Vào thời điểm 1975, khi Hoa Kỳ rút khỏi miền Nam, mấy ai trong chúng ta đóan trước Khối Cộng Sản Đông Âu và Nga Sô nay không còn. Rồi Trung cộng, Việt Nam, Lào, Cuba đều phải chạy theo kinh tế thị trường, đều phải nới lỏng kiểm sóat chính trị và phải đối đầu với những khó khăn về mọi mặt.
Về phía Trung cộng cũng khó ai ngờ được họ đang lâm vào khủng hỏang kinh tế và chính trị trầm trọng. Trong một bài diễn văn vào đầu tháng 12-2011, ông Zhou Yongkang ủy viên Bộ Chính trị đảng Cộng sản Trung Hoa đã tự thú họ chưa có được một cơ chế quản lý xã hội hoàn chỉnh để đối diện với những trì trệ kinh tế ngày một gia tăng và bất ổn chính trị có thể xảy ra.
Hoa Kỳ Hòa Giải Với Các Dân Tộc Đông Dương
Khi Đông Dương lọt vào tay cộng sản, không ít người trước đây từng sát cánh, từng ủng hộ Hoa Kỳ và thậm chí cả nhiều người Mỹ đều chua cay cho rằng “Hoa Kỳ đã phản bội các dân tộc Đông Dương”. Những người Đông Dương không theo cộng sản tìm mọi cách chống lại hay rời bỏ quê hương của họ. Hoa Kỳ đã mở rộng bàn tay nhận lãnh hằng triệu người tỵ nạn. Riêng trong trường hợp Việt Nam, Hoa Kỳ còn đón nhận hằng trăm ngàn quân nhân viên chức Việt Nam Cộng Hòa theo dạng HO.
Cộng đồng người Việt đã lên đến gần 2 triệu và trên nhiều lãnh vực nhiều người Mỹ gốc Việt đã hết sức thành công. Bằng nhiều phương cách và phương tiện khác nhau họ luôn hướng về Việt Nam cùng đồng bào quốc nội từng bước đấu tranh cho một Việt Nam tự do. Là công dân Hoa Kỳ, vũ khí chính của họ là liên tục đòi hỏi nhân quyền cho Việt Nam.
Ngược lại nhà cầm quyền cộng sản vừa thiếu đức, vừa kém tài, đưa đất nước vào đói nghèo khủng hỏang, và luôn sử dụng bạo lực đàn áp mọi tiếng nói bất đồng. Từ đó người Việt ngày càng công khai biểu lộ thái độ thân thiện với Hoa Kỳ.
Tháng 11-2000, Tổng Thống Bill Clinton sang thăm Việt Nam. Chuyến đi này đã được không ít người diễn tả như dấu hiệu “Mỹ đi rồi Mỹ lại về”. Hằng triệu người đã đứng hai bên đường từ phi trường Tân Sơn Nhất đến khách sạn New World để đón chào. Ông cũng được người dân Hà Nội nồng nhiệt tiếp đón. Cảm tình mà người Việt dành cho Bill Clinton nói riêng và Hoa Kỳ nói chung đã nói lên tinh thần hòa giải đạt được giữa Hoa Kỳ và người dân Việt. Người viết dám thách thức nhà cầm quyền Cộng sản tổ chức được những cuộc đón chào nồng hậu như thế với giới chức cộng sản Trung Hoa.
Mạng Thông Tin tòan Cầu mang thông tin vượt thời gian và không gian đến quảng đại quần chúng, là một đóng góp vô cùng to lớn từ phía Hoa Kỳ. Một phương tiện đã được người dân tại các quốc gia Bắc Phi và Trung Đông sử dụng để tiến hành Cách Mạng Hoa Lài. Phương tiện này càng ngày càng được những người đấu tranh sử dụng một cách hiệu quả hơn. Nó trở thành một cầu nối giữa những người đấu tranh trong nước với nhau và giữa họ với quần chúng Việt Nam.
Đầu tháng 12-2011, Trương Quốc Huy một thành viên của Khối Dân Chủ 8406, bị kết án 6 năm tù vào tháng 1-2008 được thả trước kỳ hạn 2 năm. Luật sư Lê Công Định cũng sẽ bị trục xuất sang Hoa Kỳ. Nhưng cùng lúc công an cộng sản bắt cóc Tạ Phong Tần và Bùi Thị Hằng, khủng bố nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn và hai con Thục Vy và Trọng Hiếu, đàn áp tu sỹ và giáo dân Thái Hà. Mặc dù giới chức Hoa Kỳ có lên tiếng nhưng xem ra áp lực từ phía Hoa Kỳ còn rất giới hạn.
Một đọan video vừa được đưa lên Youtube, một số bạn trẻ trong bóng đêm tay bật những que diêm còn miệng thì gào to “Trả Tự Do Cho Bùi Hằng”. Lập lèo trong ánh các que diêm, các khuôn mặt thật trẻ, những giọng cả nam lẫn nữ của cả ba miền Việt Nam. Các bạn không thụ động đợi chờ (wait and see) “Mỹ đi rồi Mỹ lại về”. Các bạn không đợi đến phiên mình bị bắt. Các bạn liên kết đấu tranh. Các bạn chủ động và sáng tạo bảo vệ lẫn nhau bảo vệ những người đang đấu tranh. Nhà cầm quyền cộng sản đang sợ hãi hành động của các bạn. Các bạn là niềm tin là tương lai của Tổ Quốc Việt Nam.
Việc Hoa Kỳ trở lại Á Châu gây không ít phân hóa giữa tầng lớp cầm quyền cộng sản với nhau và giữa họ với nhà cầm quyền cộng sản Bắc Kinh. Theo người viết đây là yếu tố quan trọng mà chúng ta cần tập trung khai thác để tối đa hiệu quả đấu tranh.
Vào đầu tháng 11-2011, trước hội nghị thường niên Khối APEC Trương Tấn Sang công khai ngỏ lời cảm ơn Hoa Kỳ vì nước này quan tâm đến tranh chấp trên Biển Đông. Để taọ cân bằng ảnh hưởng của Trung cộng, Trương Tấn Sang như đang nhận lãnh vai trò xây dựng một thế liên hòan với Hoa Kỳ và các quốc gia khác,
Trong khi ấy thì uy tín Nguyễn Tấn Dũng lại càng ngày càng giảm sút. Cuối tháng 11-2011, trước Quốc Hội Cộng Sản Nguyễn Tấn Dũng đã phải chống đỡ lập luận “không cần có luật biểu tình” của Hòang Hữu Phước, thuộc phe cách Tấn Sang. Tấn Dũng cho biết phải sọan luật biểu tình vì “quyền biểu tình” đã được ghi trong “Hiến Pháp” nhưng lại chưa có luật để theo đó thi hành. Ai cũng biết “Hiến Pháp” và “Luật Pháp” chỉ làm cho có hình thức, còn chế độ cộng sản thì không bao giờ người dân có quyền tự do biểu tình.
Nguyễn Tấn Dũng cũng chính thức xác nhận quần đảo Hòang Sa thuộc chủ quyền Việt Nam Cộng Hòa và đã bị quân đội Trung cộng dùng bạo lực chiếm đóng. Xét ra đây chính là thành quả của công cuộc đấu tranh đòi đảng Cộng sản phải xác nhận sự thật và đòi họ phải bảo vệ chủ quyền lãnh thổ lãnh hải Việt Nam. Vì nắm rõ sự kiện lịch sử nói trên mọi người đã nhanh chóng bảo nhau: “đừng nghe những gì Tấn Dũng nói mà hãy nhìn kỹ những gì Tấn Dũng làm”. Điều này còn cho thấy đảng cộng sản đã mất hẳn niềm tin từ quần chúng Việt Nam.
Trong cuộc chơi, Quân Đội và Công An là hai lực lượng được cả Tấn Dũng lẫn Tấn Sang o bế. Tháng Bảy vừa qua, Tấn Dũng ký quyết định thăng chức cho một loạt quan chức quân đội. Tuần này ngày 6-12-2011 Tấn Sang lại quyết định thăng chức cho 9 thượng tướng quân đội và công an. Nguyễn Chí Vịnh là một trong số những người này. Tấn Sang nói rõ trách nhiệm của họ là “bảo vệ vững chắc độc lập, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ, chủ quyền biển đảo, biên giới, vùng trời” và đồng thời “bảo vệ Đảng, Nhà nước, nhân dân và chế độ XHCN; giữ vững ổn định chính trị, trật tự an toàn xã hội”.
Có lập luận cho rằng hiện tượng Tấn Sang công khai đối đầu Tấn Dũng cho thấy nội bộ cộng sản cũng phần nào có “dân chủ”. Thực ra đây chỉ là những tranh giành quyền lực và quyền lợi giữa các phe cánh trong đảng Cộng sản. Dân chủ chỉ thực sự có khi các chính trị gia công khai đề ra các chính sách và phương cách để thực hiện chính sách. Người dân có quyền tự do chọn lựa giữa các chính trị gia, chọn lựa những chính sách tối ưu cho quyền lợi của đất nước.
Trong khi Hoa Kỳ công khai xây dựng một đội hình quân sự bao vây Trung cộng, lẽ đương nhiên nhà cầm quyền Bắc Kinh không thể làm ngơ. Vào tháng 11-2011, thủ tướng Trung cộng Ôn Gia Bảo đã lên tiếng cảnh cáo về sự can thiệp của “các thế lực bên ngoài” vào những tranh chấp ở Biển Đông, nơi mà Trung cộng khẳng định thuộc chủ quyền không thể tranh cãi.
Tuần này ngày 6-12-2011, trong một bài diễn văn đọc trước Quân ủy Trung ương, Hồ Cẩm Đào lên tiếng thúc giục Hải Quân Trung cộng phải sẵn sàng chiến đấu và hiện đại hóa để bảo vệ an ninh quốc gia và hòa bình thế giới.
Ông George Little, Phát ngôn viên Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ, xác nhận cảnh cáo nói trên là nhắm vào Hoa Kỳ. Ông cho biết trong cuộc đối thọai vào thứ Tư 7-12-2011 tại Bắc Kinh vấn đề này sẽ được nêu lên.
Về phía Việt Nam, báo Quân Đội Nhân Dân đưa tin từ ngày 1 đến 5/12-2011 tại Trường bắn TB1 ở huyện Lục Ngạn, tỉnh Bắc Giang, Quân chủng Phòng không - Không quân đã thực tập bắn đạn (phòng không) thật với quy mô lớn. Có phải Hồ Cẩm Đào cũng lên tiếng cảnh cáo Việt Nam ?
Bài Học từ hai cuộc thế chiến cho thấy Hoa Kỳ sẽ chỉ nhẩy vào vòng chiến phút cuối khi đã bị tấn công. Vì thế cuộc chiến tranh sẽ không phải xẩy ra giữa Hoa Kỳ và Trung cộng. Chiến tranh sẽ xẩy ra giữa Trung cộng và các quốc gia trong vùng. Dưới nhãn quan của người Tầu, đảng Cộng sản Việt Nam vẫn thường được xem như một lũ “lừa thầy phản bạn” cần dạy cho một bài học thứ hai. Vì thế chiến tranh giữa hai đảng Cộng sản sẽ rất dễ xẩy ra.
Nếu chiến tranh lại xảy ra, nguyên nhân vẫn là tranh chấp giữa những kẻ cầm quyền. Chiến tranh sẽ làm cho chúng ta quên đi các thất bại về ngọai giao, chính trị, văn hóa, giáo dục… và nhất là kinh tế đang dẫn đến sự sụp đổ của cả hai chế độ cộng sản Việt Trung. Cần hiểu rõ điều này để thấy rõ chiến tranh sẽ tránh được khi Việt Nam có tự do dân chủ. Nhưng nếu chiến tranh xẩy ra và nếu chúng ta biết chủ động thì chiến tranh cũng là thời điểm để thay đổi hệ thống chính trị đang trong thời kỳ sụp đổ.
Trên thực tế gián điệp Trung cộng được cài khắp các cơ quan công quyền và lực lượng vũ trang Việt Nam. Quân đội Trung cộng cũng trá hình dưới dạng công nhân, thương nhân và du khách có mặt cùng khắp Việt Nam. Trung cộng sẽ không để mất Việt Nam. Vì thế có thể họ sẽ tạo ra một cuộc đảo chánh hợp thức hiện diện trên lãnh thổ Việt Nam.
Những thành phần chống Trung cộng bên trong Quân Đội cũng sẽ không ngồi im chờ đợi bị phe cánh theo Tàu thanh trừng. Họ có thể đang sửa sọan đảo chánh và sau đó sẽ tiến hành những thay đổi chính trị để hòa giải với dân tộc và tìm sự ủng hộ của thế giới. Sáng suốt, chủ động nắm bắt và chuyển hóa tình hình là nhiệm vụ của mỗi người chúng ta.
Đấu tranh đòi nhân quyền chỉ là một phần nhỏ mà người Việt có thể đóng góp. Chúng ta còn có thể yểm trợ cả vật chất lẫn tinh thần cho công cuộc đấu tranh chung.
Giải Nhân Quyền Việt Nam được Mạng Lưới Nhân Quyền hằng năm tổ chức nằm trong mục đích nói trên. Năm nay giải được
trao cho cho Luật sư Cù Huy Hà Vũ và Cô Đỗ Thị Minh Hạnh. Buổi trao giải sẽ được tổ chức tại Kensington Community Recreation Centre, Melbourne, góc đường Kensington và Altona, từ 1:30 giờ đến 4 giờ chiều ngày thứ bảy 10/12/2011. Sự hiện diện hay hướng về buổi lễ sẽ nói lên tấm lòng mong muốn tự do và dân chủ của chúng ta.
Hoa Kỳ thừơng tránh không trực tiếp xen vào chuyện nội bộ của Việt Nam. Vì thế đóng góp của Hoa Kỳ và thế giới tới nay có mặt giới hạn của nó. Chủ yếu họ chỉ tìm cách để cải thiện nhân quyền giúp tiệm tiến cải tạo thể chế chính trị.
Hoa Kỳ nay đã đổi từ thế thủ sang thế công bao vây Trung cộng. Làm yếu Trung cộng hay thay đổi thể chế chính trị tại Trung Hoa sẽ góp phần không ít trong tiến trình dân chủ hóa Việt Nam.
Chiến tranh, đảo chánh hay cách mạng - thật khó đóan trước chuyện gì sẽ xảy ra và khi nào sẽ xảy ra. Đấu tranh giành lại tự do là nhiệm vụ của chính chúng ta. Tiếp tục xây dựng niềm tin, vận động quần chúng, liên kết hành động và sẵn sàng chủ động đứng lên chính là việc chúng ta có thể làm.
Nguyễn Quang Duy
No comments:
Post a Comment