòa Thượng Không Tánh đành lòng san sẽ bớt cho những thương binh bộ đội ( Hồ). Thầy nói dù họ là thương binh của ai, thì họ cũng là những người lính bị bỏ rơi phát quà cho họ để họ được an ủi cùng chúng ta.
Chúng tôi chia nhau ra làm việc, chị Lê Thị Kim Thu thì quay video còn tôi đi động viên thăm hỏi. Hình ảnh cảm động nhất của tôi ngày hôm đó, ba người bi cụt mất chai chân,được người cụt một tay, chột một mắt cổng trên lưng.
Tôi đến thăm hỏi, bác ấy nói bác tên là Trần Hữu Hưng sinh năm 1946, tại Thừa Thiên Huế, SQ 66/206250,nhập ngũ tháng tư năm 1967, khóa 25 Thủ Đức, về đơn vị tiểu khu QN chức vụ Trung Đội trưởng đại đội 322,
bác nói hai người được cõng trên lưng kia là thương binh bộ đội quân (giải phóng). Tôi thắc mắc, bác nói tiếp chúng tôi là hai người lính khác nhau, nếu gặp nhau anh không giết tôi, tôi cũng bắt anh, cái giống nhau ở đây là chúng tôi điều là thương phế binh, hoàn cảnh không khác gì nhau, điều bị đồng minh bỏ rơi. Nếu chúng tôi không rủ họ đi đến đây nhận quà thì chúng tôi đã trọn vẹn một phần quà, chúng tôi mõi người san sẽ hết cho họ 100.000vnd là mất hết mười lăm ký gạo, nhưng chúng tôi chấp nhận chia cho nhau vì cảm thấy rất vui. Nghe bác ấy nói sao tôi thấy thương quá, những tấm lòng cao thượng của người lính Quốc Gia.
Cùng đi với tôi ngày hôm đó có bà Nguyễn thị Dể vợ Kỹ Sư Trương Minh Nguyệt, cũng được một phần quà của Bs Hiển, riêng Hòa Thượng Không Tánh biếu thêm cho bà tiền thăm nuôi chồng, phát quà gần hết có bốn vị khách nước ngoài không mời mà đến, họ là bốn người Ngoại Quốc thấy hình ảnh cảm động đó họ cũng cho thêm các thương binh ít tiền, gieo nhân gì thì gặt quả ấy, ở phải thì gặp phải.
Đa tạ Bs Phan Minh Hiển đã vận động ủng hộ anh em, đạ tạ Hòa Thượng Không Tánh, nếu không có Thầy thì trương trình ngày hôm nay không thực hiện được, đạ tạ bốn người khách Ngoại Quốc ủng hộ các anh thương binh, cảm ơn cảnh sát 113 đã không gây khó khăn cho buổi phát quà từ thiện ngày hôm nay, cảm ơn anh an ninh đã đi theo tôi vào dịch vụ interner không cản trở khi tôi đang viết bản tin này, và cuối cùng cảm ơn bạn Ngọc Thủy đã viết bài Nhớ Về Thương Phế Binh VNCH. Anh viết rất hay, bài viết rất thật nói lên hoàn cảnh thật của những anh thương binh.
Nguyễn Thu Trâm
No comments:
Post a Comment