Con tên là Đào Cẫm Hồng.
Tóm tắt tin tức mà con có được như sau:
1. Cha tên là Đào Quốc Hiệp. Cấp bậc Thiếu Úy Tình Báo
2. Nhiệm sở sau cùng trước 30/4/1975
Phòng nhì, ban 2, Tiểu Khu Ba Xuyên, Chi Khu Ngã Năm, Tĩnh Sóc Trăng
3. Bị đưa ra bắc cuối năm 1976 từ trại tù Long Giao. Hòm thơ 7590/L9/T7/Khối 5, 7590/L9/T3/Khối 5.
5. Gia đình có khiếu nại về tin tức của ba thì Bộ Nội Vụ, Số 04-D63/P4.
* Thư thứ nhất đề ngày. Hà Nội, ngày 22 tháng 5 năm 1980.
Thư này cho biết rằng ba của con đang cải tạo tại 25A-TD63-NH, Hà Nam Ninh. Do phó cục trưỡng D63 ký tên.
* Thư thứ hai đề ngày: Hà Nội, ngày 24 tháng 12 năm 1983.
Thư này cho biết rằng ba đã chết ngày 24/4/1978 tại bệnh viện Lào Cai, chứng bẹnh kiết lỵ.
Bãn thân con cùng với Gia Đình Tử Sĩ VNCH và VAF (chương trình Người Tử Sĩ Trở Về- THE RETURNING CASUALTY)tìm giúp nhưng tin tức bi trái ngược như trên. Con tha thiết kêu gọi những chú bác cựu tù "Cải Tạo" từ Long Giao cho tới ngoài bắc. Nếu chú bác nào biết được tin tức của ba như là tên trại "Cải Tạo", nơi chết và mộ phần. Mọi tin tức đều rất quý giá.
Xin liên lạc: Đào Cẫm Hồng tại email: hanguyen95123@yahoo.com
Gia Đình Tử Sĩ taị email: chieu2002@yahoo.com
Con trân thành kính chào các chú bác.
Con
Đào Cẫm Hồng
-------------------------------------
TÌM THÂN NHÂN CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH
VIỆT NAM CỘNG HÒA
Tôi không biết truyền đi thông tin này bằng cách nào nhờ các anh chị giúp cho.
Chiến tranh đã qua đi , có những người lính đã hy sinh thầm lặng, dù họ có ở bên nào chiến tuyến họ cũng đều là người dân Việt Nam máu đỏ da vàng cùng chung một nguồn cội, họ là những người lính sinh ra ở chế độ nào thì phải phục tùng theo lý tưởng của chế độ đó, họ chỉ biết một điều là phải chiến đấu bảo vệ quê hương, quê hương ở đây là nơi họ sinh ra ở đó có cha mẹ vợ con họ đang sinh sống , nói đúng nghĩa họ chiến đấu cho một chế độ nào đó đang thống trị trên quê hương mình thì chính là họ chiến đấu để bảo vệ gia đình mình. HỌ KHÔNG CÓ TỘI dù ở bên chiến tuyến nào. Vậy mà tại sao chúng ta lại bỏ quên họ NHỮNG NGƯỜI LÍNH VIỆT NAM CỘNG HÒA? Họ hy sinh họ nằm xuống trên khắp nẻo đương quê hương Việt Nam, thân xác họ khi chết đi rồi cũng làm tốt tươi cho mảnh đất việt nam. Vậy mà họ lại bị quên lãng chính tại nơi họ sinh ra và đồng đội họ những người cùng họ vào sinh ra tử cũng quên đi đòng đội của mình. Chiến tranh đã qua đi hơn 35 năm nhưng không có một tổ chức xã hội nào đứng ra kêu gọi nhằm tìm kiếm hài cốt của những người lính Việt Nam Cộng Hòa.
Trong khi đó ở việt nam những người lính bộ đội bắc việt được chính phủ và các tổ chức xã hội trong và ngoài nước tìm kiếm hài cốt đưa về truy điệu tôn vinh và sum họp cùng gia đình. CÒN HỌ THÌ SAO KHÔNG MỘT AI NGHĨ ĐẾN thật là không công bằng chút nào, ĐỒNG ĐỘI CỦA NHỮNG NGƯỜI LÍNH VIỆT NAM CỘNG HÒA CÁC ANH NGHĨ THẾ NÀO? Cũng là người lính chiến đấu trong cùng một cuộc chiến cùng hy sinh trên một chiến địa nhưng người lính mỹ thì được mọi người và xã hội quan tâm tìm kiếm hài cốt, còn hài cốt của những người lính Việt Nam Cộng Hòa thì bị quên lãng suốt 35 năm qua. các anh nằm đó từng ngày chờ đợi người thân đến đưa về sum họp cùng với gia đình.- chúng ta hãy cùng nhau đi tìm các anh dù hi vọng rất mong manh nhưng tôi nghĩ biết đâu còn có người biết về thông tin và nơi chôn cất các anh, cũng như trường hợp tôi biết được thông tin về một người lính Việt Nam Cộng Hòa tử trận dưới đây :
Tình cờ biết được thông tin về nơi chôn cất thi thể của một người lính Việt Nam Cộng Hòa bị chết trên đường trở về đơn vị trong đợt thất thủ tháng 4/1975. Anh bị thương và khi biết tất cả cá nẻo đường đều bị chia cắt không thể trở về đơn vị được nữa anh đã dùng súng tự sát, anh được người dân địa phương chôn lấp vội vàng bên lề đường, anh nằm cô độc nơi đây đã 35 năm qua trong khi ở nơi đâu đó người thân của anh ngày đêm trông chờ một thông tin nào đó về anh dù là trong tuyệt vong.
Người lính ấy tên là ĐẠT (không biết họ là gì) CẤP BẬC THIẾU TÁ CÔNG TÁC TẠI BAN TÂM LÝ CHIẾN TỈNH BÌNH ĐỊNH ĐI TÁC CHIẾN TẠI QUẬN AN TÚC trên đường trở về đơn vị bị phục kích anh đã bị thương và đã tự sát.
Cứ mỗi lần đi qua nơi anh nằm xuống lòng tôi lại thấy xót xa, anh nằm đây nhưng vợ con anh nào biết, anh chết đi không một nấm mồ , không một nén nhang không một lời cầu nguyện cô đơn và lạnh lẽo anh vẫn nằm đây chờ đợi người thân một ngày nào đó tìm được anh và đem anh về xum họp cùng gia đình.
Tôi không am hiểu nhiều về internet nên không biết phải truyền đi thông tin này bằng cách nào mày mò mãi mới tìm ra được diễn đàn này. Nếu bạn nào tình cờ đọc được thông tin này hãy giúp tôi truyền tiếp thông tin này trên các phương tiện thông tin đại chúng biết đâu được một ngày nào đó người nhà của anh sẽ nhận được thông tin này.
HÃY GIÚP TÔI
tro ve dau trang
No comments:
Post a Comment