for everyone
# Chào Mừng Anh Hùng Việt Nam Lê Thị Công Nhân Đã Về Đến Nhà
http://mylinhng. multiply. com/journal/ item/608/ 608
Hôm nay trong Diễn Đàn Chính Trị Tranh Luận Dân Chủ có khoảng 400 người hiện diện. Có lẽ họ đang chờ đợi những tiếng nói đầu tiên của chị Lê Thị Công Nhân, một anh hùng (*) của dân tộc Việt Nam, của 90 triệu con tim, ngoại trừ 15 tên không có trái tim đang cầm quyền trong Bộ Chính Trị của ĐCSVN.
Sáng nay, ở Việt Nam, bà Trần Thị Lệ, mẹ chị LTCN đã thức dậy sớm vào lúc 2 giờ sáng để đi cùng với cô Lê Thị Kim Thu, đến trại tù vào lúc 5:30 sáng để đón chị. Nhưng tiếc thay, khi hỏi đến, trại giam đã cho biết, chị đang trên đường đi về nhà. Giống như con cà cuống khi chết, đít còn cay, bọn công an đã đưa chị ra khỏi tù bằng cỗng sau, đường hậu nào đó, với con đường đi ngoằn ngoèo, có thể là để tránh việc đụng đầu với bà Lệ và cô Thu. 2 người đành phải về lại nhà, cũng chẳng thấy chị đâu, nên rất lo lắng, nhưng việc gì đến cũng phải đến.
Vâng, mọi người đã thở phào nhẹ nhõm khi nghe chị LTCN đã được công an đưa về đến nhà. chị đã không ăn uống gì từ chiều hôm qua, và khi đi đường, bọn công an chắc cũng tiếc một bữa cơm với chị, vì đến khoảng trên 5 giờ chiều chị mới về đến nhà. Phải nói anh ký gỉa Tường Thắng của trang VNExodus bắt thời gian hay thiệt. Chị vừa về tới, xuống xe đã bị ngã nhào, có lẽ vì qúa đói bụng nên chóng mặt và cũng vì 3 năm bị giam trong trại tù. Chị cho biết, chị vừa trải qua một cơn mơ khủng khiếp. Anh Tường Thắng có đặt một câu hỏi như sau:
- Chị LTCN có điều gì muốn nhắn nhủ cho đồng bào hải ngoại không?
- Trời tôi vừa về đâu biết nhắn nhủ gì, tôi vừa về tôi cảm thấy nó như một cơn mơ khủng khiếp, giờ phút này cũng chưa nghĩ đâu, cũng chưa biết nhắn nhủ điều gì cả. Tôi chỉ thấy rằng là khi mà, công an của bên nghiệp vụ đấy, ở Hà Nội vào phỏng vấn tôi, lúc tôi đang ở tù ở Thanh Hóa thì họ có nói: "Chị có thấy rằng là chị đã thất bại chưa?, chị có thấy rằng cuộc đời của chị có dở dang không?". Họ nói rất nhiều, nhưng tôi chỉ ấn tượng với 2 câu đấy. Tôi trả lời họ rằng tôi cũng muốn coi đó là lời nhắn của tôi với cộng đồng người Việt ở hải ngoại đó là: Tôi thấy rằng tôi không thành công, tôi chưa thành công. Tôi thấy rằng mọi thứ cũng thật sự là dở dang, nhưng mà là vì tôi chỉ có thể làm (rất xúc động, như có nước mắt) cái phần của tôi, chớ tôi không thể nào làm được cái phần của 90 triệu người Việt Nam khác. Và nếu như cái lý tưởng của tôi có thất bại, thì tôi nghĩ rằng điều đó cũng đúng. Mọi thứ dở dang không cần phải nói nhiều thì các anh chị và mọi người cũng biết. Dù thế nào đi chăng nữa, tôi nghĩ rằng là tôi đã có những cái việc làm và những giây phút mà tôi cảm thấy mình thật sự là tự do, đó là khi tôi sống theo cái lý tưởng của tôi, và rất may là sau 3 năm ngồi sau song sắt nhà tù thì tôi thấy rằng cái lý tưởng đó nó không sai, nhưng có thể là cuộc đời của tôi sẽ không hề thành công đối với lý tưởng đó. Nhưng mà đối với tôi, điều đó không phải là qúa quan trọng. Ấy tôi nói với anh đấy, người Việt Nam mình có 90 triệu người, 87 triệu ở trong nước, 3 triệu ở nước ngoài thì tôi là một phần trong 90 triệu đó mà thôi. Tôi không bao giờ hoang tưởng hay kiêu ngạo đối với bản thân mình. Tôi nghĩ đối với những gì tôi đã làm, có lẽ hơn cả những gì mà cá nhân tôi theo tỉ lệ dân số học này có thể làm được. Đó là đã qúa sức của tôi rồi, nhưng chắc chắn là tôi sẽ không từ bỏ. Còn tiếp tục như thế nào và đến mức độ nào thì qủa thực tới giờ phút này tôi chưa có tâm trí nào để nghĩ đến cái chuyện đó hết. Tôi thật sự bây giờ rất là mệt. Vào lúc xuống xe, tôi đã bị ngã mà công an đã không kịp đỡ. Đầu óc tôi hiện giờ là đang rất là hạnh phúc về với gia đình mà qủa thật tôi chưa nghĩ gì đến công việc ngay bây giờ cả.
Qua sự trả lời của chị LTCN, chúng ta nhận thấy như một lời thúc dục đến với 90 triệu trái tim, mỗi người trong chúng ta cần phải làm công việc của chính mình, phải nhận thức được trách nhiệm chung của mình đối với quê hương đất nước, không ai có thể làm thay thế cho ai được. Một lần nữa, chị khẳng định lại con đường đi của chị là đúng và chị quyết tâm không từ bỏ. Qủa thật, chỉ là một người con yêu của tổ quốc Việt Nam.
Những lời chị nói là bằng chứng của một đấng anh hùng đang tạo thời thế. Lê Thị Công Nhân chính là một lãnh tụ mà chúng ta hằng mong đợi bấy lâu nay.
Ở Miến Điện có Aung San Suu Kyi, ở Nam Phi có Nelson Mandela, ở Việt Nam có Lê Thị Công Nhân. (**)
Ngày 6 tháng 3 năm 2010
Mylinhng@aol. com
http://mylinhng. multiply. com
Xin phổ biến tự do
PS
(*) Tác gỉa coi anh hùng đồng nghĩa với anh thư, không phân biệt giới tính.
(**) http://mylinhng. multiply. com/journal/ item/590/ 590 (Việt Nam Có Lê Thị Công Nhân)
Hồ sơ âm thanh đính kèm: Được thâu âm lại trong Diễn Đàn Chính Trị Tranh Luận Dân Chủ qua hệ thống http://www.Paltalk. com, sau phần phỏng vấn của ký gỉa Tường Thắng, đến phần của bà Trần Thị Lệ, đưa lên quan điểm, đất nước Việt Nam phải có dân chủ và nhân quyền, người dân mới hạnh phúc được. Kế đến là phần trình bày rất hay của anh bạn trẻ 8xThucTinh và anh Penicilline khi nghe lại giọng nói thân thương của anh hùng Lê Thị Công Nhân.
Attachment: ltcnngaydautien. mp3
Prev: # Kinh Hoàng Cho Người Phụ Nữ VN Trở Thành Rừng Nhân
No comments:
Post a Comment