Tô Hải
Ai cũng biết rằng, hội nghị Trung Ương lần cuối này là để chuẩn bị cho sự ra đời một ban lãnh đạo Đảng "mới" với mọi mặt đường lối chủ trương, chính sách từ kinh tế, quốc phòng, an sinh xã hội đều do Ban lãnh đạo cũ quyết định. Thậm chí quyết định đến cả ai sẽ được đi dự họp, ai sẽ được bổ xung vào Trung Ương mới, ai sẽ “về nhà vui thú điền viên”, thậm chí một vài anh nào đó có thể bị... khiển trách và “thôi giữ chức”... Tóm lại: Với nguyên tắc tập trung dân chủ, rất chi là rõ ràng Đại Hội Khoá XI sẽ chính là con đẻ của khóa trước. Có sắp xếp lại đổi chỗ ngồi, thứ tự trước sau và có bổ xung, thêm bớt... sau khi thương lượng giữa Trung Ương và mấy cái địa phương có... hơi khó bảo nhưng lại kiếm nhiều Đô-la cho cả nhà mà thôi!
Vậy mà rất nhiều người (trong đó có tớ) vẫn cứ… hi vọng (hão) là biết đâu đấy sẽ có một vài sự thay đổi thì cả nước được nhờ! Lý do:
- Chưa bao giờ những nhà lãnh đạo cao nhất của Đảng cộng sản Việt Nam lại phải đối diện với những sự "phản biện" về nhiều mặt cực kì thẳng thắn, gay gắt, kiên quyết đến thế từ trong nội bộ Đảng đến các cơ quan vệ tinh như Quốc Hội, Mặt Trận và nhất là giới trí thức khoa bảng.
- Đặc biệt là ý kiến của các vị “lão thành cách mạng”, những người đã suốt cuộc đời đi theo chủ nghĩa Mác Lê, những người đã từng giảng dạy cho các vị đang tại chức tại quyền về cái triết học của mấy ông Tây đã bị người Tây bác bỏ. Các vị này, dù với động cơ gì, tớ cũng phải công khai biểu dương ở cái chỗ: Gột bỏ được cái não trạng “chủ nghĩa Mác Lê nin là quy luật tiến lên của xã hội loài người”(!), là “nguyện vọng của đảng và của nhân dân ta”… là “kim chỉ nam cho đường lối cách mạng của Đảng ta”...v.v…” rồi lên tiếng:
- Rằng thì là đề cương chính trị của Đại Hội XI là chủ quan, võ đoán, mang màu sắc dân tuý, nói lấy được, thậm chí phản bác hẳn vào cái chủ nghĩa xã hội không thể có và không bao giờ có ở nước Việt Nam này.
- Rằng thì là đường lối kinh tế những năm qua có mặt nào tiến bộ chính là nhờ kinh tế thị trường tư bản chủ nghĩa, trái lại tất cả những gì còn vương vấn cái đuôi chủ nghĩa xã hội không tưởng như “kinh tế quốc doanh là chủ lực”, “đất đai là sở hữu toàn dân” thì... đã gây ra bao nhiêu tai hoạ cho đất nước!
- Rằng thì là cần phải có luật cho Đảng hoạt động chứ không thể biến Đảng thành “Đảng Quyền”, “Đảng Pháp”, biến những vị lãnh đạo cao nhất thành những "ông vua tập thể" cầm quyền truyền từ đời này sang đời khác được.
- Riêng vụ con tàu đắm Vinashin và vụ Bauxite Tây Nguyên (gõ vào Google 0,24 giây đã có 3 triệu 8 bản tin) thì đã bị chính “quốc hội của Đảng” chất vấn khá là gay gắt. Tuy nhiên, khi trả lời chất vấn thì mọi thủ phạm chính đã đá quả bóng trách nhiệm lên Bộ chính trị và hứa hẹn “Việc này chúng tôi đang kiểm điểm…" nghĩa là cuộc họp tới đây, chúng tôi sẽ công bố công khai. Thế mà…
Sau 10 ngày hội họp nửa bí mật nửa công khai tất cả những gì người ta chờ đợi chỉ là:
- Những điều thông báo chung chung mà bất cứ đại hội nào cũng có thể dùng khi thay đổi đi….một vài con số.
- Không một lời nói về sự kiểm điểm các vụ “động trời” như đã được hứa hẹn.
- Không một lời nói về những sự cố gây ra bởi bọn "giặc nội xâm" và có thằng giặc nội xâm nào cần phải mang bắn bỏ để thoả cơn tức giận của những người dân bị cướp ruộng, cướp đất, cướp nhà? hoặc chí ít "cho ra mắt" một vài cái tên đã phóng tay vứt cả núi tiền xuống biển trong vụ Vinashin mà Trung Ương đã kiểm điểm và kiên quyết đưa ra khỏi Đảng để giữ cho đội ngũ Đảng được trong sạch!
Trái lại, thì Tổng Bí thư đã làm một bài diễn văn bế mạc “cực kì lên gân”, ”cực kỳ hể hả” về thành tích của Đảng. Có sơ xuất đấy, có bất cập đấy, nhưng “nói chung” dưới sự lãnh đạo sáng suốt của chúng tôi, 87 triệu dân Việt Nam đang đi đúng đường! Bằng một giọng có vẻ chân thành, ông cảm ơn những ai đã góp ý kiến để mong muốn đảng ta ngày càng trong sạch, vững mạnh, nhưng... Riêng đối với một số ý kiến "mang động cơ xấu", "lợi dụng việc góp ý kiến" để hoạt động chống đối, phá hoại... ban chấp hành Trung Ương bày tỏ thái độ kiên quyết phê phán và dứt khoát bác bỏ!
Trực tiếp nghe trên TV, rồi đọc đi đọc lại bản in trên các báo hàng ngày thì tớ đã thấy rõ ông Tổng Bí thư hoan nghênh ý kiến ai? Và bác bỏ ý kiến ai?
“Bỏ điều IV hiến pháp”, giã từ chủ nghĩa xã hội, sửa cơ bản luật hệ thống, xoá bỏ “đảng triều”, “kiên quyết không đi theo cái "đạo" của hai ông Tây Mác Lê để xây dựng ấm no hạnh phúc cho dân Việt”… Tất cả những ý kiến phản biện thẳng thừng đó, trong đó có tớ cũng “ăn theo” bằng một vài ý kiến động viên mấy ông lãnh đạo “thấy ra được vấn đề” hoặc không còn hứng kéo dài cái thời “quyền rơm vạ đá” nhưng… sợ chết nên không dám nói thì hãy mạnh dạn làm thử một Khruxốp, một Triệu Tử Dương, "hiến dâng một mẩu cuộc đời" cho lịch sử, chứ đến khi về vườn thì có nói trời trăng gì đi nữa cũng chẳng còn mấy xu giá trị. Tớ cố gắng khơi gợi lòng yêu nước, kích vào lòng tự ái dân tộc và kêu gọi những "bàn tay chưa mấy nhúng chàm" hãy góp phần để đại hội lần thứ XI này dù không nhiều thì cũng có tí ti tiến bộ.
Thú thực là ngắm cái quang cảnh các đại hội địa phương khắp nơi tổ chức ở đâu cũng đều có treo ảnh 2 ông Tây râu xồm nằm trong 1 quả trứng tô mầu treo lủng lẳng giữa diễn đàn là tớ đã thấy máu hận thù dân tộc nổi lên đùng đùng. Tớ chỉ mong không bao giờ phải ngắm cái hình gớm ghiếc đó lại trở thành biểu tượng như thờ anh hùng dân tộc Việt Nam ở cả trong nhà lẫn đường phố nữa. Vậy mà nó vẫn tồn tại cho đến cái Đại Hội Đảng Bộ Các Cơ Quan Trung Ương (đơn vị họp cuối cùng) để bầu người đi Đại Hội XI thì quả trứng Mác-Lê vẫn thế. Nghĩa là cái cơ quan tham mưu, nơi đầy những "quân sư quạt máy", những “tiến sĩ giáo sư” Mác-Lê tự tạo, nơi giật dây cho toàn bộ đường đi nước bước của mấy vị “Mác xít Lê nin-nịt trúng số đỏ” khi bước chân vào con đường cách mạng vô sản lại nhằm vào những cái năm của những kẻ bầy ra cái trò điên khùng đấu tranh giai cấp này, đã bị khắp nơi hạ bệ và… tè vào cả đống lý thuyết lẫn hình hài! Sự thật thì các vị vào Đảng những năm 70-80 đâu có biết được những chuyện "diễn biến hòa bình" cực kỳ ngoạn mục này. Vì tớ dám bảo đảm là chẳng có một vị nào biết đọc cái gì hơn là báo Nhân Dân, báo Quân Đội Nhân Dân và bản tin của TTXVV này! Chẳng thế mà chính ông Tổng cũng nêu lên trong dự thảo ở phần B, khoản 6 là Đảng chưa làm sáng tỏ được một số vấn đề như: Đảng cầm quyền “về Chủ Nghĩa Xã Hội và con đường xã hội chủ nghĩa ở nước ta… (!) ÔI CHAO! Không làm rõ được mà vẫn bắt toàn dân phải đi theo thì là cái xã hội thời kỳ đồ... gì đây? Chẳng lẽ lú lẫn cũng là một bệnh lây lan? Chẳng lẽ C.I.A. Đặc Vụ Nước Ngoài… đã nằm ngay ở những cơ quan đầu não?
Các vị lão thành cách mạng cũng như tớ, (chỉ lão thành với gia đình, với bạn bè thôi) quả là đã mất công đối thoại với những cái đầu đã cực kì lú lẫn hoặc đã cực kì điên rồ tự cho mình giỏi nhất, đúng nhất, hay nhất, tốt đẹp nhất… thừa sức lãnh đạo cái đất nước Việt Nam này đi lên con đường văn minh, công nghiệp hoá, dân chủ, nhân quyền gấp triệu lần hơn những xã hội không chịu đi theo con đường Mác Lê, để đến nỗi nay phải thay chính phủ này, mai thay chính phủ nọ, quốc hội thì cãi nhau chí choé, mất đoàn kết! Đến nỗi vài chục năm lại xảy ra khủng hoảng kinh tế toàn cầu trừ Việt Nam cái gì cũng vẫn cứ tăng đều, tăng không ngừng nghỉ!
Riêng đối với các vị lão thành cách mạng, tớ cũng xin thành thật và mạo muội có ý kiến như sau: Tuy ông Tổng Bí thư không gọi tên từng người, ai là những kẻ có ý kiến “mang động cơ xấu”, ai là người “lợi dụng góp ý để hoạt động chống đối, phá hoại”… Nhưng với tôi thì, địa chỉ bắn súng chỉ thiên này chính là nhằm vào các ông đấy chứ chẳng còn ai khác đâu! Chính các ông là những người đã công khai bác bỏ ông Mác, ông Lê, công khai chỉ ra cái “chủ nghĩa xã hội giả vờ”, vạch trần “tập đoàn kinh tế nhà nước chỉ là cái sân sau của tham nhũng”. Lại cũng chính ông nguyên uỷ viên bộ chính trị Nguyễn Văn An đã “nã đại bác” vào cái lỗi hệ thống “đảng quyền” và yêu cầu phải sửa ngay toàn bộ hệ thống, lên án Đảng đã hoạt động vô luật pháp, vô hiến pháp…
Vậy thì lần này không phải chính các ông là đối tượng bị kiên quyết phê phán và dứt khoát bác bỏ đó sao?
Các ông nhớ số phận của Triệu Tử Dương chứ? Cho đến cuối đời, bị giam lỏng tại gia mới bắt tay vào viết lén, viết lút một tập hồi kí cho đến nay vẫn chưa thấy được công bố (?). Vì thế danh xưng “lão thành cách mạng” đối với họ chẳng có một xu giá trị gì khi họ đã coi các cụ như những “thành phần phức tạp”, “thiếu hiểu biết”, ”động cơ xấu”, ”chống đối”, “phá hoại”, “tự diễn biến”, để các cụ mất uy tín với 3 triệu đảng viên (nhờ mới phát triển đảng vào các chợ Bến Thành, Đồng Xuân, quân đội, công an ở 700 tờ báo, ở các trường học và ở cả những thành phần ưu việt như trưởng ban văn hoá VTV K.T)
Bởi dzậy, sau khi đọc kỹ hàng loạt các bài đưa toàn Đảng toàn Dân lên những chuyến tàu cao tốc, những con tầu Vinashin đang làm ăn có lãi… để sớm ra khơi, tới đích năm 2020, tôi bỗng thấy công của các vị lão thành xét ra cũng chỉ là công cốc! Các vị có được ăn ốc hay chỉ đổ vỏ? Các vị có thật sự muốn đập bỏ hay chỉ đòi viết lại văn kiện rồi mới thông qua? Tất cả đối với tôi vẫn chỉ là mù mờ!
Cho nên tôi xin phép lói ngọng: “Buồn ba phút cho các vị não thành cách mạng!”.
Tô Hải
Nguồn: ToHai Blog
Phấn đấu kí số 30
Tro ve dau trang
No comments:
Post a Comment