Nhà thơ Hữu Loan thoát khỏi cõi trần
Nhà thơ Hữu Loan vừa mất ngày 18.3. 2010, thọ 95 tuổi. Ông không chỉ là một nhà thơ rất được yêu mến, mà còn là một người yêu nước chân thành và là một văn nghệ sĩ có bản lãnh, biết giữ phẩm giá và danh dự của người cầm bút. Khi còn trẻ, nghe theo tiếng gọi yêu nước, dù đã có Tú tài, nhưng ông đã gác bút nghiên và danh vọng để tham gia bộ đội đánh đuổi thực dân Pháp. Rất tiếc ông là người có tài và có tâm huyết, nhưng nhiệt tình và sự hi sinh của ông, cũng như bao triệu thanh niên VN, đã bị phản bội!
Tuy ông không viết nhiều thơ, nhưng các bài thơ của ông rất được ưa chuộng. Bài nổi tiếng nhất của ông là bài „Mầu tím hoa sim“. Bài thơ này sau đó đã được phổ nhạc, có thể nói hầu hết người Việt ở hai miền đều thuộc lòng bài thơ và bài hát „Màu tím hoa sim“. Hữu Loan đã kể lại tâm sự của chính mình. Trong lúc đi bộ đội thì được tin người vợ ở quê mất giữa lúc tuổi đôi mươi !
Thi sĩ thương sót người vợ trẻ sáng tác thành bài thơ với tình cảm chân thành của người chồng, của một thi nhân. Nhưng tình cảm chân thành này đã bị những người lãnh đạo độc tài vô sản và các người cầm đầu tư tưởng và chỉ huy văn nghệ khi ấy kết tội Hữu Loan đã „đánh mất lập trường để tình cảm lãng mạn của giai cấp tiểu tư sản sai khiến“. Ông bị thất sủng.
Sau khi chiếm được miền Bắc 1954 những người lãnh đạo độc tài vô sản không cần tới sự giúp đỡ của phú nông, địa chủ và thành phần trí thức tiểu tư sản nữa, nên Hồ Chí Minh đã phát động phong trào „Cải cách ruộng đất“, thẳng tay đấu tố địa chủ và phú nông, giết hại hàng trăm ngàn người ở thôn quê. Hữu Loan phải rời bộ đội và nhẩy vào sinh hoạt văn nghệ. Cũng với nhiệt tình của một nhà thơ, một trí thức có tâm huyết và biết trọng danh dự, ông đã dấn thân hợp tác cho các tờ “Nhân văn” và “Đất mới” . Thành ra khi phong trào „Trăm hoa đua nở“ do nhóm lãnh đạo độc tài vô sản phát động vào cuối thập niên 50 của thế kỉ trước để thanh toán những trí thức và văn nghệ sĩ yêu nước không chịu bẻ cong ngòi bút làm nô lệ cho các cai văn nghệ thì Hữu Loan bị quản thúc tại quê nhà ở Nga sơn, Thanh hóa và bị cấm không được liên hệ với bạn hữu từ đó đến nay!
Để tưởng nhớ và tỏ lòng kính mến nhà thơ, nhà trí thức nên ông Hà Sĩ Phu đã viết hai câu đối chân thành và đầy ý nghĩa sau đây:
Hà Sỹ Phu Khóc Hữu Loan
- Khóc vợ, có hoa tím phân ưu, tiếng khóc hóa lời ca,
“thăm thẳm chiều hoang” thành bất tử !
- Khinh vua, rủ đá xanh làm bạn (1), giọng khinh vào câu đối,
“ăn dân hết nước” lại trường sinh ? (2)
---------------------------------------
(1) Hữu Loan tự bỏ chức vụ, về Thanh Hóa chở đá để mưu sinh.
(2) Câu đối xướng họa giữa Hữu Loan và Tú Sót :
- Bác bôi tôi không bằng tôi bôi bác! (Tú Sót-Nghệ An)
- Mày ăn dân hết nước, dân ăn mày ! (Hữu Loan-Thanh Hóa)
__________________________
Mầu tím hoa sim
HỮU LOAN
Nàng có ba người anh đi bộ đội
Những em nàng
Có em chưa biết nói
Khi tóc nàng đang xanh
Tôi người vệ quốc quân
xa gia đình
Yêu nàng như yêu người em gái.
Ngày hợp hôn
Nàng không đòi may áo mới
Tôi mặc đồ quân nhân
đôi giày đinh bết bùn
Đất hành quân
Nàng cười xinh xinh
bên anh chồng độc đáo
Tôi ở đơn vị về
Cưới nhau xong là đi
Từ chiến khu xa
Nhớ về ái ngại
Lấy chồng thời chiến binh
Mấy người đi trở lại
Lỡ khi mình không về
thì thương người vợ chờ bé bỏng chiều quê......
Nhưng không chết
Người trai khói lửa
Mà chết
Người gái nhỏ hậu phương.
Tôi về không gặp nàng
Má ngồi bên mộ con đầy bóng tối
Chiếc bình hoa ngày cưới
thành bình hương
tàn lạnh vây quanh
Tóc nàng xanh xanh
ngắn chưa đầy búi
Em ơi giây phúp cuối
Không được nghe nhau nói
Không được nhìn nhau một lần
Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím
áo nàng màu tím hoa sim
Ngày xưa
một mình
đèn khuya
bóng nhỏ
Nàng vá cho chồng tấm áo
ngày xưa...
===================================================
NGUYỄN HỮU LOAN ĐÃ RA ĐI NHƯNG
"Màu Tím hoa sim chưa tàn, không tàn"
NHÂN CHỨNG BẤT DIỆT
TỐ CÁO TỘI ÁC VGCS !!!
............ ......... ......... ......... ......... ......... ......... ......... * NHỮ - VĂN - ÚY
.......... Từ ngày tôi còn là học sinh, ngay những năm đầu sau ngày di cư, chiến tranh không còn nưã, phong trào các mằm non văn nghệ nở rộ lên, như những nụ hoa nẩy mầm vào đầu mùa xuân ở vườn hoa văn nghệ.
......... Chính sách chính trị nhân bản đã như luồng oxy thổi vào làm sinh khí tuổi thơ bừng sống dậy, hầu như bất cứ ở trường Trung học nào cũng có những nhóm "mầm non văn nghệ" được thành hình; những nhóm nhỏ thì ngâm thơ, đọc văn cuả thiên hạ; những nhóm có thực lực hơn thì có những cây viết tự sáng tác và cùng đưa ra trong những buổi họp mặt để cùng chia xẻ thú vui với nhau về những đưá con tinh thần đầu tay cuả mình.
.......... Tôi cũng là một trong những bùp nụ văn nghệ ngày ấy, ham mê "làm văn nghệ" đến mức trong giờ học cũng ngồi thơ thẩn thả hồn theo mây gió, hậu quả cuả sự đam mê đó là.... thi đâu rớt đó để ngày nay, có lý lịch khả năng trường học là "biết đọc biết viết".
.......... Trong thời gian nụ chờ nở bông ấy, nhóm chúng tôi cũng có một tập quán như những nhóm khác là chọn những bài thơ, bài văn được coi như là thần tượng, để ngâm, để vịnh, để đọc; nuốt từng chữ, uống từng ý, hào hứng thấm vào cõi ảo cuả tâm linh với hương thơm thanh khiết thuần túy cuả nước trà xanh; đôi khi sang hơn là nhâm nhi cùng nước trà sen với bánh đậu xanh.
.......... "Màu tím hoa sim" là một bài thơ ruột cuả nhóm chúng tôi ; tác giả NGUYỄN HỮU LOAN là thần tượng về thơ tình cảm cuả chúng tôi; chúng tôi đã từng khóc thầm cho mối tình đầy nghệ sĩ tính cuả một thiên tài thi văn thời chiến ấy, qua tác phẩm tuyệt vời đó!
.......... Chúng tôi không hiểu nhiều về "Tiểu sử và sự nghiệp" cuả bậc đại thi nhân này, ngoài hiểu lơ mơ, ông là nạn nhân cuả vụ án đấu tố ở miền Bắc! Những "người lớn" thời ấy -những người có trách nhiệm trong các vai trò chính trị- đã không biết gì về bổn phận cuả mình nên ngủ gật trên ghế ngồi, không đào tạo được một thế hệ chống Cộng mãnh liệt bằng tư tưởng trong tương lai mà nhân vật NGUYỄN HỮU LOAN là nhân chứng sống vĩ đại, bằng xương bằng thịt!
.......... Nửa thế kỷ.... chống Cộng mù đã trôi qua, hai thế hệ chống Cộng bằng.... giày "bốt đờ sô" cũng đã váo dĩ vãng, để lại một giang sơn tàn mạt như chưa bao giờ tàn mạt đến thế: nào đất nước bị giặc Tầu gặm đầu, nhai đảo, nuốt biển, nhấm núi, nhai rừng, nào bầy chó sói cuả giặc -VGCS- ở thế cai trị để bảo vệ mồi ngon cho chủ; dùng triết lý Mác Lê trộn với "tư tưởng xấu xa tả pín lù cuả Hồ CHÍ MINH (1)" làm gậy chống sờ soạng dẫn nhau đi trên con đường độc đạo mà vực thẳm đang ở ngay bước trước mặt....
.......... 19g tối ngày 18-3 - 2010 (giờ Sài gòn), nhà đại thi sĩ NGUYỄN HỮU LOAN đã về miền MIÊN VIỄN; một ngôi sao băng hà cầm tinh cuả HỮU LOAN chói sáng nhất thế kỷ đã loé sáng một vài giây cuối cùng trên bầu trời Việt Nam rồi chào giã biệt hành tinh và đi sâu vào giấc ngủ cuả thế giới vô hình.....
.......... NGUYỄN HỮU LOAN bằng xương bằng thịt không còn nưã, nhưng cuộc sống cuả Ông là cuộc sống cương nghị bất khuất cuả sĩ phu, với những bầm dập thê thảm cuả một xã hội loài vật vẫn còn hằn lên trong sách sử, có thể nói, trên thân thể ông, đúng như tên một bài ca "vết thù trên lưng ngựa hoang" dã diễn tả
.......... Nhờ văn minh truyền thông Internet, tướng tinh cuả đại thi sĩ NGUYỄN HỮU LOAN đã tắt lịm nhưng vai trò nhân chứng lớn nhất trong lịch sử cuả ông vẫn sống và toả rực ánh sáng kim cương trong lịch sử Việt Nam!
.......... Trước hào quang thần thánh ấy, dù cho bọn nhà nước Việt Gian Cộng Sản có dùng những tên gia nô chuyên nghiệp , với đầy đủ thiên tài về nghề nghiệp cũng như bệnh hoạn và cùi hủi về tâm hồn, -những kẻ đã chết như TỐ HỮU, cùng những kẻ đang còn sống để nối nghiệp như lũ sử nô NGUYỄN MẠNH QUANG v... v... có dùng cạn nước cuả biển Đông để cọ rưả cũng không thể dùng hoả mù cuả ma quỷ che lấp được những tội ác cuả tập thể VGCS mà hào quang NGUYỄN HỮU LOAN chiếu ra và DẪN ĐƯỜNG CHO CÔNG LÝ NHÂN LOẠI MỘt MAI TÌM ĐẾN ĐƯA HỒ CHÍ MINH VÀ NHỮNG TÊN THỰC SỰ MANG NỢ MÁU VỚI NHÂN DÂN VIỆT NAM RA ĐỀN TỘI TRƯỚC LỊCH SỬ!
.......... Với tôi -và với những người cùng quan niệm chính trị và lòng yêu nước như tôi- nhà đại thi sĩ NGUYỄN HỮU LOAN ;
............ ... * Là một vị anh hùng trong một xã hội toàn những anh khùng do nhà nước VGCS nhào nặn ra!
............ ... * Là một nhân chứng bất diệt tố cáo tội ác diệt chủng cuả HỒ CHÍ MINH và đảng VGCS, vượt qua mọi thời gian và không gian!
__._,_.___
No comments:
Post a Comment