Lễ Tưởng Niệm Quốc Hận Ngày 30 Tháng 4 và sẽ được tổ chức tại :
Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ Westminster
từ 11 giờ TRƯA đến 4 giờ CHIỀU
Thứ Sáu 30 tháng Tư năm 2010.
***
ỦY BAN ÐIỀU HỢP TỔ CHỨC
LỄ TƯỞNG NIỆM QUỐC HẬN 30 THÁNG 4
10288 Westminster Avenue – Garden Grove, CA 92843
________________________________________
THƯ MỜI
ỦY BAN ÐIỀU HỢP TỔ CHỨC
LỄ TƯỞNG NIỆM QUỐC HẬN 30 THÁNG 4
Trân trọng kính mời
- Quí vị Lãnh Ðạo Tinh Thần các Tôn Giáo
- Quí bậc Tôn Trưởng, Thân Hào Nhân Sĩ
- Quí Cộng Ðồng, Chính Ðảng, Ðoàn Thể, Tổ Chức
- Quí Cơ Quan Truyền Thông Báo Chí
- Quí Ðồng Hương các giới và các bạn trẻ
Tham dự
Lễ Tưởng Niệm Quốc Hận 30 tháng 4
tổ chức vào lúc 11:00 giờ TRƯA
Thứ Sáu ngày 30 tháng 04 năm 2010
trước Ðài Tưởng Niệm Chiến Sĩ Việt Mỹ
tại Công Viên Tự Do
Ðường All American Way – TP Westminster
Ðể tưởng nhớ đến ngày đau buồn nhất trong lịch sử người Việt Quốc Gia tại hải ngoại.
Ðể ghi ơn các chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa và Ðồng Minh cùng toàn thể Quân Dân Cán
Chính đã anh dũng hy sinh để bảo vệ chính nghĩa. Ðể cầu nguyện cho đồng bào ruột thịt
đã bỏ mình trên đường đi tìm Tự Do, đồng thời nói lên những thành quả tốt đẹp của
Cộng Ðồng Việt Nam tại Hải Ngoại và nhất là tại quận Cam sau 35 năm xa lìa đất tổ.
Sự hiện diện của quí vị sẽ nói lên sự lớn mạnh và tinh thần đoàn kết của tập thể người
Việt Quốc Gia tại Hải Ngoại trong sứ mạng tranh đấu cho Tự Do, Dân Chủ và Nhân
Quyền tại Việt Nam.
Ðể việc tổ chức cho cuộc lễ được chu đáo và trang trọng, xin quí Ðoàn Thể có ý định
đặt vòng hoa tưởng niệm hoặc có những câu hỏi liên quan đến ngày lễ Tưởng Niệm,
xin liên lạc với: ÐT Lê Khắc Lý (714) 867-4647, TT Lê Xuân Trạch (714)614-3531,
DS Nguyễn Ðình Thức (714) 360-8516, Bà Nguyễn Minh Nguyệt (714) 539-8568.
Little Saigon ngày 12 tháng 04 năm 2010
TM Ủy Ban Ðiều Hợp Tổ Chức
Trưởng Ban,
Ðại Tá Phạm Văn Thuần
Các hội đoàn, đoàn thể, chính đảng THAM DỰ:
NHIỀU CHÍNH ĐẢNG, HỘI ĐOÀN THAM DỰ TỔ CHỨC LỄ TƯỞNG NIỆM NGÀY QUỐC HẬN 30/THÁNG 4 ( 4/1975-4/2010)
(Westminster) Vào lúc 5 giờ chiều ngày Chủ Nhật 28, tháng 3, 2010 tại hội trường của Trung tâm Phục vụ Cộng Đồng Quận Cam tại Westminster đã có phiên họp đầu tiên với sự tham gia đông đảo của hơn 30 chính đảng, các đoàn thể, hiệp hội tôn giáo, ái hữu, tổ chức thanh niên để chuẫn bị cho ngày lễ tưởng niệm Quốc Hận 30 Tháng Tư được trang trọng và đúng nghĩa.
Mỡ đầu cho phiên họp một số câu hỏi liên quan đến giấy phép tổ chức ngày lễ Tưởng Niệm Quốc Hận 30 Tháng Tư năm nay đã được giải thích cho các cử tọa phiên họp hiểu rõ một cách thõa đáng về vai trò của văn phòng GSV Janet Nguyễn đã đứng ra xin phép tổ chức năm nay là nhằm để tạo cơ hội cho tất cả các hội đoàn, đoàn thể tại quận Cam được tham gia vào việc tổ chức ngày lễ Tưởng Niệm quan trọng nhất trong lịch sử của người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản tại Hải Ngoại một cách đồng đều, không phân biệt tầm vóc lớn nhỏ, và trong tinh thần đoàn kết, tương thân tương ái, nhằm bảo vệ ý nghĩa của ngày Quốc Hận 30 tháng Tư và đề cao tinh thần chống Cộng của người Việt hải ngoại, tranh đấu cho tự do tôn giáo và nhân quyền tại Việt Nam. Văn phòng GSV Janet Nguyễn sẽ tích cực hỗ trợ để cuộc lễ được trang trọng và thành công tốt đẹp đánh dấu một thời điểm quan trọng 35 năm tưởng nhớ đến ngày đau buồn nhất của người Việt Quốc Gia, để ghi ơn các chiến sĩ trong quân lực Việt Nam Cộng Hòa và Đồng Minh cùng toàn thể quân dân cán chính đã anh dũng hy sinh để bảo vệ chính nghĩa tự do, để cầu nguyện cho những đồng bào ruột thịt đã bỏ mình trên đường đi tìm tự do.
Toàn thể các thành viên đã đồng ý đặt tên cho ngày lễ là Lễ Tưởng Niệm Quốc Hận Ngày 30 Tháng 4 và sẽ được tổ chức tại :Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ Westminster từ 11 giờ TRƯA đến 4 giờ CHIỀU ngày 30 tháng Tư năm 2010.
Cuộc họp kéo dài hơn 2 tiếng đồng hồ và đã đi vào các chi tiết tổ chức phân công các trách nhiệm và đóng góp của từng tổ chức để bảo đảm sự thành công tốt đẹp cho ngày lễ. trong những ngày sắp tới các đoàn thể sẽ thay phiên trình bày cùng đồng hương qua các phương tiện truyền thông để quãng bá các tin tức liên quan đến lễ tưỡng niệm.
Ủy Ban Điều Hợp Ngày Lễ Tưởng Niệm Quốc Hận 30 Tháng Tư đã được thành lập gồm có :
Trưởng Ban : Đ/T Phạm Văn Thuần ( LLQDVN )
Phó TB : Đ/T Lê Khắc Lý ( Hội Cao Niên Á Mỷ )
Phó TB : Ông Phan Thanh Châu ( VNQDĐ )
Phối hợp viên : DS Nguyễn Đình Thức ( CLB Hùng Sử Việt )
Thành Viên : Ông Trần Đại Nghiã ( ĐVQDĐ )
Bà Nguyễn Minh Nguyệt ( CDVNNCALI )
Ông Lê Ngọc Diệp ( LMDCVN )
LS Lê Công Tâm ( VP GSV Quân Cam )
Ông Nguyễn Văn Thanh ( Khu Hội CTNCTNC)
Ông Nguyễn Vỉnh Quang ( Lực Lượng ĐBVN )
Ông Lê Tử Hà ( PTĐTĐTDTG &NQ cho VN )
Ô. Lê Xuân Trạch(UB chào Cờ Tượng Đài WTM)
Thanh Niên Cờ Vàng (Nguyễn Phục )
Đoàn Thanh Sinh Phó Đức Chính ( Ngãi Vinh )
Sau đây là danh sách thành viên các chính đảng, hội đoàn đã đồng ý tham gia vào việc tổ chức ngày Lễ Tưởng Niệm Quốc Hận 30 Tháng 4, lần thư 35 :
· Lực Lượng Quân Dân VNCH
· Việt Nam Quốc Dân Đảng
· Đại Việt Quốc Dân Đảng
· Đại Việt Cách Mạng Đảng
· Cộng Đồng Việt Nam Nam California
· Khu Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam- Nam California
· Khu hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam- Los Angeles
· Giáo Hội Phật Giáo Hòa Hảo Trung Ương.
· Liên Minh Dân Chủ Việt Nam
· Hội Gia Đình 81 Biệt Cách Dù Lực Lượng Đặc Biệt.
· Hội Thân Hữu Lực Lượng Đặc Biệt Việt Nam.
· Hội Đồng Đoàn Kết Người Việt Quốc Gia.
· Hội Ái Hữu Quân Cụ.
· Thanh Niên Cờ Vàng
· Thanh Sinh Phó Đức Chính.
· Đoàn thanh niên Hùng Việt
· Đoàn phụ nữ Mê Linh
· Hội Đồng Hương Long Xuyên An Giang.
· Phong Trào Đấu Tranh Đòi Tự Do Tôn Giáo và Nhân Quyền cho Việt Nam.
· Hội Cao Niên Á Mỹ
· Hội Cao Niên Công Giáo Giáo Phận Orange.
· Hội Ái Hữu Luật Khoa Nam California
· Hội Ái Hữu Sinh Viên Học Sinh Di Cư 54
· Hội Giáo Chức Việt Mỹ Tây Nam Hoa Kỳ.
· Hội Thân Hữu Bộ Chiêu Hồi.
· Hội Đồng Hương Hải Dương.
· CT PT Bạch Đằng Giang.
· Diễn đàn tâm thức Việt Nam
· Ban tế nữ quan CĐVN NCALI
- Hội Ái hữu Tây Sơn Bình Định
- Hội Cựu Sinh viên QGHC Nam Cali
- Hội Gia đình Lại Giang
- Lực Lượng Quốc Dân VIệt Nam
- Khối Lập Trường Chung / Lằn Ranh Quốc Cộng
-Thanks America Association
- Khối 8406 Nam Cali
- Uỷ Ban Đoàn Kết Chống Cộng
- Văn Phòng GSV Janet Nguyễn
- Phong Trào Yểm Trợ Tư Do TÔn Giáo và Nhân Quyền Việt Nam
-Tổng cộng : 39 Hội đoàn và đoàn thể.
**********************************************************
=================================
Cờ Vàng, Khát Vọng Dân Chủ
TRẦN KHẢI .
Việt Báo Thứ Tư, 4/21/2010, 12:00:00 AM
Cờ vàng Việt Nam Cộng Hòa đã treo trên nhiều khu nhà, khu phố tại các cộng đồng người Mỹ gốc Việt. Năm nay cũng tròn 35 năm ngày Miền Nam thất thủ.
Cũng như mọi năm, nhiều công viên mobile home trên đường Bolsa lại được chủ phố cho treo cờ từng nhà. Ông chủ phố nơi tôi ở là người Đài Loan, mà người đại diện quản lý là người Palestine; nghĩa là, cũng xuất xứ từ cả hai nơi mà không khí chiến tranh lúc nào cũng bao phủ và đe dọa.
Buổi sáng, ra đứng nhìn các lá cờ nằm một chuỗi dài trên các nhà trong công viên lại thấy không khí bùì ngùi hơn mọi năm. Không phải đơn giản vì đây là biểu tượng của một chính thể đã trôi qua. Chắc chắn là hoàn toàn không ai có thể níu lại thời gian; khi tóc đã trắng, thì màu đen sẽ biến mất, không tìm lại được. Không ai trên thế giới này tin là Liên Hiệp Quốc có thể áp lực chính phủ Hà Nội lùi lại bên kia bờ Bến Hải. Chuyện đó không thể xảy ra. Nhưng bùi ngùi khi nghĩ rằng quá nhiều đau thương cho dân tộc, và đất nước. Và màu cờ vàng bây giờ thực ra không phảỉ là một quá khứ, mà đã và đang là một ước mơ tự do dân chủ cho cả nước.
Như thế là 35 năm trôi qua. Nghĩa là ba thế hệ trôi qua, nếu nhìn mỗi thế hệ là mười năm (tính cho chẵn), hay nhìn mỗi thế hệ là mười hai năm (tính theo học trình hết trung học). Mỗi thế hệ tất nhiên có suy nghĩ, cảm xúc, thói quen, và ước mơ khác nhau. Đã có ba thế hệ biến mất, và ba thế hệ mới khai sinh ra. Nhưng Việt Nam vẫn còn nhiều nan đề chưa biến đổi.
Trong khi cờ vàng đã hóa thân từ một chính thể VNCH để trở thành ước mơ tự do dân chủ cho VN, thì cờ đỏ trong nước vẫn “kiên trung xã hộị chủ nghĩa.” Nhiều năm sau khi tượng đàì thuyền nhân tại Indonesia và tại Mã Lai bị chính phủ Hà Nội áp lực chính phủ Jakarta và Kuala Lumpur đập phá, báo nhà nước mới nói về “hòa hợp hòa giải” với các ngôi mộ ở Nghĩa Trang Quân Đội ở Biên Hòa.
Trong khi những đau thương chia cắt hiện nay chưa lành, chính phủ Hà Nội lại bàn chuyện hòa hợp hòa giải cho những người đã chết 700 năm trước, để làm lễ cầu siêu hóa giải oan cừu giữa hai họ Lý và Trần.
Mọi chuyện thực ra không khó, nếu chính phủ Hà Nội thực tâm – thay vì cầu siêu cho người chết 700 năm trước, mà hãy cầu an cho toàn dân ngày hôm nay.
Đó là lời mời gọi hãy đối thoạị với chính những người trong nước trước, với những người tuy không liên hệ gi với cờ vàng nhưng đã và đang bày tỏ các ý kiến dân chủ hóa đất nước. Những trấn áp, ngăn chận, hay bắt cóc, hù dọa đối với trí thức quốc nội, như với Nguyễn Huệ Chi, với Nguyễn Thanh Giang, với Phan Thanh Hải, với Tạ Phong Tần, và nhiều người khác.
Nhưng chính phủ Hà Nội đã không chịu nhìn về một tương lai thay đổi để tìm thế hợp nhất lòng dân, mà vẫn hầm hừ về một quá khứ.
Trong tháng 4 này, trên các mạng diễn đàn Việt Ngữ, người ta thấy lại một lá thư năm 2004 của ông Đạị Sứ CSVN Nguyễn Tâm Chiến phản đối về việc vinh danh lá cờ VNCH và dự án Tượng Đài Chiến Sĩ Tự Do tại tiểu bang Washington. Hẳn nhiên, ông Chiến hy vọng là áp lực được, kiểu như đã áp lực Indonesia và Mã Lai. Các thư phúc đáp lưu hành tất nhiên là bằng tiếng Anh, được ghi là dịch bởi Giaó Sư Nguyễn Châu. Trong đó có thư của một công dân Mỹ trả lời ông Nguyễn Tâm Chiến.
Tình hình mô tả như sau: “Nhân vụ Thượng Nghị Sĩ Tiểu Bang là Pam Roach đưa ra hai nghị quyết tại Thượng Viện Tiểu Bang. Nghị quyết thứ nhất là công nhận lá cờ của Việt Nam Cộng Hòa cũ; nghị quyết thứ hai ủng hộ dự án xây tượng đài tại tiểu bang Washington kỷ niệm các chiến sĩ chiến đấu cho Tự Do. Sau đó Nghị Sĩ Roach nhận một bức thư từ Đại sứ Cộng sản Việt Nam phản đối cả hai Nghị quyết trên. Ông Terrell A. Minarcin đã đánh máy lại thư Nguyễn Tâm Chiến và viết thư trả lời.”(hết trích)
Thư phản đối của Nguyễn Tâm Chiến, Đại Sứ Cộng sản Việt Nam gửi Thượng Nghị Sĩ Pam Roach, tiểu bang Washington , trích như sau:
“Ngày 10-2-2004
Kính thưa Thượng Nghị Sĩ Roach:
Với sự quan tâm đặc biệt mà tôi viết thư này gửi ông liên quan đến một nỗ lực thứ hai nhằm thừa nhận lá cờ của Việt Nam Cộng Hòa cũ được trình bày trong văn kiện SJM8045. Đây là để tái khẳng định rằng nhân dân và chính phủ Việt Nam không thể chấp thuận với dự án xây dựng Tượng Đài. Tôi xin chia sẻ với ông về ý nghĩ của tôi.
Thứ nhất, dự án Tượng Đài đi ngược lại những quy ước quốc tế và thực tiễn. Bây giờ, cái gọi là Việt Nam Cộng Hòa đã không còn tồn tại, hơn ba mươi năm qua, lá cờ của nó đã không còn chỗ đứng hợp pháp tại Việt Nam. Giống như một số văn bản hoặc nghị quyết, ngôn ngữ của dự án Tượng Đài Kỷ Niệm rõ ràng đã phủ định sự hiện hữu của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam là nước đã thiết lập quan hệ ngoại giao đầy đủ vối Hoa Kỳ từ năm 1995.
Thứ hai, kể từ khi khởi đầu của giai đoạn mới của sự bình thường hóa và hòa giải với quý quốc vào năm 1995, Việt Nam đã làm hết sức mình để đẩy lùi quá khứ và nhìn về phía tương lai, phấn đấu để xây dựng một quan hệ mà đôi bên đều có lợi. Trong tiểu bang của ông, hãng Boeing đã bán máy bay cho Việt Nam và Cảng Seattle vẫn là một cảng chị em với cảng Hải Phòng của miền Bắc Việt Nam trong chương trình trao đổi. Theo ý tôi, dự án Tượng Đài Kỷ Niệm, dấu hiệu làm sống lại quá khứ của hận thù và buồn đau, không phục vụ cho lợi ích của cả Việt Nam lẫn Hoa Kỳ hoặc tiểu bang Washington.
Thứ ba, với một chính sách kiên định, Việt Nam hoan nghênh sự tham gia năng động của Việt kiều trong việc mở rộng quan hệ có lợi cả hai bên giữa Việt Nam và Hoa Kỳ và sự hội nhập hữu hiệu của họ vào dòng sinh hoạt chính lưu của đời sống Mỹ.Việt Nam hy vọng mãnh liệt rằng cộng đồng của người Mỹ gốc Việt, khoảng gần năm mươi ngàn đã chọn tiểu bang của ông làm quê hương mới, sẽ cũng tiếp nhận tinh thần thân hữu và hợp tác.
Sau hết, ở cấp liên bang vị Ngoại Trưởng và các giới chức cao cấp Hoa Kỳ đã luôn luôn tuyên bố rằng Hoa Kỳ không công nhận lá cờ của Việt Nam Cộng Hòa cũ. Trong cuộc họp với tôi vào mùa hè vừa qua, Thống Đốc Gary Locke đã nói ông ta và tiểu bang Washington ủng hộ sự gia tăng quan hệ hai bên cùng có lợi giữa tiểu bang Washington và Việt Nam ...”(hết trích)
Và sau đây là trích thư phúc đáp từ tiểu bang Washington:
“Ngày 23-2-2004
Thưa Ông Đại Sứ,
Tôi vừa nhận được một bản sao của thư ông gửi đến Nghị Sĩ Pam Roach đề ngày 10-2-2004. Tôi xin trả lời thư đó.
Nếu bất cứ một nước nào khác viết bức thư này, thì sẽ đơn thuần một chuyện buồn cười. Nhưng đây lại là của nước ông, Ông Đại Sứ, nước Cộng sản Việt Nam. Nước ông chưa bao giờ tôn trọng hoặc thành thật tuân theo những thủ tục và quy định của bất cứ một thỏa hiệp quốc tế nào mà nước ông đã ký kết vào... Tuy nhiên, nước ông sẽ chỉ núp đằng sau các Thỏa hiệp ấy khi nào chúng thích hợp cho quyền lợi của nước ông. Khi có những cá nhân, chẳng hạn như bản thân tôi hoặc Ông M. Benge, hoặc các tổ chức như Ân Xá Quốc Tế, Ủy Ban Tự Do, Tổ chức Theo Dõi Nhân Quyền, cáo buộc quý quốc với vô số hành động vi phạm nhân quyền hoặc tổn hại, thì lập tức quý quốc đáp lại bằng cách nói rằng những vấn đề mà chúng tôi đang quan tâm tới là những vấn đề nội bộ và rằng chúng tôi đã can thiệp vào chính sách của quý quốc. Thế cũng được.. Ở đây, với quá trình được sắp đặt, chính ông đang can thiệp vào Tiểu bang Washington về những vấn đề không liên quan gì đến ông cả. Sao mà chúng tôi vinh danh sự đóng góp của các cá nhân hoặc các cộng đồng dân tộc ở đây tại Washington lại là ăn nhập đến ông. Xin hãy từ bỏ hành động can thiệp vào những vấn đề nội bộ của chúng tôi.
Ông muốn chúng tôi công nhận và vinh danh lá cờ của ông. Lá cờ đại diện cho một quốc gia đã thực hiện những cuộc tàn sát diệt chủng, huynh đệ tương tàn và buôn bán nô lệ quốc tế. Tôi, với tư cách một cư dân của tiểu bang Washington, không thể nào tha thứ hành động ấy. Sao ông dám đòi hỏi tôi làm? Làm như thế sẽ đưa tôi đến sự đồng lõa với những tội ác lớn lao chống nhân loại của nước ông.
Ông nói rằng dự án Đài Tưởng Niệm phủ định sự tồn tại của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Nó chẳng làm được việc nào như thế đâu. Đối lại với các bảo tàng viện và đài tưởng niệm của nước ông, Đài Tưởng Niệm này bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với những người đã trả cái giá cao nhất cho Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền trong nước Việt Nam Cộng Hòa cũ. Ngọn cờ của Việt Nam Cộng Hòa từ đó được công nhận như là ngọn cờ của tranh đấu cho Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền trên khắp thế giới. Các màu sắc của nó thật là tiêu biểu.
Ba sọc đỏ tượng trưng cho Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền. Trong lúc màu vàng nói lên sự quý giá biết bao của những lý tưởng ấy, màu đỏ tượng trưng cho sự đổ máu để bảo vệ những lý tưởng đó. Cả trong quá khứ và cả đối với những người sẽ bảo vệ những lý tưởng ấy cho đến chết. Tôi, trước hết, hân hạnh công nhận lá cờ Tự Do và tỏ lòng vinh danh nó. Tôi cũng sẽ hân hạnh công nhận lá cờ của ông khi ông công nhận lá cờ của chúng tôi. Trước khi ấy, đối với tôi, lá cờ của ông tượng trưng cho giết hại, khủng bố, ngược đãi, tráo trở, buôn bán nô lệ và vi phạm nhân quyền.
Ông tuyên bố rằng ông đang cực kỳ nỗ lực để đẩy lùi quá khứ.. Vâng, với nước của ông, hồ sơ quá khứ là sự xâm phạm tất cả các tiêu chuẩn của hành động văn minh, nên tôi hoàn toàn hiểu được mong muốn đẩy lùi quá khứ của ông. Sau hết, mục đích về sự thừa nhận của ông chỉ bị tổn thương bởi những hành động quá khứ của nước ông.
Tất cả các cư dân của tiểu bang Washington sẽ cảm thấy sung sướng hơn để mở bàn tay thân hữu và hợp tác khi nước ông có đầy đủ Tự Do, Dân Chủ và mở rộng Nhân Quyền cho tất cả người dân Việt Nam. Trước khi đó, xin hãy tránh khỏi công việc nội bộ của chúng tôi.
Dự án Đài Tưởng Niệm không phải là một lời tuyên bố của chính sách ngoại giao. Nơi mà ông lấy ra cái ý tưởng đó ngoài phạm vi của tôi. Một lần nữa, ông lại cố gắng làm mờ tối vấn đề. Những gì mà nhân dân Mỹ làm không mắc mớ gì tới ông. Đây là một vấn đề nội bộ của tiểu bang Washington do những công dân bình thường vinh danh những người đã hy sinh mạng sống của mình để bảo vệ Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền, là những lý tưởng đáng nguyền rủa đối với chính phủ chuyên chính bạo ngược của ông. Đó là những lý tưởng mà lá cờ nền vàng với ba sọc đỏ đã tượng trưng.
Bây giờ chúng ta hãy nhìn kỹ vào những gì mà nước ông đã làm và đang tiếp tục làm.
Cộng sản Việt Nam đã tham gia vào hành động diệt chủng. Nó đã chính thức bắt đầu suốt trong cuộc Chiến Tranh Đông Dương lần thứ hai. Chính nước ông đã tuyên chiến Cuộc Chiến Tranh Đông Dương Thứ Hai. Theo định nghĩa lúc bấy giờ, đó là một cuộc chiến tranh. Như vậy, nước ông bị ràng buộc bởi những Quy Ước Genève về cách đối xử với Tù binh chiến tranh. Thế nhưng, như tôi đã nói trước đây, nước ông chưa đủ thành thật và tôn trọng đối với những nguyên tắc căn bản của bất cứ một hiệp định quốc tế nào mà nước ông đã ký vào.
Sự đối xử với tù binh chiến tranh của các ông đã chứng minh cho điều đó.
Ngoài ra, các ông đã hành quyết ít nhất là 11 tù binh Hoa Kỳ đang bị các ông giam giữ. Đó là một tội phạm chiến tranh và diệt chủng. Cho đến ngày nay, các ông vẫn cố tình phạm tội diệt chủng. Hãy lấy trường hợp của Lý Tống, một người Mỹ gốc Việt. Các ông đã tìm cách can thiệp vào tòa án và luật pháp của Thái-Lan và yêu cầu Thái-Lan hãy hành quyết Lý Tống.. Tội danh của ông ta là gì? Nói cho dân Việt Nam về Tự Do là một trường hợp mà các ông không thể nào tha thứ được.
Cộng sản Việt Nam đã tham gia và tiếp tục tham gia vào cuộc huynh đệ tương tàn. Việc này đã khởi đầu vào năm 1956 khi chế độ Cộng sản tại Hà Nội phát động chương trình Cải Cách Ruộng Đất. Trong lúc có thể dễ dàng trút trách nhiệm lên kẻ khích động của Cộng sản Quốc tế là Hồ Chí Minh, thì kiến trúc sư thực sự là Trường Chinh.. Đã có bao nhiêu người Việt Nam chết dưới cuộc tàn sát này? 10,000? - 50,000? - 100,000? Nhiều hơn? Ngay cả chỉ có một nạn nhân của cuộc tàn sát này, cũng đã tạo nên cảnh tương tàn huynh đệ rồi.
Cuộc tàn sát nhắm vào người thiểu số Việt Nam tại miền Tây Bắc Việt Nam cũng cùng một loại (với cải cách ruộng đất). Mục đích của cuộc tàn sát này là xóa sạch chủng tộc số người Việt Nam thiểu số đã giúp cho người Pháp.
Tôi nhắc đến điều này là để chứng minh rằng các ông đã tiếp tục chính sách này sau khi kết thúc Cuộc Chiến Tranh Đông Dương Thứ Hai với sự bắt đầu chính sách cưỡng bách tái định cư những người Việt Nam đã cộng tác với Việt Nam Cộng Hòa cũ tại những vùng mà các ông thản nhiên gọi là Vùng Kinh Tế Mới. Các ông tiếp tục chính sách diệt chủng hiện nay dưới dạng ngược đãi và khủng bố tôn giáo, nó cũng là một bằng chứng hiển nhiên về vi phạm nhân quyền. Bất cứ một người nào bị giết hại trong cuộc tàn sát này cũng là nạn nhân của chính sách diệt chủng và tương tàn của nước ông...(...)
... Với hồ sơ của nước ông, lẽ ra ông nên vui mừng là đã không bị đưa ra xét xử bởi một Tòa án Quốc Tế về những tội ác chống nhân loại mà nước ông đã phạm.
Vậy thì, xin đừng can thiệp vào các vấn đề nội bộ của chúng tôi trong việc vinh danh những người đã chết vì Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền. Xin đừng xen vào để xem làm sao chúng tôi vinh danh những công dân đã đóng góp vào sự an sinh và no ấm của Tiểu bang chúng tôi.
Terrell A.. Minarcin
Concerned Citizen for Freedom, Democracy, and Human Rights for Vietnam .
Bản dịch của NGUYỄN-CHÂU ( San Jose )”
(hết trích)
Khi lá cờ vàng đã trở thành biểu tượng của dân chủ và tự do, chắc chắn chính phủ Hà Nội không thể ngăn cản được ước mơ này, vì đây là hướng đi tất yếu của nhân loại. Không đối thoại với ước mơ tự do dân chủ của người dân, chế độ sẽ tới lúc phải sụp đổ.
Điều mà CSVN đang cố gắng mô tả về lá cờ vàng là gắn liền lá cờ này với cuộc chiến Nam-Bắc, nhưng chuyện này đã qua rồi. Ba thế hệ trôi qua rồi, đã biến lá cờ trở thành biểu tượng cho một ước mơ dân chủ tự do. Trong lá cờ vàng này, không có hình ảnh của chiến tranh nữa, mà thực sự phải là lá cờ của hòa bình, của tự do, dân chủ và nhân quyền cho toàn dân VN, không phân biệt Nam-Bắc.
Làm sao CSVN có thể tránh cuộc đối thoại với ước mơ của các thế hệ hiện nay và tương lai như thế?
=======================================
=========================================
Kính chuyển đọc lời phản biện tiến sĩ giả Đỗ Ngọc Bích của một người dân trong nước
Kính
Thomas Tran
Tinh Thần Dân Tộc - Chỉ có một và chỉ một cách nhìn.
Thư gửi bà Đỗ Ngọc Bích.
Đầu tiên xin được giới thiệu tôi là Trần Văn Huy một thanh niên Việt Nam bình thường như bao thanh niên Việt Nam khác. Tôi là một sinh viên học về kỹ nghệ như bao nhiêu sinh viên Việt Nam khác. Đã được đào tạo dưới mái trường xã hội chủ nghĩa, bị nhào nặn thành người theo khuôn khổ của đảng cộng sản Việt Nam
Thưa Bà!
Không biết Bà đã từng sống qua, hay làm việc trong xã hội chủ nghĩa Việt Nam này ngày nào chưa? tôi nghĩ nếu Bà chưa từng làm việc trong môi trường xã hội chủ nghĩa Việt Nam, thì Bà cũng đã từng theo học một nền giáo dục tương tự.
Tôi xin thay mặt đảng cộng sản Việt Nam, Cùng những người có tư tưởng và hành động như đảng Cộng Sản gửi tới Bà lời tuyên dương, ngợi khen. Tôi đã làm sẵn một tấm huy chương muốn gửi đến Bà, nhưng tôi không thể khiêng vào hộp thư được. Một ngày đẹp trời nào đó Bà có thể về Việt Nam tôi được hân hạnh vác tấm huy chương này đến trao tận tay bà được không ạ ? . Là một trong những người con của dân tộc Việt Nam xin gửi tới Bà hàng triệu giọt lệ vấn an bà cùng gia quyến.
Tiếp theo tôi muốn hỏi Bà một vài câu để xua tan mọi thắc mắc, mà tôi không giải tỏa được. Nhưng trước khi vào những câu hỏi , tôi mạn phép hỏi Bà Đỗ Ngọc Bích rằng Bà có phải là người Việt Nam không? Hay cụ thể hơn dòng máu Việt có đang chảy trong huyết quản Bà không ?
Nếu đúng, thì tôi xin đặt những thắc mắc tiếp theo; Còn nếu Bà là một người có nguồn gốc từ Hán Tộc, hay là một người Đài Bắc, Hồng Kông, Nhật Bản ... Thì thôi. Những thắc mắc trên và sau đây sẽ trở thành vô nghĩa.
Đọc bài Bà viết: " Một Cái Nhìn Khác Về Tinh Thần Dân Tộc ". Tôi nghĩ rằng có lẽ bài viết ấy là do một người không phải là người Việt viết nên. Thật là cảm động, và phải nói Bà có những phát hiện rất mới lạ! Ngày xưa ACXIMET phát hiện ra lực đẩy acsimet trong lúc đang vệ sinh cơ thể . Bây giờ không biết Bà đã nhìn ra khía cạnh ấy có trong trường hợp tương tự đó chăng?
Những phát minh " Vĩ Đại " luôn luôn tìm đến những con người " lớn lao". Được biết Bà đang sống tại Hải Ngoại, Bà cũng là một Giáo Sư hay Tiến Sĩ gì gì đó. Thế mới biết trình độ của Bà cũng đã rất cao và thực chất học vị đó được công nhận bởi hệ thống giáo dục hiện đại. Bằng cấp của Bà đang có là niềm khao khát của vạn con dân trong nước, để nhờ đó sánh vai ngang hàng với các dân tộc khác .
Đôi điều tôi thắc mắt là tại sao " Tinh Thần Dân Tộc " mà lại có nhiều cách nhìn trái ngược đến thế. Có thể Bà đã đi nhiều nơi, biết nhiều thứ, và cũng có thể lúc viết bài này thì Bà đang đứng trong Phủ Chủ Tịch của Trung Quốc để nhìn về dân tộc Việt Nam. Nếu đúng thế bà là người Hán ! Còn không thì giữa Bà và Lê Chiêu Thống chắc chắn có mối liên hệ huyết thống nào đó. Vì rằng. Tuy tôi học thấp kém, chưa đi nhiều nơi, chưa biết nhiều thứ. Cuộc đời tôi là chuỗi ngày lao động vất vả. Tôi tin rằng có một Chân Lý. Ví như khi ta tin Thiên Chúa, ta sẽ tin có sự sống đời đời. Tự cổ chí kim, Tinh Thần Dân Tộc chỉ có một cách hiểu. Khi nói về tinh thần dân tộc, chính là nói đến cái giá trị tinh thần của dân tộc đó. Khi nói về Tinh Thần Dân Tộc Việt Nam, là ta nói đến lòng tự hào dân tộc của người Việt và truyền thống văn hóa, đạo đức và tinh thần yêu nước, truyền thống chống ngoại xâm bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ của người Việt qua hơn 4000 năm dựng nước và giữ nước. Không biết Bà giáo sư có được biết đến những giá trị ấy không?. Nếu chưa đề nghị Bà nên về Việt Nam để học. Hoặc Bà có con cái không? Nếu có thì cách giáo dục của Bà có dạy con cái yêu thương Bố Mẹ không? Hay khi người hàng xóm tự nhiên đến nhà Bà, ở luôn và nói :
Đây là nhà của tôi.
Bà trả lời là đúng rồi ư? Thằng con phản kháng và nói :
Không phải. Đây là nhà của bố cháu ! Thế thì bà đánh nó à ?
Thật nực cười khi " Tinh Thần Dân Tộc" lại được nhìn theo cách nhìn của bà. Giá trị tinh thần của một dân tộc là kết tinh của hàng ngàn năm xây dựng, của từng mỗi cá thể , mỗi gia đình của dân tộc đó. Tất cả phải cùng nhau đóng góp để xây dựng lên truyền thông, giá trị đạo đức, giá trị văn hóa và truyền thống yêu nước hào hùng. Sự đóng góp đó sẽ góp phần làm cho dân tộc trường tồn và quốc gia hưng thịnh. Lịch sử dân tộc ta từ thời Bách Viết Âu Cơ đến nay, đã chứng minh rằng dân tộc Việt là một dân tộc yêu nước và tự cường. Ngoài ra không có cách nhìn nào khác về tinh thần dân tộc Việt được.
Khi nói Tinh Thần Dân Tộc Việt Nam là nói đến sự hy sinh của tất cả các đứa con thân yêu của mẹ Việt Nam. để kiến tạo một đất nước An Bình Thịnh Trị. Những hành động khác với sự hy sinh cho dân tộc như: Rước voi về giày mã tổ. Cõng rắn cắn gà nhà, nuôi ong tay áo, hay vén màn cho thằng khác phang vợ mình .... đó là cách nhìn không đúng về tinh thần dân tộc. Một đứa trẻ sơ sinh cũng cảm nhận được sự bình an và ấm áp trong vòng tay của mẹ. Lúc lến lên dần dần có ý thức nó hiểu ra rằng mẹ là người nó quý nhất trên đời
Trẻ chăn trâu như tụi tui cũng biết rằng: Văn hóa Việt Nam ta chịu ảnh hưởng bởi những hệ tư tưởng sau: Lão Giáo, Nho Giáo và Phật Giáo... Văn hóa Việt Nam được hình thành với sự pha trộn những dòng tư tưởng trên. Nhưng không phải phải là không có nét khác biệt. Dân tộc ta có thứ tiếng nói riêng, có truyền thống dựng nước và giũ nước riêng. Và có tinh thần độc lập tự cường phông phị thuộc bá quyền phương bắc. Bà có bao giờ nghe bài hát " Tôi Yêu Tiếng Nước Tôi " qua giọng ca của Cô Đặng Thái Thanh chưa vậy? Ngôn ngữ bà xài là tiếng Anh, Trung Cộng, hay một loại ngôn ngữ khác trong mật mã Đờ - Vanh - xi.?...
Mỗi một gia đình Việt Nam, các mối quan hệ trong gia đình đó chịu ảnh hưởng rõ nhất cái văn hóa riêng của từng vùng miền tại Việt Nam. Tập hợp các vùng miền Văn Hóa đó hình thành nên nền văn hóa của dân tộc Việt Nam. Dù có u mê đến đâu cũng có thể khẳng định Dân Tộc Việt Nam có một nền văn hóa riêng. Có mối quan hệ chòm xóm với các nước Á Đông. Văn Hóa Việt Nam có mối liên hệ với Nền Văn Hóa của Cam Bốt như Văn Hóa Chăm ... Nhưng không phải là " một phần gia thịt " của họ . Thật là một lời lẽ mang tính hợp tác buôn dân.
Nói như bà thì Người Nhật là ruột thịt của người Trung Cộng? Khi người trung quốc đấu tranh lên án Nhật vì những điều đã xảy ra trong chiến tranh thế giới thứ II, đòi công bằng và chủ quyền với Nhật Bản. Thì đánh chính anh em ruột thịt của mình à? Bà đã nhầm lẫn đến cái gọi là độc lập và chủ quyền rồi chăng? Bà có biết thói quen của người Việt Nam hay nuôi chó để giữ nhà, ngoài mục đích làm cảnh và trang trí như hiện nay. Chó giữ nhà có cái lợi là khi có người lạ xâm nhập thì nó sẽ cất cao tiếng sủa: Gâu, gâu, gâu .... Đến con chó mà nó còn biết thế nào gọi là quyền bất khả xâm phạm .
Một Quốc Gia khi bị xâm phạm như Việt Nam hiện nay thì điều cần thiết của mỗi người là kêu gọi lòng yêu nước. Bà cũng quên luôn rằng : Cộng sản có được ngày hôm nay chính là đã ra sức kêu gọi lòng yêu nước của người toàn dân Việt Nam đó sao. Cái mà bà gọi là có điều khiển. Thực chất họ đã bị cộng cản Việt Nam lừa bịp, đã bị lợi dụng lòng yêu nước. Cộng sản Việt Nam đã từng rêu rao với người dân miền Bắc rằng, nhân dân miền Nam rất đói khổ,lầm than dưới sự cai trị hà khắccủa chế độ Mỹ, Ngụy. Nên hàng triệu thanh niên miền Bắc đã tham gia vào cái gọi là " cuộc chiến tranh giải phóng miền Nam thống nhất đất nước". Cộng Sản Việt Nam đã lợi dụng lòng yêu nước của họ. Có thể khảng định cộng sản không có tinh thần dân tộc. Thưa Bà! ông Phạm Vă Đồng Ký giấy bán đất, bán biển của cha ông ta cho Trung Cộng là thể hiện tinh thần dân tộc đó sao?
Bà là người Hải Ngoại bà có biết rằng sự ra đi của TT NGÔ ĐÌNH DIỆM cũng do ông ấy đã đứng lên bảo vệ Tinh Thần Dân Tộc không? Tôi cảm thấy thương hại cho bà và cho người đã sinh ra bà. Xin trích dẫn một đoạn trong bài viết của bà:
" Những blogger của Việt Nam bị bắt giữ gần đây cũng vậy. Họ không thích nghi theo kịp được môi trường ngoại giao giữa Việt Nam và Trung Quốc trong những năm 1990, vẫn tiếp tục sống trong cái “anti-China nationalism” (chủ nghĩa dân tộc chống Trung quốc hay bài Trung) của những năm 1980."
Bà dùng từ ngữ của bộ môn sinh học khi nói về Dân Tộc chăng ? Kiểu thích nghi theo điều kiện sống của Darwin .. Và điều kiện thích nghi để từ vượn rụng lông lên người?
Tôi được biết hiện nay trên đất Mỹ có cả tượng đài Tưởng Nhớ những Chiến Sĩ Vô Danh đã hy sinh bảo vệ tinh thần dân tộc. Còn nữa cũng trên đất ấy, dã có những tượng đài ghi nhớ những nạn nhân bị thảm sát vì chủ thuyết bành trướng Cộng Sản. Tại Việt Nam những vụ thảm sát hàng triệu đồng bào của Cộng Sản gây nên ... Tình trạng tham nhũng, nạn cướp đất của nhân dân để dân oan ngày đêm than khóc.... bà không tin thì hãy về tôi sẽ dẫn bà đi tận nơi cho bà sáng mắt ra .
Thế thì làm sao mà thích nghi được. Trong khi đòi hỏi của mỗi con người theo dòng thời gian luôn có xu hướng đi lên, tìm tòi cái mới .... Làm sao ta có thể thích nghi để rồi con dân quay về thời kỳ đồ đá mới. Những công cụ lao động và phương tiện sản xuất được làm bằng đá chăng? Thảm thương cho một người có học.
Xin trích một đoạn trong Đại Việt Sử Ký Toàn thư trang 43 như sau:
" Rồi đây, học thánh càng thêm sao sáng, cõi thánh càng thêm sâu xa, đạo trị càng thêm thịnh vượng, để vì trời đất mà lập tâm, vì cương thường mà lập cực, vì nhân dân mà lập mệnh, vì ức muôn đời sau mà mở nền thái bình ; Để cho thế vững như Thái Sơn bàn thạch, để đặt sinh dân lên chốn chiều êm; mà cơ đồ to lớn của đế vương, cùng với trời đất sánh dài luôn mãi mãi ." Hết Trích.
Đoạn trích này có cho bà thấy lòng tự cường của các Tiền Nhân, lòng thương dân của những con người lãnh đạo. Họ vì dân tộc mà lập nước, giữ lấy nước " vì cương thường mà lập cực" . Nhưng họ vẩn coi dân là gốc, là nền tảng của sự tồn vong. Chủ nghĩa dân tộc hay tinh thần dân tộc phải ở trên hết. Từ đó chiếu xuống mọi hành động và lời nói . Thử hỏi bà, học thuyết Mac - Le đang dùng tại Việt Nam là của dân tộc ta chăng? Trẻ chăn trâu tui xin viết mấy câu văn tùy hứng tặng bà. Xin nói rõ đã trích một sô câu của Bài Hịch " Chính Khí Việt" của Lý Đông A như sau:
Há chẳng phải đó là thứ ngoại lai ô hợp.?
Vậy thì , cớ chi : Lại coi nó là cha.
Sao yêu nước lại đem dâng biển cả ?
Nói thương dân. Sao dân thán, dân oan
Nói độc lập, sao trở chứng Trung Nô
Khi con dân đau khổ - Tứ bề
Vậy cớ chi ra tay trù dập.
Nói chính nghĩa sao giết người chính nghĩa
Tiếng dân kêu như tiếng thét vang trời
Để từ đó trào dâng " Chính Khí Việt"
Chính Khí Việt là hồn thiêng sông núi.
Để Giang Sơn, núi Thái trường tồn.
Muôn nghìn đời linh thiêng không sống chết.
Há tiếc gì cái xác còm lê lết.
Sống làm chi kiểu đóm ăn tàn.
No một bữa cả nghìn đời tủi nhục.
Thà làm ma nước Nam, hơn vua Bắc.
Dầu chẳng còn, quyết không đường cắt tóc.
Lừa đốt mình cho trọn nợ non sông.
Dây thắt cổ cho tròn chung xã tắc.
Đất nước lâm nguy . Thất phu hữu trách .
Là câu nói đúng nhất khi nói về những tiếng nói bất bình hiện nay. Nhưng thưa bà tôi thì tôi cho đó là tiếng nói lương tâm và sự thật. Mong sao thấu thị được bà, xa hơn mong sao bà về Việt Nam bà sẽ hiếu.
No comments:
Post a Comment