Hồ khô đồng cạn dân tìm về quê
Trần Viết Đại Hưng
Từ thời xưa vẫn có quan niệm là sự thịnh suy của một triều đại đều được trời đất báo hiệu bằng những điềm không lành. Trong truyện Tam Quốc Chí bên Tàu có kể chuyện Thừa tướng Khổng Minh tìm cách cầu đảo với trời đất để mong sống thêm vài năm nữa để lo chuyện phục hưng cho nhà Hán của Lưu Bị. Trong lúc làm lễ cầu đảo, tướng Ngụy Diên từ chiến trận trở về hấp tấp bước vào và vô ý đạp tắt ngọn nến làm lễ. Khổng Minh ngửa mặt lên trời than, “Vận số nhà Hán hết rồi nên trời không cho ta sống thêm vài năm để lo chuyện cơ nghiệp.” Ở Việt Nam, cũng có những giai thoại kể về sự ra đời hay cáo chung một triều đại như chuyện lên ngôi của Lý công Uẩn bằng những câu thơ hiện ra từ gốc cây nơi quê hương sinh ra của Lý công Uẩn hay sự cáo chung của nhà Nguyễn Gia Long bằng tiếng sét đánh vào điện Thái Hoà thời vua cuối cùng của triều Nguyễn là vua Bảo Đại. Chế độ Cộng sản Việt Nam hiện nay cũng đang có những biến chuyển bất thường của trời đất nhằm báo hiệu giờ hủy thể của một chế dộ bán nước hại dân, “trời không dung, đất không tha” mà những nỗ lực mong kéo dài chế độ của bọn cầm quyền thối nát hiện nay coi như vô vọng và không có lối thoát.
Nhà chiêm tinh học trứ danh của miền Nam trước 1975 là cụ Ngô hùng Diễn đã đưa ra lời tiên đoán , “Ngày tướng Võ nguyên Giáp qua đời là ngày báo hiệu sự sụp đổ toàn diện của Đảng Cộng sản Việt Nam”. Ai cũng biết triều đại Hồ chí Minh có bốn tứ trụ triều đình là Lê Duẩn, Trường Chinh, Phạm văn Đồng và Võ nguyên Giáp. Duẩn, Chinh, Đồng đã qua bên kia thế giới đi gặp Mác Lê và Hồ chí Minh rồi. Võ nguyên Giáp hiện nay đang nằm bệnh viện và thở bằng bình oxy. Sự sống phải nói là tính từng ngày chứ không bằng năm, bằng tháng nữa. Chắc chắn Võ nguyên Giáp sẽ ra đi trong một thời gian rất ngắn.
Thiếu tướng Nguyễn trọng Vĩnh đã viết bài cảnh báo là khi Giáp qua đời, hy vọng nhà cầm quyền Cộng sản sẽ làm lễ quốc tang cho ông tướng khai quốc công thần này. Có lẽ tướng Vĩnh lo ngại vì chuyện tướng Giáp công khai chống đối lại chủ trương khai thác Bô-xít của nhà cầm quyền hiện nay nên nhà cầm quyền đã có ác cảm và sẽ không làm quốc tang cho tướng Giáp . Sự lo ngại của tướng Vĩnh không phải là không có lý.
Hơn nữa trong dân gian từ lâu đã có câu sấm truyền tụng khắp nơi nói lên sự tàn lụi của chế độ Cộng sản Việt Nam hiện nay
Bao giờ đá nổi lông chìm
Hồ khô đồng cạn dân tìm về quê
Đá có sức nặng và thường chìm dưới nước, lông thì nhẹ và thường nổi trên mặt nước . Nói “ đá nổi lồng chìm” là nói đến trường hợp nghịch lý quái đản diễn ra trong xã hội. Chẳng hạn công an Cộng sản Việt Nam đàn áp sinh viên và những người đấu tranh biểu tình chống ngoại xâm Trung Cộng là một chuyện làm quái đản chưa từng thấy trong lịch sử dân tộc Việt Nam, vốn là một dân tộc luôn nêu gương chống ngoại xâm cả ngàn năm qua. Rồi đến chuyện Việt Nam là một nước xuất cảng gạo hàng thứ 2 trên thế giới ( chỉ sau Thái Lan), hạng 2 xuất cảng về cà phê trên thế giới ( chỉ sau Ba tây ( Brazil) ). Một đất nước xuất cảng hùng mạnh như thế mà đàn bà Việt Nam phải đi làm con ở hay làm điếm ở ngoại quốc, đàn ôngViệt Nam thì đi làm nô lệ lao động ở nước ngoài. Thật là một sự vô lý cùng cực không thể tưởng tượng. Thêm nữa, quan chức Cộng sản sống phè phỡn và suốt ngày tính chuyện cướp đất trồng trọt của dân đem bán cho nhưng tập đoàn thương mại ngoại quốc trong khi dân oan bị cướp đất phải sống ở đầu đường xó chợ khổ nhục trăm bề . Đó là một nghịch lý oan khiên và nó chỉ được xoá bỏ khi chế độ Cộng sản Việt Nam sụp đổ.
Triều đại nhà Hậu Lê bắt đầu với vua Lê Lợi sau mười năm kháng chiến chống quân Minh và chấm dứt ô nhục với vua Lê chiêu Thống đem giặc Thanh về dày mả tổ
Triều đại Hồ chí Minh bắt đầu với Chủ tịch Hồ chí Minh dựng lên với hai cuộc kháng chiến chống Pháp và Mỹ và sẽ chấm dứt bằng đưá con rơi làm Tổng bí thư Nông đức Mạnh bán nước cho Trung Cộng.
Lịch sử đúng là một sự lập lại. Một vua cha tài giỏi dựng lên cơ nghiệp để rồi triều đại bị sụp đổ bởi vua con hậu duệ bất tài vô tướng, ăn hại đái nát, làm tay sai bán nước cho ngoại bang một cách điếm nhục.
Câu thơ dưới “Hồ khô, đồng cạn” nói rõ khi hồ khô nước, đồng cạn nước là lúc chế độ sụp đổ. Quan sát tình hình sông hồ ở Việt Nam thì rõ ràng đang có tình trạng khô cạn nước. Sông Hồng trơ cạn đáy. Hồ Hoàn Kiếm ở Hà Nội đang cạn nước. Hồ Xuân Hương ở Đà Lạt khô nước biến thành một bãi đất trũng. Sông Cửu Long ở miền Nam cũng không khá gì hơn. Bị Trung Cộng làm quá nhiều đập thủy lợi ở thượng nguồn, nên hạ nguồn con sông khi chảy qua Việt Nam hiện đang cạn nước. Nhà văn Ngô thế Vinh có viết nguyên một cuốn sách nhan đề “Cửu Long cạn nguồn, biển Đông dậy sóng” nói đến chuyện cạn nguồn nước của sông Cửu Long báo hiệu một tương lai đen tối cho cả vùng Đồng bằng sông Cửu Long , vốn là một vựa luá của đất nước Việt Nam. Tình trạng “Hồ khô, đồng cạn” báo hiệu sự sụp đổ không thể tránh khỏi của chế độ Công sản Việt Nam và khi chế độ gian ác này sụp dổ thì 3 triệu dân Việt Lưu long trên thế giới sẽ “dân tìm về quê” là chuyện chắc chắn sẽ xảy ra. Người Việt Nam vốn yêu nước thương nòi, có đi xa quê tha phương cầu thực cũng chỉ vì sống không nổi dưới chế độ bạo tàn Cộng sản . Khi quê hương hết nạn quỷ đỏ rồi thì bốn phương sẽ tấp nập lên đường hồi hương tìm về quê cha đất tổ để xây dựng lại đất nước.
Hoà Thượng Quảng Độ trước đây vài năm cũng có ra một thông cáo báo chí tiên đoán Đại hội 10 sẽ là đại hội cuối cùng của Đảng Cộng sản Việt Nam, sẽ không có đại hội thứ 11. Cứ nhìn vào tình hình rối ren hiện nay thì lời tiên đoán của Hoà Thượng có nhiều cơ may biến thành sự thật.
Cộng sản là một bọn vô thần nhưng rồi trời đất sẽ mở mắt cho chúng thấy chế độ độc ác của chúng sẽ sụp đổ vì những chuyện làm trái với đạo lý luân thường, bán nước hại dân. Chúng sẽ sụp đổ vì nội bộ xâu xé, đánh đấm nhau chứ không do một thế lực từ bên ngoài vào. Bổn phận của người đấu tranh trong và ngoài nuớc là phải “đổ thêm dầu vào lửa” khi tình hình rối ren, sôi động.
Xin kết thúc bài viết bằng bài thơ “Sẽ có một ngày” của Ngục sĩ Nguyễn chí Thiện nói đến ngày lịch sử sang trang và mong ngày ấy sẽ đến rất gần theo đúng quy luật vận hành “cùng tắc biến, biến tắc thông” của trời đất và lòng mong mỏi của người dân Việt.
SẼ CÓ MỘT NGÀY
Sẽ có một ngày con người hôm nay
Vất súng
Vất cùm
Vất cờ
Vất Đảng
Đội lại khăn tang
Đêm tàn ngày rạng
Quay ngang vòng nạng oan khiên
Về với miếu đường, mồ mả gia tiên
Mấy chục năm trời bức bách lãng quên
Bao hận thù , độc địa dấy lên
Theo hương khói êm lan, tan về cao rộng
Tất cả bị luà qua cơn ác mộng
Kẻ lọc lừa
Kẻ bạo lực xô chân
Sống sót về đây an nhờ phúc phận
Trong buổi đoàn viên huynh đệ tương thân
Đứng bên nhau trên mất mát quây quần
Kẻ bùi ngùi hối hận
Kẻ bồi hồi kính cẩn
Đặt vòng hoa tái ngộ lên mộ cha ông
Khai sáng kỷ nguyên tả trắng thắng cờ hồng!
Tiếng sáo mục đồng êm ả
Tình quê tha thiết ngân nga
Thay tiếng “Tiến quân ca”
Và “Quốc tế ca”
Là tiếng sáo diều trên trời xanh bao la!
(1971)
Ngày có tiếng sáo diều thổi vi vu trên bầu trời Việt Nam cũng sẽ là ngày mở ra vận hội mới cho dân tộc Việt Nam. Hy vọng tác giả Nguyễn chí Thiện của nhưng câu thơ bất hủ trên sẽ còn sống để nhìn thấy ngày rực rỡ huy hoàng đó.
Los Angeles, một sáng bình minh mát mẻ, êm đềm cuối tháng 5 năm 2010
TRẦN VIẾT ÐẠI HƯNG
Email: dalatogo@yahoo. com
Hồ Chủ tịch (1890-1969)
Hôm nay xin được bàn cùng các bạn đọc một chuyện nhỏ nhưng không nhỏ, chả là vừa qua tôi thường hay được đọc trong các bài viết trên báo của đảng, trong các bài báo cáo chính trị hay diễn văn của các vị lãnh đạo các cấp, mỗi khi nhắc đến Hồ Chủ tịch chúng ta thường gặp những câu ca ngợi đại loại như " Dân tộc ta, nhân dân ta, non sông đất nước ta đã sinh ra Hồ Chủ tịch, người anh hùng dân tộc vĩ đại, và chính Người đã làm rạng rỡ dân tộc ta, nhân dân ta, non sông đất nước ta".
Chỉ cần dùng công cụ tìm kiếm Google chúng ta dễ dàng tìm được hàng vạn kết quả tương tự như trên ở các trang web có tên miền go.vn hoặc .vn, số lượng nhiều lắm không kể xiết. Điều đó cho thấy đây đã là một thứ bệnh nguy hiểm và trầm trọng mà người viết và người đọc không hiểu thực chất mình đang viết gì và đọc cái gì.
Ca ngợi lãnh tụ, thần thánh hóa lãnh tụ là sự thể hiện của tệ sùng bái cá nhân vốn là sản phẩm của tôn giáo và là tàn dư trong chế độ phong kiến đặc biệt là các quốc gia Á đông. Ở Việt nam cũng không ngoại trừ, dẫu rằng chế độ hiện tại là một chế độ dân chủ, cộng hòa theo xu hướng cộng sản nhưng việc thần thánh hóa vẫn được sử dụng để xây dựng lòng tin cho dân chúng trong việc định hướng tư tưởng. Việc thần thánh hoá Chủ tịch Hồ Chí Minh được đảng CSVN sử dụng như một nhu cầu để đoàn kết đảng, nhà nước và xã hội, để nâng cao lòng tự hào dân tộc, để khích động tinh thần của quần chúng mà theo đảng CSVN đó là một việc làm cần phải được ưu tiên đặt lên hàng đầu. Nhưng nếu việc tôn sùng một cách quá mức, thậm chí phản khoa học là một chuyện cần bàn và hành động đó là đáng chê trách, cần phải chấm dứt.
Khởi nguồn của câu trên xuất hiện lần đầu trong bài “Điếu văn của BCH TW Đảng Cộng sản Việt Nam" do Bí thư thứ nhất BCH TW Đảng Lê Duẩn đọc tại Lễ truy điệu Chủ tịch Hồ Chí Minh tại Quảng trường Ba Đình ngày 09.9.1969. Đó là thời điểm trong lúc tang gia bối rối thì người ta chót viết lăng nhăng như thế cho đồng chí Lê Duẩn đọc, nhất là vào thời điểm ấy khoa học chưa khám phá ra kỹ thuật nhân bản con người nên có thể dễ dàng bỏ qua sai sót đó.
Nhưng đến nay, với tiến bộ của khoa học kỹ thuật, kỹ thuật nhân bản các sinh vật sống kể cả con người theo kiểu vô tính đã trở nên phổ biến, thì việc nói rằng "Dân tộc ta, nhân dân ta, non sông đất nước ta đã sinh ra Hồ Chủ tịch" là trái với lẽ của tự nhiên và là sự xúc phạm đến lãnh tụ vốn được coi là Cha già của dân tộc. Nói như vậy nghĩa là nói Hồ Chủ tịch ra đời trong ống nghiệm và tương lai Việt nam chúng ta sẽ nhân giống bằng phương pháp vô tính được nhiều triệu Bác Hồ nếu chúng ta muốn?
Hoặc điều đó cũng có thể làm cho có người thắc mắc rằng nếu Bác Hồ vĩ đại như vậy tại sao Dân tộc ta, nhân dân ta, non sông đất nước ta không sinh ra nhiều nhiều các Bác Hồ thay cho cái lũ quan chức bất tài, sâu dân, mọt nước hiện tại?
Từ trái: Nguyễn Sinh Sắc (cha của HCM), Nguyễn Thị Thanh (chị của HCM), và Hồ Chí Minh (1946)
Ảnh: Tư liệu
Theo tiểu sử của Hồ Chủ tịch cho biết tên thật của Hồ Chí Minh là Nguyễn Sinh Cung. Quê nội là làng Kim Liên (tên Nôm là làng Sen). Ông được sinh ra ở quê ngoại là làng Hoàng Trù (tên Nôm là làng Chùa, nằm cách làng Sen khoảng 2 km) và sống ở đây cho đến năm 1895.
Thân phụ ông là một nhà nho tên là Nguyễn Sinh Sắc, từng đỗ phó bảng. Thân mẫu là bà Hoàng Thị Loan. Ông có một người chị là Nguyễn Thị Thanh, một người anh là Nguyễn Sinh Khiêm (tự Tất Đạt, còn gọi là Cả Khiêm) và một người em trai mất sớm là Nguyễn Sinh Nhuận (1900-1901).
Điều đó cho thấy Hồ Chủ tịch là một con người có cha là Cụ Nguyễn Sinh Sắc và có mẹ là Cụ bà Hoàng Thị Loan bình thường như những con người khác, cớ gì đảng ta lại ví Bác Hồ như là một con người nhân tạo được sinh ra trong ống nghiệm như vậy? Phải chăng họ muốn hạ bệ bằng cách làm xấu đi hình ảnh Hồ Chí Minh? Điều này được thể hiện rất rõ trong các trang giới thiệu Tiểu sử Hồ Chủ tịch trên báo chí của nhà nước Việt nam hiện nay hoàn toàn không đề cập tới cha và mẹ của Hồ Chủ tịch.[1]
Nên nhớ rằng hành vi nhân bản vô tính con người [2], được coi là một hành vi phạm tội vì vi phạm nghiêm trọng đến nhân phẩm của người đó đồng thời cũng là hành động xúc phạm tới tất cả mọi con người trên trái đất này. Ngày 12 tháng 12 năm 2001, các Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc bắt đầu xây dựng một công ước quốc tế chống lại nhân bản sinh sản của con người. Một liên minh rộng rãi của các nước, bao gồm cả Tây Ban Nha, Italy, Việt Nam, Các Hoa Kỳ, Costa Rica ... và Tòa Thánh tìm cách mở rộng các cuộc tranh luận cấm mọi hình thức nhân bản con người, vì theo quan điểm của họ human cloning (con người nhân bản) vi phạm đến phẩm giá con người. Tháng 3 năm 2005 Liên Hiệp Quốc ra Tuyên bố về Nhân bản con người [3] cuối cùng đã được thông qua, nhằm kêu gọi & cấm mọi hình thức Human Cloning vì nó ảnh hưởng tới phẩm giá con người.
Đây là một bài học cho những người làm công tác giáo dục và định hướng tư tưởng cho nhân dân cần rút kinh nghiệm, tránh tình trạng người viết ra cũng như người đọc không hiểu gì ý nghĩa của các lời phát biểu với những ngôn từ mỹ miều mà nội dung lại phản khoa học, trái với lẽ tự nhiên và trở thành những lời xúc phạm, phỉ báng lãnh tụ kính yêu của họ.
Đừng quên bạn đọc họ là con người, họ có tư duy, có suy nghĩ có trình độ để hiểu chứ không phải là những cái robot không hồn như những cái máy viết vô thức của Ban Tuyên giáo Trung ương Đảng. Nghĩa là nói gì cũng được kể cả nói bậy nói bạ tới mức nói ra cũng không hiểu mình đang nói cái gì? Mà lạ hơn nữa cái sai đó lại đượng báo đảng thi nhau clone ở mọi chỗ, mọi nơi từ báo chí đến diễn văn và được tuyên truyền dưới các hình thức.
Chuyện tưởng nhỏ, nhưng không nhỏ có ảnh hưởng tới hình tượng của một lãnh tụ xuất chúng của lịch sử cận đại Việt nam. Vậy mà hơn bốn chục năm nay không ai chú ý để sửa, báo chí của đảng cứ năm nay chép của năm trước không ai để ý. Hy vọng rằng, từ nay chính quyền nhà nước cần có biện pháp sửa chữa, không nhất thiết cứ phải là dân tộc ta, nhân dân ta hay đất nước ta sinh ra Hồ Chủ tịch thì mới là tự hào. Bởi chúng ta đã tuyên truyền Bác Hồ là Cha già của dân tộc, đã vậy sao lại để con (nhân dân) sinh ra Cha già kiểu lộn tôm lung tung beng như vậy được?!
Với một bộ máy tuyên truyền khổng lồ của một chính đảng duy nhất được mệnh danh là vĩ đại, là đỉnh cao trí tuệ, với một đội ngũ đông đảo các nhà lý luận với các học vị, học hàm Giáo sư, Phó Giáo sư, Tiến sĩ và Phó tiến sĩ với số lượng hàng vạn ngườimà lại có những cái nhầm lẫn vô lý và thiếu ý thức như vậy?
29/5/2010
© Kami 2010
------------
Ghi chú:
[1]http://vietbao. vn/Phong- su/Tieu-su- Chu-tich- Ho-Chi Minh/40201522/ 265/
[2]Xem thêm http://en.wikipedia.org/wiki/Human_cloning .org/wiki/ Human_cloning
[3]http://www.bioetica web.com/content/ view/1267/ 765/lang, es/
=====================================================
==============================================================
No comments:
Post a Comment