TRUNGCỘNG PHẢI TÁI CẤU TRÚC CHÍNH TRỊ
LÝ ĐẠI NGUYÊN
Từ chủ trương và hành động quyết liệt dứt khoát của Mỹ “Trở Lại Á Châu” và hành động thao dượt quân sự ở biển Nhậtbản, Hoàng Hải, rồi đem hạm đội vào vùng biển Việtnam để hỗ trợ tinh thần cho quân đội Việtnam và các nước Đông Nam Á có niềm tin ngăn sức bành trướng của Trungcộng ở toàn cõi Biển Đông, đã khiến cho các giới quân sự, chính trị, báo chí Trungcộng sôi sục lên án Hoakỳ là đối đầu với Trungquốc. Trong bài: “Mỹ bao vây Trungquốc bằng NATO ở Á châu”. Ngày 11/08/2010, Đới Húc đã viết: “Các cuộc diễn tập quân sự gần đây ở Hoàng Hải và tuyên bố can thiệp vào các vấn đề Nam Hải (Biển Đông), là các nỗ lực để bao vây Trungquốc. Hoakỳ đang xây dựng khối NATO ở Á châu với Nhậtbản, Hànquốc, Úc và Hiệp Hội Các Nước Đông Nam Á”. Họ cũng không ngớt kết tội Việtnam đã chạy theo Mỹ để chống Trungquốc. Ngược lại trên báo Phoenix Weekly xuất bản tại Hồngkông ngày 12/08/2010, đăng tải bài luận văn của trung tướng không quân tại chức, chính ủy Học Viện Quốc Phòng Trungquốc, Lưu Á Châu (Liu Yazhou) 53 tuổi, cha ông là một sỹ quan cao cấp rất uy tín, bố vợ ông là cố chủ tịch nước, đại nguyên soái Lý Tiên Niệm, được nhà báo John Garnaut giới thiệu dưới đề tài “Quản Trị Theo Mô Hình Mỹ Hay Là Chết”, Google dịch ra nhiều thứ tiếng, phát tán khắp thế giới. Nội dung bài luận văn của tướng Lưu Á Châu, khẳng định: “Trong 10 năm tới đây, ở Trungquốc một sự chuyển đổi từ chính trị của vũ lực, chính trị của cường quyền sang Dân Chủ là điều không thể tránh được”. “Liênxô sụp đổ vì cải cách chính trị tiến hành quá muộn, chứ không phải vì cải cách chính trị quá mức”. “Dân chủ là điều cấp thiết nhất, không có dân chủ không thể có sự chỗi dậy bền vững”. “Giới lãnh đạo Trung Nam Hải nên chú tâm nhiều hơn vào việc phát triển về hướng Tây, thay vì hướng Đông và cần nhanh chóng tiến hành cải cách thể chế chính trị dựa trên mô thức của Hoakỳ”. “Hệ thống chính trị Hoakỳ được thiết kế bởi những thiên tài, và giúp cho những người ngu ngốc cũng có thể vận hành được”. “…một hệ thống tồi khiến một người tốt cũng hành xử tồi, trong khi một hệ thống tốt sẽ khiến ngay một người tồi cũng có thể hành xử tốt”.
Điều đáng ghi nhận nhất, theo hãng tin Anh Reuters, nhân chuyến ghé thăm Thẩm Khuyến mới đây, thủ tướng Trungquốc Ôn Gia Bảo đã thẩm định rằng: “Trungquốc cần phải tiếp tục trên con đường cải cách chính trị để bảo đảm cho nền kinh tế được khỏe mạnh”. “Nếu không duy trì việc tái cấu trúc chính trị, Trungquốc có thể mất đi những gì đạt được nhờ tái cấu trúc kinh tế, khiến cho công cuộc hiện đại hóa không đạt được mục tiêu”. “Các quyền lợi dân chủ và quyền lợi chính đáng của người dân phải được bảo đảm”. Ông ngỏ ý muốn tạo điều kiện cho phép dân chúng phê bình và giám sát công việc của chính phủ, sao cho giải quyết được vấn đề tập trung quyền lực thái quá, khiến cho hệ quả kiểm soát không hữu hiệu. Liệu trong nhiệm kỳ còn 2 năm nữa, thủ tướng họ Ôn có đủ quyết tâm và tạo nổi tư thế để Dân Chủ Hóa chế độ độc tài toàn trị và tham vọng Đại Hán của Trungcộng, hay rồi cũng chịu chung số phận với ông Triệu Tử Dương?
Cùng một ý với thủ tướng họ Ôn, nhà kinh tế Ngô Kính Liễn (Wu Jnglian) cố vấn kinh tế hàng đầu của lãnh đạo Trungquốc trước đây, trả lời cuộc phỏng vấn của tuần báo Courrier International ở Quảng Đông, ông đã quyết liệt phê phán: “Sự can thiệp của nhà nước vào nền kinh tế”. Theo ông: “Hiện tượng nghiêm trọng tại Trungquốc là nạn tham nhũng và sự chênh lệch giầu nghèo”. “Mức độ bất bình đẳng hiện nay ở Trungquốc, xét theo hệ số Gini là đứng đầu thế giới. Vấn đề nguy hiểm nằm ở chỗ, người ta không nhận ra gốc rễ của vấn đề. Đó là quyền lực quá lớn của nhà nước”. Phải chăng? Thủ tướng Ôn Gia Bảo và kinh tế gia hàng đầu Ngô Kính Liễn đều hướng về tướng Lưu Áchâu, và những thành phần trẻ, các “Thái Tử” của đảng cộng sản Trung Hoa, nhằm ủng hộ họ nói lên quan điểm tự do ở Đại Hội 18 của cộng đảng vào năm 2012. Với hy vọng dùng cải cách chính trị để bảo đảm cho nền kinh tế đầy rủi ro của Trunghoa khỏi sụp đổ, và giảm bớt quyền lãnh đạo chủ quan duy ý chí của những kẻ còn nặng đầu óc Đế Quốc Đại Hán, để rồi bị thảm bại như Liênxô trước sức mạnh Dân Chủ Trọng Pháp và Kinh Tế Thị Trường của Mỹ
Điều rất đáng ngạc nhiên là, từ trước tới nay, báo chí của nhà nước Việtcộng, tuyệt đối không bao giờ nhắc tới sự sụp đổ của Liênxô, thì nay chính trên tờ nhật báo Nhân Dân cơ quan trung ương của cộng sản Việtnam, đã cho đăng một loạt bài nói đến “Bài học lịch sử về sự sụp đổ của Đảng Cộng Sản Liên Xô”. Theo đó: “Dưới thời Gorbachev, tầng lớp đặc quyền đã không còn thỏa mãn với việc theo đuổi hưởng thụ cá nhân, mà còn mong muốn chiếm hữu lâu dài mọi đặc quyền hiện có. Thậm chí còn để lại cho con cháu đời sau. Đồng thời, tầng lớp đặc quyền còn phát hiện ra rằng, chủ nghĩa xã hội, lòng tin vào chủ nghĩa cộng sản thường trực nơi cửa miệng và ánh sáng hào quang đảng viên đảng cộng sản, mà họ mang trên mình đã không còn giá trị sử dụng. Họ thấy rằng, những đặc quyền mà họ vốn có phải được thay đổi hình hài và chủ nghĩa tư bản là chế độ thích hợp nhất để hợp pháp hóa những lợi ích hiện có của họ. Đặc biệt, trong lúc Đảng Cộng Sản Liênxô và đất nước đang đứng trước nguy cơ diệt vong. Giữ vững lợi ích đặc biệt của mình và hợp pháp hóa chúng, tầng lớp đặc quyền đã không ngần ngại lột bộ mặt nạ, công khai vứt bỏ Chủ Nghĩa Xã Hội, đi theo con đường của Chủ Nghĩa Tư Bản, Tư Hữu Hóa Toàn Diện”.
Đích ra Việtcộng cũng đã đầu hàng Chủ Nghĩa Tư Bản như Liênxô, khi đi vào làm Kinh Tế Thị Trường, rồi cố gắn vào cái đuôi kệch cỡm là: “Theo Định Hướng Xã Hội Chủ Nghĩa, lấy Công Ty Quốc Doanh Làm Chủ Đạo”. Nhưng đến Đại Hội X thì cho Đảng Viên làm Kinh Tế Tư Doanh, giống như Liênxô hợp pháp hoá những tài sản tham nhũng của họ. Họ trở thành chủ nhân ông các công ty Trách Nhiệm Hữu Hạn, kể cả việc làm chủ các công ty Quốc Doanh do nhà nước quản lý trên danh nghĩa. Vì họ là đảng viên do Đảng trao quyền để làm Bí Thư Đảng Ủy, Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị, nên họ có toàn quyền làm chủ Công Ty Quốc Doanh, Tuy vốn của Nhà Nước, lỗ Nhà Nước bù, lời, kể cả vốn của Nhà Nước vay của Quốc Tế thì chủ tịch quản trị cũng tha hồ bỏ túi, và chia cho cấp trên, lẫn đàn em. Đây là cách tư hữu hóa tài sản của nhà nước cho các đảng viên có đặc quyền. Thế nên mới có hiện tượng Tập Đoàn Công Nghiệp Tàu Thủy Việtnam-VINASHIN- thua lỗ trên 4 tỷ Mỹkim. Không phải chỉ có Phạm Thanh Bình của VIANSHIN làm ăn kiểu đó, mà hầu hết các Công Ty Quốc Doanh của Việtcộng đểu chung một cách. Đúng với câu nói của nhà kinh tế học Mỹ, David Code: “Đảng Cộngsản Liênxô là chính đảng duy nhất làm giầu trong tang lễ của chính mình”. Nay đến lượt Đảng Cộngsản Việtnam cũng đang làm việc đó đây mà! Little Saigon ngày 24/08/2010.
No comments:
Post a Comment